Hợp Hoan Đại Ma
-
Chương 35: Hôn lễ 2
Một lúc sao, Cố Phi mang theo Hạ Hiểu Lam vẻ mặt bí xị ra khỏi phòng.
Nàng lúc này trên người mặc một bộ kín đáo, mà rộng thùng thình màu đỏ áo cưới, che dấu đi nàng tuyệt mỹ thân thể.
Hôn lễ ở dị giới này cũng không giống bọn tàu thời phong kiến, mà có vẻ giống như địa cầu hiện đại vậy.
Không có cái gì nhất bái thiên địa nhị bái cao đường phu thê giao bái, cũng không có đội khen trùm đầu tân nương.
Cố Phi dắt tay Hạ Hiểu Lam đi ra đại sảnh.
Hạ Túc Kỳ coi trọng bản thân như vậy, Cố Phi cũng không thể để nhạc phụ mất mặt, Hóa Nguyên Cảnh cửu chuyển tu vi toàn bộ phát ra không có để hệ thống giấu giấu diếm diếm.
Hai mươi mốt tuổi Hóa Nguyên Cảnh cửu chuyển tu vi, ở Đông Châu có thể xem là tuyệt thế thiên tài, không tính làm mất mặt nhạc phụ.
Ở đại sảnh, lúc này thân nhân dòng họ đã đến khá đông, nào là gia gia, thúc thúc, bá bá, biểu ca biểu tỷ biểu đệ biểu muội.
Có một điều làm Cố Phi thắc mắc đó là bên mẫu thân của Hạ Hiểu Lam không có, mẫu thân nàng cũng không có, bất quá hắn cũng không hỏi, đến thời điểm tự nhiên sẽ biết.
Đám biểu ca biểu tỷ biểu đệ biểu muội thấy Hạ Hiểu Lam liền chạy đến lôi lôi kéo kéo, Cố Phi bất đắc dĩ đi theo trò chuyện chào hỏi các kiểu.
Đối với một người giao tiếp kém như Cố Phi thì trò chuyện cùng người lạ chính là một loại tra tấn. Loại tra tấn này chỉ có những người kém giao tiếp mới có thể hiểu được.
Ví như một cái biểu tỷ hỏi hắn làm thế nào mà đánh cắp trái tim của Hạ Hiểu Lam, Cố Phi là suy nghĩ nhứt cả đầu vẫn không biết trả lời như thế nào.
Chẳng lẽ lại nói đệ mỗi đêm đều chạy đến bỏ thuốc cưỡng hiếp muội ấy, bất tri bất giác lấy luôn trái tim muội ấy hay sao?
Thời gian trôi qua, nếu tính theo địa cầu thời gian thì bây giờ hẳn là 7 giờ tối, lúc này khách nhân đã đến đông đủ, ngồi kín cả đại sảnh rộng lớn.
Đại sảnh giờ này khắp nơi treo đèn lồng, tạo nên một không gian cổ điển mà xinh đẹp.
Người chủ trì hôn lễ lúc này mới bước lên bục, gã bắt đầu nói:
" Xin hân hoan chào đón quý vị quan khách, quí họ hàng thân hữu đã đến chung vui trong tiệc cưới ngày hôm nay của tân nương Hạ Hiểu Lam sánh duyên cùng tân lang Tây Môn Khánh...
Bla bla...
Sau một hồi nói luyên thuyên, rốt cuộc cũng đến phần chính.
" Kính thưa Quý vị quan khách! "
" Chúng ta cùng chào đón đôi Tân lang và Tân nương... "
Cố Phi nắm tay Hạ Hiểu Lam bước lên chào hỏi quan khách.
Lúc này hàng nghìn ánh mắt đều đổ dồn về phía khán đài, những bật trưởng bối tu vi cao ánh mắt không giấu được vẻ chấn kinh khi nhìn đến Cố Phi.
Cái này thanh niên từ đâu ra? Thế mà so với Tề gia cái kia còn trâu...
Nhìn ánh mắt của đám khách nhân, Hạ Túc Kỳ hài lòng cười cười đắc ý.
Sau khi Cố Phi cùng Hạ Hiểu Lam phát biểu xong, Sau đó chính là Hạ Túc Kỳ đi lên, nói lời cảm ơn các kiểu. Dù là gấp rút vẫn đi đến đông đủ.
Bên dưới người vui vẻ cười, nhưng tròng lòng lại mắng to Mẹ nó, ngươi là thành chủ, ngươi mời bọn ta dám không đến sao?
Sau khi bla bla hồi lâu, Tiếp theo chính là đi chung quanh mời rượu các kiểu.
Trong tiệc cưới vui vẻ, không có ai để ý một cái nữ tử gọi Lý Diệp Anh ôm mặt khóc bù lu bù loa chạy ra khỏi đại sảnh.
Hôn lễ có lẽ cứ như thế tốt đẹp trôi qua, thế nhưng đời đéo như là mơ.
Rượu vào, đám hào môn thiếu gia càng không có gì kiêng kị, bọn hắn quăng ánh mắt thèm khác như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Hạ Hiểu Lam.
Cố Phi không biết nam nhân khác có hay không thích điều này, thế nhưng hắn mẹ nó đéo thích.
Như vậy nên bọn hắn trở thành đối tượng test skill Huyễn Hồn Thuật.
Cố Phi ánh mắt quét một lượt.
Đám thiếu gia mắt chó nhìn lung tung kia bổng nhiên nhảy dựng lên.
" Á... "
" Thứ quỷ gì? "
Bọn hắn cởi quần ra, ánh mắt nhìn xuống tiểu đệ đệ, nhưng cái nhìn thấy không phải là tiểu đệ đệ mà là một con động vật trơn tuột màu đen đang cắn lấy thân thể.
Bọn hắn hoảng hốt nắm lấy tiểu đệ đệ tươi sống cắt ra khỏi thân thể. Máu phun ra tứ tung.
Nhưng khi bọn hắn nhìn xuống, mới tá hỏa, thứ dưới đất không phải cái kia đen xì quái vật, mà chính là tiểu đệ đệ của mình.
Cả đám đau đớn hét thê thảm.
Nam nhân mất đi cái của quý, nổi đau này bất kỳ nam nhân nào đều hiểu, nam nhân không có của quý, cuộc sống xem như triệt để mất đi ý nghĩa vậy.
Trong chốc lát, buổi tiệt cưới nhốn nháo cả lên.
Đám trưởng bối của bọn thanh niên mất trym nhận ra vấn đề, đây rõ ràng là có người đang tác quái, biết đây là một loại huyễn thuật, nhưng lại không tra ra là kẻ nào đang tác quái.
Người tham gia Cố Phi tiệc cưới, thì có lẽ chuyện này sẽ trở thành một trong những trải nghiệm mà có lẽ cả đời này bọn họ cũng đéo thể nào quên được.
Bọn hắn đều tò mò kẻ nào mà lại chơi như thế hung ác.
Cũng bởi vì chuyện này mà tất cả không được phép ra về, đều phải ở lại kiểm tra, truy tìm thủ phạm.
Bất quá mãi cho đến nửa đêm, vẫn không tra ra được cái gì, chỉ có thể bất đắc dĩ giải toán.
Tiệc cưới mặc dù diễn ra không hoàn mỹ, bất quá Cố Phi mặc kệ, hắn chính là sống theo cảm tính như vậy, thích thì buông tay làm thôi.
Ngáp dài một cái, dắt tay Hạ Hiểu Lam trở về phòng ngủ.
Dọn dẹp vấn đề còn lại đã có đám hạ nhân giải quyết, ngày mai ban thưởng cho một số tiền là được.
Nàng lúc này trên người mặc một bộ kín đáo, mà rộng thùng thình màu đỏ áo cưới, che dấu đi nàng tuyệt mỹ thân thể.
Hôn lễ ở dị giới này cũng không giống bọn tàu thời phong kiến, mà có vẻ giống như địa cầu hiện đại vậy.
Không có cái gì nhất bái thiên địa nhị bái cao đường phu thê giao bái, cũng không có đội khen trùm đầu tân nương.
Cố Phi dắt tay Hạ Hiểu Lam đi ra đại sảnh.
Hạ Túc Kỳ coi trọng bản thân như vậy, Cố Phi cũng không thể để nhạc phụ mất mặt, Hóa Nguyên Cảnh cửu chuyển tu vi toàn bộ phát ra không có để hệ thống giấu giấu diếm diếm.
Hai mươi mốt tuổi Hóa Nguyên Cảnh cửu chuyển tu vi, ở Đông Châu có thể xem là tuyệt thế thiên tài, không tính làm mất mặt nhạc phụ.
Ở đại sảnh, lúc này thân nhân dòng họ đã đến khá đông, nào là gia gia, thúc thúc, bá bá, biểu ca biểu tỷ biểu đệ biểu muội.
Có một điều làm Cố Phi thắc mắc đó là bên mẫu thân của Hạ Hiểu Lam không có, mẫu thân nàng cũng không có, bất quá hắn cũng không hỏi, đến thời điểm tự nhiên sẽ biết.
Đám biểu ca biểu tỷ biểu đệ biểu muội thấy Hạ Hiểu Lam liền chạy đến lôi lôi kéo kéo, Cố Phi bất đắc dĩ đi theo trò chuyện chào hỏi các kiểu.
Đối với một người giao tiếp kém như Cố Phi thì trò chuyện cùng người lạ chính là một loại tra tấn. Loại tra tấn này chỉ có những người kém giao tiếp mới có thể hiểu được.
Ví như một cái biểu tỷ hỏi hắn làm thế nào mà đánh cắp trái tim của Hạ Hiểu Lam, Cố Phi là suy nghĩ nhứt cả đầu vẫn không biết trả lời như thế nào.
Chẳng lẽ lại nói đệ mỗi đêm đều chạy đến bỏ thuốc cưỡng hiếp muội ấy, bất tri bất giác lấy luôn trái tim muội ấy hay sao?
Thời gian trôi qua, nếu tính theo địa cầu thời gian thì bây giờ hẳn là 7 giờ tối, lúc này khách nhân đã đến đông đủ, ngồi kín cả đại sảnh rộng lớn.
Đại sảnh giờ này khắp nơi treo đèn lồng, tạo nên một không gian cổ điển mà xinh đẹp.
Người chủ trì hôn lễ lúc này mới bước lên bục, gã bắt đầu nói:
" Xin hân hoan chào đón quý vị quan khách, quí họ hàng thân hữu đã đến chung vui trong tiệc cưới ngày hôm nay của tân nương Hạ Hiểu Lam sánh duyên cùng tân lang Tây Môn Khánh...
Bla bla...
Sau một hồi nói luyên thuyên, rốt cuộc cũng đến phần chính.
" Kính thưa Quý vị quan khách! "
" Chúng ta cùng chào đón đôi Tân lang và Tân nương... "
Cố Phi nắm tay Hạ Hiểu Lam bước lên chào hỏi quan khách.
Lúc này hàng nghìn ánh mắt đều đổ dồn về phía khán đài, những bật trưởng bối tu vi cao ánh mắt không giấu được vẻ chấn kinh khi nhìn đến Cố Phi.
Cái này thanh niên từ đâu ra? Thế mà so với Tề gia cái kia còn trâu...
Nhìn ánh mắt của đám khách nhân, Hạ Túc Kỳ hài lòng cười cười đắc ý.
Sau khi Cố Phi cùng Hạ Hiểu Lam phát biểu xong, Sau đó chính là Hạ Túc Kỳ đi lên, nói lời cảm ơn các kiểu. Dù là gấp rút vẫn đi đến đông đủ.
Bên dưới người vui vẻ cười, nhưng tròng lòng lại mắng to Mẹ nó, ngươi là thành chủ, ngươi mời bọn ta dám không đến sao?
Sau khi bla bla hồi lâu, Tiếp theo chính là đi chung quanh mời rượu các kiểu.
Trong tiệc cưới vui vẻ, không có ai để ý một cái nữ tử gọi Lý Diệp Anh ôm mặt khóc bù lu bù loa chạy ra khỏi đại sảnh.
Hôn lễ có lẽ cứ như thế tốt đẹp trôi qua, thế nhưng đời đéo như là mơ.
Rượu vào, đám hào môn thiếu gia càng không có gì kiêng kị, bọn hắn quăng ánh mắt thèm khác như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Hạ Hiểu Lam.
Cố Phi không biết nam nhân khác có hay không thích điều này, thế nhưng hắn mẹ nó đéo thích.
Như vậy nên bọn hắn trở thành đối tượng test skill Huyễn Hồn Thuật.
Cố Phi ánh mắt quét một lượt.
Đám thiếu gia mắt chó nhìn lung tung kia bổng nhiên nhảy dựng lên.
" Á... "
" Thứ quỷ gì? "
Bọn hắn cởi quần ra, ánh mắt nhìn xuống tiểu đệ đệ, nhưng cái nhìn thấy không phải là tiểu đệ đệ mà là một con động vật trơn tuột màu đen đang cắn lấy thân thể.
Bọn hắn hoảng hốt nắm lấy tiểu đệ đệ tươi sống cắt ra khỏi thân thể. Máu phun ra tứ tung.
Nhưng khi bọn hắn nhìn xuống, mới tá hỏa, thứ dưới đất không phải cái kia đen xì quái vật, mà chính là tiểu đệ đệ của mình.
Cả đám đau đớn hét thê thảm.
Nam nhân mất đi cái của quý, nổi đau này bất kỳ nam nhân nào đều hiểu, nam nhân không có của quý, cuộc sống xem như triệt để mất đi ý nghĩa vậy.
Trong chốc lát, buổi tiệt cưới nhốn nháo cả lên.
Đám trưởng bối của bọn thanh niên mất trym nhận ra vấn đề, đây rõ ràng là có người đang tác quái, biết đây là một loại huyễn thuật, nhưng lại không tra ra là kẻ nào đang tác quái.
Người tham gia Cố Phi tiệc cưới, thì có lẽ chuyện này sẽ trở thành một trong những trải nghiệm mà có lẽ cả đời này bọn họ cũng đéo thể nào quên được.
Bọn hắn đều tò mò kẻ nào mà lại chơi như thế hung ác.
Cũng bởi vì chuyện này mà tất cả không được phép ra về, đều phải ở lại kiểm tra, truy tìm thủ phạm.
Bất quá mãi cho đến nửa đêm, vẫn không tra ra được cái gì, chỉ có thể bất đắc dĩ giải toán.
Tiệc cưới mặc dù diễn ra không hoàn mỹ, bất quá Cố Phi mặc kệ, hắn chính là sống theo cảm tính như vậy, thích thì buông tay làm thôi.
Ngáp dài một cái, dắt tay Hạ Hiểu Lam trở về phòng ngủ.
Dọn dẹp vấn đề còn lại đã có đám hạ nhân giải quyết, ngày mai ban thưởng cho một số tiền là được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook