Hoạt Nhân Thâm Xử
-
2: Người Cô Độc
Xoạt xoạt xoạt~
Quạt trần trong lớp học xoay nhanh, xua đi phần nào cái nóng nực của mùa hè, nhưng cảm giác oi bức trong lòng học sinh lại ngày càng tăng.
Sắp tới rồi chính là kì nghỉ lễ 【 Quốc Khánh 】 kéo dài nửa tháng, mà giờ còn chưa đầy hai phút nữa là kết thúc tiết học cuối cùng.
Đa số học sinh lớp 11-5 đều đã thu dọn cặp sách hoặc nhìn ra ngoài cửa sổ, dù sao tiết "Văn hóa" đang diễn ra đối với họ không hề quan trọng.
Thế nhưng, vẫn có một nam sinh ngồi bàn cuối, chăm chú nghe giảng, ánh mắt liên tục di chuyển giữa bảng đen và vở ghi, cố gắng ghi lại toàn bộ nội dung.
Reng reng reng
Tiếng chuông tan học vang lên.
Đám học sinh náo động rời khỏi phòng học, tiếng bước chân dồn dập như sợ bị bỏ lại trường.
Nam sinh kia đợi đến khi chắc chắn đã chép xong hết nội dung trên bảng mới bắt đầu thong thả thu dọn sách vở.
Đúng lúc này, một bóng đen lan đến, bao phủ lấy bàn học hắn.
Theo bản năng, nam sinh siết chặt nắm đấm, nhanh chóng quay người lại.
Nhưng đập vào mắt hắn là đôi bàn tay thon dài đang chống nhẹ lên mép bàn, nhìn dọc theo cánh tay trắng nõn nhưng vẫn lộ rõ đường nét cơ bắp kia, một khuôn mặt xinh đẹp với nụ cười dịu dàng quen thuộc nhanh chóng xua tan sự phòng bị trong lòng hắn.
Chủ nhân của bóng đen chính là lớp trưởng lớp 11-5 - Ngô Vấn, cao một mét bảy cùng tỷ lệ cơ thể gần như hoàn mỹ, cộng thêm kiểu tóc đuôi ngựa cao hôm nay, chỉ cần nhìn qua là biết cô nàng rất giỏi thể thao.
Hôm nay là ngày nghỉ, không cần mặc đồng phục, Ngô lớp trưởng mặc một bộ đồ thể thao mùa hè khá thoải mái, bên ngoài áo phông trắng là áo khoác chống nắng màu sáng, phần dưới là quần sooc thể thao bó sát và giày thể thao màu trắng.
Xác nhận thân phận lớp trưởng xong, nam sinh hạ thấp cảnh giác và tiếp tục thu dọn sách vở.
"Này ~ La Địch, tôi đang tính giữa kỳ nghỉ lễ này ra ngoài chơi hai ngày, cậu rảnh không?"
"Không rảnh."
Bị thẳng thừng từ chối, lớp trưởng không hề bỏ cuộc mà ghé sát người lại, hạ thấp giọng,
"Không phải ‘chơi’ đâu, nhà tôi nhờ mối quan hệ nên có được suất ‘thực hành’ trước.
Chuyện này cậu biết rồi đấy, chỉ cần thành công sẽ được ghi vào hồ sơ cá nhân, có ích cho kỳ thi chuyển cấp năm sau."
La Địch không trả lời ngay mà tiếp tục thu dọn sách vở.
Lớp trưởng vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
Chờ cho đến khi cất quyển sách cuối cùng xong, hắn ta mới mở miệng, "Còn ai nữa?"
"Tính cả cậu nữa là bốn người.
Trong đó có một đứa xin nghỉ phép cùng lớp và một người bạn ngoài trường của tôi, con gái đấy.
Hai nam hai nữ, âm dương cân bằng.
Yên tâm đi, toàn là học sinh ưu tú, điểm thể dục cao ngất ngưởng, đảm bảo không bao giờ kéo chân sau của cậu đâu."
Cơ hội thực hành trước rất hiếm có, La Địch gật đầu đồng ý.
Lớp trưởng đưa cánh tay ra trước mặt La Địch, gần như chiếm lấy toàn bộ tầm nhìn, chỉ vào chiếc vòng tay bằng kim loại dẻo trên cổ tay.
"Thực hành thì dự kiến khởi hành bảy ngày nữa.
Trước một ngày sẽ có người gọi điện thoại cho cậu, để mọi người gặp mặt trước, sau đó chúng ta cùng nhau đi mua sắm vật dụng cần thiết."
"Ừm."
Lúc này, tiếng loa phát thanh của trường học tình cờ vang lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook