Hỗn Độn Đại Chúa Tể
-
107: Hậu Thổ Thiên Hậu! Thập Nhị Trọng Thần Thạch
Lâm Thần thu hồi thần thông, cả người Từ Hải run rẩy, cả người mất hết sức sống mà quỵ trên mặt đất sợ sệt nhìn Lâm Thần, lúc này hắn nói:" Tuy chủ ngươi không phải kẻ tốt lành gì, nhưng kẻ lừa dối chủ nhân của mình không phải thứ tốt lành gì, không nhứt thiết phải giữ lại."
Nói đoạn hắn chỉ tay về phía Từ Hải một luồng kiếm khí xuyên qua đầu hắn, chết liền tại chỗ, thi thể hắn ngã sụp xuống Lâm Thần búng tay một ngọn lửa màu hồng phấn xuất hiện rơi trên thi thể của Từ Hải, cơ thể hắn bốc cháy mãnh liệt cuối cùng không đầy năm phút toàn bộ bị thiêu thành tro bụi chỉ còn một khối tinh cầu to bằng quả bóng gol màu đen bên trên bề mặt khắc chín ngôi sao vàng chính là Nguyên Đan của Từ Hải hắn thu vào túi trữ vật đồng thời quay qua đống nguyên thạch khẽ hừ một tiếng hàng loạt kiếm khí hóa thành các lưỡi dao sắt bén chém ngang dọc toàn bộ số đá trong phòng.
Lâm Thần bắt đầu xem qua các đồ vật bên trong, nào là ngọc thạch, không thì một khối kim loại hiếm cũng có tảng đá không cho ra bất kì đồ gì, chán nản hăn thu số đồ vật vào một túi trữ vật, bỗng vô tình hắn đá trúng một viên đá khiến hắn đau đớn, hắn liền nguyền rủa nhưng nghỉ lại với thân thể hắn bây giờ dù có va vào đá thì cũng không tới nổi đau điếng tới như vậy mới phải, hắn ngoảnh mặt nhìn thì thấy khối đá màu đen to bằng nắm đấm hình một ngọn núi thu nhỏ, hắn cầm lên thì bỗng phát giác hắn không thể nhấc lên, gắng dùng thêm tí lực nhưng vẫn không nhấc được hắn bắt đầu kinh ngạc, bắt đầu nghiêm túc vận dụng toàn lực, [Thần Ma Thể Quyết] cũng vận chuyển cuối cùng hắn cũng miễn cưỡng nhấc lên:" Hòn đá nhỏ coi vậy mà nặng ít nhứt mấy trăm cân, thậm ngàn cân cũng không ngoa, rốt cuộc đây là thứ gì mà nó nặng như vậy ?"
Lâm Thần dùng hồn lực thẩm thấu vào bên trong thì phát hiện bên trong hòn đá vậy mà tồn tại một không gian rộng lớn vậy, linh hồn hắn tách ra bay vào bên trong không gian bên trong, bên trong hòn đá là không gian vô cùng tăm tối, bỗng nhiên ánh sáng vàng kim lấp lánh hiện ra, hắn liền hướng theo ánh sáng phát ra thì hắn phát hiện ra một dòng kí tự màu vàng:" Thập Nhị Trọng Thạch, nhất trọng nhất vạn cân, trùng trùng lớp lớp trấn càn khôn !"
Lâm Thần nhẩm theo dường như nghe rất quen, nhất thời hắn nghỉ không ra, bỗng nhiên hắn nhớ ra:" Nhớ ra rồi, Thập Nhị Trọng Thần Thạch, là thần binh thánh khí của Hậu Thổ Thiên Hậu, tại sao nó ở đây ?"
Hậu Thổ Thiên Hậu là một trong những vị chí cao cường giả tại thượng giới vạn năm trước, là nữ cường giả mạnh nhứt thời điểm đó, rất được nhiều cường giả khác kính ngưỡng và truy cầu.
Sau khi xảy ra một cuộc chiến thời Thái Cổ, tất cả các chí cường giả gần như vẫn lạc.
Thập Nhị Trọng Thần Thạch chính là bảo bối pháp khí của nàng, nghe đồn khi nàng dùng nó, liền khiến đất trời rơi vào ám muội, một đòn giáng xuống khiến thiên địa rung chuyển mà đổ vỡ.
Sau khi nàng vẫn lạc, Thập Nhị Trọng Thần Thạch cũng từ đó mà mất tung tích chỉ được thấy trên các điển tịch.
Lâm Thần hồi tưởng lại không khỏi cảm thán, không ngờ thần binh trong truyền thuyết lại lưu lạc tại hạ giới này, tiện nghi kiếp này cho hắn như vậy.
Hắn bắt đầu đứng trước những kí tự vàng mà nói:" Thiên Hậu tiền bối, vãn bối tình cờ có được thần binh thánh khí của người ở đây, xin nhận vãn bối một vái để tỏ lòng thành, vãn bối sẽ không làm ô nhiễm danh tự của nó!"
Nói đoạn, hắn bắt đầu cúi đầu chắp tay vái lạy một cái, quả thật hắn tự xưng là vãn bối cũng không hề ngoa, bởi Hậu Thổ được sinh ra thời Hồng Hoang Hỗn Độn sơ khai, nếu như kiếp trước hắn gặp được nàng cũng vái lạy tiếng tiền bối huống chi là kiếp này, các nhau vạn vạn ức năm tuế nguyệt.
Sau khi vái lạy xong hắn bắt đầu điểm toạ, vận chuyển pháp quyết [Vô Tướng Hồn Quyết] không ngừng toả ra hồn lực truy tìm hạch tâm của Thập Nhị Trọng Thần Thạch, sau một phen tìm kiếm vất vả cuối cùng hắn cũng tìm thấy một khối năng lượng màu tím nhập nhòe nhập nhoẹt, hắn đi tới nhiên thả ra một tia hồn lực mình hướng khối năng lượng kia, sau đó bắt đầu vận chuyển [Vô Tướng Hồn Quyết] luyện hoá nó.
Bỗng nhiên lúc này từ trong không gian tĩnh mịch của thần thạch, một hình ảnh phụ nữ mờ hồ hiện ra, điều đáng nói Lâm Thần không hề phát hiện ra sự tồn tại của thân ảnh này, thân ảnh phụ nữ này lơ lửng trên không trung hai mắt chằm chằm nhìn về phía Lâm Thần đang không ngừng luyện hoá năng lượng bản nguyên pháp bảo, nó tức giận lao nhanh về phía tấn công Lâm Thần, khi sắp tới gần bỗng nhiên nó khựng lại, như nhận ra điều gì đó kinh ngạc nói:" Vô Tướng Hồn Quyết, Hỗn Độn Chân Kinh, Thần Ma Thể Quyết...!Là người mà tuyển chọn sao, nếu vậy xem như ngươi nợ ta một ân huệ, ngày sau gặp lại ta sẽ đòi đủ...."
Nói xong, thân ảnh cũng tan biến mất, phía Lâm Thần lúc đầu còn khó khăn trong việc luyện hoá nó, bỗng nhiên lúc này trở nên rất thuận lợi, rất nhanh hắn liên kết được với Thập Nhị Trọng Thần Thạch, linh hồn hắn trở ra về với bản tôn, hòn đá ban đầu phải dùng toàn lực mới nhấc lên được bây giờ đang nhẹ nhàng lơ lửng trên lòng bàn tay của hắn, đồng thời hình dạng cũng thay, nó hoá thành một khối đá hình cầu đa diện, sần sùi nhưng lúc này tại trên nó xuất hiện một vạch ngắn màu vàng kim đại biểu cho nhất trọng.
- Hiện tại, ta chỉ có thể miễn cưỡng thôi động nhất trọng thiên, tương đương một vạn cân, tăng nhất trọng sẽ tăng theo cấp số nhân, theo truyền thuyết, thập nhị trọng tương đương với khối lượng một đại hình tinh.
Xem ra ta lại có thêm một món đồ bảo mệnh a.
Tiếp theo nên đi làm chính sự rồi a!
Hắn thu thần thạch vào bên trong thân thể, nó nằm im lặng bên Xích Long Đỉnh cùng Cửu Huyền Kim Giao thú hoả, xung quanh Hỗn Độn Linh Chủng của Lâm Thần.
Như nhận ra vật thể lạ, Hỗn Độn Linh Chủng phát ra một tia linh lực câu thông với thần thạch dĩ nhiên nó không gặp bất kỳ cản trở nào cả, rất nhanh nó liền tiếp nhận thêm thần thạch vào không gian của của nó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook