Hôn Trộm 55 Lần
-
Chương 918: Sau lại [34]
Đương nhiên, lúc hỏi một ít vấn đề đó, khẳng định còn kính rượu Dương Tư Tư.
Dương Tư Tư chưa từng gặp qua loại trường hợp như thế này, có chút khẩn trương, mỗi lần bị người hỏi, đều là theo bản năng liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc một cái, sau đó ấp úng đáp một câu, ngốc hồ hồ liền bưng chén rượu, cùng người chạm cốc uống một hơi cạn sạch.
Hứa Gia Mộc như là nhìn ra co quắp cùng bất an của cô, nói một câu: “Các người đừng đùa cô ấy, cô ấy không dùng để đùa.”
Tuy rằng ngữ điệu của Hứa Gia Mộc rất lãnh đạm, nhưng mà ở trong mắt của người bên ngoài, lại mang theo một cỗ hương vị che chở.
Sau đó Hứa Gia Mộc liền bưng cốc rượu trước mặt Dương Tư Tư đến trước mặt của mình, kêu người phục vụ đổi cho Dương Tư Tư một ly nước trái cây, rồi gắp cho cô một ít đồ ăn.
Mọi người thấy một màn hình ảnh như vậy, đều mang theo vài phần tự hiểu cười cười.
Tống Tương Tư cũng cười, chẳng qua, sau đó, lúc mọi người kính rượu cô, cũng không tìm cớ để từ chối, mà rõ ràng lưu loát uống một hơi cạn sạch.
Hứa Gia Mộc nói rất ít, uống rượu cũng không nhiều, tầm mắt thỉnh thoảng phiêu hướng chỗ Tống Tương Tư liếc mắt một cái, thấy cô không cự tuyệt bất cứ ai một ly rồi tiếp một ly, nhịn không được cau mi lại.
“Gia Mộc...... tửu lượng của Tống Tương Tư rất tốt nha.” Dương Tư Tư cũng chú ý tới Tống Tương Tư, tiến đến bên tai Hứa Gia Mộc, nhẹ giọng nói thầm một câu.
Hứa Gia Mộc quay đầu, nhìn về phía Dương Tư Tư một chút, sau đó liền gắp một đạo đồ ăn, phóng tới trong bát của Dương Tư Tư.
“Gia Mộc, chẳng lẽ anh quên sao? Em ghét ăn nhất chính là nấm.” Dương Tư Tư cầm chiếc đũa, gắp đồ ăn mà Hứa Gia Mộc vừa đưa, trở lại bát của anh.
Hứa Gia Mộc trố mắt một chút, một bộ tính khí tốt cầm chiếc đũa, một lần nữa gắp một khối thịt bò cho Dương Tư Tư.
Lúc này mặt mày Dương Tư Tư mới loan loan hướng về phía Hứa Gia Mộc cười cười, cúi đầu ăn.
Hứa Gia Mộc quay đầu lại, nhìn chằm chằm miếng nấm trong bát mình một lát, sau đó cầm chiếc đũa xốc lên, đặt ở miệng chậm rãi ăn.
Là Tống Tương Tư thích ăn nấm .
Bắc Kinh có một cửa hàng chuyên làm một loại thực phẩm rất nổi tiếng, chính là lẩu lấm, đó là Tống Tương Tư yêu nhất, lúc trước lần đầu tiên anh mang Dương Tư Tư đến ăn cơm, chính là đi nơi đó, cũng là lúc đó anh biết Dương Tư Tư không thích ăn nấm , khi anh và Dương Tư Tư cùng một chỗ, kỳ thật cũng rất chú ý, không để đụng tới nấm, nhưng mà đêm nay...... Một bàn đồ ăn, 80% lại đều có liên quan tới nấm.
-
Bộ dạng Tống Tương Tư xinh đẹp, Dương Tư Tư lại bị Hứa Gia Mộc bảo hộ như vậy, người khác cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp để Tống Tương Tư uống rượu.
Cho dù tửu lượng của Tống Tương Tư tốt, nhưng mà lại một ly tiếp một ly uống vào như vậy, cô cũng sẽ không chịu nổi, rõ ràng sau đó, động tác nuốt rượu, đều có vẻ có chút đình trệ.
Thoạt nhìn vẻ mặt Hứa Gia Mộc bình tĩnh vô lo, nhưng mà tay anh lại lặng yên không một tiếng động nắm chặt chiếc đũa trong tay.
Người phụ nữ kia...... Đến bao giờ mới thôi, uống đều nhanh gần hết một cân rượu ...... Từ lúc ngồi xuống đến bây giờ, dường như một chút gì đó cũng chưa ăn, không muốn sống nữa sao?
Đột nhiên, có thể là do Tống Tương Tư thật sự chịu không nổi nữa, mạnh đứng lên chạy ra khỏi phòng.
Hứa Gia Mộc vốn vẫn lạnh nhạt trầm ổn lại dùng sức nhấp mím môi, như là đang giãy dụa cái gì đó, cuối cùng vẫn là đặt đôi đũa trong tay lên trên bàn, để lại một câu “Anh đi hút điếu thuốc”, cũng đi theo ra khỏi phòng.
Hứa Gia Mộc vội vã đi đến cửa toilet, còn không có đi vào, chợt nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh nôn mửa của Tống Tương Tư.
Dương Tư Tư chưa từng gặp qua loại trường hợp như thế này, có chút khẩn trương, mỗi lần bị người hỏi, đều là theo bản năng liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc một cái, sau đó ấp úng đáp một câu, ngốc hồ hồ liền bưng chén rượu, cùng người chạm cốc uống một hơi cạn sạch.
Hứa Gia Mộc như là nhìn ra co quắp cùng bất an của cô, nói một câu: “Các người đừng đùa cô ấy, cô ấy không dùng để đùa.”
Tuy rằng ngữ điệu của Hứa Gia Mộc rất lãnh đạm, nhưng mà ở trong mắt của người bên ngoài, lại mang theo một cỗ hương vị che chở.
Sau đó Hứa Gia Mộc liền bưng cốc rượu trước mặt Dương Tư Tư đến trước mặt của mình, kêu người phục vụ đổi cho Dương Tư Tư một ly nước trái cây, rồi gắp cho cô một ít đồ ăn.
Mọi người thấy một màn hình ảnh như vậy, đều mang theo vài phần tự hiểu cười cười.
Tống Tương Tư cũng cười, chẳng qua, sau đó, lúc mọi người kính rượu cô, cũng không tìm cớ để từ chối, mà rõ ràng lưu loát uống một hơi cạn sạch.
Hứa Gia Mộc nói rất ít, uống rượu cũng không nhiều, tầm mắt thỉnh thoảng phiêu hướng chỗ Tống Tương Tư liếc mắt một cái, thấy cô không cự tuyệt bất cứ ai một ly rồi tiếp một ly, nhịn không được cau mi lại.
“Gia Mộc...... tửu lượng của Tống Tương Tư rất tốt nha.” Dương Tư Tư cũng chú ý tới Tống Tương Tư, tiến đến bên tai Hứa Gia Mộc, nhẹ giọng nói thầm một câu.
Hứa Gia Mộc quay đầu, nhìn về phía Dương Tư Tư một chút, sau đó liền gắp một đạo đồ ăn, phóng tới trong bát của Dương Tư Tư.
“Gia Mộc, chẳng lẽ anh quên sao? Em ghét ăn nhất chính là nấm.” Dương Tư Tư cầm chiếc đũa, gắp đồ ăn mà Hứa Gia Mộc vừa đưa, trở lại bát của anh.
Hứa Gia Mộc trố mắt một chút, một bộ tính khí tốt cầm chiếc đũa, một lần nữa gắp một khối thịt bò cho Dương Tư Tư.
Lúc này mặt mày Dương Tư Tư mới loan loan hướng về phía Hứa Gia Mộc cười cười, cúi đầu ăn.
Hứa Gia Mộc quay đầu lại, nhìn chằm chằm miếng nấm trong bát mình một lát, sau đó cầm chiếc đũa xốc lên, đặt ở miệng chậm rãi ăn.
Là Tống Tương Tư thích ăn nấm .
Bắc Kinh có một cửa hàng chuyên làm một loại thực phẩm rất nổi tiếng, chính là lẩu lấm, đó là Tống Tương Tư yêu nhất, lúc trước lần đầu tiên anh mang Dương Tư Tư đến ăn cơm, chính là đi nơi đó, cũng là lúc đó anh biết Dương Tư Tư không thích ăn nấm , khi anh và Dương Tư Tư cùng một chỗ, kỳ thật cũng rất chú ý, không để đụng tới nấm, nhưng mà đêm nay...... Một bàn đồ ăn, 80% lại đều có liên quan tới nấm.
-
Bộ dạng Tống Tương Tư xinh đẹp, Dương Tư Tư lại bị Hứa Gia Mộc bảo hộ như vậy, người khác cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp để Tống Tương Tư uống rượu.
Cho dù tửu lượng của Tống Tương Tư tốt, nhưng mà lại một ly tiếp một ly uống vào như vậy, cô cũng sẽ không chịu nổi, rõ ràng sau đó, động tác nuốt rượu, đều có vẻ có chút đình trệ.
Thoạt nhìn vẻ mặt Hứa Gia Mộc bình tĩnh vô lo, nhưng mà tay anh lại lặng yên không một tiếng động nắm chặt chiếc đũa trong tay.
Người phụ nữ kia...... Đến bao giờ mới thôi, uống đều nhanh gần hết một cân rượu ...... Từ lúc ngồi xuống đến bây giờ, dường như một chút gì đó cũng chưa ăn, không muốn sống nữa sao?
Đột nhiên, có thể là do Tống Tương Tư thật sự chịu không nổi nữa, mạnh đứng lên chạy ra khỏi phòng.
Hứa Gia Mộc vốn vẫn lạnh nhạt trầm ổn lại dùng sức nhấp mím môi, như là đang giãy dụa cái gì đó, cuối cùng vẫn là đặt đôi đũa trong tay lên trên bàn, để lại một câu “Anh đi hút điếu thuốc”, cũng đi theo ra khỏi phòng.
Hứa Gia Mộc vội vã đi đến cửa toilet, còn không có đi vào, chợt nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh nôn mửa của Tống Tương Tư.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook