Hôn Mê Liền Cưới Anh
Chương 6: Xem mắt hai

Buổi sáng chủ nhật thật sự là thời gian nướng trên giường tốt nhất.

Tôi trở đi trở lại trên giường đến giữa trưa mới rời giường lớn thoải mái, tùy tiện ăn một chút đã bị mẹ CALL trở về nhà.

Vừa về tới nhà đã bị mẹ bắt đi trang điểm. Cái gọi là trang điểm, thật ra là đi phòng khách gội đầu mà thôi, vốn là muốn trang điểm, nhưng tôi kiên trì muốn dùng trạng thái tự nhiên nhất, vì vậy mẹ đành phải để cho tôi dùng nhan sắc vốn có dự bữa tối.

Bởi vì tôi hết thảy giản lược, cho nên cách bữa tối xem mắt ước định thời gian còn thật lâu.

Thật vất vả chịu đựng đến 8 giờ, đối với người có thói quen ăn cơm khoảng 7 giờ như tôi đây mà nói quả thực chính là ngược đãi.

Tôi cùng mẹ đúng giờ đi vào nhà hàng XX, phát hiện bên trong một đôi vợ chồng đã ngồi chờ trước, xem ra đây là cha mẹ của nam chủ.

Tôi rất lễ phép hướng hai bác vấn an, hơn nữa thần tốc đánh giá cặp vợ chồng này một chút.

Hai người bọn họ hẳn là đều trên 50, nhưng bởi vì bảo dưỡng phù hợp, cho nên thoạt nhìn tương đối còn trẻ, bác Cao trai thân hình cao lớn, anh tuấn tiêu sái, có thể thấy được lúc tuổi còn trẻ càng làm cho người kinh diễm; bác Cao gái cũng là mi thanh mục tú, dấu vết tháng năm tựa hồ cũng không lưu lại trên mặt bà, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, xem ra là một quý phu nhân có tính cách đáng yêu.

Vợ chồng họ cư xử rất là nhiệt tình, thoạt nhìn tựa hồ đối với tôi còn rất là hài lòng.

Bởi vì nam chủ đến muộn, cho nên chúng tôi quyết định giải quyết vấn đề ấm no trước.

Lúc dùng cơm, bác Cao gái một mực hướng chúng tôi vì nam chủ đến muộn mà xin lỗi, kỳ thật với tôi thì không sao cả, dù sao nam chủ lựa chọn chiêu đến muộn này tôi cũng đã dùng qua, huống hồ xem ra nam chủ cũng không phải tự nguyện, cho nên tôi là hoàn toàn có thể hiểu được.

Hơn nữa hiện tại điều hấp dẫn tôi nhất chính là mỹ thực trước mắt, quản cái tên nam chủ khỉ gió nọ có đến hay không làm chi, trước tiên đánh chén một bữa no nê cái đã.

Tuy tôi rất muốn chuyên tâm tấn công mỹ thực, nhưng Bác Cao gái nhưng vẫn đang đẩy mạnh tiêu thụ (chào hàng, quảng cáo) cho con mình, vì phép lịch sự, tôi phải dành chút thời gian thần thánh này nghe nàng đẩy mạnh tiêu thụ.

"Charlène a, tiểu Nhã nhà cậu thật là lễ phép lại làm cho người ta yêu mến, ghép đôi với Cao Phàm nhà mình thật là đáng tiếc." Bác Cao gái ra vẻ rất thành tâm nói.

Thì ra nam chủ gọi là Cao Phàm.

"Đâu có, đâu có, Cao Phàm nhà cậu ưu tú như vậy, là tiện nghi cho con nhóc nhà tôi mới phải!" Mẹ ra vẻ thành tâm trả lời.

Mồ hôi. . . . . . Các người đúng là nói dối không chớp mắt . . . . . .

Lúc tôi quyết định hoàn toàn không để ý tới mấy lời kia, chuyên tâm ăn uống thì Bác Cao gái lại bắt đầu trực tiếp đẩy mạnh tiêu thụ nâng giá con mình với tôi.

"Tiểu Nhã à, Cao Phàm nhà bác đang tiếp nhận vị trí của cha nó, tổng giám đốc CEO, tuyệt đối là tuổi trẻ hứa hẹn, hơn nữa kế thừa gien tốt đẹp của cha nó, tuyệt đối là thượng được phòng, hạ được bếp, hơn nữa thường xuyên kiên trì rèn luyện thân thể, thể lực rất tốt, cam đoan là người vô cùng lịch thiệp, Mãnh Nam trên giường ( khụ khụ bác gái này thật là), tuyệt đối có thể cam đoan cuộc sống hạnh phúc của con sau này. . . . . ." Bác Cao gái càng nói càng hưng phấn, nếu không chứng kiến vẻ mặt tôi như bị sét đánh ngang tai, có lẽ còn có lí do thuyết phục đặc sắc hơn nữa.

(Thượng được phòng, hạ được bếp: đại khái là giỏi việc nước, đảm việc nhà)

"À. . . . . . Cái đó. . . . . ." Bác Cao gái bình tĩnh một chút, ngượng ngùng cười cười: “Ý của bác là, Cao Phàm nhà bác thật sự không tệ, chỉ là tính cách có chút lạnh lùng, sợ ủy khuất cho con, cho nên hi vọng con có thể chấp nhận nó."

Thật sự là một quý phu nhân đáng yêu, tuy tôi rất thích tính cách của bà, nhưng tôi thật sự là không biết trả lời thế nào, cho nên đành phải đối Bác Cao gái cười khan hai tiếng.

Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, xem ra nam chủ là muốn đến gặt hái thành quả rồi, tôi còn tưởng rằng anh ta tính toán sẽ không đến.

Giương mắt nhìn lại hắn, phát hiện hắn tuyệt đối là một cực phẩm nam nhân có tính cách đặc biệt, hơn nữa so với Duẫn Phi nhà chúng tôi còn muốn hơn một chút, chỉ là ánh mắt hắn nhìn tôi dường như có chút khinh thường.

Chảnh gì mà khiếp thế. . . . . . Tuy nhiên trông hắn là người rất có năng lực nha.

Xuất phát từ lễ phép, tôi còn là hướng hắn cười cười xem như chào hỏi, khi thấy dáng người hoàn mỹ của hắn, tôi không khỏi nhớ tới câu nói kia của Bác Cao gái là người tuyệt đối lịch lãm, Mãnh Nam trên giường, thiếu chút nữa làm cho tôi phá ra cười to.

Anh chàng này tính cách quả là rất lạnh lùng, cả buổi tối nói mà cứ như không nói, nhưng tôi còn là nhìn ra được, người này tuyệt đối là giả.

Bác Cao gái còn đang ý vị nghi ngờ, cuối cùng đứa nhỏ này làm sao vậy, từ lúc an bài xem mắt tính cách lại trở nên lạnh lùng .

Ha ha, cái đó đương nhiên là kháng nghị câm lặng của hắn .

Phát hiện hắn đối với tôi không có ý tứ gì, tôi cũng vậy chẳng muốn nịnh nọt hắn, vì vậy lựa chọn không đếm xỉa sự hiện hữu của hắn, chuyên tâm hầu hạ cái dạ dày của mình cho thật no.

Sau đó, người nhà của hai chúng tôi ra sức lực nói chuyện phiếm, còn tôi vẫn chuyên tâm đánh chén.

Thời điểm tôi ăn uống no nê ợ lên một phát, đột nhiên phát hiện Cao Phàm đang tập trung tinh thần nhìn tôi, loại ánh mắt tính toán khiến cho da đầu tôi tê rần, không khỏi hi vọng mau chóng chấm dứt bữa tối này.

Lúc tôi cho rằng có thể an toàn rời đi, Cao Phàm tiếng nói như điện giật đột nhiên vang lên: "Diệp tiểu thư, chúng ta có thể trao đổi số điện thoại để sau này liên lạc không?"

Tình huống gì đây ta ơi?

Tôi có thể cự tuyệt không vậy?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương