Học Bá Tái Sinh
-
Chương 100: Ăn dấm chua
Sáng ngày thứ 2, đang mơ mơ màng màng ngủ, Thẩm Húc Thần đột nhiên ngửi thấy một mùi hương quỷ dị không nói nên lời. Cậu lập tức bừng tỉnh, ngồi bật dậy. Trình Dĩ Hoa đang ngủ say hiển nhiên không ngửi thấy được mùi này, chỉ trẻ con giật giật cái mũi, bất mãn lẩm bẩm: “Con mèo chết tiệt…. lại tè bậy…”
Robert đang ngồi xổm trên gối của Trình Dĩ Hoa, vô tội meo một tiếng. Thẩm Húc Thần tập trung nhìn, nhóc con này đã tiểu hai giọt lên gối đầu của Trình Dĩ Hoa. Nếu không phải do tướng ngủ của Trình Dĩ Hoa không thành thật, đã chiếm dụng nửa cái gối của Thẩm Húc Thần thì không chừng Robert đã tiểu lên tóc hắn rồi.
Thẩm Húc Thần nhanh chóng đỡ lấy đầu Trình Dĩ Hoa, để hắn ngủ hẳn lên gối mình, sau đó ném cái gối dính nước tiểu mèo kia vào nhà vệ sinh. Chờ khi cậu bận rộn giặt xong hết thảy, quay người lại, thấy Robert đang ngồi xổm trước cửa buồng vệ sinh nhìn mình. Thẩm Húc Thần đột nhiên nhớ tới món quà sinh nhật hệ thống đã tặng mình hồi lớp 12. Hiện tại đã nói hết mọi chuyện với Trình Dĩ Hoa, như vậy giờ có lấy thứ này ra cũng không có vấn đề gì.
Công cụ chuyển hóa tâm tình sủng vật có công năng chủ yếu là để chủ nhân có thể cảm nhận và biết được tâm tình của sủng vật, là vui vẻ hay ưu thương, là thoải mái hay khó chịu, là buồn rầu hay phẫn nộ… cho dù chỉ là sự biến hóa cảm xúc siêu nhỏ nhưng chủ nhân có thể thông qua sự biến đổi màu sắc của công cụ này để hiểu rõ tâm tình của sủng vật mình hơn.
Khoan đã, Thẩm Húc Thần đột nhiên giật mình nhận ra, thứ này không phải rất hữu ích sao? Không biết có thể đeo cho Trình Dĩ Hoa một cái không nhỉ? Ai bảo năng lực khống chế cảm xúc của người này quá mức cường đại, lúc nào cũng mặt than không biểu tình trơ như gỗ! Thực không biết đâu mà lần!
Ngoài ra, công cụ chuyển hóa tâm tình sủng vật cũng có công năng chữa bệnh nhất định. Ví dụ như, nó có thể thay đổi hoocmon kích thích trong cơ thể sủng vật để chúng an ổn vượt qua kì phát tình. Dù sao cũng là sản phẩm của khoa học kỹ thuật tới từ tương lai. Thẩm Húc Thần nghiên cứu công năng này một chút, nói thẳng ra, chính là một cách hoạn hóa học không gây hại, vẫn giữ lại ‘công cụ gây án’ của Robert nhưng bởi vì thay đổi mức độ hoocmon kích thích trong cơ thể nó mà khiến nó không có dục vọng gì trong phương diện này.
Nghĩ tới tính phúc của mình sau này…. Thẩm Húc Thần thu hồi suy nghĩ đeo cho Trình Dĩ Hoa một cái công cụ chuyển hoán cảm xúc này. (Jer: )
Thẩm Húc Thần ngồi xổm xuống, gọi Robert tới. Chỉ số thông minh của Robert coi như không tệ, hơn nữa vô cùng mẫn cảm với cái tên của mình, lập tức lon ta lon tay chạy tới cọ cọ chân Thẩm Húc Thần. Thẩm Húc Thần nhanh chóng đeo cái công cụ chuyển hoán lên cổ cho Robert.
Robert lúc đầu còn cảm thấy không quen, dùng móng vuốt cào cào hai cái, nhưng làm thế nào cũng không thể bỏ cái vòng ra được, Robert rất nhanh liền chấp nhận số phận, nhưng nhìn qua vẫn có chút uể oải. Thẩm Húc Thần tới chỗ để đồ chơi của Robert lấy ra một cây gậy trêu mèo tới. Theo động tác của Thẩm Húc Thần, lực chú ý của Robert nhanh chóng bị dời đi, ngó nghiêng nhảy lên nhảy xuống cố bắt cho được chiếc lông vũ đang quơ qua quơ lại trước mặt, chơi tới cao hứng. Mọi tâm tình thay đổi đều được thể hiện rõ ràng trên chiếc vòng cổ chuyển hoán cảm xúc.
Thấy công cụ chuyển hoán tâm tình hữu dụng như vậy, Thẩm Húc Thần lại lôi ra phần quà sinh nhật đầu tiên mà hệ thống đã tặng mình trước đây. Đó là một bình kẹo, hình dạng các viên kẹo giống nhau như đúc, nhưng loại có vị ngon thì có thể khiến người dùng có thể tăng buff chức năng, còn loại có mùi ghê tởm sẽ khiến người ăn phải debuff giảm chức năng. Bởi vì trước đây không thể phân biệt được đâu là kẹo ngon đâu là kẹo dở, cho nên Thẩm Húc Thần vẫn cảm thấy món quà này không có tác dụng gì.
Í… Thẩm Húc Thần đột nhiên phát hiện hình như mình có thể phân biệt được kẹo ngon hay không ngon.
Cậu mở nắp, lấy một viên kẹo ra nhìn chằm chằm nó.
A, hình như viên kẹo này ăn ngon…rất nhanh Thẩm Húc Thần có một loại dự cảm mạnh mẽ.
Cậu do dự một chút, rốt cuộc lấy đủ dũng khí, ném viên kẹo vào miệng.
Quả nhiên ăn rất ngon! Có vị quýt! Tăng buff là có tay nghề nấu ăn thượng đẳng trong nửa tiếng!
Thẩm Húc Thần nhớ lại lần bị Liêu Bác Dương hãm hại, bản thân cậu được dự cảm cảnh báo… có lẽ đây là tác dụng phụ sau khi sử dụng dung dịch cải tạo gen trung cấp, tinh thần lực gia tăng cũng có chỗ tốt. Ha ha, xem ra trước giờ mình vẫn trách nhầm hệ thống, hóa ra những món quà sinh nhật hệ thống tặng không phải vô tác dụng mà là mình chưa có đủ năng lực để sử dụng chúng. Phải nói là hệ thống phòng ngừa chu đáo chăng?
Vì thế, khi Trình Dĩ Hoa rốt cuộc từ trên giường bò dậy, đã nghe được Thẩm Húc Thần ngân nga một câu hát nào đó ở trong bếp. Tuy rằng có chút lạc điệu nhưng cũng có thể nghe ra Thẩm Húc Thần đang rất vui vẻ. Trong không khí lại ngập tràn mùi cháo thơm ngon. Trình Dĩ Hoa hít hít hai cái, từ trên giường bay tới phòng bếp. Thẩm Húc Thần xoay người nhìn Trình Dĩ Hoa một cái, nói: “Đi đánh răng rửa mặt đi… chờ anh làm vệ sinh cá nhân xong, chúng ta cùng ăn sáng!”
Trình Dĩ Hoa gật đầu, chuyển hướng tới phòng vệ sinh. Chờ khi Trình Dĩ Hoa từ phòng vệ sinh đi ra, hắn đã triệt để thanh tỉnh. Bước đi không còn xiêu xiêu vẹo vẹo, khi đi ngang qua phòng khách, Trình Dĩ Hoa dùng dư quang ánh mắt nhìn thấy Robert đang tung tưng nhảy nhót trên mấy cái kệ leo trèo dành cho mèo. Hắn phát hiện một thứ. Trình Dĩ Hoa dừng chân lại, tập trung nhìn vào, í, sao trên cổ Robert lại có một cái dây chuyền? (Au: Cái đó gọi là vòng cổ, không ai gọi là dây chuyền, thật là…!)
Trình Dĩ Hoa nhìn chằm chằm Robert. Thân là một con mèo, mày không cần phải tìm cảm giác tồn tại ở trong thế giới loài người đâu! Rõ ràng dây chuyền chỉ mình tao mới được có.
Thẩm Húc Thần bưng hai bát cháo từ trong phòng bếp đi ra, thấy Trình Dĩ Hoa đang đứng giữa phòng khách, liền nói: “Anh đứng đực ở đây làm gì? Vào bếp bưng đồ ăn sáng ra hộ em, thuận tiện lấy thêm hai đôi đũa nữa nhé.”
Trình Dĩ Hoa ờ một tiếng, rồi thành thành thật thật đi vào bếp.
Khi ăn sáng, Trình Dĩ Hoa vẫn luôn không cam lòng nhìn chằm chằm Robert. Thẩm Húc Thần xuôi theo tầm mắt hắn nhìn chiếc vòng cổ của Robert, lập tức cao hứng vui đùa: “Cái vòng kia là công cụ chuyển đổi tâm tình sủng vật, rất hữu ích đó, về sau Robert sẽ không loạn tiểu bậy vì phát tình nữa! em còn có rất nhiều thứ thần kỳ, nếu anh cầu xin em, em có thể đại khai nhãn giới cho anh!”
Trình Dĩ Hoa lập tức thu hồi tầm mắt, chuyển sang nhìn Thẩm Húc Thần, sau đó mặt không biểu tình, ngữ khí bình bình đạm đạm nói: “Cầu em!”
…. Hoàn toàn không có cảm giác thành tựu. Thẩm Húc Thần nghẹn một chút, nói: “Đùa anh thôi…”
Trình Dĩ Hoa tiếp tục nhìn chằm chằm Thẩm Húc Thần, Thẩm Húc Thần đành giơ tay đầu hàng.
Lúc này Trình Dĩ Hoa mới vừa lòng rũ mắt xuống, bình tĩnh gắp một miếng cho vào bụng, nói: “Về sau đừng chiều Robert quá, loài mèo như nó được chiều quen sẽ sủng mà kiêu.”
Mình cũng có chiều Robert mấy đâu, rõ ràng lấy đồ ăn, dọn phân… đều là Trình Dĩ Hoa làm. Khoan đã! Thẩm Húc Thần rốt cuộc ý thức được, hóa ra nãy giờ là Trình Dĩ Hoa đang ghen!!! Cậu nhịn không được bật cười.
Ăn sáng xong, Trình Dĩ Hoa chủ động thu dọn bát đĩa đi rửa. Thẩm Húc Thần ngồi trên sô pha, bắt đầu nghiên cứu hệ thống. Bởi vì kì thi đại học được điểm cao mà được thưởng 40 vạn tích phân, hơn nữa nghỉ hè, tên tuổi càng thêm được nhiều người biết tới ở trên mạng nên giá trị danh vọng cũng từ từ nhích lên. Hiện tại Thẩm Húc Thần không hề thiếu tích phân. Cậu định mua cho Trình Dĩ Hoa cái gì đó hữu dụng.
Thẩm Húc Thần lướt qua cửa hàng đồ dùng phổ thông một chút, đầu tiên là mua táo Trình Dĩ Hoa thích ăn, ngoài táo hẳn Trình Dĩ Hoa cũng thích ăn những loại quả khác trên hệ thống nên cậu cũng mua một ít các loại quả khác. Về sau, khi bọn họ nấu cơm, nguyên liệu nấu ăn cũng có thể mua được từ hệ thống. Đồ phổ thông có rất nhiều, Thẩm Húc Thần xem lướt qua… Khoan đã, hạng mục kim ngân châu báu không phải vẫn luôn bị khóa không sử dụng được sao? Cho dù hệ thống được nâng cấp nhiều lần cũng luôn bị khóa lại? Sao đột nhiên không chút báo trước lại được mở ra thế này?
Thẩm Húc Thần lập tức ngồi ngay ngắn. Không sai, hạng mục kim ngân châu báu đích xác đã được mở ra! Nói thật, kim ngân châu báu không có hàm lượng kỹ thuật gì, chỉ là rất có giá trị. Thẩm Húc Thần có thể hiểu được, lúc trước vì sao nó không mở ra, chắc là sợ kí chủ quá mức ỷ lại vào hệ thống, dùng kim ngân châu báu của hệ thống mà đổi ra tiền thực tế chăng? Nhưng mà, sao đột nhiên nó lại mở ra nhỉ?
『 Hiện tại kí chủ đã sở hữu một khối tài sản khá lớn, ước chừng hơn trăm triệu cho nên hạng mục kim ngân châu báu đã được mở ra. Mong kí chủ vẫn tiếp tục cố gắng phấn đấu, quý trọng khi sử dụng. 』 Hệ thống nhảy ra một thông báo.
Ở đâu ra cả trăm triệu vậy?! mình đâu có mua xổ số???…. Thẩm Húc Thần dời mắt từ hệ thống chuyển hướng sang phòng bếp. Ha ha, thiếu chút quên mất, tác dụng chính của “Trân Ái” chính là cộng hưởng chung tài sản của song phương phu thê (phu). Nói cách khác, hiện tại tài sản của Trình Dĩ Hoa đã nhiều hơn trăm triệu rồi? Chuyện này cũng không khó đoán, Trình Dĩ Hoa một tay nắm giữ Tá Hữu võng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi vài năm đã trở thành một con quái vật truyền thông khổng lồ. Hơn nữa lợi nhuận của mảng game online cũng khó có thể tưởng tượng nổi. Hơn trăm triệu này hẳn là tính cả giá trị công ty chứ không phải tài sản riêng của cá nhân Trình Dĩ Hoa. Trình Dĩ Hoa hiện tại chưa có khả năng có nhiều tiền như vậy được.
“Tự dưng cảm thấy như mình đang ăn bám vậy.” Thẩm Húc Thần cười khổ một tiếng.
Nói thế cũng không đúng, Thẩm Húc Thần luôn xem nhẹ sự ảnh hưởng của cậu tới sinh mệnh của Trình Dĩ Hoa. Nếu không có Thẩm Húc Thần, Trình Dĩ Hoa sẽ không bắt được cơ hội xây dựng sự nghiệp thậm chí có lẽ còn không có được một cơ thể khỏe mạnh như ngày hôm nay. Trái lại, nếu không có Trình Dĩ Hoa, Thẩm Húc Thần dù không thể cùng Trâu gia nhận nhau sớm như vậy, nhưng sau khi trùng sinh, cuộc đời cậu cũng có thể được bình an, dù không cầu đại phú đại quý nhưng ít nhất cũng hòa thuận an nhạc.
Những điều Thẩm Húc Thần vẫn luôn cầu mong không phải là một nhà hòa thuận an nhạc sao?
Nếu như đã biết trước Trình Dĩ Hoa sẽ công thành danh toại, nếu như đã biết trước Thẩm Húc Thần là nhân sinh người thắng, thì khi hai người bọn họ kết hợp ngược lại càng khiến con đường nhân sinh của cả hai càng thêm thông thuận. Này có thể nói bọn họ là trời sinh một đôi.
Thẩm Húc Thần kiểm tra lại tài sản của mình, a, đương nhiên không tính tiền của Trình Dĩ Hoa, cũng không nghĩ tới việc đổi kim ngân châu báu từ hệ thống sang tiền mặt, mà cậu chỉ muốn kiểm tra số tiền mình kiếm được từ khi trùng sinh cho tới nay.
Đầu tiên là tiền nhuận bút, lúc đầu tiền nhuận bút từ các tạp chí nhiều hơn tiền viết truyện online, dần dần tiền thu nhập từ tiểu thuyết online đã vượt xa tiền nhuận bút từ tạp chí. Hiện tại Tá Hữu võng đã cài đặt phần mềm chống copy nên lượng view truyện của Thẩm Húc Thần khá cao, tổng thu nhập hiện tại rất khả quan. Còn có tiền viết dự án cho công ty giải trí Tân Nha, khoảng 20 vạn, Trình Tú Nghiên hào phóng ( hay là nói kỹ thuật đàm phán của Trình Dĩ Hoa rất cao siêu) liên tục nhận được mấy chục vạn tiền hoa hồng. Bên mảng game của công ty Trình Dĩ Hoa cũng đã chia hoa hồng, nhưng vẫn chưa được nhiều, chung quy phòng thiết kế mới được thành lập chưa tới hai năm, mà bản thân trò chơi vẫn còn cần phải khai phá thêm.
Nói cách khác, Thẩm Húc Thần hiện tại miễn cưỡng coi như phú ông. Cậu vốn định lên đại học sẽ làm một ít đầu tư như bán bản quyền kịch bản phim điện ảnh, hơn nữa World Cup cũng sắp diễn ra (kết quả thi đấu vẫn còn nhớ rất rõ) có thể mua vé cá độ hợp pháp gì đó… Đợi tới khi tài sản được tích lũy kha khá, thì có thể thành lập một công ty sản xuất phim hoạt hình cho riêng mình… Hiện tại có bạn trai tài giỏi như vậy, còn không phải bắt cậu lập tức thực hiện ước mơ luôn sao?
Hết chương 100
Robert đang ngồi xổm trên gối của Trình Dĩ Hoa, vô tội meo một tiếng. Thẩm Húc Thần tập trung nhìn, nhóc con này đã tiểu hai giọt lên gối đầu của Trình Dĩ Hoa. Nếu không phải do tướng ngủ của Trình Dĩ Hoa không thành thật, đã chiếm dụng nửa cái gối của Thẩm Húc Thần thì không chừng Robert đã tiểu lên tóc hắn rồi.
Thẩm Húc Thần nhanh chóng đỡ lấy đầu Trình Dĩ Hoa, để hắn ngủ hẳn lên gối mình, sau đó ném cái gối dính nước tiểu mèo kia vào nhà vệ sinh. Chờ khi cậu bận rộn giặt xong hết thảy, quay người lại, thấy Robert đang ngồi xổm trước cửa buồng vệ sinh nhìn mình. Thẩm Húc Thần đột nhiên nhớ tới món quà sinh nhật hệ thống đã tặng mình hồi lớp 12. Hiện tại đã nói hết mọi chuyện với Trình Dĩ Hoa, như vậy giờ có lấy thứ này ra cũng không có vấn đề gì.
Công cụ chuyển hóa tâm tình sủng vật có công năng chủ yếu là để chủ nhân có thể cảm nhận và biết được tâm tình của sủng vật, là vui vẻ hay ưu thương, là thoải mái hay khó chịu, là buồn rầu hay phẫn nộ… cho dù chỉ là sự biến hóa cảm xúc siêu nhỏ nhưng chủ nhân có thể thông qua sự biến đổi màu sắc của công cụ này để hiểu rõ tâm tình của sủng vật mình hơn.
Khoan đã, Thẩm Húc Thần đột nhiên giật mình nhận ra, thứ này không phải rất hữu ích sao? Không biết có thể đeo cho Trình Dĩ Hoa một cái không nhỉ? Ai bảo năng lực khống chế cảm xúc của người này quá mức cường đại, lúc nào cũng mặt than không biểu tình trơ như gỗ! Thực không biết đâu mà lần!
Ngoài ra, công cụ chuyển hóa tâm tình sủng vật cũng có công năng chữa bệnh nhất định. Ví dụ như, nó có thể thay đổi hoocmon kích thích trong cơ thể sủng vật để chúng an ổn vượt qua kì phát tình. Dù sao cũng là sản phẩm của khoa học kỹ thuật tới từ tương lai. Thẩm Húc Thần nghiên cứu công năng này một chút, nói thẳng ra, chính là một cách hoạn hóa học không gây hại, vẫn giữ lại ‘công cụ gây án’ của Robert nhưng bởi vì thay đổi mức độ hoocmon kích thích trong cơ thể nó mà khiến nó không có dục vọng gì trong phương diện này.
Nghĩ tới tính phúc của mình sau này…. Thẩm Húc Thần thu hồi suy nghĩ đeo cho Trình Dĩ Hoa một cái công cụ chuyển hoán cảm xúc này. (Jer: )
Thẩm Húc Thần ngồi xổm xuống, gọi Robert tới. Chỉ số thông minh của Robert coi như không tệ, hơn nữa vô cùng mẫn cảm với cái tên của mình, lập tức lon ta lon tay chạy tới cọ cọ chân Thẩm Húc Thần. Thẩm Húc Thần nhanh chóng đeo cái công cụ chuyển hoán lên cổ cho Robert.
Robert lúc đầu còn cảm thấy không quen, dùng móng vuốt cào cào hai cái, nhưng làm thế nào cũng không thể bỏ cái vòng ra được, Robert rất nhanh liền chấp nhận số phận, nhưng nhìn qua vẫn có chút uể oải. Thẩm Húc Thần tới chỗ để đồ chơi của Robert lấy ra một cây gậy trêu mèo tới. Theo động tác của Thẩm Húc Thần, lực chú ý của Robert nhanh chóng bị dời đi, ngó nghiêng nhảy lên nhảy xuống cố bắt cho được chiếc lông vũ đang quơ qua quơ lại trước mặt, chơi tới cao hứng. Mọi tâm tình thay đổi đều được thể hiện rõ ràng trên chiếc vòng cổ chuyển hoán cảm xúc.
Thấy công cụ chuyển hoán tâm tình hữu dụng như vậy, Thẩm Húc Thần lại lôi ra phần quà sinh nhật đầu tiên mà hệ thống đã tặng mình trước đây. Đó là một bình kẹo, hình dạng các viên kẹo giống nhau như đúc, nhưng loại có vị ngon thì có thể khiến người dùng có thể tăng buff chức năng, còn loại có mùi ghê tởm sẽ khiến người ăn phải debuff giảm chức năng. Bởi vì trước đây không thể phân biệt được đâu là kẹo ngon đâu là kẹo dở, cho nên Thẩm Húc Thần vẫn cảm thấy món quà này không có tác dụng gì.
Í… Thẩm Húc Thần đột nhiên phát hiện hình như mình có thể phân biệt được kẹo ngon hay không ngon.
Cậu mở nắp, lấy một viên kẹo ra nhìn chằm chằm nó.
A, hình như viên kẹo này ăn ngon…rất nhanh Thẩm Húc Thần có một loại dự cảm mạnh mẽ.
Cậu do dự một chút, rốt cuộc lấy đủ dũng khí, ném viên kẹo vào miệng.
Quả nhiên ăn rất ngon! Có vị quýt! Tăng buff là có tay nghề nấu ăn thượng đẳng trong nửa tiếng!
Thẩm Húc Thần nhớ lại lần bị Liêu Bác Dương hãm hại, bản thân cậu được dự cảm cảnh báo… có lẽ đây là tác dụng phụ sau khi sử dụng dung dịch cải tạo gen trung cấp, tinh thần lực gia tăng cũng có chỗ tốt. Ha ha, xem ra trước giờ mình vẫn trách nhầm hệ thống, hóa ra những món quà sinh nhật hệ thống tặng không phải vô tác dụng mà là mình chưa có đủ năng lực để sử dụng chúng. Phải nói là hệ thống phòng ngừa chu đáo chăng?
Vì thế, khi Trình Dĩ Hoa rốt cuộc từ trên giường bò dậy, đã nghe được Thẩm Húc Thần ngân nga một câu hát nào đó ở trong bếp. Tuy rằng có chút lạc điệu nhưng cũng có thể nghe ra Thẩm Húc Thần đang rất vui vẻ. Trong không khí lại ngập tràn mùi cháo thơm ngon. Trình Dĩ Hoa hít hít hai cái, từ trên giường bay tới phòng bếp. Thẩm Húc Thần xoay người nhìn Trình Dĩ Hoa một cái, nói: “Đi đánh răng rửa mặt đi… chờ anh làm vệ sinh cá nhân xong, chúng ta cùng ăn sáng!”
Trình Dĩ Hoa gật đầu, chuyển hướng tới phòng vệ sinh. Chờ khi Trình Dĩ Hoa từ phòng vệ sinh đi ra, hắn đã triệt để thanh tỉnh. Bước đi không còn xiêu xiêu vẹo vẹo, khi đi ngang qua phòng khách, Trình Dĩ Hoa dùng dư quang ánh mắt nhìn thấy Robert đang tung tưng nhảy nhót trên mấy cái kệ leo trèo dành cho mèo. Hắn phát hiện một thứ. Trình Dĩ Hoa dừng chân lại, tập trung nhìn vào, í, sao trên cổ Robert lại có một cái dây chuyền? (Au: Cái đó gọi là vòng cổ, không ai gọi là dây chuyền, thật là…!)
Trình Dĩ Hoa nhìn chằm chằm Robert. Thân là một con mèo, mày không cần phải tìm cảm giác tồn tại ở trong thế giới loài người đâu! Rõ ràng dây chuyền chỉ mình tao mới được có.
Thẩm Húc Thần bưng hai bát cháo từ trong phòng bếp đi ra, thấy Trình Dĩ Hoa đang đứng giữa phòng khách, liền nói: “Anh đứng đực ở đây làm gì? Vào bếp bưng đồ ăn sáng ra hộ em, thuận tiện lấy thêm hai đôi đũa nữa nhé.”
Trình Dĩ Hoa ờ một tiếng, rồi thành thành thật thật đi vào bếp.
Khi ăn sáng, Trình Dĩ Hoa vẫn luôn không cam lòng nhìn chằm chằm Robert. Thẩm Húc Thần xuôi theo tầm mắt hắn nhìn chiếc vòng cổ của Robert, lập tức cao hứng vui đùa: “Cái vòng kia là công cụ chuyển đổi tâm tình sủng vật, rất hữu ích đó, về sau Robert sẽ không loạn tiểu bậy vì phát tình nữa! em còn có rất nhiều thứ thần kỳ, nếu anh cầu xin em, em có thể đại khai nhãn giới cho anh!”
Trình Dĩ Hoa lập tức thu hồi tầm mắt, chuyển sang nhìn Thẩm Húc Thần, sau đó mặt không biểu tình, ngữ khí bình bình đạm đạm nói: “Cầu em!”
…. Hoàn toàn không có cảm giác thành tựu. Thẩm Húc Thần nghẹn một chút, nói: “Đùa anh thôi…”
Trình Dĩ Hoa tiếp tục nhìn chằm chằm Thẩm Húc Thần, Thẩm Húc Thần đành giơ tay đầu hàng.
Lúc này Trình Dĩ Hoa mới vừa lòng rũ mắt xuống, bình tĩnh gắp một miếng cho vào bụng, nói: “Về sau đừng chiều Robert quá, loài mèo như nó được chiều quen sẽ sủng mà kiêu.”
Mình cũng có chiều Robert mấy đâu, rõ ràng lấy đồ ăn, dọn phân… đều là Trình Dĩ Hoa làm. Khoan đã! Thẩm Húc Thần rốt cuộc ý thức được, hóa ra nãy giờ là Trình Dĩ Hoa đang ghen!!! Cậu nhịn không được bật cười.
Ăn sáng xong, Trình Dĩ Hoa chủ động thu dọn bát đĩa đi rửa. Thẩm Húc Thần ngồi trên sô pha, bắt đầu nghiên cứu hệ thống. Bởi vì kì thi đại học được điểm cao mà được thưởng 40 vạn tích phân, hơn nữa nghỉ hè, tên tuổi càng thêm được nhiều người biết tới ở trên mạng nên giá trị danh vọng cũng từ từ nhích lên. Hiện tại Thẩm Húc Thần không hề thiếu tích phân. Cậu định mua cho Trình Dĩ Hoa cái gì đó hữu dụng.
Thẩm Húc Thần lướt qua cửa hàng đồ dùng phổ thông một chút, đầu tiên là mua táo Trình Dĩ Hoa thích ăn, ngoài táo hẳn Trình Dĩ Hoa cũng thích ăn những loại quả khác trên hệ thống nên cậu cũng mua một ít các loại quả khác. Về sau, khi bọn họ nấu cơm, nguyên liệu nấu ăn cũng có thể mua được từ hệ thống. Đồ phổ thông có rất nhiều, Thẩm Húc Thần xem lướt qua… Khoan đã, hạng mục kim ngân châu báu không phải vẫn luôn bị khóa không sử dụng được sao? Cho dù hệ thống được nâng cấp nhiều lần cũng luôn bị khóa lại? Sao đột nhiên không chút báo trước lại được mở ra thế này?
Thẩm Húc Thần lập tức ngồi ngay ngắn. Không sai, hạng mục kim ngân châu báu đích xác đã được mở ra! Nói thật, kim ngân châu báu không có hàm lượng kỹ thuật gì, chỉ là rất có giá trị. Thẩm Húc Thần có thể hiểu được, lúc trước vì sao nó không mở ra, chắc là sợ kí chủ quá mức ỷ lại vào hệ thống, dùng kim ngân châu báu của hệ thống mà đổi ra tiền thực tế chăng? Nhưng mà, sao đột nhiên nó lại mở ra nhỉ?
『 Hiện tại kí chủ đã sở hữu một khối tài sản khá lớn, ước chừng hơn trăm triệu cho nên hạng mục kim ngân châu báu đã được mở ra. Mong kí chủ vẫn tiếp tục cố gắng phấn đấu, quý trọng khi sử dụng. 』 Hệ thống nhảy ra một thông báo.
Ở đâu ra cả trăm triệu vậy?! mình đâu có mua xổ số???…. Thẩm Húc Thần dời mắt từ hệ thống chuyển hướng sang phòng bếp. Ha ha, thiếu chút quên mất, tác dụng chính của “Trân Ái” chính là cộng hưởng chung tài sản của song phương phu thê (phu). Nói cách khác, hiện tại tài sản của Trình Dĩ Hoa đã nhiều hơn trăm triệu rồi? Chuyện này cũng không khó đoán, Trình Dĩ Hoa một tay nắm giữ Tá Hữu võng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi vài năm đã trở thành một con quái vật truyền thông khổng lồ. Hơn nữa lợi nhuận của mảng game online cũng khó có thể tưởng tượng nổi. Hơn trăm triệu này hẳn là tính cả giá trị công ty chứ không phải tài sản riêng của cá nhân Trình Dĩ Hoa. Trình Dĩ Hoa hiện tại chưa có khả năng có nhiều tiền như vậy được.
“Tự dưng cảm thấy như mình đang ăn bám vậy.” Thẩm Húc Thần cười khổ một tiếng.
Nói thế cũng không đúng, Thẩm Húc Thần luôn xem nhẹ sự ảnh hưởng của cậu tới sinh mệnh của Trình Dĩ Hoa. Nếu không có Thẩm Húc Thần, Trình Dĩ Hoa sẽ không bắt được cơ hội xây dựng sự nghiệp thậm chí có lẽ còn không có được một cơ thể khỏe mạnh như ngày hôm nay. Trái lại, nếu không có Trình Dĩ Hoa, Thẩm Húc Thần dù không thể cùng Trâu gia nhận nhau sớm như vậy, nhưng sau khi trùng sinh, cuộc đời cậu cũng có thể được bình an, dù không cầu đại phú đại quý nhưng ít nhất cũng hòa thuận an nhạc.
Những điều Thẩm Húc Thần vẫn luôn cầu mong không phải là một nhà hòa thuận an nhạc sao?
Nếu như đã biết trước Trình Dĩ Hoa sẽ công thành danh toại, nếu như đã biết trước Thẩm Húc Thần là nhân sinh người thắng, thì khi hai người bọn họ kết hợp ngược lại càng khiến con đường nhân sinh của cả hai càng thêm thông thuận. Này có thể nói bọn họ là trời sinh một đôi.
Thẩm Húc Thần kiểm tra lại tài sản của mình, a, đương nhiên không tính tiền của Trình Dĩ Hoa, cũng không nghĩ tới việc đổi kim ngân châu báu từ hệ thống sang tiền mặt, mà cậu chỉ muốn kiểm tra số tiền mình kiếm được từ khi trùng sinh cho tới nay.
Đầu tiên là tiền nhuận bút, lúc đầu tiền nhuận bút từ các tạp chí nhiều hơn tiền viết truyện online, dần dần tiền thu nhập từ tiểu thuyết online đã vượt xa tiền nhuận bút từ tạp chí. Hiện tại Tá Hữu võng đã cài đặt phần mềm chống copy nên lượng view truyện của Thẩm Húc Thần khá cao, tổng thu nhập hiện tại rất khả quan. Còn có tiền viết dự án cho công ty giải trí Tân Nha, khoảng 20 vạn, Trình Tú Nghiên hào phóng ( hay là nói kỹ thuật đàm phán của Trình Dĩ Hoa rất cao siêu) liên tục nhận được mấy chục vạn tiền hoa hồng. Bên mảng game của công ty Trình Dĩ Hoa cũng đã chia hoa hồng, nhưng vẫn chưa được nhiều, chung quy phòng thiết kế mới được thành lập chưa tới hai năm, mà bản thân trò chơi vẫn còn cần phải khai phá thêm.
Nói cách khác, Thẩm Húc Thần hiện tại miễn cưỡng coi như phú ông. Cậu vốn định lên đại học sẽ làm một ít đầu tư như bán bản quyền kịch bản phim điện ảnh, hơn nữa World Cup cũng sắp diễn ra (kết quả thi đấu vẫn còn nhớ rất rõ) có thể mua vé cá độ hợp pháp gì đó… Đợi tới khi tài sản được tích lũy kha khá, thì có thể thành lập một công ty sản xuất phim hoạt hình cho riêng mình… Hiện tại có bạn trai tài giỏi như vậy, còn không phải bắt cậu lập tức thực hiện ước mơ luôn sao?
Hết chương 100
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook