Thẩm Đống gật đầu, nói: "Chỉ có Đông Tinh?"
Trần Huy nói: "Còn có Hồng Thái, cầm đầu là Đại Đầu.

Chỉ là nhân số của bọn họ không nhiều, chỉ có 400 người."
Thẩm Đống hỏi: "Kim Hổ đang làm gì?"
Trần Huy nói: "Kim Hổ triệu tập hơn 800 thủ hạ đến quán bar ở đường Di Đôn."
Thẩm Đống cười nói: "Xem ra mọi người đều rất nghe lời!"
Trần Huy nói: "Hiện tại trên mỗi một đường phố đều có cảnh sát đi tuần tra, không người nào dám không nghe lời."
Thẩm Đống nói: "Ta không có hứng thú với Di Đôn.

Nếu hắn ta đem người tập trung ở nơi đó, chúng ta sẽ không khách khí."
"A Huy, ngươi đi thu phố giầy."
"A Sinh, ngươi đi thu phố nữ nhân."
"Cuối cùng đường Hoa Viên giao cho ta."
Trần Huy cùng Thiên Dưỡng Sinh nhìn nhau, cùng kêu lên: "Rõ."
Rất nhanh, xe đã đến Vượng Giác, sau đó từng người tản ra.

Thẩm Đống mang theo đám người đi đến đường Hoa Viên.
Nhìn thấy Tiếu Diện Hổ cùng mấy tên lưu manh đang đứng ở đầu đường Hoa Viên hút thuốc, Thẩm Đống không khỏi nhíu mày, nói: "Đúng thật là oan gia ngõ hẹp."
Lý Kiệt nói: "Đống ca, làm sao bây giờ?"
Thẩm Đống lạnh lùng nói: "Ta ra nói chuyện với Tiếu Diện Hổ.

Nếu hắn không nghe, vậy thì trực tiếp giết chết hắn ta là được."
Tối hôm nay là một trận đại hỗn chiến lớn giữa các bang phái, ai có thực lực mạnh, ai sẽ trở thành lão đại, đạo lý đó vào lúc này đã hoàn toàn vô dụng.
Mở cửa xe, Thẩm Đống dẫn theo Lý Kiệt cùng hơn mười tiểu đệ đi về phía của Tiếu Diện Hổ.
"Mẹ kiếp, sao lại là tên này, thực sự là xúi quẩy."
Tiếu Diện Hổ ném điếu thuốc, đối mặt với hắn.
"A Đống, ta khuyên ngươi tốt nhất nên đàng hoàng trở về địa bàn của ngươi, đường Hoa Viên là của ta, ngươi không thể cướp."
"Tiếu Diện Hổ, đây cũng là điều mà ta muốn nói cho ngươi.

Đường Hoa Viên, phố Giày, chợ nữ nhân sau này sẽ mang họ Thẩm, tốt nhất người nên đi cướp đường khác đi."
"Nói khoác không biết ngượng.

A Đống, chỉ với những người này, ngươi có thể đánh được ta sao?"
"Thử thì biết.

Ta bảo đảm, chỉ cần động thủ, ngươi tuyệt đối không sống qua đêm nay."
Ngay khi hai người đang đối chọi gay gắt thì, hơn mười người cảnh sát chạy tới.
"Các ngươi định làm gì?"
Thẩm Đống cười nói: "Xin lỗi, cảnh sát, nhìn thấy người quen, cho nên đứng hàn huyên một lúc.

Ta sẽ đi ngay."
Nói xong, Thẩm Đống xoay người rời đi.
Tiến vào trong xe, Thẩm Đống nhìn Lý Kiệt nói: "Bắt giặc trước bắt vua sau.


Đợi chút khi đánh nhau, ngươi, ta cùng hai mươi huynh đệ sẽ tạo thành hình một cái đao nhọn, giết thẳng Tiếu Diện Hổ."
Lý Kiệt gật đầu, nói: "Rõ."
Không chỉ Thẩm Đống, Thiên Dưỡng Sinh cũng gặp phải đối thủ, là Hồng Thái Đại Đầu.
Chỉ có Trần Huy ở phố Giày, ngoài bọn họ ra, thì không có một bang phái nào khác.
Sau khi Thẩm Đống biết được tình hình này, để đã lập tức yêu cầu hắn ta đi trợ giúp cho Thiên Dưỡng Sinh.
Sau khi giết chết Đại Đầu, có thể đồng thời đánh Đông Tinh.
Một nhà quán bar trên đường Di Đôn.
Kim Hổ cầm trong tay một con dao bầu, ngồi ở trên ghế sofa, hỏi: "Thế lực nào đang đến đây?"
Một tên tiểu đệ nói: "Hồng Hưng Thẩm Đống cùng Đông Tinh Tiếu Diện Hổ ở đường Hoa Viên, Thẩm Đống thủ hạ của Thiên Dưỡng Sinh cùng Hồng Thái Đại Đầu ở chợ nữ nhân, Đông Tinh Diệu Dương ở cá vàng nhai.

Ngoài ra còn có một vài băng đảng nhỏ đứng ngoài xem, không dám tranh cướp."
Kim Hổ uống một hớp rượu, nói: "Vậy chúng ta chúng ta hãy ngồi trên núi xem hổ đấu.

Chờ bọn họ đánh nhau xong chúng ta sẽ kết thúc trận đấu."
Tiểu đệ giơ ngón tay cái lên, nói: "Hổ ca thật anh minh."
Mọi người đều biết, sáu con phố của Kim Hổ, đường Di Đôn có ít dầu mỡ và nước nhất.
Sở dĩ Kim Hổ tập hợp anh em đến đây, chính là để tránh những góc cạnh sắc bén.
Khi những cuộc chiến bên ngoài gần kết thúc, hắn ta sẽ quyết định kết quả.
Đối với cái chết của Nghê Vĩnh Hiếu, Kim Hổ căn bản là không thèm để ý, thậm chí còn mừng trộm.
Bởi vì hắn ta biết rõ, nếu Nghê gia vẫn còn, hắn ta mãi mãi chỉ là một Song Hoa Hồng Côn.

Hiện tại Nghê Vĩnh Hiếu đã chết, Kim Hổ có khả năng lập băng phái cho riêng mình.
...
Đúng mười một giờ, trên các đường phố Du Tiêm Vượng cảnh sát lần lượt rút lui.
Các đại xã đoàn cũng bắt đầu ra tay đánh nhau tranh giành địa bàn.
Đặc biệt là ở Tiêm Sa Chủy, cuộc chiến diễn ra tàn khốc nhất.
Thẩm Đống không phí lời với Tiếu Diện Hổ, cảnh sát vừa đi, hắn liền dẫn các anh em xông ra ngoài.
Tiếu Diện Hổ không chịu thua kém, quát to: "Chém chết bọn họ."
Tiểu đệ hai phe vung dao bầu trong tay, chiến đấu với nhau.
Thẩm Đống cùng Lý Kiệt đứng ở phía trước,tiêu diệt những tên lưu manh của Đông Tinh vô cùng hung hãn.
Đi theo sau hai người là hai mươi huynh đệ vừa xuất ngũ cũng vô cùng dũng mãnh.


P/s: cảm ơn kim chủ jackripper ủng hộ TLT, mình sẽ thức từ nay tới thứ 7 để bạo chương trả đủ ạ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương