Hồng Mông Thiên Đế Dịch
19: Uy Bức Lợi Dụ


Ngọa Long cốc, Trương Chính Trực bọn hắn đều trở nên xanh xao vàng vọt.

​Cũng may thể chất của bọn hắn mạnh, hơn nữa còn phục dụng một chút linh dược bổ sung thể lực, nếu không đã sớm cúp.

​Dù vậy, bọn hắn lúc này cũng rất thống khổ, sau một đêm, lỗ đít của mình bọn hắn đều không có cảm giác.

​Lăng Phong và Trần Tam Báo, không chỉ khiến bọn hắn bị tổn thương rất nhiều mà còn khiến danh dự của chúng bị tổn thất rất lớn.

​Hiện tại cơ hồ toàn bộ Thanh Vân phong giới tạp dịch, đều biết bọn hắn tối hôm qua đại tiện bừa bãi.

​- Đáng giận Lăng Phong, Trần Tam Báo, các ngươi chờ đó cho ta!​Vào lúc này, Trương Chính Trực và những người khác thực sự muốn đem Lăng Phong và Trần Tam Báo chặt thành từng mảnh, nhưng vào lúc này, bọn họ tình trạng này, cũng không có cách nào đi báo thù.

​Hoàng Long giản!​Lăng Phong nằm trên ghế xích đu dưới tán cây ngủ một giấc đến trưa mới tỉnh dậy.

​Lúc này, Trần Tam Báo bọn hắn cũng tưới xong.

​Sau khi mọi người ăn xong bánh nướng xong, Lăng Phong tiếp tục tu luyện Linh Vũ Quyết.

​Dưới sự dẫn dặt của bọn người Trần Tam Báo, hắn cơ hồ đi khắp Hoàng Long giản làm mưa.


​Sau một buổi chiều luyện tập, sự điều khiển của Lăng Phong đối với Linh Vũ Quyết ngày càng trơn tru.

​Tại linh vũ thẩm thấu vào, tất cả cây trồng tại Hoàng Long giản đều lập tức trở nên phồn vinh.

​Bất quá, làm mưa nguyên một buổi chiều, Lăng Phong mệt đến ngất.

​Sau khi ăn bữa tối, hắn cũng không tập luyện, chỉ nằm trên giường ngủ thiếp đi.

​Sáng hôm sau, Lăng Phong từ trong giấc ngủ tỉnh lại, tinh thần vô cùng phấn chấn.

​Sau bữa sáng, Lăng Phong nói với Trần Tam Báo và Trương Long Triệu Hổ:​- Đi thôi, đi tiếp đơn và kiếm tiền!​- Tiếp đơn?​Trần Tam Báo hơi giật mình nhìn Lăng Phong:​- Lão đại, ngươi muốn giúp những ngươi khác làm mưa sao?​Lăng Phong gật đầu nói:​- Đúng vậy, nếu không, ngươi cho rằng ta tu luyện Linh Vũ Quyết này chỉ để làm mưa cho Hoàng Long giản sao? Hiện tại, lão tử rất thiếu tiền!​Trần Tam Báo cau mày nói ra:​- Thế nhưng, chúng ta làm như vậy, chẳng khác nào đoạt Linh Vũ minh chén cơm!​- Hừ, lão tử chính là muốn đoạt bát cơm của hắn!​Lăng Phong nhìn Trần Tam Báo lạnh lùng nói:​- Ngươi cho rằng không đoạt bát cơm của bọn chúng, thì bọn chúng sẽ buông tha cho chúng ta sao?​Trần Tam Báo khẽ lắc đầu, hắn biết Hoàng Long giản cùng Linh Vũ minh cừu oán, xem như triệt để kết, Trương Chính Trực bọn hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

​- Đi thôi! Bọn hắn hẳn là không xuống giường được, nhân cơ hội này, chúng ta vớt một chút chất béo!​Lăng Phong nói xong liền đi thẳng đến Hoàng Long giản cửa ra.

​Trần Tam Báo bọn hắn cũng lập tức theo sau, phòng ngừa người của Linh Vũ minh ra tay với bọn họ, bọn hắn chỉ có thể ở bên cạnh Lăng Phong.

​Đại khái một nén nhang sau, Lăng Phong bọn hắn đi tới sát vách Hỏa Long giản.

​Cái này Hỏa Long giản hết thảy có hai mươi người, khi biết được người của Hoàng Long giản đến, Hỏa Long giản lão đại lập tức triệu tập mọi người bao vây Lăng Phong bọn hắn.

​Mặc dù nhân số đông đảo, nhưng Hỏa Long giản người, tất cả đám ngươi dáng vẻ đều như gặp đại địch.

​Bởi vì bọn hắn nghe nói, Hoàng Long giản tân nhiệm lão đại Lăng Phong, thế nhưng là ngay cả người của Linh Vũ minh cũng dám đánh, tối hôm qua còn tính kế Linh Vũ minh Trương Chính Trực.

​Trương Chính Trực cũng nói, chờ bọn hắn khôi phục xong, nhất định phải đem Lăng Phong cùng Trần Tam Báo bọn hắn đều giết chết.

​Một nam tử trung niên, nhìn Lăng Phong bọn hắn, mở miệng nói ra:​- Lăng Phong, Trần Tam Báo, các ngươi đến chúng ta Hoả Long giản làm cái gì?​Nam tử trung niên này, chính là Hỏa Long giản lão đại, tên là Hoàng Hải, Luyện Khí đệ nhất trọng tu vi.

​Lăng Phong ánh mắt khẽ liếc nhìn đám người Hoả Long giản, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Hoàng Hải, cười nói:​- Tất cả mọi người chớ khẩn trương, ta hôm nay đến các ngươi Hỏa Long giản, không phải để đánh nhau, mà là tìm các ngươi bàn chuyện làm ăn!​Những tạp dịch khác trong Hoả Long giản, đều nhìn về Hoàng Hải.

​Hoàng Hải khẽ nhíu mày, mở miệng nói ra:​- Ngươi đến cùng muốn nói cái gì sinh ý? Có vẻ như chúng ta Hỏa Long giản, cùng các ngươi Hoàng Long giản, không có chuyện gì tốt để nói a?​- Ha ha!​Lăng Phong cười lớn một tiếng, cũng không nói gì, trực tiếp kết động thủ ấn, thi triển Linh Vũ Quyết.

​Chẳng bao lâu sau một đám mây bán kính tầm mười mét hình thành, và sau đó liền đổ mưa.


​Đại khái sau ba hơi thở, Lăng Phong đình chỉ pháp thuật, đám mây lập tức tản ra.

​- Linh Vũ Quyết?​Hoàng Hải cùng những tạp dịch khác đều kinh ngạc nhìn Lăng Phong, không ngờ Lăng Phong lại biết Linh Vũ Quyết.

​Lăng Phong nhìn Hoàng Hải, mỉm cười nói:​- Giá tiền của ta, là Linh Vũ minh tám thành? Nếu như các ngươi nguyện ý, ta hiện tại lập tức làm mưa!​Hoàng Hải sắc mặt có chút trầm xuống, Lăng Phong đưa ra điều kiện, hắn có chút động tâm.

​Bởi vì giá của hắn rẻ hơn Linh Vũ minh, hơn nữa không cần xếp hàng đợi.

​Tuy nhiên trong lòng hắn hơi lúng túng một chút, hắn biết, Linh Vũ minh hiện tại cùng Hoàng Long giản là tử địch, nếu như hắn cùng Lăng Phong giao dịch, vậy sẽ đắc tội người của Linh Vũ minh.

​Hoàng Hải suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nói với Lăng Phong:​- Lăng Phong, không phải ta không muốn hợp tác với ngươi, mà là sợ nếu hợp tác cùng các ngươi, người của Linh Vũ minh sẽ gây phiền phức cho chúng ta!​- Thật sao?​Khóe miệng Lăng Phong hiện lên một tia giễu cợt, nói:​- Các ngươi sợ Linh Vũ minh, lại không sợ ta sẽ gây phiền phức cho các ngươi sao?​Nói xong, một cỗ cường đại khí thế từ người Lăng Phong bạo phát ra, cái kia Luyện Khí đệ nhị trọng khí thế, ép tới Hoàng Hải.

​Những tạp dịch đứng sau Hoàng hải, sắc mặt đều biến đổi.

​Lăng Phong nhìn Hoàng Hải, lạnh giọng nói:​- Hiện tại ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất, hợp tác với chúng ta, sau đó trả tiền, dạng này các ngươi có thể sẽ nhận Linh Vũ minh trả thù; thứ hai, cự tuyệt hợp tác với chúng ta, sau đó ngay lập tức sẽ nhận sự trả thù của chúng ta!​- Ngươi.

.

.

​Hoàng Hải nhìn chằm chằm Lăng Phong, tức giận tới mức cắn răng, nhưng hắn không có biện pháp gì, thực lực của đối phương mạnh hơn hắn, đây là nơi thực lực vi tôn, nắm đấm của ai cứng rắn, người đó là lão đại.

​Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, dưới tình huống này, Hoàng Hải làm ra lựa chọn chính xác, mở miệng nói:​- Đã như vậy, vậy ta chỉ có thể hợp tác với ngươi, mời đi!​- Ha ha.


.

.

​Lăng Phong cười lớn một tiếng, sau đó đi theo Hoàng Hải, bắt đầu làm mưa.

​- Cái gì?​Khi thấy đám mây đường kính trăm mét, Hỏa Long giản người đều giật nảy mình.

​Lăng Phong đầu đội đám mây, sau đó chạy nhanh bên trong Hỏa Long giản linh điền.

​Sau nửa canh giờ, Lăng Phong kết thúc công việc.

​Mà Hoàng Hải cùng đám người Hoả Long giản bị thủ đoạn của Lăng Phong làm cho sợ ngây người, bởi vì hiệu suất quá cao.

​Trước đó, Linh Vũ minh ba người, mất hai canh giờ mới có thể đem toàn bộ Hỏa Long giản tưới xong, nhưng bây giờ Lăng Phong một người liền làm xong.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương