“SHIT! SHIT! SHIT!” Tuyền giận dữ quát một đám thị vệ, “Một đám thùng cơm! Ngay cả một người đang sống tìm khắp nơi cũng không thấy! Trẫm làm sao tin tưởng các ngươi được nữa? Triều đình thật sự là nuôi không các ngươi!”
” Ngao ô!” Tiểu bạch thỏ ở một bên tựa hồ cũng phát tiết bất mãn.
Thần cùng Tiểu Tứ đứng ở bên cạnh. Ánh mắt Tiểu Tứ nhìn chằm chằm vào Nhị ca. Mà Thần thì cắn chặt môi dưới, hay tai siết chặt, Mặt cúi gằm xuống đất, không biết đang suy nghĩ gì. Phạm cầm phong thư trong tay, vẻ mặt u sầu mong muốn kiếm ra một ít manh mối……….
Thống lĩnh thị vệ đang quỳ nãy giờ mới cất tiếng: “Bệ hạ bớt giận, thuộc hạ sẽ tăng số người đi tìm Tam điện hạ!”
“Còn không mau đi đi!” Tuyền thiếu chút nữa quăng luôn chén trà đi.
“Vậy, thuộc hạ cáo lui!” Thống lĩnh thị vệ mang một đám thị vệ ly khai đại điện……
Thái giảm tổng quản vừa nhậm chức chưa từng thấy bệ hạ tức giận đến thế, sợ tới mức hai chân run rẩy, chỉ lo sơ sẩy một cái là mất đầu! Đúng lúc này, Tễ Hồng Lẫm mang theo Tấn Nhã hồi cung!
Thái giám tổng quản vừa nghe thái tử hồi cung, tựa như thấy Bồ Tát sống lập tức tiến lên đón, “Ôi, thái tử điện hạ, rốt cục ngài đã trở lại! Bệ hạ đang ở trong điện giận dữ kinh khủng lắm đó!”
“Rốt cuộc sao lại thế này? Đang yên đang lành Phong rời cung làm gì?” Hồng Lẫm kéo Tấn Nhã bước nhanh tới đại điện.
“Đúng đúng!” Thái giảm tổng quản theo sau họ đáp, ” Sáng sớm Tam điện hạ còn hoàn hoàn hảo hảo, nhưng ai biết đến giữa trưa khi nô tài hầu hạ điện hạ dùng bữa thì, liền phát hiện trong tẩm cung Tam điện hạ lưu lại một phong thư, của Tam điện hạ, người nói mình phải rời cung tự do ít ngày….. Sau đó bệ hạ biết được liền tức giận, phái người tìm kiếm khắp nơi, nhưng tìm thế nào cũng không thấy a!”
“Ta hiểu rồi, ngươi cho mọi người lui hết xuống trước đi!” Nói xong hắn bước vào cửa điện.
Tấn Nhã cũng chưa bao giờ thấy Tuyền tức giận, có chút không thích ứng kịp, y theo bản năng túm lấy Hồng Lẫm, “Lẫm ca ca, sẽ không sao đi?”
Hồng Lẫm vỗ nhẹ tay y, “Không sao đâu, không cần sợ hãi! Mỗi khi có chuyệ liên lụy tới phụ thân hoặc chúng ta, ba ba đều như thế!”
“Tiểu Niên Cao!” Gặp Hồng Lẫm trở về, Tuyền lập tức tìm thông tin từ hắn, “Hôm nay ở chợ ngươi có thấy Tiểu Kẹo Đường không?”
“Ba ba, bình tĩnh chút nào! Ta không thấy Phong!” Hồng Lẫm an ủi, “Phong có võ công tốt nhất trong số huynh đệ chúng nhi thần, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu!”
“Đúng vậy, Tuyền à! ” Phạm cũng tới gần Tuyền, ” Phong thư này là do chính tay hắn viết nữa! Bảo chúng ta không cần tìm hắn, hắn sẽ trở về khi thích hợp, ngươi đừng nghĩ nhiều!”
“Nhưng Phạm…….” Tuyền cũng đáp lại Phạm, khẩu khí đã tốt lên chút ít, “Hắn muốn xuất cung, điều đó chẳng sao cả! Nhưng sao phải gạt chúng ta chứ? Hơn nữa lần này cả tiểu bạch thỏ hắn cũng không mang theo! Thần cũng không đi cùng! Ngươi bảo ta làm sao mà yên tâm được?”
“Ba ba, năm nay Phong 15 tuổi rồi! Hắn làm việc gì cũng sẽ đúng mực cả! Có lẽ một vài việc hắn không muốn nói với chúng ta thôi?: Hồng Lẫm tiếp tục khuyên giải.
“15 tuổi vẫn chỉ là trẻ con thôi, cá tính của Phong ta hiểu rõ chứ! Hắn càng nói không sao, thì càng có vấn đề! Có chuyện gì khó nói đâu? Cho dù hắn làm sai việc gì, chỉ cần hắn sửa, chúng ta đều có thể tha thứ mà!” Tuyền sốt ruột khái quát sự việc.
“Ba ba, ta biết vì sao Tam ca rời đi!” Tiểu Tứ mở miệng nói.
“Thật sao?” Tuyền lập tức thay đổi sắc mặt.
“Vâng! Bởi vì người Tam ca thích!” Lời hắn vừa nói ra, người xung quanh đều có biến hóa………. Thẩn ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Tiểu Tứ, Hồng Lẫm cùng Tấn Nhã vì hắn mà hãn một phen!
Phạm khó hiểu hỏi: “Người kia có thai sao? Đó là chuyện tốt, hắn rời cung làm gì?”
“Tam ca đuổi theo người đó!” Khi Tiểu Tứ nói lại đưa mắt về phía Thần.
“Ồ? Đuổi theo? Thật à, Tiểu Tứ?” Đáp án như thế ngoài dự kiến của Tuyền luôn! “Sao mà ngươi biết được?”
“Tam ca từng nói với ta! Hắn còn bảo ta phải giữ bí mật!” Tiểu Tứ mặt không đỏ khí không suyễn nói tiếp, “Nhưng ta thấy ba ba lo lắng như vậy, không thể không nói ra! Sau nếu Tam ca trở về mọi người ngàn vạn lần đừng bảo là ta nói nha!”
“Hà………. Thì ra là thế!” Tuyền cuối cùng cũng có thể thả lỏng, Tiểu Tứ nói hẳn không sai, “Tiểu Tứ yên tâm! Ba ba quyết không bán đứng ngươi! Phạm a! Xem ra không lâu nữa trong cung lại có việc vui đó!” Trái ngược hẳn với sự tức giận lúc nãy, Tuyền đã đứng tuổi lại không đứng đắn nói.
“Ngươi bớt nói nhảm đi!” Phạm cũng thoải mái hơn hẳn, ” Các người cũng về nghỉ ngơi sớm đi! Vì chuyện Phong nhi mà đều mệt mỏi rồi!”
“Dạ, phụ thân, chúng nhi thần cáo lui!” Nói xong một đám rời khỏi đại điện, để không gian lại cho hai người……
“Ta còn có việc, đi trước!” Vừa xuất môn, Thần liền chạy mất.
“Hồng Lẫm không ngăn cản hắn, trái lại chờ hắn chạy xa mới mở miệng hỏi Tiểu Tứ: “Tiểu Tứ, sao lại gạt ba ba và phụ thân?”
Tiểu Tứ cũng sảng khoái, ăn ngay nói thật đáp: “Như vật sẽ tốt cho tất cả mọi người! Tam ca không muốn ở đây! Nhị ca cũng cần thời gian để suy nghĩ! Ba ba và phụ thân sẽ không lo lắng nữa!”
“Vậy Tiểu Tứ, vạn nhất Phong trở lại, không có ý trung nhân thì làm sao?” Tấn Nhã bỗng nhiên nghĩ ra một vấn đề.
“Tiểu Tứ cũng chẳng hoảng, lấy ngữ khí bình thản đáp: “Không có đâu! Tam ca nhất định có người trọng yếu hơn, người kia còn tốt hơn Nhị ca luôn!”
“Sao ngươi biết?” Tấn Nhã nghi hoặc hỏi.
“….” Tiểu Tứ chớp chớp mắt nhìn Tấn Nhã, nhưng không trả lời vấn đề này.
“Tiểu Nhã, vấn đề Tiểu Tứ không trả lời, ngươi đừng hỏi nữa, hẵn sẽ không nói đâu! ” Hồng Lẫ rất hiểu cá tính của đệ đệ mình, “Nhưng Tiểu Tứ à, đại ca cũng có một nghi vấn! Ngươi không đáp cũng phải đáp!”
“Vấn đề gì?” Tiểu Tứ ngẩng cao đầu, bộ dáng rất là đáng yêu.
Hồng Lẫm cười hỏi: “Ngươi cũng biết đi! Có người Thao Liễm ẩn vào Kỳ Nghệ! Ngươi nói xem mục đích của họ là gì?”
“Lẫm ca ca?” Tẫn Nhã không thể tưởng được, Hồng Lẫm lại đi hỏi một oa nhi mới 10 tuooit một vấn đề như thế.
Tiểu Tứ nghe xong cũng có chút kinh ngạc, nhưng lập tức thu lại, “Ngươi cũng gặp hả đại ca? Hẳn đang ở đâu?”
“Sướng Xuân lâu, một kỹ viện!” Hồng Lẫm đáp lại chi tiết.
“Kỹ viện………” Tiểu Tứ cân nhắc một phen, ” Đại ca, ta đã đáp ứng bọn ba ba phải giữ bí mật! Nên không thể nhiều lời!”
“Ta biết a!” Hồng Lẫm cũng hiểu việc đệ đệ ứng phó như thế nào, “Ta cũng không hỏi chuyện trương tấu chương kia! Ta chỉ muốn biết quốc gia kia đến đây có mục đích gì! Việc này thân thái tử nên biết chứ?”
“Đại ca thật gian xảo!” Tiểu Tứ chỉ biết đại ca đang lừa hắn.
“Đâu có đâu có! Thỉnh Tiểu Tứ chỉ giáo nhiều hơn!” Hồng Lẫm làm một bộ dáng khen ngợi.
Tiểu Tứ thấy cũng quá mức rồi, khe khẽ thở dài nói: “Nếu bọn họ ở kỹ viện, mục đích của họ đại ca không phải cũng rõ cả rồi sao?”
“Quả thế!” Mắt Hồng Lẫm hiện lên một tia sáng, “Ta tới tìm ngươi xác nhận một chút thôi! Cảm ơn nhé! Tới đây cac ca hôn cái nào!” Nói xong liền hôn chụt một cái lên mặt Tiểu Tứ. “Tiểu Nhã, chúng ta đi!”
“A?” Tấn Nhã hoàn toàn không hiểu bọn họ nói gì, đã bị Hồng Lẫm mạnh mẽ kéo đi.
” Ngao ô!” Tiểu bạch thỏ ở một bên tựa hồ cũng phát tiết bất mãn.
Thần cùng Tiểu Tứ đứng ở bên cạnh. Ánh mắt Tiểu Tứ nhìn chằm chằm vào Nhị ca. Mà Thần thì cắn chặt môi dưới, hay tai siết chặt, Mặt cúi gằm xuống đất, không biết đang suy nghĩ gì. Phạm cầm phong thư trong tay, vẻ mặt u sầu mong muốn kiếm ra một ít manh mối……….
Thống lĩnh thị vệ đang quỳ nãy giờ mới cất tiếng: “Bệ hạ bớt giận, thuộc hạ sẽ tăng số người đi tìm Tam điện hạ!”
“Còn không mau đi đi!” Tuyền thiếu chút nữa quăng luôn chén trà đi.
“Vậy, thuộc hạ cáo lui!” Thống lĩnh thị vệ mang một đám thị vệ ly khai đại điện……
Thái giảm tổng quản vừa nhậm chức chưa từng thấy bệ hạ tức giận đến thế, sợ tới mức hai chân run rẩy, chỉ lo sơ sẩy một cái là mất đầu! Đúng lúc này, Tễ Hồng Lẫm mang theo Tấn Nhã hồi cung!
Thái giám tổng quản vừa nghe thái tử hồi cung, tựa như thấy Bồ Tát sống lập tức tiến lên đón, “Ôi, thái tử điện hạ, rốt cục ngài đã trở lại! Bệ hạ đang ở trong điện giận dữ kinh khủng lắm đó!”
“Rốt cuộc sao lại thế này? Đang yên đang lành Phong rời cung làm gì?” Hồng Lẫm kéo Tấn Nhã bước nhanh tới đại điện.
“Đúng đúng!” Thái giảm tổng quản theo sau họ đáp, ” Sáng sớm Tam điện hạ còn hoàn hoàn hảo hảo, nhưng ai biết đến giữa trưa khi nô tài hầu hạ điện hạ dùng bữa thì, liền phát hiện trong tẩm cung Tam điện hạ lưu lại một phong thư, của Tam điện hạ, người nói mình phải rời cung tự do ít ngày….. Sau đó bệ hạ biết được liền tức giận, phái người tìm kiếm khắp nơi, nhưng tìm thế nào cũng không thấy a!”
“Ta hiểu rồi, ngươi cho mọi người lui hết xuống trước đi!” Nói xong hắn bước vào cửa điện.
Tấn Nhã cũng chưa bao giờ thấy Tuyền tức giận, có chút không thích ứng kịp, y theo bản năng túm lấy Hồng Lẫm, “Lẫm ca ca, sẽ không sao đi?”
Hồng Lẫm vỗ nhẹ tay y, “Không sao đâu, không cần sợ hãi! Mỗi khi có chuyệ liên lụy tới phụ thân hoặc chúng ta, ba ba đều như thế!”
“Tiểu Niên Cao!” Gặp Hồng Lẫm trở về, Tuyền lập tức tìm thông tin từ hắn, “Hôm nay ở chợ ngươi có thấy Tiểu Kẹo Đường không?”
“Ba ba, bình tĩnh chút nào! Ta không thấy Phong!” Hồng Lẫm an ủi, “Phong có võ công tốt nhất trong số huynh đệ chúng nhi thần, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu!”
“Đúng vậy, Tuyền à! ” Phạm cũng tới gần Tuyền, ” Phong thư này là do chính tay hắn viết nữa! Bảo chúng ta không cần tìm hắn, hắn sẽ trở về khi thích hợp, ngươi đừng nghĩ nhiều!”
“Nhưng Phạm…….” Tuyền cũng đáp lại Phạm, khẩu khí đã tốt lên chút ít, “Hắn muốn xuất cung, điều đó chẳng sao cả! Nhưng sao phải gạt chúng ta chứ? Hơn nữa lần này cả tiểu bạch thỏ hắn cũng không mang theo! Thần cũng không đi cùng! Ngươi bảo ta làm sao mà yên tâm được?”
“Ba ba, năm nay Phong 15 tuổi rồi! Hắn làm việc gì cũng sẽ đúng mực cả! Có lẽ một vài việc hắn không muốn nói với chúng ta thôi?: Hồng Lẫm tiếp tục khuyên giải.
“15 tuổi vẫn chỉ là trẻ con thôi, cá tính của Phong ta hiểu rõ chứ! Hắn càng nói không sao, thì càng có vấn đề! Có chuyện gì khó nói đâu? Cho dù hắn làm sai việc gì, chỉ cần hắn sửa, chúng ta đều có thể tha thứ mà!” Tuyền sốt ruột khái quát sự việc.
“Ba ba, ta biết vì sao Tam ca rời đi!” Tiểu Tứ mở miệng nói.
“Thật sao?” Tuyền lập tức thay đổi sắc mặt.
“Vâng! Bởi vì người Tam ca thích!” Lời hắn vừa nói ra, người xung quanh đều có biến hóa………. Thẩn ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Tiểu Tứ, Hồng Lẫm cùng Tấn Nhã vì hắn mà hãn một phen!
Phạm khó hiểu hỏi: “Người kia có thai sao? Đó là chuyện tốt, hắn rời cung làm gì?”
“Tam ca đuổi theo người đó!” Khi Tiểu Tứ nói lại đưa mắt về phía Thần.
“Ồ? Đuổi theo? Thật à, Tiểu Tứ?” Đáp án như thế ngoài dự kiến của Tuyền luôn! “Sao mà ngươi biết được?”
“Tam ca từng nói với ta! Hắn còn bảo ta phải giữ bí mật!” Tiểu Tứ mặt không đỏ khí không suyễn nói tiếp, “Nhưng ta thấy ba ba lo lắng như vậy, không thể không nói ra! Sau nếu Tam ca trở về mọi người ngàn vạn lần đừng bảo là ta nói nha!”
“Hà………. Thì ra là thế!” Tuyền cuối cùng cũng có thể thả lỏng, Tiểu Tứ nói hẳn không sai, “Tiểu Tứ yên tâm! Ba ba quyết không bán đứng ngươi! Phạm a! Xem ra không lâu nữa trong cung lại có việc vui đó!” Trái ngược hẳn với sự tức giận lúc nãy, Tuyền đã đứng tuổi lại không đứng đắn nói.
“Ngươi bớt nói nhảm đi!” Phạm cũng thoải mái hơn hẳn, ” Các người cũng về nghỉ ngơi sớm đi! Vì chuyện Phong nhi mà đều mệt mỏi rồi!”
“Dạ, phụ thân, chúng nhi thần cáo lui!” Nói xong một đám rời khỏi đại điện, để không gian lại cho hai người……
“Ta còn có việc, đi trước!” Vừa xuất môn, Thần liền chạy mất.
“Hồng Lẫm không ngăn cản hắn, trái lại chờ hắn chạy xa mới mở miệng hỏi Tiểu Tứ: “Tiểu Tứ, sao lại gạt ba ba và phụ thân?”
Tiểu Tứ cũng sảng khoái, ăn ngay nói thật đáp: “Như vật sẽ tốt cho tất cả mọi người! Tam ca không muốn ở đây! Nhị ca cũng cần thời gian để suy nghĩ! Ba ba và phụ thân sẽ không lo lắng nữa!”
“Vậy Tiểu Tứ, vạn nhất Phong trở lại, không có ý trung nhân thì làm sao?” Tấn Nhã bỗng nhiên nghĩ ra một vấn đề.
“Tiểu Tứ cũng chẳng hoảng, lấy ngữ khí bình thản đáp: “Không có đâu! Tam ca nhất định có người trọng yếu hơn, người kia còn tốt hơn Nhị ca luôn!”
“Sao ngươi biết?” Tấn Nhã nghi hoặc hỏi.
“….” Tiểu Tứ chớp chớp mắt nhìn Tấn Nhã, nhưng không trả lời vấn đề này.
“Tiểu Nhã, vấn đề Tiểu Tứ không trả lời, ngươi đừng hỏi nữa, hẵn sẽ không nói đâu! ” Hồng Lẫ rất hiểu cá tính của đệ đệ mình, “Nhưng Tiểu Tứ à, đại ca cũng có một nghi vấn! Ngươi không đáp cũng phải đáp!”
“Vấn đề gì?” Tiểu Tứ ngẩng cao đầu, bộ dáng rất là đáng yêu.
Hồng Lẫm cười hỏi: “Ngươi cũng biết đi! Có người Thao Liễm ẩn vào Kỳ Nghệ! Ngươi nói xem mục đích của họ là gì?”
“Lẫm ca ca?” Tẫn Nhã không thể tưởng được, Hồng Lẫm lại đi hỏi một oa nhi mới 10 tuooit một vấn đề như thế.
Tiểu Tứ nghe xong cũng có chút kinh ngạc, nhưng lập tức thu lại, “Ngươi cũng gặp hả đại ca? Hẳn đang ở đâu?”
“Sướng Xuân lâu, một kỹ viện!” Hồng Lẫm đáp lại chi tiết.
“Kỹ viện………” Tiểu Tứ cân nhắc một phen, ” Đại ca, ta đã đáp ứng bọn ba ba phải giữ bí mật! Nên không thể nhiều lời!”
“Ta biết a!” Hồng Lẫm cũng hiểu việc đệ đệ ứng phó như thế nào, “Ta cũng không hỏi chuyện trương tấu chương kia! Ta chỉ muốn biết quốc gia kia đến đây có mục đích gì! Việc này thân thái tử nên biết chứ?”
“Đại ca thật gian xảo!” Tiểu Tứ chỉ biết đại ca đang lừa hắn.
“Đâu có đâu có! Thỉnh Tiểu Tứ chỉ giáo nhiều hơn!” Hồng Lẫm làm một bộ dáng khen ngợi.
Tiểu Tứ thấy cũng quá mức rồi, khe khẽ thở dài nói: “Nếu bọn họ ở kỹ viện, mục đích của họ đại ca không phải cũng rõ cả rồi sao?”
“Quả thế!” Mắt Hồng Lẫm hiện lên một tia sáng, “Ta tới tìm ngươi xác nhận một chút thôi! Cảm ơn nhé! Tới đây cac ca hôn cái nào!” Nói xong liền hôn chụt một cái lên mặt Tiểu Tứ. “Tiểu Nhã, chúng ta đi!”
“A?” Tấn Nhã hoàn toàn không hiểu bọn họ nói gì, đã bị Hồng Lẫm mạnh mẽ kéo đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook