Hptomdra Chúa Tể Hắc Ám Xin Hãy Tha Cho
-
97: Chương 96
Chuyện làm Draco bối rối lớn nhất sau khi làm việc ở Bộ Pháp thuật là ngày nào cũng có thể nhận được đủ loại thiệp mời tham dự các kiểu bữa tiệc gặp mặt.
Kể cả Draco đã chuẩn bị đủ tâm lý trước khi đặt chân vào Bộ Pháp thuật cũng như đã nghĩ ra được cái cớ để từ chối, song cậu vẫn bị đống lời mời đó làm cho khổ không chịu nổi.
Đặc biệt là sau khi để Tom nhìn thấy đống thư mời trong một quãng thời gian, Draco càng phải cẩn thận để không động đến cơn giận của Tom.
Đối với những thư mời mang hàm nghĩa sâu xa, Tom cho bọn nó có chung một kết cục, "Bùa Tẩy Rửa".
"Còn nhớ chuyện anh đã làm không?" Draco không có ý tốt cười nửa miệng với Tom, "Em còn nhớ là lúc đi học ở Hogwarts, anh đều sẽ nhận hết socola do các nữ sinh tặng cho anh, tuy anh chưa bao giờ ăn cả."
Nghe được lời của Draco, Tom lại nhớ về lần Draco tỏ tình với một Hufflepuff vào Lễ Tình Nhân, hắn nhướng mày với vẻ bí ẩn, "Dĩ nhiên là nhớ rõ rồi Draco, ta sao có thể quên được lần đầu tiên em tỏ tình được, chưa kể đối phương là---- một cô gái nhỏ của Hufflepuff."
Draco bị Tom nói cho nghẹn lời, gương mặt nhợt nhạt của cậu hơi đỏ lên và trợn mắt với Tom.
Cậu đã sớm chọn quên đi những chuyện mất mặt đó rồi, không ngờ hôm nay Tom lại nhắc tới.
"Ngài muốn nói gì đây hả, ngài Riddle?"
Tom hài lòng nhìn Draco thẹn quá hóa giận, an ủi không chút thành ý: "Đừng lo, đó là chuyện của sáu mươi năm trước rồi, hẳn là không có ai nhớ tới đâu----" Nói tới đây, Tom dừng lại, hắn nheo mắt nhìn mặt Draco chằm chằm, ám chỉ nói: "---- nhưng mà, hình như ta chưa từng nghe em nói thích ta bao giờ?"
Mặt của Draco càng đỏ hơn, giọng điệu không chút phập phồng, "Em nghĩ đã quá rõ ràng rồi, anh nhìn đi, bây giờ em đang ở chỗ này."
"Tất nhiên, ta hiểu được." Tom gật đầu, "Nhưng người khác đều cho rằng ta là người giám hộ của em, đặc biệt là Lucius, ta có nên đi tìm ông ấy để nói chuyện không."
Về chuyện này, Draco thật sự không định tiếp tục thảo luận thêm, tưởng tượng ba và mẹ biết được chuyện của mình và Tom xong thì bày ra thái độ chế giễu, Draco liền thấy cả người khó chịu.
Chà, cậu đã là người lớn, có một số việc có thể tự mình quyết định, nhưng ba và mẹ lại không hề nghĩ vậy, họ vẫn xem cậu là một đứa trẻ nhỏ, Draco cho tới giờ vẫn có thể nhận được đồ ngọt và điểm tâm từ Narcissa vào mỗi buổi sáng.
Nếu Draco nói chuyện của mình và Tom cho Lucius và Narcissa biết, kết quả có thể đoán được, bọn họ tuyệt đối sẽ cho rằng mình bị giáo sư Kirke lừa, sau đó là cuốn gói mình về Trang viên Malfoy.
"Có lẽ, chúng ta có thể nghĩ cách khác, anh biết đấy, em là con trai duy nhất của nhà Malfoy." Nói tới chỗ con trai duy nhất, Draco còn nhấn mạnh thêm.
Tuy cậu thích Tom và cũng đã quyết định ở bên hắn, nhưng cậu vẫn thấy rất có lỗi với ba, nghĩ tới việc nhà Malfoy không còn người thừa kế, cậu liền thấy khó chịu ở trong lòng.
"Về điểm này thì em không cần lo Draco." Tom thản nhiên nhún vai, mân mê mái tóc bạch kim của Draco, thoải mái nói: "Ta đã nhờ Severus làm ít độc dược cho Lucius, em biết đấy, độc dược của cậu ta vẫn luôn là tuyệt nhất."
"......!Độc dược gì cơ?" Draco kinh ngạc nhìn Tom, cậu biết ngay là Tom đã nhắc tới ba rồi thì chuyện tuyệt đối sẽ không đơn giản tới như vậy.
"Em có lẽ sẽ có em trai, tuy tuổi của cả hai kém nhau khá nhiều, nhưng cũng không có trở ngại gì cả, đúng chứ?" Tom nhướng mày một cách đắc ý, cúi đầu về phía trước mặt của Draco, nhìn cậu tựa như đang giành công lao, "Không có thưởng gì sao?"
"......"
Thưởng cái gì nữa? Ôi, cái quỷ gì vậy? Nghĩ tới chuyện mẹ phát hiện mình mang thai, Draco không khỏi run lên, "Ba sẽ không phát hiện chứ? Ý em là, độc dược đó không có vấn đề gì chứ?"
Nếu lỡ có chuyện, Draco chỉ mong là cuối cùng sẽ không tra tới tận trên đầu cậu, tuy cậu cũng rất tán thành với cách làm của Tom.
"Tất nhiên sẽ không phát hiện rồi, hiện giờ Severus đã cố ý làm hương vị độc dược rất tuyệt đấy.".
Truyện Đô Thị
Một thời gian sau đó, Draco đều sẽ chú ý tới tình trạng sức khỏe cơ thể của mẹ mình, hơn nữa còn không chỉ một lần muốn đưa mẹ đến St.Mungo để kiểm tra toàn thân.
Hành vi quái lạ này kéo dài liên tục tới ba tháng sau, Narcissa được chẩn đoán mang thai ở St.Mungo.
Việc này làm Lucius cực kì vui vẻ, hơn nữa còn tổ chức tiệc tại Trang viên Malfoy và mời cả một đống họ hàng tới tham dự.
Vào buổi tối sau khi bữa tiệc kết thúc, Tom đi theo Lucius vào phòng làm việc, còn Draco thì đứng ngồi không yên ở trong phòng khách, cậu không biết ba sẽ phản ứng như thế nào.
Mãi tới khi Tom ra khỏi phòng làm việc, Draco quan sát vẻ mặt của Tom, bình tĩnh không chút dao động, giống như không có chuyện gì xảy ra hết.
Tom nhìn Draco đang lo lắng, nhướng mày, "Lucius bảo em đi vào, ông ấy có lời muốn nói với em."
"......" Draco nuốt nước bọt, chậm chạp di chuyển vào phòng làm việc.
Lucius lười nhác ngồi sau bàn làm việc, vào giây Draco đi vào phòng làm việc, ông ngẩng đầu lên để đánh giá đứa con trai đã lớn, một lát sau, ông dài giọng nói: "Buổi tối tốt lành, con trai."
"Buổi tối tốt lành, thưa ba." Draco cố hết sức để bản thân bình tĩnh một chút.
Lucius gật đầu với sự kiêu ngạo, ý bảo Draco ngồi xuống ghế sô pha, gương mặt tuấn tú của ông mang theo thái độ lạnh lùng nhìn Draco, "Con có lời nào muốn nói sao? Draco."
"Ặc, là về Tom, con thành thật xin lỗi ba." Draco nghiến răng, định nói hết toàn bộ sự việc, dù gì sau này ba vẫn còn người thừa kế.
"Giống như ba đã nghe được đấy, những chuyện đó đều là sự thật, con với Tom----"
Không đợi Draco nói hết, Lucius đã ngắt lời cậu một cách dứt khoát.
"Cho nên con muốn nói với cha là, con phải gả cho giáo sư Kirke? Một Malfoy mà lại đi gả cho người khác? Tại sao không phải là cưới?"
Gả á? Chờ, chờ chút đã! Ba đang nói gì vậy? Bây giờ bọn họ không phải nên thảo luận chuyện mình và Tom định ở bên nhau à? Tại sao lại nói tới gả cho chồng rồi?
Draco hơi hoang mang nhìn Lucius nghiêm khắc, "Chuyện đó.......!Ba à, ba đang nói gì vậy? Gả cho chồng gì cơ?"
Lucius nheo cặp mắt xám lạnh lùng nhìn Draco, một lúc lâu sau mới dời mắt đi.
"Xem ra con cũng không biết----" Ông dài giọng chế giễu, "Kể cả là giáo sư Kirke cũng không được, Malfoy sẽ không gả cho bất kì tên nào hết."
"Tất nhiên rồi, ba à, về điểm này thì con đồng ý hai tay hai chân." Draco giật giật khóe miệng, cậu phát hiện ra chỗ mình và ba chú ý không có giống nhau, cậu còn tưởng là ba sẽ không đồng ý cho cậu và Tom ở bên nhau, coi ra bây giờ lo lắng chỉ là công cốc.
Về vấn đề gả hay không gả mà ba nói, Draco không có lo lắng gì cả, cậu sẽ không đời nào "gả" cho Tom đâu, tuyệt đối không!
.........!Đường phân cách vài năm sau.........
Vào một mùa hè năm hai mươi mươi tuổi, Draco cùng với Tom đi đến Bộ Pháp thuật để đăng ký kết hôn.
Bọn họ mặc bộ lễ phục màu đen mới tinh và được một nhóm người vây quanh, toàn bộ Trang viên Malfoy đều tràn ngập không khí vui mừng, chỉ có Lucius là mím môi không nói câu nào.
"Anh yêu, chuyện đã như vậy rồi thì đừng có xụ mặt nữa, hôm nay là hôn lễ của Draco đấy." Narcissa nhét Aquila mới được hai tuổi vào ngực Lucius.
"Ôm con của anh đi, anh yêu à."
Dứt lời, Narcissa đi tới chỗ Draco và dùng sức ôm cậu.
"Ôi, Draco con yêu, con cuối cùng cũng kết hôn rồi, mẹ thật sự rất vui."
"Cảm ơn em." Draco ôm lại Narcissa, cậu biết ba mình còn vì chuyện kết hôn mà canh cánh ở trong lòng, cũng may là có mẹ ở giữa điều hòa, không thì hôn lễ ngày hôm nay tuyệt đối sẽ là một thảm họa.
"Chà, còn Kirke nữa, sau này nhờ con chăm sóc tốt cho Draco rồi, thằng bé chưa bao giờ tự chăm sóc chính mình cả." Narcissa cũng ôm Tom một cái, về chuyện con trai mình lập gia đình sớm, Narcissa rất là buồn nhưng cũng chỉ có thể dặn dò Tom chăm sóc tốt cho Draco.
Cả ngày hôm đó, Tom đều nở nụ cười tươi trên mặt, hắn nhiệt tình chào hỏi từng vị khách và chia sẻ niềm vui của mình với bọn họ.
Chờ đến khi bữa tiệc kết thúc, khi Draco theo Tom về nhà thì hai người đều đã kiệt sức.
"Mẹ kiếp ơi, nếu biết trước kết hôn mệt tới như vậy, em thà rằng không kết hôn." Draco bực bội lẩm bẩm, xoa xoa gò má đã căng cứng vì cười.
Tom ôm Draco nằm trên giường, uể oải vuốt ve mái tóc bạch kim của Draco, "Đừng có lời ngốc như vậy Draco, em đã gả cho ta rồi."
Mặc kệ đã mệt tới mức không nhúc nhích nổi, Draco vẫn bật dậy khỏi giường, vẻ mặt hung ác nhìn Tom, tức giận nói: "Mẹ nó, em không thừa nhận là em gả cho anh đâu."
Tom nhướng mày, đưa tay kéo Draco vào ngực mình, ngón tay không ngừng di chuyển trên người Draco.
"Em xác định muốn tranh cãi chuyện này với ta? Nếu em tin như vậy thì ta cũng không có ý kiến gì."
Mặt Draco hơi hồng lên, cậu dùng sức đánh bay cái tay của Tom, đè Tom ở dưới người.
"Em tưởng anh đã mệt lắm rồi chứ."
Tom không trả lời, hắn nhìn Draco nằm trên người mình, nhìn đôi môi cách mình chỉ có nửa tấc Anh.
Tom đưa tay ôm lấy Draco, kéo đầu của cậu về phía mình.
"Ưm......"
Nghe được tiếng rên rỉ phát ra từ miệng Draco, Tom hung ác cọ xát môi Draco, mút tới mút lui cho đến khi môi của Draco đỏ lên và hơi sưng.
"Tom......" Draco thở dốc định đẩy đầu của Tom ra.
Tom liếm vành tai của Draco và cười khẽ, "Xem ra bây giờ cuối cùng người nào gả đi đã rất rõ ràng rồi."
"Nằm mơ đi! Tom Riddle."
Draco hung dữ trừng Tom, nhưng trong mắt Tom, ánh mắt như thế lại trở thành một sự cám dỗ chết người.
Mắt của Tom tối đi, hắn xoay người và đè Draco ở bên dưới, cúi đầu hôn Draco một cách nhẹ nhàng.
Tay phải cởi khuy áo của bộ lễ phục, chui vào bên trong quần áo của Draco và vuốt ve làn da mịn màng của cậu.
Thấy hơi thở của Draco đã trở nên dồn dập, Tom cuối cùng cũng buông tha cho môi của Draco, mở miệng nói như tuyên bố quyền sở hữu: "Em là của ta, Draco."
Draco thở dốc vài cái rồi mới bực bội đảo mắt, "Anh mới là của em, Tom Riddle." Cậu nhấc đầu lên và cắn mạnh lên cổ của Tom, "Nếu dám thích người người, anh sẽ không muốn biết hậu quả đâu."
Tom dùng ngón tay chạm vào cánh môi của Draco và cười khẽ, "Đừng có nói lời đáng yêu như vậy, Draco----" Hắn chạm vào cơ thể đã hơi nóng lên của Draco, cắn điểm trước ngực Draco coi như trừng phạt, cho đến khi Draco chìm vào mơ hồ và tiếng rên rỉ phát ra từ trong miệng, Tom mới bá đạo tuyên bố, "Bây giờ để ta ăn em luôn nào......"
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho ta biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Thịt vụn, tôi sẽ thử viết thịt rồi nhưng không thành công, chỉ có thịt vụn thôi, mọi người ăn đỡ thèm đi _(:3∠)_
Cuối cùng cũng kết thúc rồi!! Vui quá đi, cuối cùng tôi có thể chăm chỉ lưu bản thảo rồi! Woa!!
Về vụ em bé play gì đó, tôi thật sự bất lực......!Xin hãy tha thứ cho tôi!!
HOÀN TRUYỆN..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook