Hotgirls Siêu Quậy
-
Chương 8: Kingdom school – ba hotgirls tái ngộ
“Reng…reng…”Đồng hồ báo thức phòng nó kêu lên liên tục. Nó nằm một hồi mới nhíu mày tỏ vẻ khó chịu với tiếng reo của cái đồng hồ tội nghiệp. Nằm thêm một lúc, nó chịu không nổi nữa nên chồm dậy chụp lấy cái động hồ ném đại.“Vụt…choang…vụt…bốp…”Một chuỗi dài tiếng động vang lên sau cú ném của nó. Lát sau, mọi thứ đều im lặng. Nó hài lòng rồi nằm xuống ngủ tiếp.“Bịch…bịch…bịch…”Tiếng bước chân vội vã đầy giận dữ trên cầu thang vang lên.“Rầm”Cánh cửa phòng nó bị Bảo Vi đạp ra không thương tiếc và cũng vì thế, cánh cửa sập xuống luôn. Bảo Vi chẳng màn đến cái cửa, bước tới kế giường nó. Nhỏ nhìn nó với ánh mắt giận dữ như muốn nuốt chửng. Nhỏ hét lớn:- MÀY DẬY NGAY CHO TAO!!!
- Cái gì vậy? – Nó bật dậy bịt tai, hét.
- Mày dậy liền cho tao. Mày có tin tao giết chết mày không? – Bảo Vi hùng hổ.
- Mày sao vậy? Mới sáng sớm mà có chuyện gì à? – Nó giọng ngái ngủ hỏi.
- Mày còn hỏi hả? Nhìn cái cửa sổ thử coi! – Nhỏ tức giận.
- Hả? Cửa sao vậy? – Nó ngơ ngác nhìn cái cửa sổ bị vỡ.
- Ôi trời ơi…mày có biết mày suýt giết chết tao không? – Nhỏ than thở.
- Là sao? – Nó không hiểu.
- Lúc cái đồng hồ reo, mày chộp lấy rồi quăng ra cái cửa sổ, làm cái cửa sổ bị bể. Cái đồng hồ rớt xuống dưới đất, kế chỗ tao tập thể dục, chỉ cần mày ném lệch chút nữa là tao đi gặp Diêm Vương sớm rồi! Mày có tin tao ày một đạp liền không? – Vi tức giận nhìn nó.
- Hehe…tao xin lỗi…tao đâu cố ý! Chị Vi xinh đẹp tha cho em lần này nhá? Em sẽ bồi thường thiệt hại cho chị! – Nó chắp tay xin lỗi nhỏ.
- Hử…bồi thường cái gì? – Nhỏ nhướn mày.
- Ừm…một chầu gà rán? – Nó hỏi.
- Không. – Nhỏ lắc đầu.
- Thế một chuyến du lịch? – Nó hỏi tiếp.
- Không. – Nhỏ vẫn tiếp tục lắc đầu.
- Vậy cuối cùng mày muốn gì? – Nó nhíu mày.
- Một chầu bar? Thế nào? – Bảo Vi nhếch môi.
- Ờ…ừm… - Nó phân vân rồi gật đầu. Nói gì thì nói, Bảo Vi mà đi bar thì tiền thanh toán có khi còn hơn cả một chuyến du lịch. Kiểu này nó sạt nghiệp mất thôi.
- Hehe…vậy nhé! Giờ thì chuẩn bị đi học… - Bảo Vi cười nhưng nhanh sau đó lại lấy về bộ mặt như đưa đám.
- Haizz…tao thấy nó sao sao ấy mày ạ! Nhắc tới chữ đi học…tao thấy nó ghê ghê sao ý! – Nó rùng mình.
- Ờ… - Vi gật đầu.
- Hay…hoá trang đi học được không? – Nó nhìn Vi.
- Mày không nghe mama nói à? Học chung với ông thiên, ông Minh đó. Hai ổng mà nói với mama là tao với mày không có cửa về nhà đâu! – Vi gắt.Sở dĩ mà tụi nó như thế là có nguyên do như thế này: Cách đây 2 năm, tụi nó bắt đầu học đại học (trình độ nhảy cóc siêu!), vì sợ cái cảnh tượng bị tụi fans bám theo với lại bị tụi con gái ghen ghét nên hai đứa quyết định hoá trang ình xấu đi. Nhưng tự nhiên, hai đứa nó bị hai ông anh phát hiện và mách với mama. Mama giáo huấn tụi nó một trận và khoá thẻ 2 tháng vì tội: “Làm xấu mặt cha mẹ.” Mama tụi nó nói: “Nếu lúc đó người ta nhìn vào thấy hai đứa trong bộ dạng đó thì thật xấu hổ cho hai cái nhà này!” Sau đó, tụi nó chừa luôn.…Nó sau khi nghe Vi bực tức nói thì không nén nổi tiếng thở dài, nói:- Thế thì thôi vậy…đành chịu. Mệt. Tao đi thay đồ đây. Mà đồng phục thì sao? Có cần mặc không? – Nó chán nản hỏi.
- Ờ…không. Đồ tự do. – Vi trả lời.
- Ờ…mày về phòng chuẩn bị đi. Xong rồi thì xuống dưới đợi tao, lát tao xuống tới liền. – Nó đẩy Vi ra khỏi phòng rồi chạy vào phòng tắm làm VSCN.Hơn 20 phút sau, nó bước ra khỏi phòng với một phong cách phối đồ rất hợp thời trang: Quần jeans dài màu đen xẻ rách từ giữa đùi tới quá bắp chân; áo sơ-mi trắng mở hai khuy đầu, hao tay áo xắn gọn đến khuỷu tay; chân đi đôi giầy cao gót màu đen cao 1 tấc; mái tóc màu hung đỏ được duỗi thẳng, thả tự nhiên; trước ngực đeo sợi dây chuyền bằng bạc hình đầu lâu; gương mặt xinh đẹp được che hơn nửa nhờ chiếc kính mát màu nâu to bản. Nhìn nó rất chi là xinh đẹp.Bước xuống nhà, nó thấy Bảo Vi vẫn giữa nguyên màu sắc ưa thích của mình: đỏ. Nhỏ mặc cái đầm màu đỏ bằng ren có đuôi váy hơi xoè ra nhìn rất dịu dàng và nữ tính, chân đi đôi giầy cao 1 tấc màu trắng. Nhìn nhỏ rất dễ thương và đáng yêu, hệt như một con búp bê vậy. Nó vào gara, lấy ra một chiếc xe mui trần màu trắng mới toanh. Hai đứa nó leo lên xe rồi phòng tới trường nhanh trong chớp mắt…
- Cái gì vậy? – Nó bật dậy bịt tai, hét.
- Mày dậy liền cho tao. Mày có tin tao giết chết mày không? – Bảo Vi hùng hổ.
- Mày sao vậy? Mới sáng sớm mà có chuyện gì à? – Nó giọng ngái ngủ hỏi.
- Mày còn hỏi hả? Nhìn cái cửa sổ thử coi! – Nhỏ tức giận.
- Hả? Cửa sao vậy? – Nó ngơ ngác nhìn cái cửa sổ bị vỡ.
- Ôi trời ơi…mày có biết mày suýt giết chết tao không? – Nhỏ than thở.
- Là sao? – Nó không hiểu.
- Lúc cái đồng hồ reo, mày chộp lấy rồi quăng ra cái cửa sổ, làm cái cửa sổ bị bể. Cái đồng hồ rớt xuống dưới đất, kế chỗ tao tập thể dục, chỉ cần mày ném lệch chút nữa là tao đi gặp Diêm Vương sớm rồi! Mày có tin tao ày một đạp liền không? – Vi tức giận nhìn nó.
- Hehe…tao xin lỗi…tao đâu cố ý! Chị Vi xinh đẹp tha cho em lần này nhá? Em sẽ bồi thường thiệt hại cho chị! – Nó chắp tay xin lỗi nhỏ.
- Hử…bồi thường cái gì? – Nhỏ nhướn mày.
- Ừm…một chầu gà rán? – Nó hỏi.
- Không. – Nhỏ lắc đầu.
- Thế một chuyến du lịch? – Nó hỏi tiếp.
- Không. – Nhỏ vẫn tiếp tục lắc đầu.
- Vậy cuối cùng mày muốn gì? – Nó nhíu mày.
- Một chầu bar? Thế nào? – Bảo Vi nhếch môi.
- Ờ…ừm… - Nó phân vân rồi gật đầu. Nói gì thì nói, Bảo Vi mà đi bar thì tiền thanh toán có khi còn hơn cả một chuyến du lịch. Kiểu này nó sạt nghiệp mất thôi.
- Hehe…vậy nhé! Giờ thì chuẩn bị đi học… - Bảo Vi cười nhưng nhanh sau đó lại lấy về bộ mặt như đưa đám.
- Haizz…tao thấy nó sao sao ấy mày ạ! Nhắc tới chữ đi học…tao thấy nó ghê ghê sao ý! – Nó rùng mình.
- Ờ… - Vi gật đầu.
- Hay…hoá trang đi học được không? – Nó nhìn Vi.
- Mày không nghe mama nói à? Học chung với ông thiên, ông Minh đó. Hai ổng mà nói với mama là tao với mày không có cửa về nhà đâu! – Vi gắt.Sở dĩ mà tụi nó như thế là có nguyên do như thế này: Cách đây 2 năm, tụi nó bắt đầu học đại học (trình độ nhảy cóc siêu!), vì sợ cái cảnh tượng bị tụi fans bám theo với lại bị tụi con gái ghen ghét nên hai đứa quyết định hoá trang ình xấu đi. Nhưng tự nhiên, hai đứa nó bị hai ông anh phát hiện và mách với mama. Mama giáo huấn tụi nó một trận và khoá thẻ 2 tháng vì tội: “Làm xấu mặt cha mẹ.” Mama tụi nó nói: “Nếu lúc đó người ta nhìn vào thấy hai đứa trong bộ dạng đó thì thật xấu hổ cho hai cái nhà này!” Sau đó, tụi nó chừa luôn.…Nó sau khi nghe Vi bực tức nói thì không nén nổi tiếng thở dài, nói:- Thế thì thôi vậy…đành chịu. Mệt. Tao đi thay đồ đây. Mà đồng phục thì sao? Có cần mặc không? – Nó chán nản hỏi.
- Ờ…không. Đồ tự do. – Vi trả lời.
- Ờ…mày về phòng chuẩn bị đi. Xong rồi thì xuống dưới đợi tao, lát tao xuống tới liền. – Nó đẩy Vi ra khỏi phòng rồi chạy vào phòng tắm làm VSCN.Hơn 20 phút sau, nó bước ra khỏi phòng với một phong cách phối đồ rất hợp thời trang: Quần jeans dài màu đen xẻ rách từ giữa đùi tới quá bắp chân; áo sơ-mi trắng mở hai khuy đầu, hao tay áo xắn gọn đến khuỷu tay; chân đi đôi giầy cao gót màu đen cao 1 tấc; mái tóc màu hung đỏ được duỗi thẳng, thả tự nhiên; trước ngực đeo sợi dây chuyền bằng bạc hình đầu lâu; gương mặt xinh đẹp được che hơn nửa nhờ chiếc kính mát màu nâu to bản. Nhìn nó rất chi là xinh đẹp.Bước xuống nhà, nó thấy Bảo Vi vẫn giữa nguyên màu sắc ưa thích của mình: đỏ. Nhỏ mặc cái đầm màu đỏ bằng ren có đuôi váy hơi xoè ra nhìn rất dịu dàng và nữ tính, chân đi đôi giầy cao 1 tấc màu trắng. Nhìn nhỏ rất dễ thương và đáng yêu, hệt như một con búp bê vậy. Nó vào gara, lấy ra một chiếc xe mui trần màu trắng mới toanh. Hai đứa nó leo lên xe rồi phòng tới trường nhanh trong chớp mắt…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook