Hợp Hoan Đại Ma
-
Chương 11: Mây mưa nguyên đêm!
" Không biết tiểu sinh có thể giúp gì cho cô nương? " Nữ nhân đi vào, Cố Phi đóng cửa phòng mới mở miệng hỏi.
Nữ nhân thấy Cố Phi đóng cửa phòng lại, trong lòng cổ dục vọng lại tăng thêm mấy phần, bởi vì nàng biết đối đã hiểu ý.
" Cũng không có gì, ta cúc áo phía sau bị tụt, công tử có thể giúp ta gài lại? "
" Đương nhiên có thể, việc nhỏ mà thôi! "
Nghe vậy, nàng quay tấm lưng trắng ngần trước mặt Cố Phi, có mấy cái cúc áo phía sau đã bị tháo ra.
Cố Phi đưa tay qua, nhưng hắn không cài, mà là tháo luôn mấy cái còn lại.
Ngay sau đó, chiếc áo ngắn tụt xuống, Cố Phi vội vàng xin lỗi: " Thật xin lỗi, tiểu sinh vụng về quá, để tiểu sinh mặc lại cho cô nương! "
Hắn vừa định cúi xuống thì cô nàng xoay người lại, bộ đồi núi căn tròn đập vào mặc hắn.
Cô nàng táo bạo choàng tay ôm lấy Cố Phi, đặt lên môi hắn một nụ hôn cuồng nhiệt, vừa hôn vừa kéo hắn qua bên giường, một phong cách táo bạo, mạnh mẽ vô cùng.
Tiếp đó, một màng lột quần áo còn nhanh hơn ảo thuật gia diễn ra.
Ngay sau đó là chưa đủ mười tám tuổi không nên xem cảnh tượng.
Thở gấp âm thanh.
Tiếng rên rĩ ú ớ.
Trầm bổng chập trùng, cao có thấp có.
Nếu có đại nhạc sư ở đây, có lẽ linh cảm liền đến, sáng tác ra một ca khúc khẳng khái sôi sục âm nhạc cũng nên.
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
...
Dòng chữ cứ thế chạy lên liên hồi cho đến khi trời sáng mới ngừng lại.
Nữ nhân mặc lại y phục, quay về phòng mình, hai người không nói chuyện, không trao đổi tên.
Hai người đều biết, đây là gặp dịp thì chơi thôi, tình một đêm, hai bên không quen biết!
Cố Phi mặc niệm lấy ra bình nước 20l bàn chải kem đánh răng các thứ bắt đầu vệ sinh răng miệng.
Hắn cũng không cần ngủ.
Bởi vì.
Không có ý nghĩa.
Võ giả có thể một tuần không ngủ chỉ là chuyện bình thường, tu vi cao có khi không cần ngủ, chỉ cần đả tọa vận khôi phục một chút liền tốt, mà Cố Phi tu vi thấp sao?
Vệ sinh cá nhân xong, Cố Phi lại đổi một bộ quần áo, thay vào.
Còn lãng phí?
Không có ý nghĩa, một điểm tích lũy một bộ, quá rẻ, không cần thiết, mỗi ngày thay trăm bộ cũng không có vấn đề.
Nhìn lại điểm tích lũy, đã tăng lên con số 48100.
Tinh thần lực lúc trước cùng Mục Tiểu Liên ấy ấy đã tăng lên cấp 12 đỉnh điểm, hiện tại đã là cấp 14 ( 15100/40000 EXP)
Cố Phi vui vẻ mỉm cười, cửa phòng mở ra.
Hắn thân mặc cẩm y áo bào trắng, eo đâm đai lưng ngọc, tay cầm quạt giấy phe phẩy rời khỏi phòng bước xuống tầng dưới trả phòng.
Cố Phi rời khỏi Vãn Lai Khách Điếm, hắn chậm rãi bước đi, tựa như một lãng tử du ngoan thế gian.
Hắn mày kiếm mắt sáng, mặt như đao gọt giống như, góc cạnh rõ ràng, da thịt trắng noãn không mang theo một tia tì vết khiến cho không biết bao nhiêu nữ nhân rạo rực xuân tâm.
Bất quá chỉ thế thôi, không có điểm tích lũy tăng lên, bởi vì các nàng mê luyến hắn khuôn mặt, mê luyến hắn khí chất xuất trần, mà không phải mê luyến cái thứ vừa thô vừa dài dưới khố.
" Dân đen chết tiệt, mù à? Dám đụng vào bổn tiểu thư??? "
Bổng nhiên, một giọng nói đanh đá truyền vào tai Cố Phi.
Hắn nhìn qua nơi phát ra giọng nói, một thiếu nữ mặc váy hồng xinh xắn, gương mặt xinh đẹp rất đẹp, nhưng lúc này kia nổi giận thần sắc, để cho người ta sợ hãi.
Nàng đang đạp một cái lão trung niên gầy gò, quần áo lam lũ, ảnh hưởng chỉnh thể mỹ cảm, che đi nàng xinh đẹp khí chất.
Kia lưu dân không dám động đậy, miệng không ngừng hô hào cầu xin tha thứ.
Cố Phi trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh, xuất hiện trước mặt thiếu nữ, đứng chắn trước gầy gò trung niên.
Bốp...
Bốp bốp bốp...
Liên tục 24 cái bạc tai. Một bộ động tác, một mạch mà thành, nước chảy mây trôi, không dư thừa chút nào động tác.
Ầm ầm một tiếng, mặt hướng mặt đất, nằm tại chỗ đó, không nhúc nhích.
Chân chính nam nhân, sẽ không theo nữ nhân chấp nhặt, bất quá Cố Phi không phải thế giới này chân chính nam nhân, hắn là địa cầu nam nhân, nữ nhân hỏng, phải đánh...
Nữ nhân thấy Cố Phi đóng cửa phòng lại, trong lòng cổ dục vọng lại tăng thêm mấy phần, bởi vì nàng biết đối đã hiểu ý.
" Cũng không có gì, ta cúc áo phía sau bị tụt, công tử có thể giúp ta gài lại? "
" Đương nhiên có thể, việc nhỏ mà thôi! "
Nghe vậy, nàng quay tấm lưng trắng ngần trước mặt Cố Phi, có mấy cái cúc áo phía sau đã bị tháo ra.
Cố Phi đưa tay qua, nhưng hắn không cài, mà là tháo luôn mấy cái còn lại.
Ngay sau đó, chiếc áo ngắn tụt xuống, Cố Phi vội vàng xin lỗi: " Thật xin lỗi, tiểu sinh vụng về quá, để tiểu sinh mặc lại cho cô nương! "
Hắn vừa định cúi xuống thì cô nàng xoay người lại, bộ đồi núi căn tròn đập vào mặc hắn.
Cô nàng táo bạo choàng tay ôm lấy Cố Phi, đặt lên môi hắn một nụ hôn cuồng nhiệt, vừa hôn vừa kéo hắn qua bên giường, một phong cách táo bạo, mạnh mẽ vô cùng.
Tiếp đó, một màng lột quần áo còn nhanh hơn ảo thuật gia diễn ra.
Ngay sau đó là chưa đủ mười tám tuổi không nên xem cảnh tượng.
Thở gấp âm thanh.
Tiếng rên rĩ ú ớ.
Trầm bổng chập trùng, cao có thấp có.
Nếu có đại nhạc sư ở đây, có lẽ linh cảm liền đến, sáng tác ra một ca khúc khẳng khái sôi sục âm nhạc cũng nên.
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
...
Dòng chữ cứ thế chạy lên liên hồi cho đến khi trời sáng mới ngừng lại.
Nữ nhân mặc lại y phục, quay về phòng mình, hai người không nói chuyện, không trao đổi tên.
Hai người đều biết, đây là gặp dịp thì chơi thôi, tình một đêm, hai bên không quen biết!
Cố Phi mặc niệm lấy ra bình nước 20l bàn chải kem đánh răng các thứ bắt đầu vệ sinh răng miệng.
Hắn cũng không cần ngủ.
Bởi vì.
Không có ý nghĩa.
Võ giả có thể một tuần không ngủ chỉ là chuyện bình thường, tu vi cao có khi không cần ngủ, chỉ cần đả tọa vận khôi phục một chút liền tốt, mà Cố Phi tu vi thấp sao?
Vệ sinh cá nhân xong, Cố Phi lại đổi một bộ quần áo, thay vào.
Còn lãng phí?
Không có ý nghĩa, một điểm tích lũy một bộ, quá rẻ, không cần thiết, mỗi ngày thay trăm bộ cũng không có vấn đề.
Nhìn lại điểm tích lũy, đã tăng lên con số 48100.
Tinh thần lực lúc trước cùng Mục Tiểu Liên ấy ấy đã tăng lên cấp 12 đỉnh điểm, hiện tại đã là cấp 14 ( 15100/40000 EXP)
Cố Phi vui vẻ mỉm cười, cửa phòng mở ra.
Hắn thân mặc cẩm y áo bào trắng, eo đâm đai lưng ngọc, tay cầm quạt giấy phe phẩy rời khỏi phòng bước xuống tầng dưới trả phòng.
Cố Phi rời khỏi Vãn Lai Khách Điếm, hắn chậm rãi bước đi, tựa như một lãng tử du ngoan thế gian.
Hắn mày kiếm mắt sáng, mặt như đao gọt giống như, góc cạnh rõ ràng, da thịt trắng noãn không mang theo một tia tì vết khiến cho không biết bao nhiêu nữ nhân rạo rực xuân tâm.
Bất quá chỉ thế thôi, không có điểm tích lũy tăng lên, bởi vì các nàng mê luyến hắn khuôn mặt, mê luyến hắn khí chất xuất trần, mà không phải mê luyến cái thứ vừa thô vừa dài dưới khố.
" Dân đen chết tiệt, mù à? Dám đụng vào bổn tiểu thư??? "
Bổng nhiên, một giọng nói đanh đá truyền vào tai Cố Phi.
Hắn nhìn qua nơi phát ra giọng nói, một thiếu nữ mặc váy hồng xinh xắn, gương mặt xinh đẹp rất đẹp, nhưng lúc này kia nổi giận thần sắc, để cho người ta sợ hãi.
Nàng đang đạp một cái lão trung niên gầy gò, quần áo lam lũ, ảnh hưởng chỉnh thể mỹ cảm, che đi nàng xinh đẹp khí chất.
Kia lưu dân không dám động đậy, miệng không ngừng hô hào cầu xin tha thứ.
Cố Phi trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh, xuất hiện trước mặt thiếu nữ, đứng chắn trước gầy gò trung niên.
Bốp...
Bốp bốp bốp...
Liên tục 24 cái bạc tai. Một bộ động tác, một mạch mà thành, nước chảy mây trôi, không dư thừa chút nào động tác.
Ầm ầm một tiếng, mặt hướng mặt đất, nằm tại chỗ đó, không nhúc nhích.
Chân chính nam nhân, sẽ không theo nữ nhân chấp nhặt, bất quá Cố Phi không phải thế giới này chân chính nam nhân, hắn là địa cầu nam nhân, nữ nhân hỏng, phải đánh...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook