Edit: Bún
Một bó rau xanh to bằng nắm tay và một khối thịt ma thú còn to hơn cái nắm tay.
Đây là nguyên liệu mà hai nhóc con Quý Khinh Ngôn chọn.
【 Kim cương babi: Rất biết lựa chọn đấy, có thể chay mặn phối hợp [ ha ha.jpg]】
【 Người dùng này đã bị che chắn: Đứa nhỏ Hôi Hôi này…… chỉ rau xanh thôi đã thõa mãn vậy rồi [ cười khóc.jpg]】
Quý Khinh Ngôn nhìn Hôi Hôi chọn rau xanh có chút dở khóc dở cười.
Rau xanh sẽ teo lại khi nấu chín, Hôi Hôi chọn rau xanh đó còn chưa đủ nhét kẽ răng bé nữa, sức ăn của sói con ba tuổi không nhỏ.
Quý Khinh Ngôn nhận lấy khối thịt mà Long Long chọn, lấy ít rau xanh trong rổ cho Hôi Hôi, cuối cùng chọn thêm ít nguyên liệu nấu ăn khác, lúc này mới không chút hoang mang đặt nguyên liệu lên kệ nhường vị trí cho nhóm Hoa Tả.
Nguyên liệu nấu ăn trong viện dưỡng dục thật sự không nhiều lắm nhưng số lượng các loại vừa đủ dùng, đủ để các bé ăn lâu dài.
Chờ mấy đứa nhỏ chọn xong, Hạ Lị cũng đi theo cầm vài thứ.
“Chuẩn bị tổng cộng bốn bộ đồ làm bếp, mọi người mỗi người một bộ.” Hạ Lị nói, “Đồ làm bếp đều mua ở chợ second-hand, nên hơi cũ, nhưng Phương ca đã sửa chữa chỗ rách, tôi cũng dùng pháp thuật khử trùng vi khuẩn, có thể miễn cưỡng sử dụng.”
Khi nói chuyện, Quý Khinh Ngôn đã mặc tạp dề, đứng bên chỗ bồn rửa để rửa rau.
Ba người Hoa Tả nhìn dáng vẻ thuần thục của Quý Khinh Ngôn, cũng làm theo cậu rửa rau.
Bước làm này không khó, trừ Hoa Tả không cẩn thận dùng sức quá mạnh, bóp nát trái cà chua chín, thì tất cả mọi người đều thuận lợi vượt qua.
Các ấu tể đang xem rửa rau bổng tiếng ‘ phọt ’, không hẹn mà cả nhóm quay lại xem nơi phát ra tiếng động.
Sau đó bọn họ thấy, tay phải Hoa Tả cầm trái cà chua, trên vỏ cà chua có những vết nứt lớn, nước cà chua đỏ tươi chảy theo mu bàn tay cô, thậm chí còn bắn không ít nước lên tạp dề.
Hiện trường vô cùng ‘ Đẫm máu ’.
Mấy nhóc con xem ngây người, Hoa tả nhìn chằm chằm trái cà chua trên tay, mặt không đổi sắc rửa sạch tay đang nhính nước, đem cà chua mới rửa bỏ vào chén.
“Tuy bị nát nhưng vẫn ăn được.” Hoa Tả mặt không biểu tình nói, giọng nói bình tĩnh trước sau như một, hai bên tai lại lặng lẽ đỏ bừng lên.
【 Trà Ô long: Ha ha ha không hổ là Hoa tỷ [ đập bàn.jpg]】
【 cơ giáp sư: Mosaic quân ngo ngoe rục rịch [ nguy!.jpg]】
Hạ Lị che miệng cười không ra tiếng, bị Hoa Tả nhẹ nhàng liếc mắt qua, cô tức khắc ho một tiếng, thu hồi ý cười trên mặt.
“Tuy rằng đồ dùng ở viện dưỡng dục không tốt lắm, nhưng tuyệt không cho bọn nhỏ đói.” Hạ Lị nói, “Trong viện tài chính không đủ, cho nên rau củ đều là tuần bán sỉ một lần, giá bán sỉ tương đối rẻ hơn.
Mỗi lần mua sắm năm loại rau củ, cũng đủ cho mọi người trong viện ăn cả tuần.
Giá thịt thì rất mắc nên viện không gánh nỗi, cho nên đều do Phương ca vất vả săn ma thú, còn tôi thì sơ chế thịt.”
“Lên núi săn ma thú?” Hoa Tùng kinh ngạc hỏi, “Nơi đó chẳng phải rất nguy hiểm sao?”
Phương Thật ôm Tiểu Kỳ ngồi ở cửa phòng bếp, nghe vậy lắc đầu, lắp bắp nói: “Không, không nguy hiểm, tôi biết một ít pháp thuật……”
Nhưng lời anh nói bị Hạ Lị cắt ngang.
“Sao lại không nguy hiểm! Trên núi ma thú nào cũng có, tuy rằng Phương ca trước mắt chưa từng đụng độ với mấy ma thú cấp cao, nhưng núi lớn như vậy, ai có thể nói trước điều gì?” Hạ Lị thở dài, “Nhưng không đi không được, tôi với Phương ca thì không sao, nhưng còn các bé tuổi nhỏ bắt buộc phải ăn thịt để phát triển cơ thể nữa chứ.”
Hạ Lị nói làm mọi người lại một lần nữa ý thức được tình cảnh hiện giờ của viện dưỡng dục Gar rất gian nan.
【 Ô lạp: Phương ca với Lị Lị tỷ tỷ vất vả rồi [ tiểu khổ sở.jpg]】
Nói đến cùng, vẫn là thiếu tiền.
Quý Khinh Ngôn hơi trầm tư, cậu muốn giúp viện dưỡng dục, nhưng thật không may, cậu hiện tại cũng thiếu tiền, thậm chí còn phải cọ cơm viện dưỡng dục.
Đang nghĩ biện pháp cải thiện viện dưỡng dục, nhưng Quý Khinh Ngôn rất rõ ràng, có bọn họ hỗ trợ, tình trạng viện dưỡng dục Gar có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng chỉ là tạm thời.
Chờ sau này chương trình kết thúc, chờ các chủ bá rời đi, không bao lâu, viện dưỡng dục vẫn sẽ trở lại tình trạng ban đầu.
Trừ phi chương trình《 Thiên sứ 》 gây ra tiếng vang như Tống Hà suy đoán.
Hạ Lị cất tiếng cắt ngang trầm tư Quý Khinh Ngôn: “A, thiếu chút nữa quên.
Trong suốt thời gian này nguyên liệu nấu ăn đều sẽ do mọi người xử lý.”
“Nguyên liệu nấu ăn?” Vu Văn Văn sửng sốt, “Ý là đi mua rau củ, lên núi săn ma thú hở?”
“Không sai.” Hạ Lị gật đầu, “Đây là hạng mục công việc lúc trước tôi nói cho tổ chương trình, nhưng chắc muốn cho mọi người bất ngờ, hẳn là chưa nói việc này cho mọi người?”
Quý Khinh Ngôn lắc đầu: “Không có.” Cậu nghiêng đầu nhìn ba người đã ngơ ngác, có chút buồn cười.
Đối với bọn họ mà nói, loại việc lên núi săn má thú không phải là bất ngờ, nên dùng từ kinh sợ hình dung mới chính xác.
Hạ Lị hiển nhiên biết loại việc ‘ đi săn ’ này là làm khó nhóm Hoa Tả, “Mọi người không cần lo lắng, chuyện đi săn ma thú vẫn do Phương ca làm, mọi người chỉ cần thay phiên cùng Phương ca đi đến Ma thú sơn mạch, ở chân núi chờ Phương ca, giúp Phương ca mang ma thú về viện là được.”
Vu Văn Văn vỗ ngực, hiển nhiên bị dọa không ít: “Nếu bắt tôi làm thật, mấy đứa nhỏ đến cả miếng thịt nhỏ cũng không mà ăn.”
【 Tùng Tiểu Thử: Rất chân thật [ cười khóc.jpg]】
【 tôi sợ bóng tối: Đổi thành tui, thì chỉ có khả năng dâng đầu cho đám ma thú [ nhẹ nhàng quỳ xuống.gif]】
“Yên tâm đi, mặc dù chúng tôi có đặt ra một số thử thách, nhưng là việc này thật sự nguy hiểm, chúng tôi sẽ không để mọi người làm.” Hạ Lị cười an ủi nói.
Hoa Tùng có chút tò mò: “Còn có thử thách?”
“Đúng vậy.” Hạ Lị gật đầu, “Vì nhóm bé con chuẩn bị bửa ăn chính là thử thách trong đó!”
Đề tài lại quay về nấu ăn, mọi người nhìn về phía nguyên liệu đã được rửa sạch sẻ, giờ bó tay không biết làm sao thì bỗng có tiếng "cộc cộc" truyền đến.
Hoa Tả quay đầu vừa thấy, liền nhìn thấy Quý Khinh Ngôn đang thái rau, một bó rau to bằng bàn tay một lát liền biến thành đống rau được xắt nhỏ.
Động tác sạch sẽ lưu loát, hiển nhiên đối với việc này rất điêu luyện.
Quý Khinh Ngôn dùng nước rửa dao phay, lấy khối thịt ma thú Long Long chọn cắt thành lát thịt mỏng, chia ra một phần thịt để băm, trộn với rau xanh vừa xắt.
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Ngôn Ngôn so xài dao còn lợi hại hơn người máy đầu bếp[ dại ra.jpg]】
【 Ngôn Ngôn Ngôn Ngôn: Ngôn Ngôn trâu bò! [ dâng đầu gối.jpg]】
【 Du du ngã tâm: Toàn cắt nát ra, chủ bá muốn làm món gì thế? 】
"Canh rau thịt viên.” Quý Khinh Ngôn nói, “Tôi còn thấy có mấy gói mì sợi có thể nấu mì nước ăn.”
Vu Văn Văn tò mò thò người qua hỏi: “Còn phần thịt dư?”
“Cà chua nhồi thịt.” Quý Khinh Ngôn chỉ chỉ trái cà chua lớn bên cạnh, “Long Long bị thương, Hôi Hôi thân thể không tốt, không thể ăn đồ quá dầu mỡ, nên tôi tính làm thanh đạm một chút.”
“Anh thật lợi hại, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người dùng dao điêu luyện như vậy.” Vu Văn Văn tự đáy lòng cảm khái, “Anh từng học qua cái này?”
Quý Khinh Ngôn nghĩ nghĩ gật đầu, “Có thể xem là thế.”
Vu Văn Văn nói làm Quý Khinh Ngôn nghĩ tới chuyện cũ, khi đó hoàn cảnh sinh hoạt của cậu và mấy đứa nhỏ còn không bằng viện dưỡng dục Gar, mỗi ngày đều ăn ngủ ngoài trời ở nơi hoang dã, ngay cả đồ dùng nấu ăn còn lấy từ tái liệu tại chổ, chọn mấy cục đá khắc bằng pháp thuật, nồi, chén, muỗng, lại nhặt ít củi khô đốt lửa, là có thể chắp vá một bữa cơm nóng hổi.
Nói là chắp vá cũng không quá đáng, không chỉ có dụng cụ nồi chén đơn sơ, ngay cả Quý Khinh Ngôn khi đó khó nói nên lời, tuy rằng không mức ăn vào là đau bụng, nhưng nói ngon thì không thể nào.
May bọn nhỏ đều không kén ăn, cũng không chê bai cậu.
Tuy thời gian đó gian khổ, nhưng Quý Khinh Ngôn hồi tưởng lại có chút hoài niệm.
Hắn sờ sờ ngón tay đeo nhẫn trữ vật, những nồi, chén đá đều là kỷ niệm ý nghĩa, đến bây giờ cậu chưa vứt đi, vẫn luôn đặt ở nhẫn giữ gìn.
Vu Văn Văn lại nhìn chằm chằm Quý Khinh Ngôn trong chốc lát, dường như muốn học kỹ năng nào đó từ cậu, nhưng chờ cô lại nhìn về phía thớt của mình, lại bắt đầu lo lắng.
Heine chọn nguyên liệu khác với Hôi Hôi Long Long, cô không thể sử dụng giống thực đơn Quý Khinh Ngôn.
【 Đệ nhất soái ca vũ trụ: Đó là thịt thú đuôi hồng hả? 】
“Đúng vậy.” Quý Khinh Ngôn nói, “ Thú hồng đuôi chất thịt rất non mịn, chứa rất nhiều thành phần dinh dưỡng cho cơ thể, cũng rất dễ tiêu hóa, vô cùng thích hợp cho ấu tể ăn.”
【 Tùng Tiểu Thử: A, thịt thú hồng đuôi có vị rất kỳ quái, tôi thử ăn liền không nuốt trôi [ che miệng khóc.jpg]】
【 Tôi không phải người hay thầm thì: Thêm nhiều ớt cay là được rồi】
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Hôi Hôi cùng Long Long không thể ăn cay [ vậy phải làm sao bây giờ.jpg]】
Trong bếp có đầy đủ gia vị, nhưng Quý Khinh Ngôn chỉ bỏ chút muối và dầu ăn, sau đó cậu từ nhẫn lấy ra một gốc cây linh thảo xanh nhạt, giã nát rồi thêm nước, phần thịt dư thì nhồi vào cà chua.
“Đây là vị thanh thảo, nước sốt của nó có thể dùng để khử mùi lạ.” Quý Khinh Ngôn giải thích, “Khi dùng thịt thú đuôi hồng nấu, chỉ cần thêm một chút thanh thảo có bớt mùi hương ban đầu.”
【 Một ngày tám chén nước: Vị thanh thảo? Là linh thảo sao? 】
【 Chuyên gia tập thể hình: Lục soát cả tinh võng, thanh thảo đã mấy trăm năm không xuất hiện, chủ bá đây lại lừa người xem à? [ xem thường.jpg]】
Mấy trăm năm không xuất hiện á? Đã tuyệt chủng?
Quý Khinh Ngôn nhìn thoáng qua trong tay linh thảo, nhất thời không biết nên nói chút cái gì mới tốt.
Vị thanh thảo là do cậu trước kia trữ trong nhẫn, từ 5000 năm trước, nếu không phải thời gian trong nhẫn bị đình trệ, thì vị thanh thảo chỉ sợ đã sớm bị hư thối.
【 Tiên sinh rối rắm: Chủ bá đây là bị lật xe rồi à? [ thăm dò.jpg]】
【 lục đằng:…… Trứng cá thôi, chủ bá đừng dễ dàng bị vạch trần lời nói dối như vậy [ giơ ngón chân moi mặt đất.gif]】
【 ai nha: Tôi thay cậu xấu hổ, tật xấu lại tái phát orz*】
*ORZ: Giống hình một người đang quỳ, chống hai tay xuống đất (chữ O là đầu người).
Ý nghĩa của Orz này là "hối hận", "bi phẫn", "vô vọng", ngoài ra còn thêm ý nữa là "thất tình"..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook