Học Sinh Chuyển Trường
-
Chương 9
Thoáng cái đã 20 – 10, sáng nó lại dậy làm công việc như mọi hôm. Thay cái áo sơ mi trắng, quần jeans đen rồi vác balo đi xuống dưới nhà.
Quái lạ, hôm nay sao mấy nhỏ kia chưa đi, lại còn tập chung ở gara nhỉ?
Nó bước vào gara dắt xe ra, định đi thì nhỏ Hân giữ lại.
– Hân: hôm nay cậu định làm gì?
– Nó: Hát.
– Linh: Bài gì thế?
– Nó: Tí khác biết, đi nhanh.
Mấy nhỏ nhìn nó tức tối. Thật sự nó chỉ biết hát với thổi sáo. Giọng nó trước đây dưới quê mọi người khen hay nên nó cũng không lo. Tính thổi sáo mà thằng Vũ tranh cmnr đành thôi. Nó tình cờ nghe được 1 bài hát thấy hay và hợp với nó nên chọn luôn, lấy beat rồi nộp lên nhà trường.
Đến trường đã thấy đông nghịt người, hoa quà đầy đủ màu sắc.
Nó và mấy nhỏ tìm mãi mới thấy lớp. Hai lớp gần nhau nên nó lại đụng mặt nhỏ Oanh, lại 1 nụ cười nhếch mép từ nhỏ.
Mấy lớp khác đã diễn từ lâu, nó diễn thứ 21, thằng Vũ 23 nên nó lên chuẩn bị trước.
– Tiếp theo là đơn ca đến từ 1 bạn nam lớp 11A1
Tiếng Thằng Mc vang lên, nó bước ra. Tiếng nhạc vang lên, nó nhẩm theo tiếng nhạc rồi cất tiếng hát:
“Có ai cho em mượn bờ vai
Có ai cho em để tựa vào
Có ai bên em lúc buồn và có ai mang niềm vui
Giống như bên anh ngày xưa. Giá như em vẫn còn bên tôi
Giá như em giữ những kỉ niệm
Giá như em không đành lòng vội
Bước vui cùng ai
Thì chắc có lẽ giờ ta đang hạnh phúc.
[ĐK: ]
Ngày tháng trôi qua thật mau tim anh mang bao niềm đau
Từng nỗi cô đơn nhiều thêm tim anh chìm trong bóng đêm
Người ơi có khi nào tận sâu trái tim mình
Người nhớ vòng tay sau lưng em vẫn từng thế.
Đành chúc cho em nơi phương xa vui cùng ai
Hạnh phúc với anh đôi khi chỉ là thế thôi
Người ơi có khi nào lòng em thấy hiu quạnh
Hãy về đây bên anh ôm anh người nhé
Em sẽ thấy bình yên. ”
Nó cất tiếng hát, ký ức với Vy lại ùa về. Lời bài hát như thay lời nó gửi tới Vy, nó hát xong cả trường im lặng rồi vỗ tay.
Giống những tiết mục trước làm nó hơi thất vọng nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nó đi xuống dưới lớp, nhỏ Linh cười tươi nhìn nó.
– Linh: Hát hay thế mà giấu tụi này nha!
Nó chỉ biết cười trừ. Bất ngờ nhỏ Hân chạy đến hô to.
– Hân: Chết rồi! Không biết Vũ làm gì mà giờ chưa thấy mặt. Sắp đến Vũ rồi.
– Nó: Vũ chọn bài gì thế?
– Hân: “Huyền thoại mẹ”.
Nó không nói gì, vác balo chạy lên cánh gà. Nó rút trong balo ra cây sáo của bố nó để lại, nhẩm lại nhạc.
Nếu Vũ không đến kịp thì nó đành ra thay.
– Tiếp theo chương trình là tiếng sáo của 1 bạn nam đến từ 11A1.
Vũ chưa đến, nó đành ra. Nhìn xuống dưới, mọi người đang xì xầm gì đó, mấy đứa lớp nó thì ngơ ngác.
Nó đưa sáo lên miệng, nhắm mắt lại thổi. Hình ảnh 2 người mẹ nó hiện ra, hiền từ, đầy yêu thương. Từng giọt nước mắt nó lăn xuống 2 gò má. Tiếng sáo dừng, nó đưa mắt xuống. Lại im lặng 1 lúc lâu rồi tiếng vỗ tay to hơn nãy. Nó chào rồi đi vào bên trong lau những giọt nước mắt. Bước xuống dưới đi về lớp, nhiều ánh mắt nhìn nó.
Đến lớp, nhỏ Thảo với Trang tíu tít chạy từ A2 sang cười.
– Thảo: Uầy, thổi hay thế mà giấu nghề nhá!
– Hân: Khao đê!
Mấy nhỏ hí hửng, nó không quan tâm. Kết thúc buổi diễn, nó bước ra về. Đi gần ra cổng gặp 1 thằng cao to, trắng trẻo, chắc công tử rồi, tiến đến nó.
– Thằng kia: Mày nên tránh xa nhóm Hân với Trang ra, không đừng trách tụi tao.
Nó vừa nói vừa chỉ tay ra 1 đám 5 thằng trông cũng công tử, đang cười nhếch mép nhìn nó. Nó không nói gì bước nhanh đi, để lại ánh mắt hình viên đạn của mấy thằng kia.
Nó đi mà mấy nhỏ cứ lẽo đẽo theo sau. Đi được 1 đoạn có một đoàn 5 xe kẹp 2 chặn đường nó. 10 Thằng thanh niên tay cầm tuýp chặn đầu, thằng hôm nay doạ nó đứng ra dõng dạc.
– Thằng kia: Đmm tao đã kêu tránh xa Hân với mấy nhỏ này ra mà không nghe. Đm hôm nay tao cho m nằm viện.
– Hân: Minh, cậu làm cái quái gì vậy?
Thằng đó không trả lời mà kêu người lao lên. Nó không nói gì, đẩy mấy nhỏ lại, đi lên phiá trước. Khẽ nhếch môi khinh bỉ:
– Nó: Sao m muốn đánh tao? M nghĩ đánh t xong bọn nó sẽ yêu mày à? Đánh nhau giành 1 đứa con gái hả?
– Thằng Minh: không có m thì Hân đã yêu tao rồi. Hôm nay tao cho m phế. Anh em lên.
Dứt lời bọn kia lao lên. Nó thủ thế, ánh mắt vô cảm nhìn bọn kia.
1 Thằng lao lên định đập nó, nó lách người sang bên bẻ tay thằng đó đồng thời lên gối vào bụng, cây tuýp rơi xuống, nó nhặt lên đập mạnh vào 2 thằng gần nhất. 5 Phút sau cả đám nằm lăn lộn dưới đất, rên la thảm thiết. Nó tiến lại thằng Minh, xách cổ nó lên.
– Nó: Từ nay tao cấm m làm phiền Hân và mấy đứa này, không thì đừng trách tao.
Nó nói bằng khuôn mặt lạnh lùng nhất có thể, rồi tiến về phiá mấy nhỏ.
– Nó: Về thôi!
Mấy nhỏ gật đầu, lí nhí lấy xe theo nó về. Về đến phòng nó lấy quần áo đi tắm, tắm xong nó ra đã thấy mấy nhỏ ngồi trong phòng nó.
Mắt ai nấy đều đỏ hoe, nhỏ Hân cất tiếng phá tan im lặng
– Hân: Xin lỗi…
Nó cắt ngang lời Hân:
– Nó: Không. Hân, cậu không có lỗi. Tôi xin lỗi vì đã làm mấy cậu sợ. Tại tôi nóng quá
– Hức… Hức
Nó nói xong thì mấy nhỏ đồng loạt khóc thành tiếng. Nó nghệt mặt ra, không biết đã sai chỗ nào mà mấy nhỏ khóc quá trời.
Vừa khóc Thảo vừa nói:
– Thảo: Toàn có sao không? Hức., Hức
– Nó: Khoẻ re à?
Nó cười trư, một lúc sau mấy nhỏ cũng ngừng khóc. Hoá ra mấy nhỏ lo lắng cho nó, nó hơi vô tâm rồi thì phải.
Nó kêu mấy nhỏ ngồi đợi nó đi mua kem, mấy nhỏ cười tít mắt. Đúng là con gái thấy ăn là sáng mắt lên, nãy mới khóc xong, giờ lại cười ngay được. Haiz.
Nó ra ngoài mua 5 con gấu bông với 1 bó hoa cho cô Lan, dù sao hôm nay cũng là 20 – 10. Vòng về nhà, nó ghé tiệm tạp hoá mua ít kem đem về, dĩ nhiên là kem dâu rồi.
Về nhà cất xe, vòng qua phòng cô Lan, tặng cô bó hoa rồi chúc lằng nhằng.
Xong cô Lan, nó xách gấu với kem lên phòng. Mấy nhỏ nhìn thấy nó mua gấu thì tròn xoe mắt nhìn. Nó tặng mỗi người 1 con gấu rồi chúc lằng nhằng. Mấy nhỏ thì cười tít mắt trông dễ thương lắm.
Mấy nhỏ cười nó cũng thấy vui, nhưng nó không biểu hiện ra ngoài.
Mấy nhỏ ở phòng nó nấu ăn luôn. Và người nấu không ai khác chính nó, vâng chính nó. Mấy nhỏ ngồi nghịch laptop xem phim gì đó, chắc jav
30 Phút sau nó nấu xong, mấy nhỏ dọn ra nó lấy quần áo đi tắm. Rồi lại quây quần ăn cơm. Ăn xong mấy nhỏ đòi rửa bát. Nó chẳng ngu gì tranh cả.
Xong xuôi mấy nhỏ vác gấu về phòng. Nó thay quần áo ra quán phụ.
Hôm nay 20 – 10 quán đông khách thật. Hầu như là các đôi với mấy em teen. Quán đông nên nó phải thay đồ phục vụ đi order, bưng bê, mệt bở hơi tai.
Chiều muộn nó chạy vào bếp ăn mấy cái bánh ngọt rồi tối làm tiếp. 11H lóc cóc về, tắm rửa rồi đi ngủ luôn.
Sáng hôm sau, như mọi ngày, nó lại dậy sớm làm công việc quen thuộc, làm gì thì mọi người tự nhớ lại nha ^^! Nói ra thì mấy thým lại kêu lan man.
Xong lên trường bay ngay vô căn tin làm cái bánh mì với chai sting cho đỡ đói!
Đi lên lớp, dọc hành lang lại gặp nhỏ Oanh, hôm nay mặt nhỏ buồn buồn. Nó không để ý lắm, đi lên lớp luôn!
15 Phút đầu giờ cô Trà lên lớp. Đại loại là thông báo rằng cả 2 tiết mục của lớp đều có giải, tiết mục sáo được giải nhất, tiết mục hát được giải ba. Giải lao tiết sau cả lớp xuống căn tin ăn mừng.
Quái lạ, hôm nay sao mấy nhỏ kia chưa đi, lại còn tập chung ở gara nhỉ?
Nó bước vào gara dắt xe ra, định đi thì nhỏ Hân giữ lại.
– Hân: hôm nay cậu định làm gì?
– Nó: Hát.
– Linh: Bài gì thế?
– Nó: Tí khác biết, đi nhanh.
Mấy nhỏ nhìn nó tức tối. Thật sự nó chỉ biết hát với thổi sáo. Giọng nó trước đây dưới quê mọi người khen hay nên nó cũng không lo. Tính thổi sáo mà thằng Vũ tranh cmnr đành thôi. Nó tình cờ nghe được 1 bài hát thấy hay và hợp với nó nên chọn luôn, lấy beat rồi nộp lên nhà trường.
Đến trường đã thấy đông nghịt người, hoa quà đầy đủ màu sắc.
Nó và mấy nhỏ tìm mãi mới thấy lớp. Hai lớp gần nhau nên nó lại đụng mặt nhỏ Oanh, lại 1 nụ cười nhếch mép từ nhỏ.
Mấy lớp khác đã diễn từ lâu, nó diễn thứ 21, thằng Vũ 23 nên nó lên chuẩn bị trước.
– Tiếp theo là đơn ca đến từ 1 bạn nam lớp 11A1
Tiếng Thằng Mc vang lên, nó bước ra. Tiếng nhạc vang lên, nó nhẩm theo tiếng nhạc rồi cất tiếng hát:
“Có ai cho em mượn bờ vai
Có ai cho em để tựa vào
Có ai bên em lúc buồn và có ai mang niềm vui
Giống như bên anh ngày xưa. Giá như em vẫn còn bên tôi
Giá như em giữ những kỉ niệm
Giá như em không đành lòng vội
Bước vui cùng ai
Thì chắc có lẽ giờ ta đang hạnh phúc.
[ĐK: ]
Ngày tháng trôi qua thật mau tim anh mang bao niềm đau
Từng nỗi cô đơn nhiều thêm tim anh chìm trong bóng đêm
Người ơi có khi nào tận sâu trái tim mình
Người nhớ vòng tay sau lưng em vẫn từng thế.
Đành chúc cho em nơi phương xa vui cùng ai
Hạnh phúc với anh đôi khi chỉ là thế thôi
Người ơi có khi nào lòng em thấy hiu quạnh
Hãy về đây bên anh ôm anh người nhé
Em sẽ thấy bình yên. ”
Nó cất tiếng hát, ký ức với Vy lại ùa về. Lời bài hát như thay lời nó gửi tới Vy, nó hát xong cả trường im lặng rồi vỗ tay.
Giống những tiết mục trước làm nó hơi thất vọng nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nó đi xuống dưới lớp, nhỏ Linh cười tươi nhìn nó.
– Linh: Hát hay thế mà giấu tụi này nha!
Nó chỉ biết cười trừ. Bất ngờ nhỏ Hân chạy đến hô to.
– Hân: Chết rồi! Không biết Vũ làm gì mà giờ chưa thấy mặt. Sắp đến Vũ rồi.
– Nó: Vũ chọn bài gì thế?
– Hân: “Huyền thoại mẹ”.
Nó không nói gì, vác balo chạy lên cánh gà. Nó rút trong balo ra cây sáo của bố nó để lại, nhẩm lại nhạc.
Nếu Vũ không đến kịp thì nó đành ra thay.
– Tiếp theo chương trình là tiếng sáo của 1 bạn nam đến từ 11A1.
Vũ chưa đến, nó đành ra. Nhìn xuống dưới, mọi người đang xì xầm gì đó, mấy đứa lớp nó thì ngơ ngác.
Nó đưa sáo lên miệng, nhắm mắt lại thổi. Hình ảnh 2 người mẹ nó hiện ra, hiền từ, đầy yêu thương. Từng giọt nước mắt nó lăn xuống 2 gò má. Tiếng sáo dừng, nó đưa mắt xuống. Lại im lặng 1 lúc lâu rồi tiếng vỗ tay to hơn nãy. Nó chào rồi đi vào bên trong lau những giọt nước mắt. Bước xuống dưới đi về lớp, nhiều ánh mắt nhìn nó.
Đến lớp, nhỏ Thảo với Trang tíu tít chạy từ A2 sang cười.
– Thảo: Uầy, thổi hay thế mà giấu nghề nhá!
– Hân: Khao đê!
Mấy nhỏ hí hửng, nó không quan tâm. Kết thúc buổi diễn, nó bước ra về. Đi gần ra cổng gặp 1 thằng cao to, trắng trẻo, chắc công tử rồi, tiến đến nó.
– Thằng kia: Mày nên tránh xa nhóm Hân với Trang ra, không đừng trách tụi tao.
Nó vừa nói vừa chỉ tay ra 1 đám 5 thằng trông cũng công tử, đang cười nhếch mép nhìn nó. Nó không nói gì bước nhanh đi, để lại ánh mắt hình viên đạn của mấy thằng kia.
Nó đi mà mấy nhỏ cứ lẽo đẽo theo sau. Đi được 1 đoạn có một đoàn 5 xe kẹp 2 chặn đường nó. 10 Thằng thanh niên tay cầm tuýp chặn đầu, thằng hôm nay doạ nó đứng ra dõng dạc.
– Thằng kia: Đmm tao đã kêu tránh xa Hân với mấy nhỏ này ra mà không nghe. Đm hôm nay tao cho m nằm viện.
– Hân: Minh, cậu làm cái quái gì vậy?
Thằng đó không trả lời mà kêu người lao lên. Nó không nói gì, đẩy mấy nhỏ lại, đi lên phiá trước. Khẽ nhếch môi khinh bỉ:
– Nó: Sao m muốn đánh tao? M nghĩ đánh t xong bọn nó sẽ yêu mày à? Đánh nhau giành 1 đứa con gái hả?
– Thằng Minh: không có m thì Hân đã yêu tao rồi. Hôm nay tao cho m phế. Anh em lên.
Dứt lời bọn kia lao lên. Nó thủ thế, ánh mắt vô cảm nhìn bọn kia.
1 Thằng lao lên định đập nó, nó lách người sang bên bẻ tay thằng đó đồng thời lên gối vào bụng, cây tuýp rơi xuống, nó nhặt lên đập mạnh vào 2 thằng gần nhất. 5 Phút sau cả đám nằm lăn lộn dưới đất, rên la thảm thiết. Nó tiến lại thằng Minh, xách cổ nó lên.
– Nó: Từ nay tao cấm m làm phiền Hân và mấy đứa này, không thì đừng trách tao.
Nó nói bằng khuôn mặt lạnh lùng nhất có thể, rồi tiến về phiá mấy nhỏ.
– Nó: Về thôi!
Mấy nhỏ gật đầu, lí nhí lấy xe theo nó về. Về đến phòng nó lấy quần áo đi tắm, tắm xong nó ra đã thấy mấy nhỏ ngồi trong phòng nó.
Mắt ai nấy đều đỏ hoe, nhỏ Hân cất tiếng phá tan im lặng
– Hân: Xin lỗi…
Nó cắt ngang lời Hân:
– Nó: Không. Hân, cậu không có lỗi. Tôi xin lỗi vì đã làm mấy cậu sợ. Tại tôi nóng quá
– Hức… Hức
Nó nói xong thì mấy nhỏ đồng loạt khóc thành tiếng. Nó nghệt mặt ra, không biết đã sai chỗ nào mà mấy nhỏ khóc quá trời.
Vừa khóc Thảo vừa nói:
– Thảo: Toàn có sao không? Hức., Hức
– Nó: Khoẻ re à?
Nó cười trư, một lúc sau mấy nhỏ cũng ngừng khóc. Hoá ra mấy nhỏ lo lắng cho nó, nó hơi vô tâm rồi thì phải.
Nó kêu mấy nhỏ ngồi đợi nó đi mua kem, mấy nhỏ cười tít mắt. Đúng là con gái thấy ăn là sáng mắt lên, nãy mới khóc xong, giờ lại cười ngay được. Haiz.
Nó ra ngoài mua 5 con gấu bông với 1 bó hoa cho cô Lan, dù sao hôm nay cũng là 20 – 10. Vòng về nhà, nó ghé tiệm tạp hoá mua ít kem đem về, dĩ nhiên là kem dâu rồi.
Về nhà cất xe, vòng qua phòng cô Lan, tặng cô bó hoa rồi chúc lằng nhằng.
Xong cô Lan, nó xách gấu với kem lên phòng. Mấy nhỏ nhìn thấy nó mua gấu thì tròn xoe mắt nhìn. Nó tặng mỗi người 1 con gấu rồi chúc lằng nhằng. Mấy nhỏ thì cười tít mắt trông dễ thương lắm.
Mấy nhỏ cười nó cũng thấy vui, nhưng nó không biểu hiện ra ngoài.
Mấy nhỏ ở phòng nó nấu ăn luôn. Và người nấu không ai khác chính nó, vâng chính nó. Mấy nhỏ ngồi nghịch laptop xem phim gì đó, chắc jav
30 Phút sau nó nấu xong, mấy nhỏ dọn ra nó lấy quần áo đi tắm. Rồi lại quây quần ăn cơm. Ăn xong mấy nhỏ đòi rửa bát. Nó chẳng ngu gì tranh cả.
Xong xuôi mấy nhỏ vác gấu về phòng. Nó thay quần áo ra quán phụ.
Hôm nay 20 – 10 quán đông khách thật. Hầu như là các đôi với mấy em teen. Quán đông nên nó phải thay đồ phục vụ đi order, bưng bê, mệt bở hơi tai.
Chiều muộn nó chạy vào bếp ăn mấy cái bánh ngọt rồi tối làm tiếp. 11H lóc cóc về, tắm rửa rồi đi ngủ luôn.
Sáng hôm sau, như mọi ngày, nó lại dậy sớm làm công việc quen thuộc, làm gì thì mọi người tự nhớ lại nha ^^! Nói ra thì mấy thým lại kêu lan man.
Xong lên trường bay ngay vô căn tin làm cái bánh mì với chai sting cho đỡ đói!
Đi lên lớp, dọc hành lang lại gặp nhỏ Oanh, hôm nay mặt nhỏ buồn buồn. Nó không để ý lắm, đi lên lớp luôn!
15 Phút đầu giờ cô Trà lên lớp. Đại loại là thông báo rằng cả 2 tiết mục của lớp đều có giải, tiết mục sáo được giải nhất, tiết mục hát được giải ba. Giải lao tiết sau cả lớp xuống căn tin ăn mừng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook