--------------------------

"Trong xanh ghê! Lâu lắm rồi mới thấy biển nha!" Phỉ Y Hân từ sảnh lớn trên tầng lầu của khách sạn nhìn ra phía biển, không nhịn được mà tán thưởng.

Gió biển rất lớn, thổi mái tóc dài của Phỉ Y Hân bay phấp phới, Hoắc Đông Thần nhìn đến không thể rời mắt!

"Đưa tôi chìa khóa phòng đi!" Cô phải nhanh thu dọn rồi ra ngoài tắm biển mới được!

Hoắc Đông Thần móc trong túi ra đưa cho cô chiếc chìa khóa vàng, Phỉ Y Hân hứng khởi đi mở phòng, còn Hoắc Đồng Thần thì tự nguyện xách hành lý của cô theo sau.

"Bye Bye!"

Phỉ Y Hân lấy được phòng liền trở mặt, lấy lại đồ mình từ tay hắn, sau đó cười tươi tạm biệt một cái rồi đóng luôn cửa phòng mình lại!

Hoắc Đông Thần thấy trước mắt không còn bóng dáng vui vẻ của cô nữa mà thay vào đó là cánh cửa lớn thì không khỏi cảm thấy mất mát.

Nhưng không sao, tưởng không cho hắn cùng một phòng thì là không cùng một phòng thật sao? Hình như cô chưa biết khách sạn năm sao này là của hắn nhỉ?

Hoắc Đông Thần nhếch miệng cười tà, sau đó thong dong bước vào căn phòng kế bên cô...

----------------------

Thời tiết hôm nay đặc biệt tươi đẹp, không nắng gắt mà còn có gió mát, trời lại trong xanh vô cùng, với thời tiết này dù là ban ngày hay chiều tối cũng đều chơi rất vui.

Do lúc xuất phát hơi trễ, thời gian đi máy bay cũng dài nên lúc tới đây đã là gần trưa, mọi người sắp xếp đồ đạc sau đó cùng ăn trưa, nghỉ ngơi rồi mới ra biển.

Phỉ Y Hân diện một bộ bikini hai mảnh màu đen, trên người còn có áo khoác lưới màu trắng. Nửa kín nửa hở như thế càng khiến người ta khó rời mắt được!

Hoắc Đồng Thần vừa nhìn thấy thì đã muốn kéo ngay cô vào lại khách sạn mà thay ra!

Đến hắn nhìn cô như thế mà còn không kìm lòng được thì những tên giống đực nơi đây sẽ thế nào đây? Xem ra quyết định đi biển là một sai lầm, sau này đừng hòng hắn cho cô đi biển thêm lần nào nữa!

Hoắc Đông Thần muốn đi ngay đến chỗ cô để kéo người về thì một thư ký khác từ đâu chạy đến:

"Hoắc tổng, có cuộc gọi từ ngài Jame!"

Hoắc Đông Thần đen mặt, thư ký thấy thế thì liền run rẩy cho tới khi nghe hắn trả lời:

"Tôi đã nói mấy hôm nay dẹp hết công việc sang một bên!"

"Vâng, vâng... Tôi sẽ nói với ngài Jame ngay!" Thư ký gật đầu lia lịa rồi chạy biến đi đâu mất.

Đến khi Hoắc Đông Thần nhìn lại đã không thấy bóng dáng Phỉ Y Hân đâu nữa! Bây giờ nắng chiều đã lên có chút chói mắt, hắn lại tốn thời gian mà đeo kính râm vào sau đó mới có thể tìm cô.

Phỉ Y Hân còn bơi được một vòng rất vui vẻ, vừa lên bờ đã nhìn thấy một anh chàng lai tây rất xinh đẹp! À.. Khụ Khụ... Là đẹp trai mới đúng!

"Hi, người đẹp!" Cậu chàng cười lên một cái trông cool vô cùng!

Phỉ Y Hân đã qua thời mong manh dễ đỏ mặt rồi, cho nên hiện tại dù người trước mặt có ý chọc ghẹo cũng chỉ cười tự nhiên mà đáp trả:

"Chào anh."

"Tối nay ở đây có chợ đêm, cô... có muốn đi cùng tôi không?"

Phỉ Y Hân ngẫm nghĩ một lúc, sau đó gật đầu đồng ý:

"Được thôi, tối nay gặp anh ở trước cổng!"

Hai người vừa đi vừa cười nói vui vẻ thế nào đều bị Hoắc Đông Thần nhìn thấy hết, trong người hắn hừng hực lửa giận, đi nhanh đến chỗ họ.

Đột nhiên bị một cỗ áp lực vây lấy, Phỉ Y Hân rùng mình một cái sau đó liền quay qua phía ấy, Hoắc Đông Thần vẻ mặt vô cùng dọa người đang đi tới rất gần, Phỉ Y Hân sợ đến mức quên cả đi tiếp!

"Em thật giỏi!" Giọng nói lạnh băng này cũng ít khi nào hắn sử dụng với cô, nhưng một khi đã dùng thì hiệu quả hơn bao giờ hết!

"Tôi... Tôi xin lỗi!"

Ủa... mà sao cô lại xin lỗi?

"Ồ... Anh là ai vậy?" Anh chàng tây lai nhìn hai người mà hiếu kỳ vô cùng.

Hoắc Đông Thần lườm hắn một cái, hắn liền im bặt.

Sau đó cả thân người Phỉ Y Hân liền nhẹ hẫng đi, nhìn lại mới biết mình đã bị hắn xách lên từ bao giờ!

"Hoắc... Hoắc Đông Thần! Anh định làm gì vậy?"

"Dám ăn mặc như thế sao? Em to gan thật!"

"Ơ... Cái này có gì đâu, ai cũng vậy mà. Anh mau bỏ tôi xuống!" Phỉ Y Hân đấm loạn xạ lên người hắn.

Có lẽ vì chỗ này hơi vắng, Hoắc Đông Thần không e ngại mà ép sát cô vào một thân cây, cúi người xuống hôn cô.

Sau khi cắn mút đã rồi, hắn mới chịu buông cô ra. Phỉ Y Hân trừng mắt nhìn hắn, còn hắn thì vô tư giúp cô mặc chiếc áo thun lấy từ chỗ khách sạn.

"Này! Anh làm gì vậy?" Tự nhiên lại mặc cho cô cái áo rộng thùng thình này!

"Thế em muốn bơi tiếp hay lên giường?" Hoắc Đông Thần lạnh mặt nói.

Phỉ Y Hân thấy hắn không nói chơi, liền ỉu xìu mà đi ra biển, sau đó còn bị Hoắc Đông Thần nắm lấy tay, cưỡng chế cùng nhau đi chơi...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương