Hứa Tiên Chí
-
Chương 755: Báo Thù (Trung) (2)
Mọi người giống như đang lâm hãm trong một huyễn cảnh tuyệt đẹp, nói:
- Chẳng lẽ đã thắng?
Bất kỳ vật gì chỉ cần bị một kích này đánh trúng đều tuyệt đối không có khả năng tồn tại, nhưng nếu như vậy mà thắng thì bọn họ phấn đấu quên gian khổ suốt đời rốt cuộc là vì cái gì?
- Làm sao có thể!
Hứa Tiên nói:
- Đây là lễ gặp mặt.
- Hỗn đản, ngươi muốn giết ta sao?
Hồ Tâm Nguyệt từ trên trời giáng xuống, nổi giận nói.
Hứa Tiên cười nói:
- Nếu ngươi dễ giết như vậy thì quá tốt rồi.
Nhớ tới những đau khổ mà mình ăn của nàng, sắc mặt Hứa Tiên phát lạnh, tự đáy lòng nói:
- Nương tử không ở chỗ này cũng tốt, ngươi làm những chuyện vô liêm sỉ kia cũng nên trả giá đắt một chút.
Hồ Tâm Nguyệt cười nói:
- Vậy sao?
Chợt biến mất trong hư không, chỉ có còn lại từng tiếng cười như chuông bạc, chợt trái chợt phải truyền từ bốn phương tám hướng.
Hứa Tiên ngưng mắt đưa tai lắng nghe bốn phía, nhưng không biết khi nàng vượt qua trung thiên kiếp, ảo thuật lừa gạt xưa đâu bằng nay, không cách nào dễ dàng khám phá, chỉ có thể mơ hồ thấy một đạo thân ảnh màu trắng, hắn đuổi theo thì đã biến mất.
Xem ra nàng vận dụng ảo thuật cơ bản nhất, nếu như không tìm được nàng thì Hứa Tiên cũng không có khả năng tim được nàng.
Mà lúc này cảnh tượng bốn phía đã bắt đầu vặn vẹo, trời đất quay cuồng làm mọi người hoa mắt.
An Bội Tình Minh nói:
- Không tốt, tiếp tục như vậy tất nhiên sẽ bị nàng ép vào huyễn cảnh.
Quay đầu lại thì thấy mấy người linh lực yếu nhất đã té trên mặt đất, biểu hiện trên mặt thiên biến vạn hóa, hiển nhiên đã bị đẩy vào ảo cảnh rồi, sinh tử do yêu hồ quyết định.
An Bội Tình Minh vốn am hiểu nhất chính là thần thức, nhưng mà chút ít thần thức này chỉ đối phó được yêu ma thông thường, còn ở trước mặt vương của yêu ma như Cửu Vĩ Yêu Hồ thì sử dụng chẳng khác nào tự rước lấy nhục, cho nên hắn không sử dụng mà chờ đợi thời cơ.
- Đã tìm không thấy chỗ của nàng vậy thì công kích địa phương khác thử xem.
Thân hình Lục Đạo trong nháy mắt tránh vào trong phế tích của Thiên Thủ Các, nơi này vẫn là kinh thành a.
An Bội Tình Minh nói:
- Không tốt, hắn muốn sử dụng chiêu thức này, mọi người nhanh chóng tới bên cạnh ta!
Lục Đạo tiên nhân hít sâu một hơi, triển khai hai tay, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, trong mắt luân vân xoay tròn, linh khí trên người của hắn có thể dùng mắt thường nhìn thấy được, giống như cuồn phong quấn quanh người của hắn vậy.
Hắn vung tay về phía trước, một đạo bạch quang hình cung từ trên trời hiện ra, dùng hắn làm trung tâm linh lực hình thành khí lãng, bài sơn đảo hải hướng bốn phương tám hướng áp xuống, mà tiếp xúc với cổ lực lượng này thì phòng ốc hay là lâu đài trong chốc lát hóa thành hư vô.
An Bội Tình Minh khởi động kết giới bao quanh tất cả mọi người vào trong, nhưng chạm phải cổ lực lượng này lại như tờ giấy vô cùng yếu ớt, hắn chỉ nghe Lục Đạo tiên nhân nói qua nhẫn thuật mà hắn sáng tạo ra, nhưng không ngờ chiêu này lại có uy lực như vậy, hắn biết Lục Đạo tiên nhân có một tuyệt chiêu giết chết tất cả mọi người, hắn muốn hi sinh kinh thành không còn người nào, ngay cả bọn họ cũng vậy.
Lập tức kết giới sắp sụp đổ thì một thân ảnh xuất hiện trước mặt của hắn, An Bội Tình Minh nói:
- Hứa Tiên đại nhân!
Còn không kịp nói cái gì đó thì bụi đất bao phủ tất cả, tiếng oanh minh tràn ngập màng tai. Đợi tới khi bụi mù tán đi và âm thanh cũng không còn, Âm Dương sư và đám tăng lữ sợ hãi nhìn qua bốn phía. Kinh thành phồn hoa biến mất, biến thành một cái hố tròn thật sâu.
Đây là nhẫn thuật mạnh nhất mà hắn sáng tạo ra, không tiếc dùng hi sinh tuổi thọ làm đại giá phát động, bằng một chiêu này tất cả sinh linh trong phạm vi đều bị triệt để hủy diệt. Ảo ảnh của yêu hồ có lợi hại thì đối mặt với công kích phạm vi lớn cũng không ngăn cản được, chỉ có một con đường chết!
Lục Đạo tiên nhân cao giọng nói:
- Người tru sát Cửu Vĩ Yêu Hồ chính là Lục Đạo tiên nhân ta đây!
Vừa liếc nhìn qua Hứa Tiên thì giống như muốn nói: không nên xem thường người Đông Doanh.
Hứa Tiên cũng có chút sợ hãi thán phục, dùng lực lượng của hắn mà nói thì có thể sử dụng chiêu số như vậy đúng là không được, trong Địa Tiên khó có người nào làm được. Đây cũng không phải nói pháp thuật của Đông Doanh mạnh hơn, mà là phương pháp tu hành trong thiên địa dưỡng sinh vĩnh viễn là đệ nhất, sống được lâu thì mới trọng yếu, căn bản sẽ không tu luyện chiêu số tự hại mình giảm tuổi thọ như vậy, hơn nữa chiêu này nhìn có chút quen mắt.
Lục Đạo tiên nhân lơ lửng ở giữa không trung, thưởng thức những gì mình tạo ra, nhìn qua ánh mắt sợ hãi thán phục của mọi người. Nhưng mà ánh mắt của mọi người không nhìn qua hắn, mà là nhìn về phía sau hắn.
Một tiếng cười khinh miệt từ sau lưng của hắn truyền đến, có người vỗ vỗ bả vai hắn, Lục Đạo tiên nhân không tin tà quay đầu lại, đối diện chính là mị nhãn của Hồ Tâm Nguyệt.
Hứa Tiên thở dài, nhưng mà loại chiêu số này tạo ra uy hiếp không nhỏ với Địa Tiên, nhưng mà với Thần Tiên như Hồ Tâm Nguyệt thì đừng nói là chiêu thức quỷ bí khó lường, cho dù chỉ dùng linh lực ngạnh kháng cũng đỡ được.
Vốn dựa vào tiến trình lịch sử, nếu như không có kim đan Long Hổ mình cho, trong tay An Bội Tình Minh cầm thần khí Bát Chỉ Kính thì thật sự có cơ hội, có thể đem Hồ Tâm Nguyệt phong ấn không sai, nhưng mà lực lượng của bọn họ không có khả năng.
An Bội Tình Minh ỷ lại nhìn qua Hứa Tiên, Hứa Tiên lắc đầu, loại gia hỏa ngay cả đồng đội cũng tiêu diệt thì hắn thật sự không thế nào muốn cứu ah, hơn nữa căn bản không có cơ hội cứu về, khoảng cách gần như vậy cho rằng Hồ Tâm Nguyệt ăn chay sao?
Nếu là người ngoài có lẽ sẽ bị xinh đẹp của Hồ Tâm Nguyệt mê hoặc, nhưng Lục Đạo tiên nhân chỉ cảm thấy hàn ý thật sâu, hắn liều lĩnh điều động toàn bộ linh lực trong cơ thể, hai con ngươi xoay tròn.
Đây mới là căn bản lực lượng của hắn.
Dựa vào đồng thuật vất vả tu luyện thì chiêu thức vừa rồi cũng chẳng qua là một thứ do đồng thuật sản sinh thôi, chỉ cần dám đối mặt với đôi mắt của hắn thì mặc dù là thần minh cũng không cách nào may mắn thoát khỏi.
Hồ Tâm Nguyệt biểu lộ quả nhiên có một tia hoảng sợ.
Lục Đạo tiên nhân cười như điên:
- Yêu hồ, ngươi muốn thừa cơ giết ta sao, đây là sai lầm lớn nhất của ngươi.
Ngay sau đó hắn lại triệt để phong ấn Hồ Tâm Nguyệt. Hắn cúi đầu vừa định mở miệng đã thấy trên mặt đất còn lại cái hố sâu, cũng không có đợi hắn nói chuyện thì hắn cảm giác càng ít, nhưng ngay sau thì tỉnh táo lại, dưới chiêu số của mình có người nào sống sót được sao?
Ta là mạnh nhất, thời đại của ta tới rồi!
Hắn sáng tạo nhẫn thuật đếm không xuể, sáng tạo này làm quốc gia vĩnh viễn ghi nhớ tên của hắn, Lục Đạo tiên nhân!
An Bội Tình Minh tiếp được Lục Đạo tiên nhân, có chút kỳ quái vì sao Hồ Tâm Nguyệt không có giết hắn, đã thấy Lục Đạo tiên nhân hai mắt trợn lên, trên mặt hiển hiện vui vẻ và thỏa mãn, nhìn qua Hồ Tâm Nguyệt thất kinh hỏi:
- Ngươi làm cái gì?
- Chẳng lẽ đã thắng?
Bất kỳ vật gì chỉ cần bị một kích này đánh trúng đều tuyệt đối không có khả năng tồn tại, nhưng nếu như vậy mà thắng thì bọn họ phấn đấu quên gian khổ suốt đời rốt cuộc là vì cái gì?
- Làm sao có thể!
Hứa Tiên nói:
- Đây là lễ gặp mặt.
- Hỗn đản, ngươi muốn giết ta sao?
Hồ Tâm Nguyệt từ trên trời giáng xuống, nổi giận nói.
Hứa Tiên cười nói:
- Nếu ngươi dễ giết như vậy thì quá tốt rồi.
Nhớ tới những đau khổ mà mình ăn của nàng, sắc mặt Hứa Tiên phát lạnh, tự đáy lòng nói:
- Nương tử không ở chỗ này cũng tốt, ngươi làm những chuyện vô liêm sỉ kia cũng nên trả giá đắt một chút.
Hồ Tâm Nguyệt cười nói:
- Vậy sao?
Chợt biến mất trong hư không, chỉ có còn lại từng tiếng cười như chuông bạc, chợt trái chợt phải truyền từ bốn phương tám hướng.
Hứa Tiên ngưng mắt đưa tai lắng nghe bốn phía, nhưng không biết khi nàng vượt qua trung thiên kiếp, ảo thuật lừa gạt xưa đâu bằng nay, không cách nào dễ dàng khám phá, chỉ có thể mơ hồ thấy một đạo thân ảnh màu trắng, hắn đuổi theo thì đã biến mất.
Xem ra nàng vận dụng ảo thuật cơ bản nhất, nếu như không tìm được nàng thì Hứa Tiên cũng không có khả năng tim được nàng.
Mà lúc này cảnh tượng bốn phía đã bắt đầu vặn vẹo, trời đất quay cuồng làm mọi người hoa mắt.
An Bội Tình Minh nói:
- Không tốt, tiếp tục như vậy tất nhiên sẽ bị nàng ép vào huyễn cảnh.
Quay đầu lại thì thấy mấy người linh lực yếu nhất đã té trên mặt đất, biểu hiện trên mặt thiên biến vạn hóa, hiển nhiên đã bị đẩy vào ảo cảnh rồi, sinh tử do yêu hồ quyết định.
An Bội Tình Minh vốn am hiểu nhất chính là thần thức, nhưng mà chút ít thần thức này chỉ đối phó được yêu ma thông thường, còn ở trước mặt vương của yêu ma như Cửu Vĩ Yêu Hồ thì sử dụng chẳng khác nào tự rước lấy nhục, cho nên hắn không sử dụng mà chờ đợi thời cơ.
- Đã tìm không thấy chỗ của nàng vậy thì công kích địa phương khác thử xem.
Thân hình Lục Đạo trong nháy mắt tránh vào trong phế tích của Thiên Thủ Các, nơi này vẫn là kinh thành a.
An Bội Tình Minh nói:
- Không tốt, hắn muốn sử dụng chiêu thức này, mọi người nhanh chóng tới bên cạnh ta!
Lục Đạo tiên nhân hít sâu một hơi, triển khai hai tay, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, trong mắt luân vân xoay tròn, linh khí trên người của hắn có thể dùng mắt thường nhìn thấy được, giống như cuồn phong quấn quanh người của hắn vậy.
Hắn vung tay về phía trước, một đạo bạch quang hình cung từ trên trời hiện ra, dùng hắn làm trung tâm linh lực hình thành khí lãng, bài sơn đảo hải hướng bốn phương tám hướng áp xuống, mà tiếp xúc với cổ lực lượng này thì phòng ốc hay là lâu đài trong chốc lát hóa thành hư vô.
An Bội Tình Minh khởi động kết giới bao quanh tất cả mọi người vào trong, nhưng chạm phải cổ lực lượng này lại như tờ giấy vô cùng yếu ớt, hắn chỉ nghe Lục Đạo tiên nhân nói qua nhẫn thuật mà hắn sáng tạo ra, nhưng không ngờ chiêu này lại có uy lực như vậy, hắn biết Lục Đạo tiên nhân có một tuyệt chiêu giết chết tất cả mọi người, hắn muốn hi sinh kinh thành không còn người nào, ngay cả bọn họ cũng vậy.
Lập tức kết giới sắp sụp đổ thì một thân ảnh xuất hiện trước mặt của hắn, An Bội Tình Minh nói:
- Hứa Tiên đại nhân!
Còn không kịp nói cái gì đó thì bụi đất bao phủ tất cả, tiếng oanh minh tràn ngập màng tai. Đợi tới khi bụi mù tán đi và âm thanh cũng không còn, Âm Dương sư và đám tăng lữ sợ hãi nhìn qua bốn phía. Kinh thành phồn hoa biến mất, biến thành một cái hố tròn thật sâu.
Đây là nhẫn thuật mạnh nhất mà hắn sáng tạo ra, không tiếc dùng hi sinh tuổi thọ làm đại giá phát động, bằng một chiêu này tất cả sinh linh trong phạm vi đều bị triệt để hủy diệt. Ảo ảnh của yêu hồ có lợi hại thì đối mặt với công kích phạm vi lớn cũng không ngăn cản được, chỉ có một con đường chết!
Lục Đạo tiên nhân cao giọng nói:
- Người tru sát Cửu Vĩ Yêu Hồ chính là Lục Đạo tiên nhân ta đây!
Vừa liếc nhìn qua Hứa Tiên thì giống như muốn nói: không nên xem thường người Đông Doanh.
Hứa Tiên cũng có chút sợ hãi thán phục, dùng lực lượng của hắn mà nói thì có thể sử dụng chiêu số như vậy đúng là không được, trong Địa Tiên khó có người nào làm được. Đây cũng không phải nói pháp thuật của Đông Doanh mạnh hơn, mà là phương pháp tu hành trong thiên địa dưỡng sinh vĩnh viễn là đệ nhất, sống được lâu thì mới trọng yếu, căn bản sẽ không tu luyện chiêu số tự hại mình giảm tuổi thọ như vậy, hơn nữa chiêu này nhìn có chút quen mắt.
Lục Đạo tiên nhân lơ lửng ở giữa không trung, thưởng thức những gì mình tạo ra, nhìn qua ánh mắt sợ hãi thán phục của mọi người. Nhưng mà ánh mắt của mọi người không nhìn qua hắn, mà là nhìn về phía sau hắn.
Một tiếng cười khinh miệt từ sau lưng của hắn truyền đến, có người vỗ vỗ bả vai hắn, Lục Đạo tiên nhân không tin tà quay đầu lại, đối diện chính là mị nhãn của Hồ Tâm Nguyệt.
Hứa Tiên thở dài, nhưng mà loại chiêu số này tạo ra uy hiếp không nhỏ với Địa Tiên, nhưng mà với Thần Tiên như Hồ Tâm Nguyệt thì đừng nói là chiêu thức quỷ bí khó lường, cho dù chỉ dùng linh lực ngạnh kháng cũng đỡ được.
Vốn dựa vào tiến trình lịch sử, nếu như không có kim đan Long Hổ mình cho, trong tay An Bội Tình Minh cầm thần khí Bát Chỉ Kính thì thật sự có cơ hội, có thể đem Hồ Tâm Nguyệt phong ấn không sai, nhưng mà lực lượng của bọn họ không có khả năng.
An Bội Tình Minh ỷ lại nhìn qua Hứa Tiên, Hứa Tiên lắc đầu, loại gia hỏa ngay cả đồng đội cũng tiêu diệt thì hắn thật sự không thế nào muốn cứu ah, hơn nữa căn bản không có cơ hội cứu về, khoảng cách gần như vậy cho rằng Hồ Tâm Nguyệt ăn chay sao?
Nếu là người ngoài có lẽ sẽ bị xinh đẹp của Hồ Tâm Nguyệt mê hoặc, nhưng Lục Đạo tiên nhân chỉ cảm thấy hàn ý thật sâu, hắn liều lĩnh điều động toàn bộ linh lực trong cơ thể, hai con ngươi xoay tròn.
Đây mới là căn bản lực lượng của hắn.
Dựa vào đồng thuật vất vả tu luyện thì chiêu thức vừa rồi cũng chẳng qua là một thứ do đồng thuật sản sinh thôi, chỉ cần dám đối mặt với đôi mắt của hắn thì mặc dù là thần minh cũng không cách nào may mắn thoát khỏi.
Hồ Tâm Nguyệt biểu lộ quả nhiên có một tia hoảng sợ.
Lục Đạo tiên nhân cười như điên:
- Yêu hồ, ngươi muốn thừa cơ giết ta sao, đây là sai lầm lớn nhất của ngươi.
Ngay sau đó hắn lại triệt để phong ấn Hồ Tâm Nguyệt. Hắn cúi đầu vừa định mở miệng đã thấy trên mặt đất còn lại cái hố sâu, cũng không có đợi hắn nói chuyện thì hắn cảm giác càng ít, nhưng ngay sau thì tỉnh táo lại, dưới chiêu số của mình có người nào sống sót được sao?
Ta là mạnh nhất, thời đại của ta tới rồi!
Hắn sáng tạo nhẫn thuật đếm không xuể, sáng tạo này làm quốc gia vĩnh viễn ghi nhớ tên của hắn, Lục Đạo tiên nhân!
An Bội Tình Minh tiếp được Lục Đạo tiên nhân, có chút kỳ quái vì sao Hồ Tâm Nguyệt không có giết hắn, đã thấy Lục Đạo tiên nhân hai mắt trợn lên, trên mặt hiển hiện vui vẻ và thỏa mãn, nhìn qua Hồ Tâm Nguyệt thất kinh hỏi:
- Ngươi làm cái gì?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook