Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ
-
Chương 6: Cương đao cắm vào hầu, bàn tay cắm vào não (hầu = cổ họng, não = cái đầu)
Tất cả phản ứng tứ chi của lính đặc chủng đều xông vào đại não, trước đây trong lúc cấp trên phát biểu, đã nhắc nhở qua rất nhiều lần. Nếu suy nghĩ quá nhiều, sẽ mất đi thời cơ tốt nhất bảo vệ mình, bất kể người ở đâu, ngoại trừ nhiệm vụ, bảo toàn sinh mạng là quan trọng nhất.
Nàng gần như là theo bản năng vươn tay lên phía trước thăm dò, giơ lên nghênh đón, chặn ngang một thanh đao đưa tới, hai ngón tay mở ra để cho lưỡi dao sắc bén kia đâm xuyên qua theo khe hở kẽ tay của nàng.
Ngón tay quét tới giữa thân đao, đột nhiên dùng sức kẹp lấy, kẻ vung đao càng hoảng sợ, Tần Như Thương cũng bị hù dọa một phen.
Chẳng qua, hắn kinh hãi là người quỷ dị này lại dám tay không kẹp đao, còn Tần Như Thương hoảng sợ vì không hiểu tại sao tay của mình trở nên nhỏ như vậy!
Bất quá, nàng không muốn suy nghĩ nhiều, chỉ sửng sốt chớp mắt sau đó liền di chuyển đan điền (vùng dưới rốn), phát lực mạnh mẽ, trong nháy mắt, bên trong phát ra khí lực so với bình thường hẳn là nhiều hơn gấp bội.
Mu bàn tay khẽ lật, chuôi đao "Phanh.." một tiếng liền đứt đoạn. Cổ tay Tần Như Thương hất về phía trước giơ lên, vững vàng tiếp được nửa đoạn đao kia, không chút suy nghĩ, thuận thế hướng đến cổ họng của người nọ cắm vào.
Tướng sĩ đáng thương kia liền hô một tiếng, cũng không phát ra âm thanh gì, chỉ há hốc mồm, liền thẳng tắp té ngã trên đất.
Ngã một người, ngay sau đó người khác cũng xông lên.
Tần Như Thương bây giờ mới phát hiện thân thể nàng rất kỳ quái, chẳng những tay nhỏ đi, mà ngay cả dáng người hình như cũng thấp xuống.
Lúc bắt đầu, nàng nghĩ rằng là do đối phương quá cao lớn, nhưng đánh nhau một vòng lại phát hiện ra không phải vấn đề của họ.
Chẳng qua, thấp thì cũng có chỗ tốt, ít nhất sẽ linh hoạt. Những người tồn tại ở nơi này, xung quanh đều là nam nhân cao to, thân thể thấp bé bù đắp cho sức lực thiếu sót chưa đủ của nàng.
Rất lâu, nhiều người không đợi được xông đến, nàng khẽ khom người, nhanh chóng đi vòng qua sau lưng đối phương. Sau đó khép lại năm ngón tay, khiến nó giống như một chuôi đao (cán dao), đánh thẳng vào sau ót kẻ địch.
Nàng gần như là theo bản năng vươn tay lên phía trước thăm dò, giơ lên nghênh đón, chặn ngang một thanh đao đưa tới, hai ngón tay mở ra để cho lưỡi dao sắc bén kia đâm xuyên qua theo khe hở kẽ tay của nàng.
Ngón tay quét tới giữa thân đao, đột nhiên dùng sức kẹp lấy, kẻ vung đao càng hoảng sợ, Tần Như Thương cũng bị hù dọa một phen.
Chẳng qua, hắn kinh hãi là người quỷ dị này lại dám tay không kẹp đao, còn Tần Như Thương hoảng sợ vì không hiểu tại sao tay của mình trở nên nhỏ như vậy!
Bất quá, nàng không muốn suy nghĩ nhiều, chỉ sửng sốt chớp mắt sau đó liền di chuyển đan điền (vùng dưới rốn), phát lực mạnh mẽ, trong nháy mắt, bên trong phát ra khí lực so với bình thường hẳn là nhiều hơn gấp bội.
Mu bàn tay khẽ lật, chuôi đao "Phanh.." một tiếng liền đứt đoạn. Cổ tay Tần Như Thương hất về phía trước giơ lên, vững vàng tiếp được nửa đoạn đao kia, không chút suy nghĩ, thuận thế hướng đến cổ họng của người nọ cắm vào.
Tướng sĩ đáng thương kia liền hô một tiếng, cũng không phát ra âm thanh gì, chỉ há hốc mồm, liền thẳng tắp té ngã trên đất.
Ngã một người, ngay sau đó người khác cũng xông lên.
Tần Như Thương bây giờ mới phát hiện thân thể nàng rất kỳ quái, chẳng những tay nhỏ đi, mà ngay cả dáng người hình như cũng thấp xuống.
Lúc bắt đầu, nàng nghĩ rằng là do đối phương quá cao lớn, nhưng đánh nhau một vòng lại phát hiện ra không phải vấn đề của họ.
Chẳng qua, thấp thì cũng có chỗ tốt, ít nhất sẽ linh hoạt. Những người tồn tại ở nơi này, xung quanh đều là nam nhân cao to, thân thể thấp bé bù đắp cho sức lực thiếu sót chưa đủ của nàng.
Rất lâu, nhiều người không đợi được xông đến, nàng khẽ khom người, nhanh chóng đi vòng qua sau lưng đối phương. Sau đó khép lại năm ngón tay, khiến nó giống như một chuôi đao (cán dao), đánh thẳng vào sau ót kẻ địch.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook