Hứa Nương Cao H Np
-
3: Nhảy Lên Trời Làm Nước Trên Mặt Đất Mùi Sữa Bôi Trơn Muốn Chảy
Nhìn thấy hắn hỏi thăm, Hứa Nương xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu thấp giọng nói: "Không...không sao đâu."Sữa của cô luôn đầy đủ, cho dù ngày nào cô cũng ăn rau bọc cám, cô cũng không nhịn được.
sữa chảy,nên phải thường xuyênnhét hai chiếc khăn tay vào túi bụng và thay chúng thường xuyên để tránh người khác giễu cợt.Hồi chồng còn sống, mỗi đêm đều chiếm bầu vú, ôm núm vú trắng như tuyết mà bú một cách vui vẻ, dạo này không ai giúp đỡ, con gái ăn không hết nên chỉ biết ép vào,bí mật lấy bát cho bữa sáng ngày hôm sau của con trai.Cũng là do cô bất cẩn, biết ngực mình dễ căng tức, lại ngửi thấy mùi thơm quyến rũ của chân giò lợn khiến cô đói bụng nên không nhịn được nên mới uống chưa đến nửa bát.
Trong vòng một giờ, ngực cô sưng cứng như đá, đau đớn dữ dội, cô vốn hy vọng cái miệng nhỏ nhắn của con gái có thể giúp cô ngậm nó lại, nhưng lúc này Trang Phi Vũ lại va vào, khiến cô rơi vào tình trạng khó xử.“Ta thấy đệ muội trông có vẻ mệt mỏi,muội thấy khó chịu ở chỗ nào?” Trang Phi Vũ lo lắng nhìn vào mắt cô, giọng điệu dịu dàng hơn bình thường, “Nếu muội thấy khó chịu thì đừng cố chịu đựng, ta sẽ đi tìm đại phu .”"Đừng...!...Đừng..." Hứa Nương nhanh chóng ngăn lại.
Sau khi do dự một lúc lâu, cô mới nói được, "Đó không phải là vấn đề lớn, tôi...!ta muốn đến phố Tiền Đầu gặp bà Lưu." Bà Lưu này chuyên chữa bệnh cho phụ nữ, được mọi người trong xóm biết đến và mọi người đều biết.Trang Phi Vũ giả vờ như biết, khó chịu xoay người lại, bắt đầu nói dối: “Thì ra… khụ khụ… ta vừa đi qua đó nhìn thấy bà Lưu cưỡi lừa đi về hướng bắc, bà ấy nói là đi.”con gái thứ hai, sẽ không thể quay lại trong sau ba đến năm ngày tới.
"Hứa Nương thực sự tin vào lời nói của hắn, bối rối nói, "Cái này...!làm sao đây?"“Đừng hoảng, ta có cách." Trang Phi Vũ chậm rãi đóng cửa phòng, mở cửa, gài chốt, đổ một chậu nước nóng, lấy một chiếc khăn vuông sạch khác, nhúng vào nước cho ướt, cau mày.hắn cụp mắt xuống, dùng giọng bình tĩnh nói: "Hứa Nương, việc gấp,muội cởi áo khoác ra, dùng khăn nóng chườm lên có thể sẽ đỡ."Nhìn thấy Hứa Nương vẻ mặt bối rối liền xoay người rời đi, sắc mặt hắn tối sầm nói lớn: “muội nghĩ ta là loại người nào? Cho dù ta có tình cảm với muội…ta cũng không lợi dụng người khác.
Nếu muội tin thì cứ làm như ta nói” , ta cam đoan không nhìn quanh, huống chi là lợi dụng muội."Hứa Nương nghe được trong lời nói của hắn tựa hồ có chút trìu mến, trong lòng càng bối rối, nhưng lại không đành lòng gạt đi lòng tốt của hắn.
Sau khi do dự một lúc, Hứa Nương nói: "Ta..
ta tin tưởng vào Tràn đại ca...!nhưng...!điều này thật quá xấu hổ..." Trang Phi Vũ nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của cô.Một thiếu nữ xuất thân từ một gia đình danh giá, vượt xa so sánh với một cô gái có pháo hoa, cô đau lòng nên nhanh chóng cởi thắt lưng, bịt mắt lại rồi nói: Muội nên yên tâm đi, phải không?”Hứa Nương cắn răng .Suy nghĩ hồi lâu nhưng vì cơn đau ở ngực quá mức không thể chịu nổi nên cô chỉ có thể đặt con gái lên chiếc giường nhỏ bên cạnh rồi cởi quần áo cho con khi bế con.Dưới bờ vai tròn trịa, hai bộ ngực đáng yêu như trái đào ngọc đã sưng lên to bằng quả đu đủ, chạm nhẹ nhất cũng đau khủng khiếp, bộ ngực cũng sưng lên, xấu hổ đẩy chiếc đai bụng mỏng ra khỏi chỗ phình ra rõ ràng.Đôi mắt xinh đẹp của Hứa Nương rưng rưng, trong cổ họng cô phát ra một tiếng thở hổn hển, cô kéo dây đai mảnh sau thắt lưng của mình ra, lấy chiếc khăn đang bốc hơi nghi ngút từ tay Trang Phi Ngọc, nhét vào túi bụng để mát xa.Bàn tay cô nhỏ nhắn, chỉ che được một nửa bộ ngực ngọc, lực nhẹ nhàng, dù cô có nhào nặn đẩy mạnh thế nào, cục cứng ở ngực vẫn bị chặn chặt ở đó, không có dấu hiệu thông tắc.Trang Phi Vũ mắt không thể nhìn thấy, nhưng tai lại nhạy bén bắt được chuyển động xung quanh.Anh có thể tưởng tượng ra bộ dạng tao lãng của Hứa Nương vào lúc này - người đẹp tóc bù xù, bán khỏa thân, lau bộ ngực đầy sữa của mình bằng một miếng vải anh đã vặn, xoa và bóp chúng, như thể cô đang tự an ủi.“Hứa Nương,Muội thấy đỡ hơn chưa?” Anh nói với giọng nhẹ nhàng hơn vì sợ làm cô sợ."Không...!không..." Hứa Nương tuyệt vọng, muốn coi mọi thứ trước mắt như một cơn ác mộng, cắn chặt đôi môi hồng nhuận kêu lên một tiếng buồn bã, "Vẫn còn đau...!Trang huynh, ngoại trừ Lưu phu nhân." , trong thành này còn có người tốt khác." ...Có mẹ chồng nào giỏi việc này không?"Trang Phi Vũ thở nhẹ nói: "Đưa vải cho ta."Một lúc sau, khăn lạnh được đưa vào tay hắn, mò mẫm đổ thêm chút nhiệt vào chậu, nước lại ướt nhưng không đưa cho Hứa Nương như lần trước.Hắn là một võ giả, đã học võ công với võ sư được vài năm, theo tiếng thở của cô,hắn dễ dàng khóa chặt vị trí của Hứa Nương, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo thon gọn của cô từ phía sau..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook