Học Bá Dưỡng Vợ Ngọt Ngào
-
Chương 21-1
Chẳng qua lúc ăn cơm bữa trưa, Trình Nghiễn Ninh lớp 12-1,tin tức thấy việc nghĩa mà xả thân cứu được một nữ sinh bị cướp liền qua sự truyền miệng của giáo viên học sinh trong trường đã dẫn đến xôn xao, mọi người đều biết.
Trình Nghiễn Ninh cảm thấy trong này là có phần cố tình của lãnh đạo trường học, cho nên cũng không để ý lắm.
Sau khi ăn cơm xong, anh cùng Tiết Phi, Khang Kiến Bình cùng nhau về ký túc xá nam nghỉ ngơi một chút, cách giờ học buổi chiều cũng hơn nữa tiếng, liền cùng hướng phía trong phòng học đi đến.
Xa xa, một bóng người ghé người trên cửa sổ lớp học của họ nhìn quanh.
Hôm nay Chân Minh Châu không có mặc đồng phục cũng không có mặc váy, phía trên chỉ là một chiếc áo tay ngắn kiểu chữ, ngắn tay là có viền lá sen, giống như là gợn sóng quấn trên cánh tay trắng nõn của cô, cánh tay trái của cô từ khuỷu tay tới bàn tay toàn bộ đều đặt ở trên cửa sổ kiếng, nhìn qua mặc dù là tinh tế xinh đẹp, nhưng vẫn sống giống cái càng của con tôm hùm. Phía dưới chiếc áo tay ngắn được phối chiếc quần có màu đen bút chì, ống quần bao lấy hai hai chân dài thẳng mà tinh tế, lúc này mũi chân cô hơi nhón nhón, động tác nhỏ ấy đã biểu lộ sự vui vẻ trong cô, dường như chỉ trong chốc lát, liền có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác.
Bước chân của ba người Trình Nghiễn Ninh đều có hơi ngừng một chút.
Tiết Phi nhìn bóng lưng của cô gái, hài hước nhìn về phía Trình Nghiễn Ninh.
Anh ấy cảm thấy tiểu học muội này thật là rất thú vị, nếu không phải việc học quan trọng hơn, anh ấy cũng muốn theo đuổi. Dù sao, có thể có một cô bạn gái tính cách hoạt bát dễ thương, vừa xinh đẹp, thế thì cuộc sống khô khan, đều có thể có rất nhiều thú vị. Bởi vì không biết được cô lại chuẩn bị những chiêu trò mới gì chờ mình, mỗi phút mỗi giây đó, đều sẽ cảm thấy hiếu kỳ cùng ngạc nhiên.
Nhưng hiển nhiên, trong vấn đề này, Trình Nghiễn Ninh cũng không có cùng anh ấy có chung nhận thức. Ánh mắt của anh chỉ nhìn một chốc, rất nhanh liền thu hồi lại, không chớp mắt hướng phía phòng học đi tới.
"Ai ai ai —— "
Chân Minh Châu ở trước cửa phòng học ngăn cản anh, khuôn mặt nhỏ cười tươi như một đóa hoa.
Thật kỳ diệu a!
Tối hôm qua cô nhìn bóng lưng của anh còn cảm thấy rất đẹp trai, trên đường về nhà anh liền giống như một anh hùng thấy việc nghĩa mà xả thân cứu giúp. Đây là điều mà cô cảm thấy vô cùng thích, có thể thấy được hai người bọn họ tại một số phương diện vẫn là rất giống nhau! Suy nghĩ này khiến cho cô cảm thấy rất vui vẻ, lúc cơm còn chưa có ăn xong, cô đã bắt đầu suy nghĩ làm sao biểu đạt.
Nghĩ đến việc như thế nào biểu thị bạn học Minh Châu tâm tình đắc ý, giơ tay đưa túi nhựa trong tay qua đó, nụ cười như hoa nói: "Đây là nước cam, cái này là mời anh."
Trình Nghiễn Ninh: "..."
Tiểu nha đầu ngay trước mắt vẫn chưa tới một mét sáu năm, đôi mắt của anh rủ nhẹ xuống đem tất cả biểu cảm của cô thu vào mắt. Chân Minh Châu có một đôi mắt đen láy trong trẻo như ánh trăng, đôi mắt này dường như chưa từng bị nhiễm bẩn bởi bất cứ thứ gì trên đời này, chỉ cần nhìn thoáng qua, liền có thể trực tiếp thấu được đáy lòng của cô.
Không khí yên tĩnh một giây, anh không có nhận lấy đồ vật, mà cất bước bỏ đi.
"Không cho phép đi!" Chân Minh Châu bước một bước lớn, đúng chặn ngay tại giữa cửa.
Khang Kiến Bình và Tiết Phi đứng ở hai bên Trình Nghiễn Ninh mà liếc nhìn nhau, giống như là đã bàn trước vậy, trước sau từ hai bên trái phải của cô mà bước qua, thoải mái mà tiến vào lớp học.
"Phốc, ha ha ha —— "
Mắt thấy hết tất cả, trong phòng học một trận cười vang.
Chân Minh Châu tức giận, cho dù phát bản thân mình quá nhỏ con căn bản không ngăn được cửa cũng không chịu rút lui, nàng duy trì tư thế hai chân chặn ngang cửa, cứ như vậy mà quay đầu lại, phồng má thở phì phò hô: "Cười cái gì mà cười, có gì đáng cười chứ? Cũng đều là học sinh giỏi mà, bộ chưa tùng trải qua việc này sao."
Nhóm học bá lớp 12-1 chưa từng trải qua việc này "Phốc, ha ha ha ha ha —— "
Học sinh giỏi cùng với việc từng trải thì có liên quan gì tới nhau sao?
Tư duy logic của cô gái này thật không ổn a.
Bất quá, Chân Minh Châu cũng không quan tâm tới cái gì là Logic hay phi Logic. Cô coi trọng ai cô liền muốn theo đuổi người đó, chỉ chú trọng việc mình muốn làm, thích hay ghét đều biểu hiện ra ngoài, đi thẳng vấn đề không vòng vo. Cô chính là trải qua như vậy trong mấy mươi năm qua, trong nhà thì có ba dung túng, trong trường học cũng chỉ có hồ bằng cẩu hữu che chở, đã quen việc hành xử ngang ngược, căn bản là chưa từng trải qua tư vị muốn mà không được.
Trình Nghiễn Ninh cảm thấy trong này là có phần cố tình của lãnh đạo trường học, cho nên cũng không để ý lắm.
Sau khi ăn cơm xong, anh cùng Tiết Phi, Khang Kiến Bình cùng nhau về ký túc xá nam nghỉ ngơi một chút, cách giờ học buổi chiều cũng hơn nữa tiếng, liền cùng hướng phía trong phòng học đi đến.
Xa xa, một bóng người ghé người trên cửa sổ lớp học của họ nhìn quanh.
Hôm nay Chân Minh Châu không có mặc đồng phục cũng không có mặc váy, phía trên chỉ là một chiếc áo tay ngắn kiểu chữ, ngắn tay là có viền lá sen, giống như là gợn sóng quấn trên cánh tay trắng nõn của cô, cánh tay trái của cô từ khuỷu tay tới bàn tay toàn bộ đều đặt ở trên cửa sổ kiếng, nhìn qua mặc dù là tinh tế xinh đẹp, nhưng vẫn sống giống cái càng của con tôm hùm. Phía dưới chiếc áo tay ngắn được phối chiếc quần có màu đen bút chì, ống quần bao lấy hai hai chân dài thẳng mà tinh tế, lúc này mũi chân cô hơi nhón nhón, động tác nhỏ ấy đã biểu lộ sự vui vẻ trong cô, dường như chỉ trong chốc lát, liền có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác.
Bước chân của ba người Trình Nghiễn Ninh đều có hơi ngừng một chút.
Tiết Phi nhìn bóng lưng của cô gái, hài hước nhìn về phía Trình Nghiễn Ninh.
Anh ấy cảm thấy tiểu học muội này thật là rất thú vị, nếu không phải việc học quan trọng hơn, anh ấy cũng muốn theo đuổi. Dù sao, có thể có một cô bạn gái tính cách hoạt bát dễ thương, vừa xinh đẹp, thế thì cuộc sống khô khan, đều có thể có rất nhiều thú vị. Bởi vì không biết được cô lại chuẩn bị những chiêu trò mới gì chờ mình, mỗi phút mỗi giây đó, đều sẽ cảm thấy hiếu kỳ cùng ngạc nhiên.
Nhưng hiển nhiên, trong vấn đề này, Trình Nghiễn Ninh cũng không có cùng anh ấy có chung nhận thức. Ánh mắt của anh chỉ nhìn một chốc, rất nhanh liền thu hồi lại, không chớp mắt hướng phía phòng học đi tới.
"Ai ai ai —— "
Chân Minh Châu ở trước cửa phòng học ngăn cản anh, khuôn mặt nhỏ cười tươi như một đóa hoa.
Thật kỳ diệu a!
Tối hôm qua cô nhìn bóng lưng của anh còn cảm thấy rất đẹp trai, trên đường về nhà anh liền giống như một anh hùng thấy việc nghĩa mà xả thân cứu giúp. Đây là điều mà cô cảm thấy vô cùng thích, có thể thấy được hai người bọn họ tại một số phương diện vẫn là rất giống nhau! Suy nghĩ này khiến cho cô cảm thấy rất vui vẻ, lúc cơm còn chưa có ăn xong, cô đã bắt đầu suy nghĩ làm sao biểu đạt.
Nghĩ đến việc như thế nào biểu thị bạn học Minh Châu tâm tình đắc ý, giơ tay đưa túi nhựa trong tay qua đó, nụ cười như hoa nói: "Đây là nước cam, cái này là mời anh."
Trình Nghiễn Ninh: "..."
Tiểu nha đầu ngay trước mắt vẫn chưa tới một mét sáu năm, đôi mắt của anh rủ nhẹ xuống đem tất cả biểu cảm của cô thu vào mắt. Chân Minh Châu có một đôi mắt đen láy trong trẻo như ánh trăng, đôi mắt này dường như chưa từng bị nhiễm bẩn bởi bất cứ thứ gì trên đời này, chỉ cần nhìn thoáng qua, liền có thể trực tiếp thấu được đáy lòng của cô.
Không khí yên tĩnh một giây, anh không có nhận lấy đồ vật, mà cất bước bỏ đi.
"Không cho phép đi!" Chân Minh Châu bước một bước lớn, đúng chặn ngay tại giữa cửa.
Khang Kiến Bình và Tiết Phi đứng ở hai bên Trình Nghiễn Ninh mà liếc nhìn nhau, giống như là đã bàn trước vậy, trước sau từ hai bên trái phải của cô mà bước qua, thoải mái mà tiến vào lớp học.
"Phốc, ha ha ha —— "
Mắt thấy hết tất cả, trong phòng học một trận cười vang.
Chân Minh Châu tức giận, cho dù phát bản thân mình quá nhỏ con căn bản không ngăn được cửa cũng không chịu rút lui, nàng duy trì tư thế hai chân chặn ngang cửa, cứ như vậy mà quay đầu lại, phồng má thở phì phò hô: "Cười cái gì mà cười, có gì đáng cười chứ? Cũng đều là học sinh giỏi mà, bộ chưa tùng trải qua việc này sao."
Nhóm học bá lớp 12-1 chưa từng trải qua việc này "Phốc, ha ha ha ha ha —— "
Học sinh giỏi cùng với việc từng trải thì có liên quan gì tới nhau sao?
Tư duy logic của cô gái này thật không ổn a.
Bất quá, Chân Minh Châu cũng không quan tâm tới cái gì là Logic hay phi Logic. Cô coi trọng ai cô liền muốn theo đuổi người đó, chỉ chú trọng việc mình muốn làm, thích hay ghét đều biểu hiện ra ngoài, đi thẳng vấn đề không vòng vo. Cô chính là trải qua như vậy trong mấy mươi năm qua, trong nhà thì có ba dung túng, trong trường học cũng chỉ có hồ bằng cẩu hữu che chở, đã quen việc hành xử ngang ngược, căn bản là chưa từng trải qua tư vị muốn mà không được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook