Hôn Trộm 55 Lần
-
Chương 909: Sau lại [25]
Tống Tương Tư đang sấy tóc, nhìn thấy anh tiến vào, động tác ngừng một chút, sau đó liền cúi đầu tiếp tục.
Hứa Gia Mộc đứng ở cửa phòng ngủ không nhúc nhích, đợi cho Tống Tương Tư sấy tóc xong, anh mới chỉ lên giường.
Tống Tương Tư biết đây là anh có ý tứ muốn bản thân lên trên giường, cô avf anh rõ ràng cùng một chỗ hơn 8 năm, nhưng mà giờ này khắc này đáy lòng vẫn còn có chút hồi hộp không nói lên lời, tay cô dùng sức nắm chặt, sau đó mới thong thả bước chân, đi tới bên giường, ngồi xuống.
Lúc này Hứa Gia Mộc mới mại bước chân đi vào phòng ngủ, anh đứng ở trước mặt của Tống Tương Tư, nhìn chằm chằm của đỉnh đầu của cô vài lần, rồi đột nhiên cúi người, áp đảo cô lên trên thượng.
Trong khoảnh khắc đó, Hứa Gia Mộc rõ ràng cảm giác được thân thể Tống Tương Tư trở nên có chút cứng ngắc.
Cô và anh cùng một chỗ 8 năm, đã làm nhiều chuyện va chạm da thịt như vậy, cô và anh đối thân thể của nhau quen thuộc đến nhắm mắt lại cũng có thể ngựa quen đường cũ đi làm loại chuyện này, cô về sau, thậm chí còn chủ động qua.
Đây là lần đầu tiên, cô ở dưới thân của anh, thân thể cứng ngắc như tảng đá.
Cô nhắm mắt lại, lông mi run lên so với lần đầu tiên còn muốn lợi hại hơn.
Tay cô nắm thật chặt ga giường.
Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm Tống Tương Tư như vậy một hồi lâu, mới vươn tay, cởi dây đai lưng ở áo tắm của cô, anh tinh tường cảm giác được thân thể của anh còn run lợi hại hơn, thậm chí liền ngay cả hô hấp đều trở nên có chút không tốt.
Dây đai lưng, bị động tác của anh rất chậm cởi ra, lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng.
Chỉ là một mình nhìn như vậy, anh liền cảm giác được thân thể mình rõ ràng nổi lên biến hóa.
Anh biết, ba năm này, anh nhớ cô, thân thể anh cũng cũng nhớ cô.
Hứa Gia Mộc từ từ xốc lên áo tắm của cô, anh chậm rãi cúi đầu, hôn lên da thịt của cô, anh phát hiện cả người cô mạnh run run một chút, động tác của anh cứng đờ, ngẩng đầu, thấy cô nhắm mắt thật chặt, cắn chặt cắn môi.
Phản ứng của cô như vậy, làm cho anh phân biệt không rõ, cô đang căng thẳng, hay là đang kháng cự.
Hứa Gia Mộc nhìn Tống Tương Tư một lát, tiếp tục hôn lên da thịt của cô, hôn hôn, đột nhiên cô liền ngừng lại.
Tuy rằng giao dịch này là cô đề xuất , tất cả mọi chuyện đêm nay đều là do cô cam tâm tình nguyện .
Mà anh đâu? Thật sự rất muốn rất muốn cô, nhưng mà...... anh vẫn không tiến hành nổi nữa.
Cô đã kết hôn, cô là vì cứu một người đan ông mới cùng anh nằm ở trên giường này, cho dù là hiện tại anh và cô đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không phải của anh.
Từ lúc lần đầu tiên ở trong vườn trẻ nhìn thấy cô, anh và cô đã hoàn toàn kết thúc, chẳng qua là bản thân anh không chịu hết hy vọng.
Hứa Gia Mộc nhắm mắt lại, yên lặng một lát, sau đó liền vươn tay, kéo áo của Tống Tương Tư lại.
Mi tâm của Tống Tương Tư giật giật, mở mắt, nhìn thấy Hứa Gia Mộc cúi đầu, kéo dây đai lưng của cô, một lần nữa buộc lại.
Đáy mắt Tống Tương Tư thoáng hiện một tia kinh ngạc.
Hứa Gia Mộc không nhìn cô như cũ, từ từ từ trên người cô rời đi, lúc chạm chân trên mặt đất: “Tôi chờ thanh toán tiền phòng, em nghĩ ngày mai đi cũng được, đợi lát nữa đi cũng có thể, tùy em.”
Hứa Gia Mộc vươn tay, xách quần áo của mình, đi hướng về phía cửa phòng ngủ, Hứa Gia Mộc vừa liếc nhìn Tống Tương Tư ở trên giường, suy nghĩ một chút, mở miệng: “Còn có...... máu kia, xem như tôi làm một chuyện tốt đi, không cần em trả.”
Hứa Gia Mộc đứng ở cửa phòng ngủ không nhúc nhích, đợi cho Tống Tương Tư sấy tóc xong, anh mới chỉ lên giường.
Tống Tương Tư biết đây là anh có ý tứ muốn bản thân lên trên giường, cô avf anh rõ ràng cùng một chỗ hơn 8 năm, nhưng mà giờ này khắc này đáy lòng vẫn còn có chút hồi hộp không nói lên lời, tay cô dùng sức nắm chặt, sau đó mới thong thả bước chân, đi tới bên giường, ngồi xuống.
Lúc này Hứa Gia Mộc mới mại bước chân đi vào phòng ngủ, anh đứng ở trước mặt của Tống Tương Tư, nhìn chằm chằm của đỉnh đầu của cô vài lần, rồi đột nhiên cúi người, áp đảo cô lên trên thượng.
Trong khoảnh khắc đó, Hứa Gia Mộc rõ ràng cảm giác được thân thể Tống Tương Tư trở nên có chút cứng ngắc.
Cô và anh cùng một chỗ 8 năm, đã làm nhiều chuyện va chạm da thịt như vậy, cô và anh đối thân thể của nhau quen thuộc đến nhắm mắt lại cũng có thể ngựa quen đường cũ đi làm loại chuyện này, cô về sau, thậm chí còn chủ động qua.
Đây là lần đầu tiên, cô ở dưới thân của anh, thân thể cứng ngắc như tảng đá.
Cô nhắm mắt lại, lông mi run lên so với lần đầu tiên còn muốn lợi hại hơn.
Tay cô nắm thật chặt ga giường.
Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm Tống Tương Tư như vậy một hồi lâu, mới vươn tay, cởi dây đai lưng ở áo tắm của cô, anh tinh tường cảm giác được thân thể của anh còn run lợi hại hơn, thậm chí liền ngay cả hô hấp đều trở nên có chút không tốt.
Dây đai lưng, bị động tác của anh rất chậm cởi ra, lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng.
Chỉ là một mình nhìn như vậy, anh liền cảm giác được thân thể mình rõ ràng nổi lên biến hóa.
Anh biết, ba năm này, anh nhớ cô, thân thể anh cũng cũng nhớ cô.
Hứa Gia Mộc từ từ xốc lên áo tắm của cô, anh chậm rãi cúi đầu, hôn lên da thịt của cô, anh phát hiện cả người cô mạnh run run một chút, động tác của anh cứng đờ, ngẩng đầu, thấy cô nhắm mắt thật chặt, cắn chặt cắn môi.
Phản ứng của cô như vậy, làm cho anh phân biệt không rõ, cô đang căng thẳng, hay là đang kháng cự.
Hứa Gia Mộc nhìn Tống Tương Tư một lát, tiếp tục hôn lên da thịt của cô, hôn hôn, đột nhiên cô liền ngừng lại.
Tuy rằng giao dịch này là cô đề xuất , tất cả mọi chuyện đêm nay đều là do cô cam tâm tình nguyện .
Mà anh đâu? Thật sự rất muốn rất muốn cô, nhưng mà...... anh vẫn không tiến hành nổi nữa.
Cô đã kết hôn, cô là vì cứu một người đan ông mới cùng anh nằm ở trên giường này, cho dù là hiện tại anh và cô đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không phải của anh.
Từ lúc lần đầu tiên ở trong vườn trẻ nhìn thấy cô, anh và cô đã hoàn toàn kết thúc, chẳng qua là bản thân anh không chịu hết hy vọng.
Hứa Gia Mộc nhắm mắt lại, yên lặng một lát, sau đó liền vươn tay, kéo áo của Tống Tương Tư lại.
Mi tâm của Tống Tương Tư giật giật, mở mắt, nhìn thấy Hứa Gia Mộc cúi đầu, kéo dây đai lưng của cô, một lần nữa buộc lại.
Đáy mắt Tống Tương Tư thoáng hiện một tia kinh ngạc.
Hứa Gia Mộc không nhìn cô như cũ, từ từ từ trên người cô rời đi, lúc chạm chân trên mặt đất: “Tôi chờ thanh toán tiền phòng, em nghĩ ngày mai đi cũng được, đợi lát nữa đi cũng có thể, tùy em.”
Hứa Gia Mộc vươn tay, xách quần áo của mình, đi hướng về phía cửa phòng ngủ, Hứa Gia Mộc vừa liếc nhìn Tống Tương Tư ở trên giường, suy nghĩ một chút, mở miệng: “Còn có...... máu kia, xem như tôi làm một chuyện tốt đi, không cần em trả.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook