Đề nghị của Hướng Minh làm cho Nghiêm Tranh sững sờ. Sau đó hắn ta lập tức phản ứng lại, không khỏi thở dài. Địa vị của Hướng Minh trong giới giải trí không phải là cho không, không thể đánh đồng giống như Quý Tuấn Trì

Bây giờ và cùng lên rạp chiếu phim, bất kể thế nào, ít nhất mọi người vẫn nguyện ý đến rạp. Hơn nữa suất chiếu của hạn chế. Nếu chướng mắt thì mọi người cũng miễn cưỡng xem . Dù sao cả hai bộ phim đều thuộc thể loại phim hồi hộp. Dù sao cũng là bộ phim được chế tác lớn, tập hợp rất nhiều siêu sao.

Một khi được chiếu online, danh tiếng của lại bị đánh bại. Giống như hai món ăn được làm từ cùng một nguyên liệu, người khác nói đĩa thức ăn này ngon hơn đĩa thức ăn kia, đĩa ngon thì dâng tận miệng, còn đĩa không ngon thì phải đi một đoạn xa mới ăn được, như vậy ai lại nguyện ý đi ăn đĩa không ngon chứ?


Nếu có thể kéo dài thời gian ra rạp, nói như thế nào đi nữa thì suất chiếu của có hạn, không giống như Internet thì hoàn toàn công khai. Ít nhất chiếu trên rạp thì sẽ khống chế được lượng người xem .

Nghiêm Tranh là tổng tài của Tinh Ảnh, chịu trách nhiệm về toàn bộ hoạt động kinh doanh phân phối của Tinh Ảnh. Mặc dù dưới góc độ chế tác , hắn chỉ cần sắp xếp lịch chiếu phim đúng rạp đúng thời gian. Chuyện tiếp theo doanh thu phòng vé thấp, hắn không cần chịu trách nhiệm. Nhưng mà hắn đã đem nhiều tài nguyên suất chiếu phim cho như vậy, tất nhiên mong muốn thu hồi tiền vốn.

Điều Hướng Minh lo lắng, thật sự rất có đạo lý.

Nghiêm Tranh nói:

"Tổng giám đốc Hướng, tôi hiểu ý ngài. Tôi vẫn luôn quan tâm đến doanh thu phòng vé của . Tôi sẽ đi đàm phán với tổng giám đốc Hoắc bên phía về vấn đề này."

Hướng Minh quả quyết nói:

"Không, tổng giám đốc Nghiêm, sợ là cậu chưa hiểu rõ! Một khi mở màn cho việc chiếu phim ở trên rạp và cả trên mạng, sau này sẽ có rất nhiều bộ phim học theo! Nếu người xem biết có thể xem bộ phim này trên internet, họ có còn lựa chọn đến rạp chiếu phim xem nữa không? Không phải tôi yêu cầu cậu kéo dài thời gian công chiếu của để đạt được doanh thu phòng vé của , tôi đang đề nghị cậu phải hoãn thời gian công chiếu trực tuyến của !"



Trong lòng Nghiêm Tranh run sợ. Nếu đây là sự mở đầu, mỗi một bộ phim sau này đến rạp chiếu phim đàm phán đều theo kiểu này, thì làm sao có thể nói chuyện được? Đây không phải là đập phá chén cơm của rạp chiếu phim sao?

Nhưng hắn không chịu thừa nhận bằng miệng, nếu không, chẳng phải là nợ Hướng Minh một lời nhắc nhở sao?

Nghiêm Tranh cười nói:

"Haizz, tổng giám đốc Hướng, ngài quá lo lắng rồi. Giá vé rạp chiếu phim bán ra ba mươi bốn mươi tệ một vé, chiếu trên mạng làm sao có thể có giá đó được? Suất chiếu của bị hạn chế rất nhiều để đưa ra lựa chọn này, nhưng không có nghĩa là các bộ phim khác cũng sẽ lựa chọn tương tự. Có điều ngài yên tâm, vì , tôi cũng sẽ tìm tổng giám đốc Hoắc nói chuyện."

Sau khi tắt cuộc gọi, trong lòng Nghiêm Tranh biết rằng sự kết nối liền mạch giữa chiếu rạp và chiếu trên trang web có mối nguy hiểm tiềm ẩn rất lớn. Nếu chỉ sau mười ngày công chiếu trên rạp là có thể xem được trên internet, khán giả sẽ có một loại kỳ vọng khi xem phim trong tương lai. Họ cảm thấy những bộ phim này sớm muộn gì cũng sẽ được chiếu trên Internet, không đáng để ra rạp.

Nếu chỉ là một bộ phim nhỏ, không danh tiếng thì không sao. Số lượng người xem ít, không có phân lượng gì. Nhưng hiện tại nổi tiếng như vậy, chuyện này sẽ gây ra thương tổn không nhỏ đối với toàn bộ ngành chiếu phim rạp.

Tinh Ảnh là một trong những nhà phát hành hàng đầu, có tầm ảnh hưởng lớn trong ngành. Bất luận nhìn theo góc độ nào đi chăng nữa, Nghiêm Tranh quả thực không thể qua loa mà bắt đầu đầu tiền lệ xấu này được.

Cũng may là hiện tại Bamboo Video chưa bắt đầu tuyên truyền sắp lên sóng, còn có thể đàm phán được ... Nghiêm Tranh đột nhiên nhớ lại lúc ba bên ký hợp đồng, Hoắc Lãng đặc biệt nhấn mạnh: Trước khi hết mười ngày chiếu rạp, Bamboo Video không được quảng bá tin tức về buổi chiếu trực tuyến dưới bất kỳ hình thức nào trên Internet. Đồng thời, công ty chế tác phía sau cũng có quyền thay đổi thời gian chiếu trên trang web. Tất nhiên Bamboo Video cũng có quyền mặc cả tương ứng.

Nói như vậy, đã đăng ký trên Bamboo video bao lâu rồi. Hoắc Lãng có hoàn toàn quyền quyết định. Mà Bamboo video có thể được đưa ra các mức giá khác nhau tùy theo thời gian phát sóng khác nhau.

Chẳng lẽ lúc đó Hoắc Lãng đã sớm nhìn ra cục diện hiện tại rồi sao? Hoắc Lãng đã sớm đoán được ngày hôm nay của , sức ảnh hưởng của sau khi được công chiếu, vì vậy cho Tinh Ảnh cơ hội và khả năng đàm phán?

Nếu không bây giờ Bamboo Video đã sớm bắt đầu tuyên truyền. Tinh Ảnh ra giá bao nhiêu cũng không thể vãn hồi. Thất tín với khách hàng là tối kỵ lớn nhất của ngành dịch vụ. Đây không phải là vấn đề mà tiền có thể giải quyết được.

Nếu đúng như suy đoán của hắn, tên nhóc Hoắc Lãng này cũng thật lợi hại.

Đây hoàn toàn không phải là một người mới vào nghề, mà chính là một con cáo già, giả làm tiểu bạch thỏ!

Hừ, hiện tại đây không phải là đàm phán nữa, mà đây chính là cơ hội mà Tinh Ảnh tự dâng tới cửa cho tên nhóc này!

Nhưng Nghiêm Tranh là người có thể đưa Tinh Ảnh phát triển được như ngày hôm nay, cho nên hắn không phải là loại người cổ hủ sĩ diện.

Hắn không chút do dự, lập tức gọi điện cho Hoắc Lãng:

"Tổng giám đốc Hoắc, tôi đang muốn tăng thêm suất chiếu cho , mới nhớ đến, thời gian phát hành trên Bamboo Video có thể hoãn lại được không?"

Những lời này nghe không có gì nổi bật nhưng thực ra lại chứa đầy sự thăm dò.

Tăng suất chiếu, mong muốn hoãn lại thời gian phát hành trên Bamboo Video. Nghe thì giống như hy vọng tăng doanh thu phòng bán vé trước khi phát hành lên internet. Nếu như Hoắc Lãng không nghĩ đến tầm quan trọng của việc kết nối liền mạch giữa chiếu trên rạp chiếu phim và chiếu trên trang web, Hoắc Lãng có lẽ sẽ đồng ý. Dù sao tiền kiếm trên Bamboo Video nhiều hơn hơn cũng không bằng đạt được doanh thu phòng vé.

Nghiêm Tranh là người từng trải, đầu óc suy nghĩ nhanh trí hơn.

Hoắc Lãng phía đầu bên kia thật sự đồng ý:


"Không có vấn đề gì. Tổng giám đốc Nghiêm muốn hoãn bao lâu, để tôi thương lượng với Ngô tổng."

Nghiêm Tranh bình tĩnh nói:

"Tầm một tháng đi. Cậu xem hiện tại đang rất hot trên mạng. Rất nhiều người muốn đến rạp chiếu phim để xem nó."

Hoắc Lãng cười nói:

"Một tháng nữa, vậy về thành tích phòng vé, kính xin tổng giám đốc Nghiêm chiếu cố chúng tôi thêm mười phần nữa."

Ngụ ý là có thể hoãn chiếu trực tuyến một tháng, nhưng phòng vé bắt đầu từ hôm nay, công ty chế tác sẽ cao hơn 10%, đây chính là cái giá lúc ban đầu mà Nghiêm Tranh muốn hỏi thêm Hoắc Lãng.

Nghiêm Tranh dừng một chút, sau đó hắn nhịn không được nở nụ cười:

"Được, Hoắc Lãng! Vậy hợp đồng ba bên chờ đến hết hôm nay đi!"

Hoắc Lãng thản nhiên nói:

"Chỉ là để phòng ngừa vạn nhất. Hiện tại có chút bất ngờ vì chủ đề rất hot."

A, tên tiểu tử này quả nhiên rất khéo.

Nhưng mà trong lòng Nghiêm Tranh vẫn rất nghi hoặc, nếu như Hoắc Lãng hiểu rõ, vậy tại sao chỉ cần 10%? Dù sao nếu đòi nhiều thêm, bản thân hắn cũng sẽ đồng ý. Điểm mấu chốt của Nghiêm Tranh là 30%. Dưới con số này, Tinh Ảnh không thua thiệt gì. Nghiêm Tranh không nghĩ rằng Hoắc Lãng không biết rõ phương diện này.

Hoắc Lãng hỏi lại:

"Tổng giám đốc Nghiêm, chuyện Tô Tô đi thảm đỏ trước đó, là ngài ra tay đúng không?"

Nghiêm Tranh hình như đã tìm ra lý do tại sao chỉ là 10%. Hắn ta cười:

"Có người nhờ tôi chiếu cố cô gái nhỏ, nên tôi thuận tay thôi. Được rồi, cậu trước tiên thảo luận với Ngô tổng đi. Xong rồi chúng ta lại bàn về suất chiếu của ."

Hoắc Lãng cười to nói:

"Vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Nghiêm trước."

Tắt điện thoại, tinh thần Nghiêm Tranh liền thoải mái, không chỉ giải quyết được chính sự mà càng bởi vì Hoắc Lãng thức thời biết ơn. Ban đầu chìa tay giúp đỡ Nhan Tô Tô một lần, cho nên lần này Hoắc Lãng chỉ cần 10%. Nghiêm Tranh hắn cũng không phải là người keo kiệt, trực tiếp cho suất chiếu hoàn toàn mới. Lần này sẽ không giống như lần trước đều là những suất chiếu và rạp chiếu phim không quan trọng. Không nói so sánh với thì ít nhất cũng phải cùng các chung các rạp.

Đây là cách những người cùng chí hướng đáp lại nhau, có qua có lại, cho nên vô cùng vui vẻ.

Nếu như nói trước đây hắn thưởng thức Hoắc Lãng giống tiền bối thưởng thức hậu bối dám đổi mới, dám thách thức. Thì bây giờ hắn thực sự tôn trọng Hoắc Lãng, xem anh là một đối tác đáng kính, bình đẳng hợp tác.


Những năm này, có nhiều người có năng lực, có thủ đoạn, nhưng cuối cùng đi được bao cao, bao xa, thì nhất định phải giống như Hoắc Lãng vậy. Sáng mắt sáng lòng*, thẳng thắn rộng rãi, ai lại không muốn hợp tác với một người như vậy?

*Sáng mắt sáng lòng: Nhìn thấu sự xấu đẹp của một việc hay sự vật nào đó.

Hoắc Lãng và Ngô Phường thương lượng rõ ràng, sau đó cùng với Nghiêm Tranh định ra những suất chiếu phim mới. Hợp đồng ba bên có hiệu lực ngay sau khi được sửa đổi.

Trên Bamboo video, rất nhiều người bởi vì thấy chủ đề rất hot cho nên đổ xô nhau đi mua vé nhưng thực sự khiến bọn họ rất hoang mang. Chỉ có thể lập nhóm bao rạp mới xem được? Thời gian và địa điểm, con mẹ nó, quá kỳ cục!

Nhưng sau khi xem trailer trên Bamboo Video, còn có rất nhiều thảo luận trong khu vực bình luận, những người này thực sự muốn hỏng mất. Con mẹ nó, thực sự muốn xem, phải làm sao đây a a a a! Tại sao lại mở xem trailer, tại sao lại đi đọc bình luận, thật muốn biết hướng đi cuối cùng của câu chuyện ra sao a a a a!

Kết quả là do lượng truy cập quá lớn nên một số suất bao rạp xem đã bị cướp giật điên cuồng. Dù sao thì ban ngày ngày thường nhiều người thật sự không có thời gian, ban ngày cuối tuần thì tốt hơn. Về phần địa điểm, xa thì xa, thời gian hơi lệch thì kệ nó.

Khi cung và cầu chênh lệch. Cung ít hơn cầu rất nhiều, một nghề buôn bán cũ được hồi sinh, rất nhiều tiêu đề xuất hiện trong phần bình luận của Bamboo Video:

[250, 250, một vé , cuối tuấn, thành phố X, trung tâm mua sắm p!]

[320, không trả giá. Nội thành đại học thành phố T, sáng chủ nhật, 9 giờ.]

[A a a a a, 400 cầu 1 tấm vé vào tối thứ 6, 11 giờ ở trung tâm mua sắm phía nam thành phố L. Tôi chỉ có một vé, vì vậy không thể dẫn theo bạn gái cùng đi xem. Tôi sẽ đứng bên ngoài chờ, QAQ. Cầu xin lòng hảo tâm của mọi người ~]

[100 cho cuối tuần, địa điểm nào cũng được.]

Khi mọi người đang điêu đứng vì khó có được tấm vé xem thì Bamboo Video bất ngờ tung ra thông điệp: "Để đáp ứng nhu cầu của khán giả, hiện tại đang cấp bách gia tăng số lượng suất chiếu . Ngoài ra, tất cả các vé chỉ được cung cấp qua SMS, không thể giao dịch và không thể chuyển nhượng. Vé có thể được hoàn trả. Xin thông báo đến tất cả mọi người."

Rất nhiều người muốn xem đều sững sờ trong chốc lát, sau đó điên cuồng đổ vào trang mua vé theo nhóm. Đm!!! Thật sự có rất nhiều thời gian và địa điểm để lựa chọn a a a a. Nhanh cướp!!!!

Trong chớp mắt, doanh thu phòng vé của gần như tăng theo cấp số nhân. Chỉ có mấy người cầm vé cuối tuần đứng sững sờ tại chỗ. Con mẹ nó, những vé này phải làm sao bây giờ!!!!

Mà người đứng sau chuyện này, Hoắc Lãng, người chiến thắng, lấy điện thoại di động ra, chần chừ một lúc mới bấm gọi một cú điện thoại:

"Chú Tứ ..."



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương