Chỉ là không lâu sau khi nhà họ Thẩm rời Giản gia, hai nhà liền mất liên lạc.
Thân là bia đỡ đạn nữ phụ, Giản Hoan càng lớn càng xấu tính, ham thích hư vinh, sau khi ông nội chết đi hoàn cảnh gia đình sa sút, nghèo khó đành buộc phải gia nhập Ma tộc.
Sau khi nàng tu luyện 3 năm ở Ma tộc, nhờ bản tính vô cùng độc ác,Giản Hoan được sắp xếp đến phái Ngọc Thanh làm nội gián.
Vừa mới vào phái Ngọc Thanh, Giản Hoan đã nhận ra Thẩm Tịch Chi chính là vị hôn phu của mình thông qua ngọc bội đồng tâm.
Thẩm Tịch Chi vì ơn cứu mạng của ông nội Giản Hoan, nên không ép buộc hủy hôn, mà là định cho tiền hoặc là lấy cách thức ôn hòa khác hủy bỏ hôn ước.
Nhưng nguyên chủ có chết cũng không chịu hủy hôn, kẹp ở giữa gây sóng gió cho Thẩm Tịch Chi và nữ chính, làm nữ chính rất buồn bã, Thẩm Tịch Chi chán ghét, người đọc rất đau gan.
Cuối cùng, nữ chính thất vọng rơi vào vòng tay dịu dàng của nam chính.
Lúc Thẩm Tịch Chi hoàn toàn tỉnh ngộ thì đã quá muộn, hắc hóa thành ma, làm thế giới tu tiên không yên bình, cuối cùng chết dưới sự vây quét của chính đạo.
Đối với việc này, Giản Hoan xuyên sách tỏ vẻ, nàng đồng ý hủy bỏ hôn ước trong hòa bình, chỉ cần Thẩm Tịch Chi có thể cho tiền.
Trong sách có viết, lúc đó điều kiện mà Thẩm Tịch Chi cho nguyên chủ là 10 vạn linh thạch.
10 vạn linh thạch...
Giản Hoan ngủ ở phòng chứa củi nghĩ thầm trong bụng, không nhịn được cười he he thành tiếng
Phái Ngọc Thanh tọa lạc trên đỉnh núi.
Trời còn chưa sáng Giản Hoan đã xuất phát, tới giữa trưa mới leo được đến cửa sơn môn.
Nhờ một tháng trèo đèo lội suối, thể lực của Giản Hoan đã tăng lên vài bậc, đeo cái bọc lớn hơn nửa ngày cũng không thấy mệt lắm.
Trước cửa có năm hàng dài, đều là thanh niên từ khắp nơi đến tham gia đại hội nhận đồ đệ.
Giản Hoan nhón chân quan sát trong chốc lát, nàng phát hiện có một hàng trong số đó rất đông người, phần nhiều là nữ tử.
Nàng thu tầm mắt lại, chọn một người tương đối thuận mắt ở gần đó để bắt chuyện: "Vị đạo hữu này, xin hỏi quá trình của đại hội nhận đồ đệ này là thế nào?"
Trong sách có đề cập qua về đại hội nhận đồ đệ, nhưng chỉ là đề cập qua, vốn không hề viết tỉ mỉ.
Kế hoạch của Giản Hoan là tìm được Thẩm Tịch Chi, cầm tiền từ hôn rồi gia nhập phái Ngọc Thanh tu luyện, đây đều là đại sự.
Nguyên chủ tu luyện ở Ma tộc, tất nhiên Giản Hoan không thể đến đó.
Phái Ngọc Thanh là môn phái đệ nhất giới Tu tiên, học gì cũng có, đương nhiên kiếm tu là át chủ bài chính, song những cái khác cũng không hề kém.
Nói ngắn gọn, phái Ngọc Thanh chính là đại học Thanh Hoa của giới tu tiên.
Nếu có thể, đương nhiên là Giản Hoan muốn học đại học Thanh Hoa.
Thiếu niên thuận mắt tên Cung Phi Hồng, thấy nàng chủ động nói chuyện với mình thì rất vui mừng.
Y cảm thấy, nhất định là vẻ đẹp trai của mình đã hấp dẫn Giản Hoan, vì vậy tỏ ra rất nhiệt tình: "Người xếp hàng trước, sau khi đến lượt ngươi thì duỗi tay ra đặt lên linh thạch kiểm tra, chính là cái kia--"
Cung Phi Hồng chỉ về đằng trước: "Nếu như linh thạch sáng lên thì ngươi đăng kí tên họ, nộp một ít tiền học phí và tiền trọ, là có thể nhập môn. Nếu như không sáng,..."
Giản Hoan nheo mắt: "Khoan đã, tiền học phí và tiền trọ?"
Cung Phi Hồng không hiểu gì: "Ừm, nếu không thì sao?"
Vẻ mặt Giản Hoan không dám tin: "Lẽ nào không phải không cần dùng tiền sao??"
Cung Phi Hồng cạn lời: "Ngươi đi trường tư cũng phải nộp tiền học mà."
Giản Hoan: "..."
Thì ra thế giới này phải nộp học phí và tiền ăn ở.
Nhưng mấy tiểu thuyết tu tiên nàng đọc, hình như mấy môn phái trong đó đều miễn phí nhập học với bao ăn bao ở mà?
Này, vận may của nàng cũng quá kém rồi, xuyên sách thì thôi đi, lại còn xuyên đến nơi cái gì cũng phải tiêu tiền.
Giản Hoan ôm ngực, nơm nớp lo sợ hỏi: "vậy tiền học phí và tiền trọ là bao nhiêu?"
Cung Phi Hồng: "Tiền học 3000 linh thạch một năm, tiền ở thì không nhất định, có phòng một người, phòng hai người, phòng ba người..."
Trước mắt Giản Hoan choáng váng.
Bây giờ nàng không có gì trên người cả, tất cả gia sản của nàng là một cái thảm nát với mấy bộ y phục và đôi giày rách rưới.
Nhưng Giản Hoan nghĩ lại, đợi lát nữa từ hôn xong, mười vạn linh thạch đến tay, nàng còn thiếu mấy ngàn linh thạch này hay sao?
Trên mặt Giản Hoan lại lộ ra ý cười.
Vốn định báo danh trước rồi tìm vị hôn phu, nhưng bây giờ, nàng phải tìm vị hôn phu trước, rồi mang tiền đến đây báo danh sau.
Nghĩ đoạn, Giản Hoan ôm quyền với Cung Phi Hồng: "Đa tạ đạo hữu chỉ điểm sai lầm, tại hạ Giản Hoan."
Cung Phi Hồng cũng ôm quyền: "Tại hạ Cung Phi Hồng."
Nghe vậy, Giản Hoan hơi dừng lại, trong mắt lập tức trở nên rất vi diệu.
Trong sách, người này cũng được coi là nhân vật có tiếng, chỉ là hắn cũng giống nàng, đều rút phải thẻ phản diện não tàn.
Kể ra, nhân vật của nàng ít ra còn chết nguyên vạn, nhưng Cung Phi Hồng lại chết không toàn thây, thảm hơn nàng rất nhiều.
Haiz, đều là vai phản diện, sao nỡ đốt thiêu nhau.
Giản Hoan duỗi tay, đồng tình vỗ vai Cung Phi Hồng: "Cung đạo hữu, xin hãy bảo trọng, có duyên gặp lại."
Vai trái Cung Phi Hồng tê rần, mặt hơi đỏ lên, thầm nghĩ còn chưa hết thời gian một tách trà, Giản cô nương đã như lòng này duyệt y rồi, khiến người ta thẹn thùng.
Y đang vui vẻ tưởng tượng thì thấy Giản Hoan rời khỏi hàng, vội lên tiếng ngăn lại: "Giản đạo hữu, ngươi đi đâu đó? Ngươi không xếp hàng sao?"
Giản Hoan thở dài: "Thật chẳng dám giấu, hiện ta không gánh nổi học phí này."
Cung Phi Hồng sửng sốt, hơi do dự.
Y có nhiều tiền, nhưng không có nghĩa là y thích làm kẻ coi tiền như rác.
Có vài người nợ tiền mãi không trả, có người lại chỉ mong trả được sớm một chút.
Không biết Giản Hoan này là loại người nào.
Nhưng trong nhiều người như vậy nàng lại chọn trúng y, ánh mắt tốt như thế, hẳn là nhân phẩm cũng không kém.
Nghĩ vậy, Cung Phi Hồng không do dự nữa: "Ta có thể cho ngươi mượn."
Giản Hoan nghe xong rất cảm động, nhưng vẫn từ chối: "Đa tạ Cung đạo hữu, nhưng ta còn có cách khác, bây giờ không làm phiền ngươi."
Nàng không thích nợ tiền, đây cũng là lí do nàng chọn mua nhà trả góp ở hiện đại.
Phần lớn mọi người đều thấy vay tiền mua nhà có thể tránh được lạm phát, còn có thể sống trong căn nhà mới sớm hơn mấy năm. Nhưng tháng nào cũng phải trả nợ làm Giản Hoan không có cảm giác an toàn.
Ngộ nhỡ thất nghiệp thì sao? Ngộ nhỡ không muốn làm công việc hiện tại nữa thì sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook