Hồng Lâu Phương Thức “hiền Hậu” Thượng Vị
-
Chương 18:
"Tiểu thư không nên quan tâm đến những thứ này, lão nô hiểu rồi." Lưu ma ma gật đầu, nói: "Lão nô chỉ nghĩ thêm hai lần, quận chúa thật sự muốn cho các tiểu thư trong nhà đều bái Khổng cô cô làm sư phụ sao?"
"Phì~" quận chúa cười nhạo một tiếng, "An Nhu có giảm giá như vậy không? Cho dù là ta đồng ý, An Nhu cũng sẽ không đáp ứng, để cho các tiểu thư trong trong nhà học theo, dạy cho họ chút chính khí, đừng suốt ngày nhìn chằm chằm vào những việc xấu xa là được. Một ngày làm thầy cả đời làm cha, An Nhu là sư phụ có tâm ta hao tổn nhiều mới mời được cho Ngũ nhi.”
Ở trong lòng quận chúa đã sớm tính toán kỹ, chỉ là âm mưu lén lút sau lưng, quận chúa cho rằng không nên để cho tiểu cô nương năm tuổi biết, nàng nên ngốc nghếch ngọt ngào trải qua thời thơ ấu, chờ lớn lên, có thể phân biệt đúng sai, sẽ nói cho nàng biết thủ đoạn âm tư, còn hơn là đem cái dưỡng dục sai lệch nói cho nàng, có thể hủy hoại cả đời nàng.
Mọi chuyện sau đó quả nhiên như quận chúa dự đoán, cho dù Vương lão thái gia tự mình ra mặt, cũng không khiến Khổng cô cô đáp ứng nhận thêm đồ đệ. Có thể thuận tiện dạy mấy tiểu thư đều là nể mặt quận chúa, Vương lão thái gia cho rằng quận chúa đã tận lực, chẳng những sẽ không oán giận, ngược lại lại tặng vài thứ cho quận chúa, đa tạ nàng vì Vương gia trù tính.
Vương Sóc nhìn một loạt chuyển biến này, ngược lại cảm thấy học được không ít, nếu giống như nàng lỗ mãng trực tiếp cùng lão thái gia cãi nhau, chẳng phải là đem sự tình đều làm hỏng sao?
Quận chúa không có ý dạy dỗ, nhưng việc dạy dỗ bằng hành động gương mẫu là đúng rồi.
Quận chúa chẳng những mời Khổng cô cô thanh danh bên ngoài, còn mời mấy vị ma ma giáo dưỡng, Vương gia vốn đã có ma ma dạy nữ tử châm may, quy củ, hiện giờ mời thêm vài vị, quy tắc của các tiểu thư cũng tăng lên, những tiểu thư này thật sự là một cước nâng tám cước, thiên kim tiểu thư phô trương, được Hạp phủ khen ngợi. Ước chừng chỉ có duy nhất Nhị tiểu thư cùng Tứ tiểu thư là mất hứng, quận chúa đối với nữ tử khoan dung từ ái, nhưng cũng xác định rõ ràng phân ra đích thứ, thứ nữ so với đích nữ ít quy tắc hơn, Nhị tiểu thư cùng Tứ tiểu thư cũng là tuổi đã nhận thức được ky luật, bình thường trong lòng mọi người đều biết, nhưng cũng không rõ ràng nói. Cho dù tổng thể mà nói, vật chất của Nhị tiểu thư cùng Tứ tiểu thưu tăng lên, nhưng hai vị thứ xuất cô nương khó tránh khỏi có chút xấu hổ khó xử.
Chỉ là hai vị tỷ muội đã mang ơn quận chúa, các nàng vì danh tiếng, vì nữ nhi còn phải giả bộ rộng lượng, bất quá nhìn tam phòng đều là trưởng tử, liền biết hai vị tỷ muội cũng là người có bản lĩnh, chỉ là các nàng không dám, không muốn quang minh chính đại.
Thứ tử thứ nữ cùng đích tử đích nữ phân biệt ra, vợ cả vỗ tay hài lòng, các nam nhân cũng cảm thấy đương nhiên, chỉ có quận chúa không dựa vào thanh danh hiền huệ sống qua ngày, thân phận tôn quý. Quận chúa một tay bày mưu, Vương Sóc tỏ vẻ hưởng lợi không nhỏ.
Sau khi bái sư, Ngũ tiểu thư không học cùng các ca ca nữa, văn chương chuyên môn do Khổng cô cô dạy, những bài học khác theo các tỷ muội học cùng ma ma.
Hôm nay, Khổng cô cô dạy học xong đang chuẩn bị trở về, Ngũ tiểu thư nhắc tới một chuyện —— đặt tên.
"Ngũ nhi vì sao muốn ta đặt tên cho ngươi?" Khổng cô cô cũng không có bộ dáng kinh ngạc.
"Có tên mới dễ phân biệt a, bằng không thiên hạ nhiều Ngũ nhi như vậy, ai biết là gọi ta." Ngũ tiểu thư vô tội cười nói.
"Ở Vương gia chỉ có một người là Ngũ nhi như ngươi, nếu ngươi ra ngoài giao tiếp, người bên ngoài sẽ gọi ngươi là Ngũ tiểu thư của Vương gia, ngày khác ngươi xuất giá, ngày sau ngươi sẽ là lão phu nhân, cho dù là thánh chỉ ngự bút, cũng không có cơ hội nhắc tới tên, cần gì phải đặt tên?” Khổng cô cô không chút lưu tình nói.
"Huynh đệ trong nhà ta đều có tên, ta cũng muốn có một cái." Ngũ tiểu thư có chút xấu hổ, nàng thật sự là không quen lấy thứ bậc trong nhà làm tên, thậm chí cả đời không có tên của mình, tất cả đều là chư hầu của người khác.
"Cho nên, ngươi là muốn cùng nam nhi ganh đua cao thấp sao?" Sắc mặt Khổng cô cô có chút nghiêm túc.
"Không, không, nữ nhi cũng có thể có tên mà, nương cũng có, sư phụ cũng có." Vương Sóc có chút hoảng hốt, chẳng lẽ đây là quy củ mà nàng không biết?
"Tên của nữ nhi cũng co cũng như không, trong nhà gọi là gì cũng chấp nhận, không lấy cũng không thương tổn sự lịch cự." Khổng cô cô thản nhiên nói.
"Vâng, sư phụ." Vương Sóc có chút nản hổ.
“Không bằng ngươi nói cho ta biết đặt ngươi muốn tên là gì?” Khổng cô cô phảng phất không chút để ý hỏi.
"Sóc."
"Sóc nào?"
"Ngày một tháng Thủy Tô cũng vậy." Ngũ tiểu thư hữu khí vô lực đáp.
"Ừm, có nỗ lực, cũng đọc được "Thuyết văn", được, ngày sau cũng phải siêng năng như thế." Khổng cô cô xem như khen một câu, Vương Sóc hành lễ cáo lui.
"Phì~" quận chúa cười nhạo một tiếng, "An Nhu có giảm giá như vậy không? Cho dù là ta đồng ý, An Nhu cũng sẽ không đáp ứng, để cho các tiểu thư trong trong nhà học theo, dạy cho họ chút chính khí, đừng suốt ngày nhìn chằm chằm vào những việc xấu xa là được. Một ngày làm thầy cả đời làm cha, An Nhu là sư phụ có tâm ta hao tổn nhiều mới mời được cho Ngũ nhi.”
Ở trong lòng quận chúa đã sớm tính toán kỹ, chỉ là âm mưu lén lút sau lưng, quận chúa cho rằng không nên để cho tiểu cô nương năm tuổi biết, nàng nên ngốc nghếch ngọt ngào trải qua thời thơ ấu, chờ lớn lên, có thể phân biệt đúng sai, sẽ nói cho nàng biết thủ đoạn âm tư, còn hơn là đem cái dưỡng dục sai lệch nói cho nàng, có thể hủy hoại cả đời nàng.
Mọi chuyện sau đó quả nhiên như quận chúa dự đoán, cho dù Vương lão thái gia tự mình ra mặt, cũng không khiến Khổng cô cô đáp ứng nhận thêm đồ đệ. Có thể thuận tiện dạy mấy tiểu thư đều là nể mặt quận chúa, Vương lão thái gia cho rằng quận chúa đã tận lực, chẳng những sẽ không oán giận, ngược lại lại tặng vài thứ cho quận chúa, đa tạ nàng vì Vương gia trù tính.
Vương Sóc nhìn một loạt chuyển biến này, ngược lại cảm thấy học được không ít, nếu giống như nàng lỗ mãng trực tiếp cùng lão thái gia cãi nhau, chẳng phải là đem sự tình đều làm hỏng sao?
Quận chúa không có ý dạy dỗ, nhưng việc dạy dỗ bằng hành động gương mẫu là đúng rồi.
Quận chúa chẳng những mời Khổng cô cô thanh danh bên ngoài, còn mời mấy vị ma ma giáo dưỡng, Vương gia vốn đã có ma ma dạy nữ tử châm may, quy củ, hiện giờ mời thêm vài vị, quy tắc của các tiểu thư cũng tăng lên, những tiểu thư này thật sự là một cước nâng tám cước, thiên kim tiểu thư phô trương, được Hạp phủ khen ngợi. Ước chừng chỉ có duy nhất Nhị tiểu thư cùng Tứ tiểu thư là mất hứng, quận chúa đối với nữ tử khoan dung từ ái, nhưng cũng xác định rõ ràng phân ra đích thứ, thứ nữ so với đích nữ ít quy tắc hơn, Nhị tiểu thư cùng Tứ tiểu thư cũng là tuổi đã nhận thức được ky luật, bình thường trong lòng mọi người đều biết, nhưng cũng không rõ ràng nói. Cho dù tổng thể mà nói, vật chất của Nhị tiểu thư cùng Tứ tiểu thưu tăng lên, nhưng hai vị thứ xuất cô nương khó tránh khỏi có chút xấu hổ khó xử.
Chỉ là hai vị tỷ muội đã mang ơn quận chúa, các nàng vì danh tiếng, vì nữ nhi còn phải giả bộ rộng lượng, bất quá nhìn tam phòng đều là trưởng tử, liền biết hai vị tỷ muội cũng là người có bản lĩnh, chỉ là các nàng không dám, không muốn quang minh chính đại.
Thứ tử thứ nữ cùng đích tử đích nữ phân biệt ra, vợ cả vỗ tay hài lòng, các nam nhân cũng cảm thấy đương nhiên, chỉ có quận chúa không dựa vào thanh danh hiền huệ sống qua ngày, thân phận tôn quý. Quận chúa một tay bày mưu, Vương Sóc tỏ vẻ hưởng lợi không nhỏ.
Sau khi bái sư, Ngũ tiểu thư không học cùng các ca ca nữa, văn chương chuyên môn do Khổng cô cô dạy, những bài học khác theo các tỷ muội học cùng ma ma.
Hôm nay, Khổng cô cô dạy học xong đang chuẩn bị trở về, Ngũ tiểu thư nhắc tới một chuyện —— đặt tên.
"Ngũ nhi vì sao muốn ta đặt tên cho ngươi?" Khổng cô cô cũng không có bộ dáng kinh ngạc.
"Có tên mới dễ phân biệt a, bằng không thiên hạ nhiều Ngũ nhi như vậy, ai biết là gọi ta." Ngũ tiểu thư vô tội cười nói.
"Ở Vương gia chỉ có một người là Ngũ nhi như ngươi, nếu ngươi ra ngoài giao tiếp, người bên ngoài sẽ gọi ngươi là Ngũ tiểu thư của Vương gia, ngày khác ngươi xuất giá, ngày sau ngươi sẽ là lão phu nhân, cho dù là thánh chỉ ngự bút, cũng không có cơ hội nhắc tới tên, cần gì phải đặt tên?” Khổng cô cô không chút lưu tình nói.
"Huynh đệ trong nhà ta đều có tên, ta cũng muốn có một cái." Ngũ tiểu thư có chút xấu hổ, nàng thật sự là không quen lấy thứ bậc trong nhà làm tên, thậm chí cả đời không có tên của mình, tất cả đều là chư hầu của người khác.
"Cho nên, ngươi là muốn cùng nam nhi ganh đua cao thấp sao?" Sắc mặt Khổng cô cô có chút nghiêm túc.
"Không, không, nữ nhi cũng có thể có tên mà, nương cũng có, sư phụ cũng có." Vương Sóc có chút hoảng hốt, chẳng lẽ đây là quy củ mà nàng không biết?
"Tên của nữ nhi cũng co cũng như không, trong nhà gọi là gì cũng chấp nhận, không lấy cũng không thương tổn sự lịch cự." Khổng cô cô thản nhiên nói.
"Vâng, sư phụ." Vương Sóc có chút nản hổ.
“Không bằng ngươi nói cho ta biết đặt ngươi muốn tên là gì?” Khổng cô cô phảng phất không chút để ý hỏi.
"Sóc."
"Sóc nào?"
"Ngày một tháng Thủy Tô cũng vậy." Ngũ tiểu thư hữu khí vô lực đáp.
"Ừm, có nỗ lực, cũng đọc được "Thuyết văn", được, ngày sau cũng phải siêng năng như thế." Khổng cô cô xem như khen một câu, Vương Sóc hành lễ cáo lui.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook