Hoàng Thượng! Thái Tử Đang Ghen
-
Chương 16: Ngoại truyện : Tư Mã Phong (1)
Hôm nay, trước cửa phủ Tư Mã gia , hỷ pháo ngập trời , từ sáng tinh mơ đã đông người đứng xem , khung cảnh thật là náo nhiệt . Người đứng trước cửa không ngừng bàn tán , nguyên lai là thiếu chủ Tư Mã gia Tư Mã Phong của thiên hạ đệ nhất tranghôm nay nạp thiếp.
"Nghe nói vị thị thiếp này là hoa khôi của Vạn Hoa Lâu , nhan sắc thật là mê hoặc người ta nha"
" Cái gì chứ , chính thê của Tư Mã công tử nhan sắc không phải đã là bậc nhất kinh thành rồi sao ? "
" Ngươi thì biết cái gì chứ , nam nhân khi có được rồi thì cho dù có là tiên nữ trên trời thì cũng chỉ là nữ tử bình thường mà thôi ".
" Chính thê của Tư Mã công tử cũng thật đáng thương a " .
"Chưa biết ai sẽ đáng thương hơn đâu , nghe nói ca ca của nàng ta là đại tướng quân tay giữ binh phù , thế nào rồi cũng có trò hay để xem thôi ".
Trong sảnh chính , Tư Mã Phong một thân hỷ bào rực rỡ, đang tiếp đón bằng hữu , mắt không ngừng nhìn về phía cửa , Thư Nhã sao vẫn chưa xuất hiện , nàng còn giận hắn chuyện nạp thiếp sao ?
Đám bạn xung quanh không ngừng chúc mừng , miệng cười ngã ngớt .
" Phong huynh , hôm nay lại khoát hỷ bào rồi , lần sau lại có khí thế hơn lần đầu nha " .
"Đúng , đúng , là nam nhi sao lại chỉ có một nữ nhân , không phải cho người ta cười rớt cả mồm hay sao ? ".
"Hôm nay tha cho huynh phải bồi hoa khôi , ngày mai phải cùng huynh đệ chúng ta thâu đêm đấy ".
Tư Mã Phong cười như không cười , hắn thật sự rất sợ mất mặt , tuy trong lòng hắn chỉ có Thư Nhã nhưng đám huynh đệ của hắn , ai không có tam thê tứ thiếp, hắn chỉ thú có một người , sẽ không sao . Hắn tuyệt không chạm vào nàng ta , nếu không sao lại chọn một nữ nhân thanh lâu vào cửa chứ , nếu nàng ta an phận không tranh giành với Thư Nhã , hắn tuyệt đối cho nàng an nhàn cả đời mà sống .
Trên ghế chủ vị , nhìn nhi tử cười nói với đám bạn không ra gì , phụ thân của Tư Mã Phong thật sự đau lòng , vì đám bạn không ra gì lại có thể ủy khuất cho con dâu rồi .
Bên ngoài trống kèn inh ỏi báo hiệu kiệu hoa đã đến cửa . Tư Mã Phong vội nhìn xung quanh , nàng thật sự không xuất hiện sao . Khi hắn định ra ngoài đón kiệu hoa thì giọng điệu mỉa mai của đám huynh đệ lại cất lên .
"Hôm nay tướng công nạp thiếp mà chính thê lại không tham dự là thái độ gì đây ".
"Hừ , thật là một nữ tử ích kỷ ".
" Phong huynh , nếu không dạy bảo nàng ta , sau này chỉ làm trò cười cho mọi người thôi "'
Tư Mã Phong trong lòng khó xử , hắn thật sự không muốn làm khó Thư Nhã , nhưng …
" Mau vào gọi thiếu phu nhân ra đây". Tư Mã Phong ra lệnh cho nha hoàn bên cạnh .
Nha hoàn lập tức vâng lệnh rời đi . trong sảnh chính , mọi người đều im lặng chờ xem cuộc vui . Chỉ chưa đầy thời gian một chum trà đã nghe thấy tiếng thét của nha hoàn , tiếp theo đó là tiếng la tất thanh .
" Lão gia , phu nhân , thiếu phu nhân chết rồi" .
Mọi người trong sảnh đều bị kinh hách , chỉ có Tư Mã Phong lao như điên về phía phòng mình .
Trong phòng một màu máu đỏ tươi , Thư Nhã nằm im trên giường , máu từ cổ tay chảy xuống nhiễm đỏ cả một góc giường , rơi xuống mặt đất lạnh lẽo .
Tư Mã Phong hai chân vô lực bước vào phòng , trên bàn có một tờ giấy chỉ vỏn vẹn vài chữ .
" Tư Mã Phong , đời này , kiếp này chuyện Thư Nhã muội hối hận nhất chính là đã trao nhầm một mảnh chân tình cho huynh" .
Từng chữ từng chữ như làm nhòe mắt hắn, nàng sao lại có thể ....
Tư Mã Phong nhìn nữ nhân trong lòng , thân thể đã lạnh băng , khóe mắt sâu cũng không thể ngăn được những giọt nước mắt hối hận , rõ ràng hắn biết nàng yếu đuối , rõ ràng hắn biết sẽ không ổn , sao vẫn còn làm vậy ? .
Trong đầu không ngừng xuất hiện những lời nàng đã nói với hắn .
" Phong ca ca , đời này kiếp này Thư Nhã muội chỉ gả cho huynh , làm thê tử của huynh ".
"Phong ca ca , cưới thêm nàng ấy , huynh sẽ vui vẻ sao ? Vậy huynh cưới nàng ấy đi , muội thành toàn cho huynh ".
"Huynh mau nghỉ sớm đi , mai huynh lại làm tân lang rồi ".
"Này dậy đi , có ai làm tân lang lại dậy muộn như huynh không ? ".
" Đây là lần cuối muội mặc áo chải tóc cho huynh , sau này phải bắt nàng ấy làm , không được phiền muội nữa ".
Tư Mã phong siết chặt vòng tay ôm Thư Nhã vào lòng , nàng sao vẫn lạnh như vậy , hắn ôm nàng nhưng vẫn không giúp nàng ấm lên .
Tư Mã Phong thay bộ y phục đã nhuốm máu của Thư Nhã , chải lại tóc cho nàng , nhìn nàng chỉ như đang say ngủ ,xong lại thay bộ hỷ phục của mình ra , mặc vào một bộ y phục trắng .
Nàng vẫn nói với hắn màu trắng rất thuần khiết , nàng chỉ thích màu trắng , hắn đã từng nói với nàng màu trắng rất dễ bẩn , nàng chỉ hồn nhiên trả lời hắn .
" Chính vì nó rất dễ bẩn nên người mặc nó phải thật cẩn thận , chỉ cần dơ một tí mọi người sẽ nhìn nó không hoàn mỹ ngay, muội rất khó chịu , muội thích sự hoàn mỹ ".
Tư Mã Phong ánh mắt đau đớn , có phải hắn đã bẩn rồi không , nên nàng không cần hắn nữa .
Kiệu hoa , tân khách không từ mà biệt đều lặng lẽ rời đi , Tư Mã gia trong cùng một ngày chuyện vui thành chuyện buồn , thiếp chưa vào đến cửa mà chính thê đã chết rồi thì còn cưới sinh cái gì nữa chứ .
Trong thành không ngừng bàn tán về cái chết của Thư Nhã , có người xót thương nàng phận khổ , có người trách nàng ích kỷ nhưng bàn tán nhiều nhất vẫn là tại sao đã bốn ngày rồi mà Tư Mã gia vẫn không thấy làm tang lễ gì cả , không lẽ thiếu phu nhân tự sát trong ngày đại hỷ làm thiếu gia Tư Mã Phong tức giận tới mức không cho chôn cất luôn sao .
Cũng trong ngày hôm đó , một toán quân binh xuất hiện trên đường chính trong thành , chưa bao giờ dân chúng nhìn thấy được nhiều quan binh đến như vậy , không khỏi trầm trồ .
Vị đại tướng quân kia không phải ca ca của thiếu phu nhân TưMã gia sao ,chắc là đến hỏi tội rồi , lần này Tư Mã gia không được yên rồi .
Toán quân binh dừng lại trước của phủ đệ uy nga phía trên có treo tấm bảng Tư Mã gia , vị tướng quân ngựa cũng không thèm xuống , tức giận phi thẳng vào bên trong , ai ôi tuy nói là oai thật , Tư Mã gia đúng là lớn thật nhưng phi ngựa vào thì phóng bằng cách nào a , xem kìa xem kìa nói có sai đâu , con ngựa lại vào đụng vào bức tường rồi . Thư Kiến Hùng tức giận xuống ngựa , đi nhanh về phía sảnh chính của Tư Mã gia , không chút khách khí hét to .
" Tư Mã Phong ngươi mau giao muội muội ta ra đây "
Nha hoàn nhanh chóng đưa trà lên nhưng Thư Kiến Hùng chỉ phất tay hất chum trà xuống đất .
" Thiếu gia của các ngươi đâu ? Kêu hắn ra đây ngay "
Nha hoàn vội quỳ xuống đất, đầu cuối thấp ." Thư tướng quân , thiếu gia mấy ngày nay đều ở trong phòng , không có ra ngoài ".
" Mau dẫn ta đến đó ".
Thư Kiến Hùng đá văng cánh cửa, nhìn muội muội thân thể đã giá lạnh được Tư Mã Phong ôm trong lòng, không khỏi tức giận .
" Tư Mã Phong , ngươi đây là có ý gì , hối hận ? Ngươi không cho an táng muội muội ta là muốn muội ấy chết cũng không được yên phải không ? "
Thư Kiến Hùng tức giận giành lấy xác Thư Nhã trong lòng Tư Mã phong , chỉ thấy Tư Mã Phong không ngừng ôm chặt lấy xác Thư Nhã , miệng rống giận .
" Huynh làm nàng ấy đau , huynh biết không ? "
" Người làm đau muội muội ta nhất không phải chính là ngươi sao "
Tư Mã Phong thẩn thờ , miệng không ngừng nỉ non . " Phải người làm nàng ấy đau nhất không phải chính là ta sao ? "
"Nghe nói vị thị thiếp này là hoa khôi của Vạn Hoa Lâu , nhan sắc thật là mê hoặc người ta nha"
" Cái gì chứ , chính thê của Tư Mã công tử nhan sắc không phải đã là bậc nhất kinh thành rồi sao ? "
" Ngươi thì biết cái gì chứ , nam nhân khi có được rồi thì cho dù có là tiên nữ trên trời thì cũng chỉ là nữ tử bình thường mà thôi ".
" Chính thê của Tư Mã công tử cũng thật đáng thương a " .
"Chưa biết ai sẽ đáng thương hơn đâu , nghe nói ca ca của nàng ta là đại tướng quân tay giữ binh phù , thế nào rồi cũng có trò hay để xem thôi ".
Trong sảnh chính , Tư Mã Phong một thân hỷ bào rực rỡ, đang tiếp đón bằng hữu , mắt không ngừng nhìn về phía cửa , Thư Nhã sao vẫn chưa xuất hiện , nàng còn giận hắn chuyện nạp thiếp sao ?
Đám bạn xung quanh không ngừng chúc mừng , miệng cười ngã ngớt .
" Phong huynh , hôm nay lại khoát hỷ bào rồi , lần sau lại có khí thế hơn lần đầu nha " .
"Đúng , đúng , là nam nhi sao lại chỉ có một nữ nhân , không phải cho người ta cười rớt cả mồm hay sao ? ".
"Hôm nay tha cho huynh phải bồi hoa khôi , ngày mai phải cùng huynh đệ chúng ta thâu đêm đấy ".
Tư Mã Phong cười như không cười , hắn thật sự rất sợ mất mặt , tuy trong lòng hắn chỉ có Thư Nhã nhưng đám huynh đệ của hắn , ai không có tam thê tứ thiếp, hắn chỉ thú có một người , sẽ không sao . Hắn tuyệt không chạm vào nàng ta , nếu không sao lại chọn một nữ nhân thanh lâu vào cửa chứ , nếu nàng ta an phận không tranh giành với Thư Nhã , hắn tuyệt đối cho nàng an nhàn cả đời mà sống .
Trên ghế chủ vị , nhìn nhi tử cười nói với đám bạn không ra gì , phụ thân của Tư Mã Phong thật sự đau lòng , vì đám bạn không ra gì lại có thể ủy khuất cho con dâu rồi .
Bên ngoài trống kèn inh ỏi báo hiệu kiệu hoa đã đến cửa . Tư Mã Phong vội nhìn xung quanh , nàng thật sự không xuất hiện sao . Khi hắn định ra ngoài đón kiệu hoa thì giọng điệu mỉa mai của đám huynh đệ lại cất lên .
"Hôm nay tướng công nạp thiếp mà chính thê lại không tham dự là thái độ gì đây ".
"Hừ , thật là một nữ tử ích kỷ ".
" Phong huynh , nếu không dạy bảo nàng ta , sau này chỉ làm trò cười cho mọi người thôi "'
Tư Mã Phong trong lòng khó xử , hắn thật sự không muốn làm khó Thư Nhã , nhưng …
" Mau vào gọi thiếu phu nhân ra đây". Tư Mã Phong ra lệnh cho nha hoàn bên cạnh .
Nha hoàn lập tức vâng lệnh rời đi . trong sảnh chính , mọi người đều im lặng chờ xem cuộc vui . Chỉ chưa đầy thời gian một chum trà đã nghe thấy tiếng thét của nha hoàn , tiếp theo đó là tiếng la tất thanh .
" Lão gia , phu nhân , thiếu phu nhân chết rồi" .
Mọi người trong sảnh đều bị kinh hách , chỉ có Tư Mã Phong lao như điên về phía phòng mình .
Trong phòng một màu máu đỏ tươi , Thư Nhã nằm im trên giường , máu từ cổ tay chảy xuống nhiễm đỏ cả một góc giường , rơi xuống mặt đất lạnh lẽo .
Tư Mã Phong hai chân vô lực bước vào phòng , trên bàn có một tờ giấy chỉ vỏn vẹn vài chữ .
" Tư Mã Phong , đời này , kiếp này chuyện Thư Nhã muội hối hận nhất chính là đã trao nhầm một mảnh chân tình cho huynh" .
Từng chữ từng chữ như làm nhòe mắt hắn, nàng sao lại có thể ....
Tư Mã Phong nhìn nữ nhân trong lòng , thân thể đã lạnh băng , khóe mắt sâu cũng không thể ngăn được những giọt nước mắt hối hận , rõ ràng hắn biết nàng yếu đuối , rõ ràng hắn biết sẽ không ổn , sao vẫn còn làm vậy ? .
Trong đầu không ngừng xuất hiện những lời nàng đã nói với hắn .
" Phong ca ca , đời này kiếp này Thư Nhã muội chỉ gả cho huynh , làm thê tử của huynh ".
"Phong ca ca , cưới thêm nàng ấy , huynh sẽ vui vẻ sao ? Vậy huynh cưới nàng ấy đi , muội thành toàn cho huynh ".
"Huynh mau nghỉ sớm đi , mai huynh lại làm tân lang rồi ".
"Này dậy đi , có ai làm tân lang lại dậy muộn như huynh không ? ".
" Đây là lần cuối muội mặc áo chải tóc cho huynh , sau này phải bắt nàng ấy làm , không được phiền muội nữa ".
Tư Mã phong siết chặt vòng tay ôm Thư Nhã vào lòng , nàng sao vẫn lạnh như vậy , hắn ôm nàng nhưng vẫn không giúp nàng ấm lên .
Tư Mã Phong thay bộ y phục đã nhuốm máu của Thư Nhã , chải lại tóc cho nàng , nhìn nàng chỉ như đang say ngủ ,xong lại thay bộ hỷ phục của mình ra , mặc vào một bộ y phục trắng .
Nàng vẫn nói với hắn màu trắng rất thuần khiết , nàng chỉ thích màu trắng , hắn đã từng nói với nàng màu trắng rất dễ bẩn , nàng chỉ hồn nhiên trả lời hắn .
" Chính vì nó rất dễ bẩn nên người mặc nó phải thật cẩn thận , chỉ cần dơ một tí mọi người sẽ nhìn nó không hoàn mỹ ngay, muội rất khó chịu , muội thích sự hoàn mỹ ".
Tư Mã Phong ánh mắt đau đớn , có phải hắn đã bẩn rồi không , nên nàng không cần hắn nữa .
Kiệu hoa , tân khách không từ mà biệt đều lặng lẽ rời đi , Tư Mã gia trong cùng một ngày chuyện vui thành chuyện buồn , thiếp chưa vào đến cửa mà chính thê đã chết rồi thì còn cưới sinh cái gì nữa chứ .
Trong thành không ngừng bàn tán về cái chết của Thư Nhã , có người xót thương nàng phận khổ , có người trách nàng ích kỷ nhưng bàn tán nhiều nhất vẫn là tại sao đã bốn ngày rồi mà Tư Mã gia vẫn không thấy làm tang lễ gì cả , không lẽ thiếu phu nhân tự sát trong ngày đại hỷ làm thiếu gia Tư Mã Phong tức giận tới mức không cho chôn cất luôn sao .
Cũng trong ngày hôm đó , một toán quân binh xuất hiện trên đường chính trong thành , chưa bao giờ dân chúng nhìn thấy được nhiều quan binh đến như vậy , không khỏi trầm trồ .
Vị đại tướng quân kia không phải ca ca của thiếu phu nhân TưMã gia sao ,chắc là đến hỏi tội rồi , lần này Tư Mã gia không được yên rồi .
Toán quân binh dừng lại trước của phủ đệ uy nga phía trên có treo tấm bảng Tư Mã gia , vị tướng quân ngựa cũng không thèm xuống , tức giận phi thẳng vào bên trong , ai ôi tuy nói là oai thật , Tư Mã gia đúng là lớn thật nhưng phi ngựa vào thì phóng bằng cách nào a , xem kìa xem kìa nói có sai đâu , con ngựa lại vào đụng vào bức tường rồi . Thư Kiến Hùng tức giận xuống ngựa , đi nhanh về phía sảnh chính của Tư Mã gia , không chút khách khí hét to .
" Tư Mã Phong ngươi mau giao muội muội ta ra đây "
Nha hoàn nhanh chóng đưa trà lên nhưng Thư Kiến Hùng chỉ phất tay hất chum trà xuống đất .
" Thiếu gia của các ngươi đâu ? Kêu hắn ra đây ngay "
Nha hoàn vội quỳ xuống đất, đầu cuối thấp ." Thư tướng quân , thiếu gia mấy ngày nay đều ở trong phòng , không có ra ngoài ".
" Mau dẫn ta đến đó ".
Thư Kiến Hùng đá văng cánh cửa, nhìn muội muội thân thể đã giá lạnh được Tư Mã Phong ôm trong lòng, không khỏi tức giận .
" Tư Mã Phong , ngươi đây là có ý gì , hối hận ? Ngươi không cho an táng muội muội ta là muốn muội ấy chết cũng không được yên phải không ? "
Thư Kiến Hùng tức giận giành lấy xác Thư Nhã trong lòng Tư Mã phong , chỉ thấy Tư Mã Phong không ngừng ôm chặt lấy xác Thư Nhã , miệng rống giận .
" Huynh làm nàng ấy đau , huynh biết không ? "
" Người làm đau muội muội ta nhất không phải chính là ngươi sao "
Tư Mã Phong thẩn thờ , miệng không ngừng nỉ non . " Phải người làm nàng ấy đau nhất không phải chính là ta sao ? "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook