Hptomdra Chúa Tể Hắc Ám Xin Hãy Tha Cho
-
51: Chương 50
Ngày hôm sau, vì Tom và Draco ngủ trong Phòng Yêu Cầu, bọn họ rời giường từ rất sớm rồi chạy về hầm Slytherin để không ai phát hiện ra.
Song khi hai người họ mới chạy về tới hầm thì nhìn thấy Abraxas ngồi trong phòng sinh hoạt chung và đang nhìn về phía cửa của phòng sinh hoạt.
"Các quý ông, có cần giải thích một chút là tại sao lại dậy sớm như vậy không?" Abraxas mỉm cười nhìn hai người rõ ràng là vừa vội vàng chạy từ bên ngoài về, làm động tác mời ngồi.
Tom nhướng mày, hắn biết rõ là Abraxas đứng ở phe mình, kể cả thật sự bị đối phương bắt quả tang vụ đi đêm cũng tuyệt đối không nói cho giáo sư biết.
Nhận ra điều này, Tom không hoảng loạn chút nào, hắn kéo Draco ngồi lên ghế sô pha trước mặt Abraxas và thản nhiên chào hỏi.
"Buổi sáng tốt lành, Abraxas."
"Buổi sáng tốt lành, Tom----" Abraxas dừng lại, đảo mắt qua chỗ Draco rồi nói thêm, "---- còn có em trai thân yêu của anh.
Hai người không ngại giải thích một chút là tại sao bây giờ mới trở về hầm không?"
Lúc nói tới câu cuối cùng, Abraxas cố tình hạ giọng xuống, nhưng trong phòng sinh hoạt chung trống rỗng chỉ có ba người, câu nói đó vẫn truyền thẳng và rõ ràng vào tai Draco.
"À, anh đã biết rõ bọn tôi ra ngoài đi đêm, cần gì phải hỏi nữa chứ? Chẳng lẽ anh cho là bọn tôi đi làm chuyện gì sao Abraxas?" Tom khó chịu giật cổ áo, hắn hiện tại muốn nhanh chóng về lại phòng ngủ để thay một cái áo chùng sạch sẽ, từ đêm hôm qua, hắn vẫn luôn lục sùng bên trong lối đi bí mật, nên hiện tại bụi dính đầy trên người làm hắn không chịu đựng được.
"Cả hai nên thấy may đi, bởi vì người phát hiện là tôi, chỉ có mình tôi!" Abraxas trợn mắt bất mãn trước sự lơ đễnh của Tom, "Các quý ông, làm ơn lần sau có đi đêm cũng đừng có để ai bắt được."
Abraxas nói xong liền xua tay với vẻ ghét bỏ, đơn giản là thả Tom và Draco đi.
Đi theo Tom về lại phòng ngủ của họ, Draco có chút không tiêu hóa kịp, "Abraxas rốt cuộc là muốn nói gì vậy?"
"Nhắc chúng ta cần chú ý an toàn khi đi đêm." Tom mở cửa phòng ngủ, kéo Draco từ ngoài cửa vào và đẩy vào phòng tắm, "Cậu nên mau chóng sửa soạn lại mình đi Draco, hiện tại đã sắp tới giờ ăn sáng, nếu cậu không định nhịn đói thì......"
Draco ngoan ngoãn đi vào phòng tắm, còn Tom thì lấy ít thức ăn cho Nagini và Locker ăn no bụng.
Chờ hai người họ sửa soạn xong và rời khỏi phòng ngủ, Walden và Ellis đã ngồi đợi rất lâu ở phòng sinh hoạt chung, nhưng cả hai đều không có bực bội, thậm chí Walden còn nhướng mày trêu ghẹo bảo rằng bọn họ có thể ngủ nhiều hơn chút cũng được, không cần phải dậy sớm như vậy.
Vào thời điểm nhận thư vào bữa sáng, con đại bàng của nhà Malfoy đã mang theo các món điểm tâm của phu nhân Malfoy, còn có một lá thư từ lão Malfoy, nhưng thư không phải được gửi cho Abraxas mà là gửi cho Draco.
Lúc Draco nhận lấy lá thư, cậu cảm nhận rõ được ánh mắt dò xét của Abraxas trên người mình.
Draco tuy tò mò thư của ông cố gửi cho mình rốt cuộc viết cái gì, nhưng vẫn nhịn cái ý định đọc nó vào giờ ăn sáng, cậu thờ ơ nhét thư vào trong túi, giống như không hề có hứng thú gì với lá thư và tiếp tục dùng bữa sáng của mình.
Sau khi lớp học buổi sáng kết thúc, Draco bỏ lại nhóm ba người Tom và một mình chạy tới Hồ Đen đọc lá thư mà lão Malfoy gửi cho mình.
Nhưng Draco đã lo lắng quá nhiều bởi trên bức thư rõ ràng được ếm bởi bùa chú nào đó, lúc Draco mở nó ra, cậu cảm giác có thứ gì đó lướt qua tờ giấy da dê, chữ cái trên đó nhảy lên và sắp xếp lại một lần nữa, vài giây sau, nội dung trên tấm da dê hoàn toàn thay đổi.
Draco nhướng mày, có thể làm ông cố mình tổn phí tâm tư thế này nhất định không phải là một lá thư nhà bình thường.
Và nội dung trên thư quả nhiên không ngoài dự đoán của Draco.
Sau khi lão Malfoy nói chuyện với Draco vào kỳ nghỉ, tuy không thể hỏi được điều gì liên quan tới tương lai từ miệng của Draco, nhưng ông cũng không từ bỏ.
Thậm chí lão Malfoy còn tự mình đi tới cô nhi viện mà Draco và Tom từng ở và gặp được phu nhân Cole ở cô nhi viện, cũng như biết được một số chuyện từ trong miệng của phu nhân Cole.
Trong thư lão Malfoy cố ý nhắc tới Tom Riddle, cũng hỏi nguyên nhân Draco trở lại có lại là vì Tom không, bởi vì sau khi Draco trở về cũng không chạy đi liên lạc với Trang viên Malfoy, thậm chí còn tự nguyện ở lại một nơi thấp hèn như cô nhi viện tới tận ba năm, lão Malfoy không thể không cho rằng lí do của Draco là Tom Riddle, bởi vì bọn họ ở trong cùng một phòng ngủ và kéo dài liên tục cho tới nay.
Tuy rằng biết ông cố mình đã hiểu được mấu chốt sự việc là Tom, nhưng Draco cũng không mấy vui vẻ, cậu thậm chí nghi ngờ rằng thái độ của mình sẽ làm nhà Malfoy hiểu lầm, dù sao mình vẫn luôn ở bên cạnh Tom, ông cố sẽ không hiểu lầm rằng mình quay về là để tạo quan hệ tốt với Tom đi? Nếu ông cố đã hiểu thành như vậy, chẳng phải là nhà Malfoy lại đi thông đồng với Chúa tể Hắc Ám......
Còn trên thực tế, Draco không thể không thừa nhận rằng bây giờ nhà Malfoy đã rất thân thiết với Tom, đến cả lễ Giáng Tinh cũng để Tom Riddle vượt qua ở Trang viên Malfoy, đây là chuyện mà toàn bộ người ở Slytherin đều biết.
Draco đốt đi lá thư và buồn rầu ôm mặt, cậu cảm thấy mình quả thật không có tiềm năng đi làm chúa cứu thế, cũng chỉ có tên Gryffindor Potter không não kia mới có thể không màng mọi thứ và dũng cảm xông về trước mới có thể làm chúa cứu thế được, còn cậu thì chỉ biết làm sự việc càng tồi tệ hơn.
Cậu thậm chí bắt đầu nghi ngờ về độ chính xác của việc mình quay về, nếu là tên Đầu Sẹo Potter kia quay về, có phải kết quả sẽ khác biệt? Có lẽ ngay từ lúc quay về, Đầu Sẹo liền dùng cái thứ gọi là tình yêu giải quyết xong xuôi tất cả mọi chuyện.
Một thời gian sau khi Draco nhận được thư của lão Malfoy, toàn bộ Slytherin đều biết tâm trạng của Draco không được tốt, cả ngày đều ủ rũ không biết là suy nghĩ vụ gì, đến cả buổi huấn luyện Quidditch yêu thích cũng không làm cậu lấy lại được tinh thần, Tom cũng nhận ra Draco ngày ngày đều lơ đễnh, thậm chí còn muốn nói chuyện với cậu, đáng tiếc là Draco không hề cho hắn cơ hội làm vậy.
Vào ban ngày thì cả hai không thể nào ở chung được nên hiển nhiên là không thể nói được gì, song buổi tối gần đây, Draco không hề xuất hiện ở trong phòng ngủ, bây giờ số lần cậu đi đêm có thể đem đi phân cao thấp với Tom.
Nhưng cuối cùng, Draco vẫn bị Tom bắt được ở khu sách cấm.
Khi đó, Draco đang ngồi dưới đất và nhìn quyển sách pháp thuật dày cộp nhờ vào ánh sáng phát ra từ đũa phép, căn bản không nhận ra Tom đã đến gần.
Mãi tới khi chiếc trâm cài đeo ở trên ngực hơi nóng lên, cậu mới chú ý tới Tom không biết đã đứng bên cạnh mình từ lúc nào.
Tom nhướng mày, lấy cuốn sách pháp thuật ra khỏi tay của Draco, cũng không thèm liếc tới nó một cái và trực tiếp để trở lại giá sách.
"Sao cậu cũng ở đây?" Draco hạ giọng, bực mình nhìn Tom cướp đi cuốn sách pháp thuật mới đọc được một nửa của mình.
Tom không trả lời, hắn khom người và đưa tay chạm nhẹ vào bầu mắt đã chuyển qua màu xanh của Draco, nở nụ cười châm chọc, "Draco, nếu cậu không tiếp tục nghỉ ngơi cho tốt, tôi e là Dược Mỹ Dung cũng không cứu nổi mắt quầng thâm dày cỡ này đâu."
Draco như bị ngón tay của Tom làm cho giật mình, đầu nhanh chóng rụt lại một chút và bực bội nhìn chủ nhân của ngón tay trước mặt mình, cũng may là Draco còn nhớ họ đang đi đêm, không thể gây ra tiếng động quá lớn.
"Cậu gần đây rốt cuộc là có chuyện gì thế hả, Draco?" Tom nhíu mày, lôi Draco từ dưới đất lên.
"Nếu cậu không muốn tôi nói cho Abraxas thì tốt nhất là bây giờ theo tôi về phòng ngủ."
Draco rất muốn gạt tay của Tom ra nhưng đối phương giống như phát hiện ý định của cậu nên giữ chặt lấy tay cậu không chút thả lỏng.
Khi vừa ra khỏi thư viện, Tom dùng đũa phép ếm hai cái Bùa Ẩn Thân lên người cả hai một lần nữa rồi mới kéo Draco đi về hầm Slytherin.
Khi bọn họ về tới phòng ngủ đã là một giờ sáng nhưng nó cũng không thể ngăn cản quyết tâm đi nói chuyện với Draco của Tom.
"Nếu cảm giác của tôi không sai, cậu gần đây đang trốn tránh tôi?" Tom mím môi, ảm đạm nhìn Draco ngồi trên ghế sô pha.
"Thật tiếc ghê, cảm giác của cậu sai rồi." Draco không hề nâng mí mắt lên, trả lời một cách có lệ.
Tom không nói gì thêm, ánh mắt của hắn vẫn luôn chăm chú nhìn Draco như sợ bỏ sót một chút biểu cảm nào của cậu, có điều trừ buồn ngủ ra, hắn không nhìn ra được bất cứ thứ gì từ trên mặt Draco.
"Đủ rồi đấy Draco, đừng có gây sự với tôi nữa.
Được rồi, ít ra thì cho tôi biết lí do là gì đi?"
Lí do là gì sao? Chỉ là thấy việc thân thiết với cậu sẽ làm cho ông cố hiểu lầm, ôi, chết tiệt, kiểu gì cũng thấy người sai là mình.
Draco tức giận ngước lên, nếu có thể, cậu nên gửi chiếc nhẫn của cha cho Thánh Đầu Sẹo đồng thời tặng kèm thêm một Chúa tể Hắc Ám phiên bản trẻ nhỏ, đáng tiếc là không có nếu......
"Sau khi lớn lên, cậu tính làm cái gì Tom?"
"Sau khi lớn lên?" Tom nhíu mày, không hiểu tại sao Draco vừa rồi còn đang cực kì bực bội lại đột ngột chuyển chủ đề.
"Tôi rất thích Hogwarts, có lẽ tôi sẽ ở lại làm giáo sư của Hogwarts, nếu trường thuê tôi."
Giáo sư? Draco không chắc chắn nhìn Tom, cậu còn tưởng Tom sẽ nói cái gì mà thống trị Thế giới Pháp thuật rồi lại khống chế Bộ Pháp thuật, hoặc là trở thành Phù thủy vĩ đại nhất, không ngờ chỉ là trở thành giáo sư của Hogwarts.
Có lẽ, Tom không phải có ý định trở thành Chúa tể Hắc Ám khi còn ở Hogwarts, mà là sau khi tốt nghiệp?
Draco cảm thấy đầu mình lại đau, cậu không thể nào tiếp tục nhìn Tom từ đây cho tới khi tốt nghiệp Hogwarts? Hoặc là sau khi tốt nghiệp thì tiếp tục đi theo đối phương và tiếp tục nghĩ cách ngáng đường? Nghĩ thế nào cũng không khả thi nỗi.
"Chỉ là làm giáo sư ở Hogwarts à? Nếu là chuyện này thì nhà Malfoy hẳn là có thể giúp được......" Draco có thể khẳng định, Hogwarts của sáu mươi năm sau chưa từng có vị giáo sư nào tên Tom Riddle, cho nên nếu cậu thành công biến Tom trở thành giáo sư của Hogwarts, đồng nghĩa là Chúa tể Hắc Ám sẽ không tồn tại nữa?
Tác giả có lời muốn nói: Nếu có bug xin hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa lại.
TB: Hôm nay tôi mới nhận ra rằng tôi đã gõ nhiều thế này rồi, tác phẩm này vốn chỉ là oán niệm vì CP VolDra quá ít.
Draco quả nhiên là chân ái của tôi đấy......!
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Tại sao gần đây cứ muốn cho Draco về lại những năm 1990? A a a, nóng lòng muốn ẻm mau trở về quá đi.
Nhưng cốt truyện vẫn còn chưa đến hồi kết......!Tôi thấy cốt chuyện quan trọng kiểu gì đó orz
Tra tấn tôi tới chết đi!!!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook