Hôn Nhân Ấm Áp 33 Ngày
-
Chương 136: Mua sắm
Edit: Diệp Lưu Cát
Không ngờ cô gái nhỏ lại mang thù trong lòng, quả thực khiến Mộ Diễn Đình dở khóc dở cười, anh không kìm được lại cúi xuống hôn lên cánh môi hơi sưng của cô, giọng quyến rũ làm cho người ta cảm thấy tà mị:"Ngứa người sao?"
"Ngứa ở đây."
Cô không ngượng ngùng chỉ tay lên miệng, ý bảo anh tiếp tục hôn.
Mộ Diễn Đình bật cười, phối hợp làm theo.
A, thật sự là tiểu yêu tinh câu người, đột nhiên hại anh không muốn đi nước ngoài.
_____
Ở bên Châu Âu có việc gấp, Mộ Diễn Đình còn chưa dùng cơm trưa đã vội vàng lên đường.
Anh vừa đi, Thần Ngàn Ấm ngay lập tức mất hồn mất vía nhìn đồ ăn bày đầy trên bàn, cô một chút cũng không muốn ăn.
Là bạn thân, đương nhiên Trầm Nghệ nhìn ra tâm trạng của Thần Ngàn Ấm, cho nên cô kéo Thần Ngàn Ấm ra phố đi dạo.
Hai người đến một trung tâm mua sắm lớn ở thành phố.
Thần Ngàn Ấm nhìn thoáng qua bảng hướng dẫn của trung tâm rồi nói với Trầm Nghệ:"Trang phục bình thường nằm ở tầng năm, chúng ta đi xem."
Kỳ thật cô không thiếu quần áo, nhưng những bộ đồ Mộ Diễn Đình mua cho đều là thương hiệu hàng đầu, cô không muốn mặc những bộ đồ như vậy khi đi học nên quyết định mua đồ bình thường thay đổi chút.
Trầm Nghệ vui vẻ đồng ý, cô cũng thích trang phục bình thường.
Từ trước đến nay đối với phụ nữ, sức mạnh của việc mua sắm luôn là bất khả chiến bại. Vì thế chỉ một lát sau, hai người đã xách chiến lợi phẩm từ nhỏ đến lớn đi cầu thang cuốn xuống dưới.
Đi qua tầng hai, thấy một chiếc kẹp cà vạt rất vừa mắt, trong lòng Thần Ngàn Ấm kích động lôi kéo Trầm Nghệ đi vào.
Hai người không thấy logo, cũng không biết đây là cửa hàng trang sức do An Kiệt đầu tư, giá rất đắt.
Thấy trong tay Thần Ngàn Ấm và Trầm Nghệ xách túi đồ bình thường, nhân viên cửa hàng thái độ chậm trễ, căn bản không muốn tiếp khách.
Tới gần chiếc kẹp cà-vạt, Thần Ngàn Ấm xem xét phát hiện thiết kế thực sự không tệ, Mộ Diễn Đình đeo chắc chắn rất hợp.
Trầm Nghệ tò mò nhìn:"Mắt thẩm mỹ của cậu rất tốt, chiếc kẹp này rất đẹp."
"Tất nhiên, mình là nhà thiết kế mà."
Vẻ mặt Thần Ngàn Ấm mỉm cười, quay đầu gọi nhân viên cửa hàng:"Xin lỗi, tôi có thể xem một chút không?"
Nếu như những cửa hàng bình thường, nhân viên sẽ vui vẻ đồng ý, nhưng đối phương lại kỳ quái nói:"Xin lỗi, các sản phẩm trong cửa hàng chúng tôi tương đối đắt giá, nếu xác định không muốn mua, chúng tôi sẽ không lấy ra."
Trầm Nghệ cười lạnh hai tiếng:"Chúng ta muốn xem, thích hợp chắc chắn sẽ mua. Cô như vậy là thái độ gì?"
Thần Ngàn Ấm nhíu mày đang muốn lên tiếng, chợt nghe nhân viên cửa hàng mắt cẩu nhìn người nói:"Chiếc này giá 68 vạn, cô mua được sao?"
Trầm Nghệ vừa nghe được giá, hai mắt trừng lớn hơn chuông đồng hồ:"68 vạn? Giá này thật điên rồ."
"Haha, mua không nổi liền cút, đừng ở đây làm dơ cửa hàng chúng tôi."
Trầm Nghệ tức chết lên tiếng:"Chúng tôi không mua nổi? Cô nương à, với thái độ phục vụ khách hàng này chị đây có tiền cũng không thèm mua chiếc kẹp này của cửa hàng các cô. Ngàn Ấm chúng ta đi. Chúc bọn họ sớm đóng cửa, đóng cửa!"
"Ừ, đi thôi."
Tâm trạng mua sắm của Thần Ngàn Ấm đang tốt đều bị phá hủy, hơn nữa sợ Trầm Nghệ bị chọc giận sẽ lao tới đánh người nên cô không chần chừ lập tức rời đi.
Tuy rất thích chiếc kẹp kia nhưng... quên đi về sau cô sẽ thiết kế cho anh một chiếc, hừ.
Đang chuẩn bị rời đi, một người phụ nữ khuôn mặt xuất chúng tiến tới.
Không ngờ cô gái nhỏ lại mang thù trong lòng, quả thực khiến Mộ Diễn Đình dở khóc dở cười, anh không kìm được lại cúi xuống hôn lên cánh môi hơi sưng của cô, giọng quyến rũ làm cho người ta cảm thấy tà mị:"Ngứa người sao?"
"Ngứa ở đây."
Cô không ngượng ngùng chỉ tay lên miệng, ý bảo anh tiếp tục hôn.
Mộ Diễn Đình bật cười, phối hợp làm theo.
A, thật sự là tiểu yêu tinh câu người, đột nhiên hại anh không muốn đi nước ngoài.
_____
Ở bên Châu Âu có việc gấp, Mộ Diễn Đình còn chưa dùng cơm trưa đã vội vàng lên đường.
Anh vừa đi, Thần Ngàn Ấm ngay lập tức mất hồn mất vía nhìn đồ ăn bày đầy trên bàn, cô một chút cũng không muốn ăn.
Là bạn thân, đương nhiên Trầm Nghệ nhìn ra tâm trạng của Thần Ngàn Ấm, cho nên cô kéo Thần Ngàn Ấm ra phố đi dạo.
Hai người đến một trung tâm mua sắm lớn ở thành phố.
Thần Ngàn Ấm nhìn thoáng qua bảng hướng dẫn của trung tâm rồi nói với Trầm Nghệ:"Trang phục bình thường nằm ở tầng năm, chúng ta đi xem."
Kỳ thật cô không thiếu quần áo, nhưng những bộ đồ Mộ Diễn Đình mua cho đều là thương hiệu hàng đầu, cô không muốn mặc những bộ đồ như vậy khi đi học nên quyết định mua đồ bình thường thay đổi chút.
Trầm Nghệ vui vẻ đồng ý, cô cũng thích trang phục bình thường.
Từ trước đến nay đối với phụ nữ, sức mạnh của việc mua sắm luôn là bất khả chiến bại. Vì thế chỉ một lát sau, hai người đã xách chiến lợi phẩm từ nhỏ đến lớn đi cầu thang cuốn xuống dưới.
Đi qua tầng hai, thấy một chiếc kẹp cà vạt rất vừa mắt, trong lòng Thần Ngàn Ấm kích động lôi kéo Trầm Nghệ đi vào.
Hai người không thấy logo, cũng không biết đây là cửa hàng trang sức do An Kiệt đầu tư, giá rất đắt.
Thấy trong tay Thần Ngàn Ấm và Trầm Nghệ xách túi đồ bình thường, nhân viên cửa hàng thái độ chậm trễ, căn bản không muốn tiếp khách.
Tới gần chiếc kẹp cà-vạt, Thần Ngàn Ấm xem xét phát hiện thiết kế thực sự không tệ, Mộ Diễn Đình đeo chắc chắn rất hợp.
Trầm Nghệ tò mò nhìn:"Mắt thẩm mỹ của cậu rất tốt, chiếc kẹp này rất đẹp."
"Tất nhiên, mình là nhà thiết kế mà."
Vẻ mặt Thần Ngàn Ấm mỉm cười, quay đầu gọi nhân viên cửa hàng:"Xin lỗi, tôi có thể xem một chút không?"
Nếu như những cửa hàng bình thường, nhân viên sẽ vui vẻ đồng ý, nhưng đối phương lại kỳ quái nói:"Xin lỗi, các sản phẩm trong cửa hàng chúng tôi tương đối đắt giá, nếu xác định không muốn mua, chúng tôi sẽ không lấy ra."
Trầm Nghệ cười lạnh hai tiếng:"Chúng ta muốn xem, thích hợp chắc chắn sẽ mua. Cô như vậy là thái độ gì?"
Thần Ngàn Ấm nhíu mày đang muốn lên tiếng, chợt nghe nhân viên cửa hàng mắt cẩu nhìn người nói:"Chiếc này giá 68 vạn, cô mua được sao?"
Trầm Nghệ vừa nghe được giá, hai mắt trừng lớn hơn chuông đồng hồ:"68 vạn? Giá này thật điên rồ."
"Haha, mua không nổi liền cút, đừng ở đây làm dơ cửa hàng chúng tôi."
Trầm Nghệ tức chết lên tiếng:"Chúng tôi không mua nổi? Cô nương à, với thái độ phục vụ khách hàng này chị đây có tiền cũng không thèm mua chiếc kẹp này của cửa hàng các cô. Ngàn Ấm chúng ta đi. Chúc bọn họ sớm đóng cửa, đóng cửa!"
"Ừ, đi thôi."
Tâm trạng mua sắm của Thần Ngàn Ấm đang tốt đều bị phá hủy, hơn nữa sợ Trầm Nghệ bị chọc giận sẽ lao tới đánh người nên cô không chần chừ lập tức rời đi.
Tuy rất thích chiếc kẹp kia nhưng... quên đi về sau cô sẽ thiết kế cho anh một chiếc, hừ.
Đang chuẩn bị rời đi, một người phụ nữ khuôn mặt xuất chúng tiến tới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook