Hoàng Tử Quỷ
-
Chương 30
Mãi đến nửa đêm, Hoàng tử Quỷ mới khắc họa được xong hết. Lúc này trăng đã treo cao ngay trên đỉnh đầu. Tóc hắn bay phấp phới, đôi mắt hoàn toàn chuyển sang màu trắng. Hắn thu về sợi hấp dẫn, biết rằng một khi quá trình hiến tế bắt đầu thì không thể tác động lên các linh hồn được nữa. Yêu cầu tối cao của hiến tế để lột xác là sự tự nguyện.
- Đến lúc rồi.
Hoàng tử Quỷ nhìn số Sáu:
- Ông biết nghi thức hiến tế của Quỷ chứ?
Số Sáu gật đầu:
- Tôi biết, thưa ngài, tôi đã tận mắt chứng kiến bố ngài thực hiện nghi lễ hiến tế năm đó.
- Ồ, thật ngạc nhiên vì ông cũng có mặt ở đó.
- Tôi là một trong những người suýt bị hiến tế, thưa ngài, rất may Thần Tối Cao đã đến kịp. Vật đổi sao dời, ai ngờ có ngày tôi lại đóng vai tế tự cho con trai của Vua Quỷ. Thật lòng mà nói, tôi khá là thích ngài, thế nên cảm giác lúc này không đến nỗi quá tệ.
- Tôi tin rằng ông sẽ không khiến tôi thất vọng. Bắt đầu đi.
Số Sáu quỳ cả hai chân xuống đất, tay giơ cao lên, mặt hướng về Hoàng tử Quỷ:
- Hỡi Hoàng tử Quỷ vĩ đại, người kế vị của loài Quỷ, ngày hôm nay tất cả chúng tôi ở đây thành tâm cúi đầu trước mặt ngài để tỏ lòng tôn kính, chúng tôi so với ngài chẳng khác gì đom đóm so với mặt trăng, sự kính sợ của chúng tôi lớn như đại dương bao la. Chúng tôi nguyện dâng hiến linh hồn của mình cho ngài, vì ngài mà chống lại trời đất, kính xin ngài nhận cho.
Số Sáu vừa đọc xong chú ngữ, dòng cảm xúc đã lan truyền, tất cả các linh hồn cùng run lên.
Hoàng tử Quỷ đứng trên trời, ánh mắt lạnh lùng quét toàn bộ mảnh rừng bên dưới:
- Hỡi các linh hồn tội nghiệp, các người đã bị một linh hồn ác độc giết hại một cách tàn bạo, nó đã chặt ngang đường đời của các người, giam cầm các người, áp bức các người, nay ta đã trừng phạt nó để rửa nỗi căm hận cho các người, ta mang lại cho các người cơ hội được giải thoát vĩnh viễn. Các người sẽ chết và trở thành một phần sinh mệnh của ta, Hoàng tử Quỷ, ta sẽ nhớ đến sự hy sinh của các người. Từ nay không còn dằn vặt, không còn kìm kẹp, không còn đau khổ, chỉ có sự bình an và quên lãng. Hãy đến đây các linh hồn của ta. Mở ra cánh cửa Quỷ môn và chấp nhận số phận của các người.
Quỷ môn mở ra, dòng linh hồn đổ vào linh hồn hắn như thác. Đúng lúc ấy, Hoàng tử Quỷ chợt nghe thấy một tiếng vọng về từ miền vô cùng xa xăm trong tâm trí, cánh cửa Quỷ môn kết nối với Vua Quỷ vang lên từng hồi như bên kia đang gõ cửa kêu hắn mở ra.
Tiếng vọng ấy là của Vua Quỷ. Lão đã thức tỉnh từ giấc ngủ say, nhưng chỉ là sự thức tỉnh mang tính tạm thời mà thôi. Cái chết vẫn đang bủa vây trên cơ thể lão, tử khí đã lan tràn đến độ mỗi một cử động đều khiến lão đau đớn.
- Con trai ta ...
- Phụ vương.
- Dòng thác linh hồn này quá lớn. Hàng triệu, không phải, mà là hàng tỷ linh hồn. Số lượng linh hồn này đã đủ để ta đảo ngược hơi thở tử vong và bước ra từ cánh cửa Địa Ngục. Ta muốn chúng. Hãy giao nộp chúng cho ta.
Trái tim của Hoàng tử Quỷ phát lạnh. Hắn cần lột xác để cứu Tuyết Lan, nếu giao nộp linh hồn cho Vua Quỷ, hắn sẽ không thể thực hiện quá trình này được nữa.
- Phụ vương ...
- Chuyện gì? Ta đọc được sự do dự trong lời nói của ngươi.
- Phụ vương, xin người hãy cho con thêm thời gian.
- Giao nộp ngay lập tức. Đây là Quỷ ý.
Quỷ ý tựa như thánh chỉ, không ai có thể làm trái. Hoàng tử Quỷ do Vua Quỷ dùng xương máu tạo thành, ý chí của lão đã được cài sẵn vào tâm trí hắn từ lúc mới sinh, ý muốn của Vua Quỷ cũng chính là ý muốn của hắn. Quỷ ý vừa hiện, lòng hắn lập tức trở nên thống khổ đến mức không sao chịu được. Miệng hắn tràn máu, những giọt Quỷ huyết túa ra, trôi nổi lững lờ quanh thân thể hắn tựa như những bóng ma trơi màu đỏ đang dập dờn trong sóng dữ, hắn phải lấy hai tay ép vào trái tim để ngăn không cho máu tiếp tục ùa ra, miệng kêu lớn:
- Con sẽ dâng hiến linh hồn cho phụ vương nếu phụ vương hứa cứu Tuyết Lan.
- Tuyết Lan, con ranh con ấy. Loài người hèn hạ làm bẩn mắt ta. Việc đầu tiên ta làm khi khỏe lại là ăn thịt nó.
- Không, người không thể làm thế.
- Ta không thể làm thế? Ha ha, thật nực cười. Ngươi dám phản bội ta chỉ vì một đứa con gái tầm thường.
- Con không dám. Con chỉ đang cầu xin người. Con sẽ dâng hiến tất cả những linh hồn ở đây và cả linh hồn của con chỉ để đổi lại một lời hứa. Kính xin phụ vương ban ân.
- Ta không ban ân. Mau khai mở Quỷ môn.
- Tại sao ... tại sao người không thể vì con mà làm chút chuyện nhỏ nhoi so với quyền năng của người? Kể từ khi được người tạo ra, con bị cả thế giới này đuổi giết, mỗi bước chân của con đều là máu và nước mắt. Những kẻ mạnh hơn con rất nhiều tìm mọi cách để lấy mạng con, nhưng chưa một thời khắc nào con dám có những ý nghĩ bất kính với người. Giờ đây con trả lại sinh mạng của con cho người, chỉ cần một lời hứa duy nhất.
- Nghịch tử khốn kiếp. Ngay cả nếu ngươi không chịu mở Quỷ môn ta vẫn có thể tự mở được bởi vì ta đã tạo ra ngươi, ngươi là một phần của ta, ý chí của ta cũng chính là ý chí của ngươi, ngươi không thể kháng cự lại được. Ta sẽ trừng phạt ngươi theo cái cách rùng rợn nhất. Ngươi sẽ bị ném vào trong Ngọn lửa Bất diệt.
Gương mặt của Hoàng tử Quỷ trở nên nhợt nhạt. Loài Quỷ sợ lửa nên Vua Quỷ đã nghĩ ra một cách thức tra tấn rất khủng bố là Ngọn lửa Bất diệt để đe dọa những kẻ kế tục hắn, buộc chúng vâng lời không dám trái. Ngọn lửa Bất diệt được tạo ra từ máu của mười vị thần, lại thêm vào ý muốn tàn nhẫn của Vua Quỷ, đã trở thành ngọn lửa không thể bị dập tắt, nhưng nếu chỉ có thế cũng chưa đủ đáng sợ, điểm đáng sợ nằm ở chỗ các linh hồn bị ném vào trong Ngọn lửa Bất diệt sẽ bị thiêu đốt trong khoảng thời gian dài vô hạn và chịu sự đau đớn vô hạn. Trong suốt thời gian ấy, các linh hồn bị thiêu đốt vẫn bảo trì nguyên vẹn sự tỉnh táo và ý thức. Trong Ngọn lửa Bất diệt không có cái chết, cũng tức là không có sự giải thoát.
- Và cả con bé kia nữa. Hai người các ngươi sẽ chịu chung vận mệnh đúng như ý muốn của các ngươi.
Hoàng tử Quỷ ngẩng đầu lên, gằn giọng:
- Nếu phụ vương đã tuyệt tình đến thế, con đành phải kháng Quỷ ý.
- Ngươi không thể.
- Con không thể, nhưng chưa chắc người khác đã không thể.
Hoàng tử Quỷ quay đầu hướng về phía cái cây, một giọt Quỷ huyết đang trôi nổi trước mặt hắn lập tức bắn ra, dung nhập vào miệng vết thương trên thân cây, gần như ngay khi Quỷ huyết chạm vào nhựa cây màu trắng, cái cây lập tức run rẩy. Toàn thân nó lắc lư dữ dội, những mảng gỗ khô héo vỡ ra, rơi xuống đất, mọc lên thay thế các phần gỗ cũ là gỗ xanh tươi mới hơn, các cành cây đâm chồi, mọc ra lá mới màu xanh, nhưng rồi toàn bộ lá đó rụng đi, thay bằng một tầng lá nữa, cứ thế vài lần như thế, cuối cùng cây mọc ra lá tím.
Cây lá tím thở ra một hơi, tựa như người vừa thức tỉnh. Hơi thở của Tử Diệp Thụ làm toàn bộ mặt đất rùng mình, ngay cả những vùng xa xôi cũng cảm nhận được. Đến lúc này, Hoàng tử Quỷ có thể chắc chắn rằng số Hai đã bị Thần Tối Cao trừng phạt bằng cách dung hợp với cái cây này, thần trí của hắn sau khi được hấp thụ một giọt Quỷ huyết đã hoàn toàn thức tỉnh, nhưng cơ thể vẫn đang bị khóa chặt trong cây, cây bị khóa cứng với đất, nhất thời muốn di chuyển khỏi đây là điều viển vông. Ngay cả như thế, sức mạnh của Tử Diệp Thụ vẫn hết sức ghê gớm.
Hoàng tử Quỷ kêu to:
- Số Hai, ta muốn thực hiện cuộc giao dịch.
Một giọng nói vô cảm phát ra từ cây lá tím:
- Giao dịch gì?
- Ta cho ông tất cả Quỷ huyết ở đây. Ông bảo hộ ta hấp thụ các linh hồn này.
- Chống lại ai?
- Chống lại cha ta, Vua Quỷ.
- Hắn đã quay lại rồi sao?
- Vẫn chưa. Phụ vương đang bị giam cầm trong Địa Ngục, người hãy còn rất yếu, nhưng ngay cả như thế ta cũng không thể chống cự được. Ở đây chỉ có mỗi ông là giúp được ta.
- Hoàng tử vẫn còn tôn trọng lão già đó lắm.
- Đó là cha ta.
- Hắn tạo ra ngài chỉ để dùng ngài như một con chó thôi, nào phải tốt đẹp gì. Thôi được, giao dịch này ta nhận. Quỷ huyết quả là kỳ diệu, mới chỉ một giọt đã mang lại cảm xúc to lớn đến thế, nếu được tất cả các giọt kia thì không biết sẽ cải thiện thể chất ta đến đâu.
Tiếng vọng từ xa xăm lại dội về, lần này như tiếng sét những muốn phá tung Quỷ môn, nhưng đúng lúc Quỷ môn sắp mở thì một con mắt khủng bố bỗng nhiên mở bừng trong đầu Hoàng tử Quỷ. Con mắt này to lớn gấp vạn lần con mắt trước, dưới ánh nhìn của nó, Hoàng tử Quỷ tự thấy mình chẳng khác gì con kiến, ánh mắt của nó lạnh như băng đá, tàn nhẫn không chút cảm tình. May mắn cho hắn, ánh mắt này không nhằm triệt hạ hắn mà trợ giúp cho hắn, dưới sự hỗ trợ của số Hai, Quỷ môn bắt đầu đứng vững, những tiếng vọng về nghe vẫn như tiếng sấm nhưng Hoàng tử Quỷ đã có thể tự chủ được hành vi chứ không còn ruột gan lẫn lộn như trước.
Hắn một lần nữa mở ra Quỷ môn, dòng thác linh hồn đổ vào người hắn, lần này trôi chảy không hề gián đoạn. Hắn nhanh chóng cảm nhận được sự thay đổi xuất phát từ trong tâm can. Lan thể tiết ra, lần này đậm đặc hơn nhiều so với lần lột xác trước, mùi thơm nồng đậm tỏa khắp mảnh rừng, từ trong người hắn những sợi hấp dẫn màu đen lan rộng rồi đan vào nhau tạo thành một cái kén màu đen tuyền cực kỳ đẹp đẽ mà cũng cực kỳ ghê rợn. Cái kén ấy bọc lấy người hắn, lấy dòng thác linh hồn làm dưỡng chất, chậm rãi nuôi hắn lớn lên.
Từ vô cùng xa, Vua Quỷ cảm nhận được số lượng linh hồn đang nhanh chóng giảm xuống, trong lòng giận dữ cùng cực, liền gia tăng sức ép lên Quỷ môn. Những tiếng gầm của lão làm cánh cửa Quỷ môn lung lay dữ dội, ngay cả số Hai hùng mạnh như vậy mà cũng có cảm giác sắp sửa chịu không nổi, lá trên cây Tử Diệp Thụ rụng hàng loạt, thân cây vỡ nát, nhựa trắng chảy ra ồ ồ. Nếu không phải lão là một người to gan lớn mật, liều lĩnh phi thường, nếu không phải Quỷ huyết là thứ vật phẩm thế gian hiếm có, thì có lẽ lão đã vứt bỏ cuộc giao dịch khó khăn này và thản nhiên chứng kiến hai bố con nhà Quỷ tàn sát lẫn nhau. Số Hai chống cự với Vua Quỷ đến tang tảng sáng, cảm thấy sức chịu đựng của mình đã chạm đến cực hạn, vừa thở dài một tiếng, đang định tuyên bố thua cuộc thì kén vỡ. Quá trình lột xác đại thành.
Hoàng tử Quỷ đứng lặng giữa không trung, bao quanh người hắn là một quầng sáng nhu hòa khiến người ta có cảm giác như Phật tổ hiện thân. Mưa vì hắn mà tạnh. Lan thể thơm dịu, làm say lòng người. Gió nổi lên, lấy vật chất tứ phương tạo thành bộ quần áo màu trắng, không theo kiểu thiết kế hiện đại mà theo kiểu thiết kế đã có từ thời Thần Đại, được hắn phát hiện thấy từ trong ký ức của các thành viên Biệt đội diệt Quỷ. Đôi mắt của hắn bình lặng như thinh không, cảm tưởng như có thể xóa tan tất cả bão tố trên đời. Mọi thứ trên trời dưới đất đều lấy hắn làm trung tâm. Cây cối muôn phương không tự chủ được đều hướng về phía hắn tựa như đang thể hiện lòng thành kính khôn cùng.
- Thần Tối Cao.
Số Hai và số Sáu cùng thốt lên khe khẽ. Trước mắt bọn họ là hình ảnh của Thần Tối Cao, không còn nghi ngờ gì nữa, vị thần không bao giờ già đi, luôn luôn có dáng vẻ của người thấu hiểu mọi thứ và đã xếp đặt mọi thứ. Trên đời này có lẽ chỉ duy nhất một thứ ngài không nhìn ra bản chất là Chân Thức. Ngài đã mất đi nhưng dấu ấn của ngài vẫn còn mãi, và bây giờ nó đang được tái hiện dưới bầu trời này một lần nữa qua hình ảnh của Hoàng tử Quỷ. Ngoại hình của hắn y hệt ngài. Cử chỉ của hắn y hệt ngài. Quần áo, ánh mắt và sự tĩnh lặng muôn đời không thay đổi.
Hoàng tử Quỷ chỉ tay về phía Tuyết Lan đang ngồi sững như người mất hồn dưới đất, một lực hấp dẫn tỏa ra, nhấc bổng cô lên cao. Sợi hấp dẫn từ nay đã hóa thành lực hấp dẫn, hắn đã không còn bị điều chỉnh bởi các thực thể mà bản thân hắn đã trở thành một thực thể, hắn đã tiến gần hơn đến quyền năng thần thánh. Hắn biết mình có thể cứu chữa cho cô được trở lại bình thường như cũ. Nhưng hắn không thể chữa cho cô ở đây. Nơi này vẫn còn ẩn chứa quá nhiều rủi ro, ngay cả với quyền năng của hắn lúc này.
Hoàng tử Quỷ nhìn về phía Tử Diệp Thụ.
- Tại sao?
Giọng vô cảm của số Hai cất lên:
- Ngài muốn hỏi điều gì?
- Tại sao ông lại cắm trong người ta một hạt giống của Tử Diệp Thụ?
- Vậy là ngài đã biết.
- Ta đã biết ngay từ đầu, nhưng không có cách nào gạt hạt giống ấy ra khỏi cơ thể. Ta cần ông để chống lại cha ta. Ta đã xem ông như đồng minh, thật không ngờ ngay cả lúc đã đưa ra lời cam kết, ông vẫn âm mưu hại ta.
Số Hai im lặng mấy giây mới trả lời:
- Chúng ta là kẻ thù. Đồng minh là tạm thời, kẻ thù là vĩnh viễn.
- Tốt thôi. Bởi vì ông vi phạm lời hứa nên ông sẽ không được nhận thứ mà ông muốn.
Hoàng tử Quỷ bất động mà các giọt Quỷ huyết đang trôi nổi trước mặt hắn bỗng nhiên vỡ tung. Số Sáu kêu lên kinh hãi:
- Không. Ngài đã hứa với tôi.
- Ta vẫn còn giữ lại một giọt.
Giọt Quỷ huyết cuối cùng còn sót lại rơi xuống tay số Sáu. Một cành cây của Tử Diệp Thụ đột nhiên dài ra, lấy tốc độ sét đánh nhắm thẳng vào người số Sáu. Tốc độ ấy quá nhanh, số Sáu chưa kịp nhận ra tình hình thì cành cây đã lao đến, nhưng đúng lúc ấy Hoàng tử Quỷ phất tay, cành cây lập tức gãy rời.
- Đi đi, ta bảo vệ cho ông rời khỏi khu rừng này an toàn.
Số Sáu vội quá, không kịp cảm ơn. Hắn lắc người, chỉ sau ba giây đã biến mất trong không gian rậm rạp, tối tăm của khu rừng.
Hoàng tử Quỷ cúi đầu nhìn những linh hồn trôi nổi trong rừng. Hắn mới chỉ sử dụng một phần nhỏ của các linh hồn, số lượng còn lại thừa đủ để hắn lột xác thêm ít nhất hai lần nữa. Mỗi lần lột xác đều giúp hắn khai mở các quyền năng mới, lột xác càng nhiều, hắn càng trở nên phi phàm, đến một mức độ nào đó có thể sánh ngang với Vua Quỷ thời sung sức nhất, nhưng hắn cảm thấy chán ghét cuộc sống giết chóc và thao túng người khác vì lợi ích cá nhân. Cho dù hắn không trực tiếp giết họ, cho dù những người này không thật sự là đồng loại của hắn, nhưng tất cả đều là những sinh linh khốn khổ và bị những kẻ có quyền lực chơi đùa như thú vật, bản thân hắn cũng từng như vậy, nhưng hắn không muốn tiếp tục con đường ấy nữa. Hắn không muốn dùng sự hy sinh của họ để trở nên mạnh hơn. Đó là con đường mà Vua Quỷ đã vạch sẵn cho hắn, là con đường mà tất cả những người thông hiểu cuộc sống ở đẳng cấp cao đều cho rằng hắn nên đi, bởi vì tất cả đều nhìn ra những lợi ích to lớn từ trong đó, nhưng bản thân hắn không muốn đi.
Hắn vẫy tay, tất cả các linh hồn đều đồng thời tiêu biến. Những bong bóng màu trắng hóa thành khí và tan đi trong không gian bao la, từ nay không ai còn có thể lợi dụng họ vì bất kỳ mục đích nào nữa.
Hành động vừa rồi của hắn quá sức ngông cuồng, tựa như vị công tử nhà giàu đem tiền đốt sạch. Hai sự việc này nhìn qua thì giống, nhưng bản chất khác hẳn. Công tử nhà giàu đốt tiền để giải trí hoặc vì muốn vênh vang với người đời, còn hắn giải phóng linh hồn vì lòng tốt. Linh hồn với Quỷ quan trọng vô cùng, hiến tế chúng là con đường duy nhất để Quỷ có thể tiến bộ. Vậy mà hắn từ bỏ cả biển linh hồn chỉ bằng một cái vẫy tay. Hành động đó chỉ đơn giản vậy thôi. Đơn giản như thế mà không ai ngoài hắn có thể làm được. Người ta phải tử tế như thế nào mới có thể hy sinh những quyền lợi sát sườn và lớn lao đến thế.
Vua Quỷ giận quá, gầm lên:
- Thằng khốn.
Hoàng tử Quỷ thở dài:
- Phụ vương. Con muốn đi một con đường mới. Từ nay cha hãy xem như không có con trên đời này.
Vua Quỷ cảm nhận được sức mạnh của Hoàng tử Quỷ lúc này đã không còn yếu ớt để lão có thể thao túng như một đứa con nít nữa rồi. Lão xoay chuyển ý định rất nhanh và nói với số Hai:
- Cùng giết nó?
- Tôi cũng có ý nghĩ đó.
Trước khi hai đại nhân vật kịp hành động, Hoàng tử Quỷ đã biến mất, mang theo Tuyết Lan trên tay. Hắn biến mất thực sự, không còn bất cứ dấu vết nào nữa, ngay cả hệ thống lưu ký phức tạp mà Vua Quỷ để lại trong người hắn cũng bằng một cách nào đó hóa thành mây khói. Nhưng mọi việc sẽ không dừng lại ở đó. Câu chuyện về cuộc đời hắn sẽ còn tiếp diễn. Lời ca bi tráng sẽ còn được cất lên. Hắn đã được tạo ra như một kẻ đi săn và khi kẻ đi săn ấy muốn sống theo cách mà hắn muốn thì hắn lại trở thành kẻ bị săn đuổi. Những kẻ hùng mạnh nhất thế giới sẽ săn đuổi hắn. Hắn là một kẻ lập dị trong thế giới tôn sùng sức mạnh và bởi thế mà hắn không có bạn, cũng không có đồng minh, hành trình của hắn vốn dĩ đã cô độc đến thảm thương, lúc này càng trở nên cô độc hơn nữa. Hắn là giọt thủy ngân bị ném vào giữa biển khơi, cuộc đời hắn đã được định sẵn sẽ cứ mãi trôi nổi như thế cho đến ngày sóng biển đánh tan thủy ngân thành muôn mảnh và xóa bỏ sự tồn tại của hắn. Hắn là một con quái vật mà ngay cả những con quái vật khác cũng căm ghét, xem hắn là một kẻ dị dạng đáng nguyền rủa. Trên con đường mà hắn đi, mỗi bước chân đều là cạm bẫy, có những cạm bẫy mà hắn không sao tưởng tượng ra được, nó vượt quá khả năng lý giải của con người. Kẻ dám đứng lên thách thức cả vũ trụ này đã được định sẵn rằng sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook