Hoàng Hậu Bỏ Trốn
-
Quyển 4 - Chương 12: Cướp cô dâu
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
*******Ta đứng ở phía sau nhìn về phía đoàn người phía trước, nước mắt bất giác rơi xuống. Tần Nhi, ta có lỗi với ngươi, tha thứ cho sự ích kỷ của ta. Ta biết rất rõ ngươi đối với ta trung thành, tận tâm. Chính là ta đã quá ích kỷ, đã để ngươi thay ta gả ra ngoài. Kỳ thật, nếu ta không muốn ngươi bị gả đi, ta tuyệt đối sẽ có biện pháp, nhưng là ta không muốn Thiên Ly Quốc cùng Tề Hạo đối lập. Ta không muốn Vương Tử cùng Trữ Vương tạo phản. Ta biết ta rất ích kỷ, ta đã bắt ngươi đem hạnh phúc của chình mình đi đổi lấy thiên hạ thái bình. Tần Nhi, ta nhớ kỹ ngươi, ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ nỗ lực của ngươi, nhớ kỹ ngươi luôn đối với ta thật tốt. Tần Nhi, kiếp này người đầu tiên ta thấy có lỗi nhất đó chính là ngươi. Chính là ngươi luôn quan tâm ta, suy nghĩ cho ta, đối với ta thực tốt, nếu có kiếp sau, ta nguyện sẽ trả lại ân tình này cho người.
Ta nợ ngươi, nợ Dật Phong, nợ Lam Lệ, nợ Lạc Kinh Thiên. Ta nợ rất nhiều người, nếu như kiếp này không trả đủ thì kiếp sau kiếp sau và kiếp sau nữa ta nguyện báo đáp những ân tình này.
Sự áy náy của ta với Tần Nhi ngày một dâng cao, bất giác ngồi xuống đất lúc nào không hay lệ rơi đầy mặt mà òa khóc nhìn mười dặm hồng trang. Bất chợt có người nhẹ nhàng dặt tay lên vai ta, giật mình quay lại, thì ra là Ngọc Tình. Ta chỉ lo cảm nhận bi thương của bản thân mà quên mất nàng. Sắc mặt Ngọc Tình trắng bệch, đau khổ nhìn ta.
“Ảnh Nhi, ta thật không ngờ người hắn thích …..cư nhiên lại là ngươi, vậy mà ta lại chưa từng nghĩ đến “. Vừa nói, nước mắt lại theo khóe mắt nàng chảy xuống, nàng quay mặt đi hướng khác, không nhìn ta.
Ta trong lúc nhất thời cư nhiên không biết nói gì, miệng không sao thốt ra lời. Ta thế nào lại quên Ngọc Tình vẫn luôn rất thích Dật Phong, mà Dật Phong lại trước nhiều người như vậy bày tỏ thích ta, lại còn muốn cướp cô dâu. Nàng….làm sao chấp nhận được chuyện này. Trước kia, Ta vẫn cảm thấy mình không dám đối mặt với nàng, mà bây giờ lại càng không thể đối mặt với nàng. Hai người cứ như vậy trầm mặc không nói, một lúc lâu sau Ngọc Tình mới hướng ta nói:
“ Ta biết chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi không cần tự trách chính mình, ngươi là một nữ tử xuất chúng, nếu ta là nam nhân ta cũng sẽ thích ngươi “ Nàng vừa nói vừa đỡ ta từ dưới dất lên.
“ Ngọc Tình, ta ……” Ta thật sự chán ghét cái vấn đề tình cảm này. Nhìn nàng, ta muốn nói lại thôi.
Ngọc Tình miễn cưỡng cười nói: “Đi, chúng ta trở về đi thôi, chúng ta là tỷ muội, ta như thế nào lại có thể trách ngươi. Hắn thích ngươi, là chuyện của hắn chứ không phải vấn đề của ngươi “Đi được vài bước Ngọc Tình lại nói với ta: “Ảnh Nhi, nếu ngươi thật sự thích hắn, ta sẽ nhường cho ngươi “.
“ Ngọc Tình, không phải, Nước sâu ba nghìn múc lấy một muôi. Ta trong long chỉ có một người duy nhất, ta chỉ xem hắn là bạn tốt mà thôi. Kỳ thực ta thật sự hy vọng các ngươi có thể cùng nhau, hy vọng các ngươi hạnh phúc “ Lời này là lời nói thật long của ta.
Nàng cười nhạt: “ Không nói cái này nữa “ Trên mặt nàng lệ còn ẩm ướt, nàng cười thật thê lương.
Thủ vệ – thị vệ có thể không nhận ra ta, nhưng không thể không nhận ra Ngọc Tình - vị công chúa thường xuyên chạy ra ngoài cung. Nàng có thể như thế là vì có hoàng thượng ân chuẩn, vậy nên cũng không có ai dám ngăn cản nàng. Kỳ thật ta biết Ngọc Tình ra bên ngoài xử lý một số vấn đề phát sinh của cấp trên mà thôi. Có Kim bài trong tay, chúng ta tự nhiên rất dễ dàng ra vào hoàng cung.
Ngọc Tình vừa mới rời xa Thiên Thu, lại gặp vấn đề của Dật Phong, tâm tình phi thường xuống thấp. Chỉ miễn cưỡng nói: “ Ta làm ngươi phiền muộn rồi, ta về nghỉ ngơi trước “ Không hề để ý ta, cứ như vậy một mình rời đi.
Còn ta cũng nhanh chóng chạy về lãnh cung, bởi vì rất có thể ba người bạn hữu kia của ta đang ở đó đợi ta. Lần đầu tiên ta phát hiện rằng mặc dù ta làm người tương đối hèn hạ, nhưng lại có bạn hữu không tệ, bạn hữu có thể liều mạng vì ta cũng không ít. Tần Nhi bị gả đi, ba người bọn họ lại đi cướp dâu. Nếu như có Vân Dung ở đây, nhất định cũng sẽ không do dự mà thay ta xuất giá.
Ta phát hiện ba người bọn họ thật là tự nhiên, không có Lãnh cung chủ ta ở đây lại có thể ngồi trên bàn đá phía trước nói chuyện phiếm với nhau.
Hôm nay, Tần Nhi xuất giá ta cố ý lừa XX ra ngoài, cố ý bảo nàng về thăm gia đình. Phải biết rằng quan hệ giữa nàng và Tần Nhi không đơn giản, giống như nếu ta cùng Ngọc Tình xuất giá, nàng nhất định sẽ liều chết đi theo. Sợ nha đầu này lúc tiễn Tần Nhi đi xuất giá sẽ khóc lóc thương tâm mà lộ ra sơ hở lại làm cho mọi chuyện phức tạp làm ta không an bài ổn thỏa được.
Ta mặc quần áo cung nữ do Tần Nhi để lại, bởi vì bây giờ nàng đã là công chúa nên những quần áo này mang theo cũng không còn thích hợp nữa, bước đi vào cười nói: “ Tam vị, không mời mà tới nha “ Rõ rang là ta đã mời họ tới ~.~
“Ảnh Nhi? “ Ta chỉ nghe được một giọng nói rồi bất giác bị một người ôm lấy. Phong huynh a~, đừng kích động như vậy chứ, nơi này còn có người khác sao có thể làm như vậy chứ.
“ Cái kia …Phong đại ca, sao ngươi lại kích động như vậy, có thể hay không buông ta ra trước “ Thật là không có nhân quyền mà, thỉnh hắn buông tay còn phải dung khẩu khí thương lượng.
Tuyệt Mị cười cười true chọc nói: “ Buông Mai cô nương ra a~ “
Vừa nói như vậy, mà hắn liền miễn cưỡng buông ta ra.
Ta cũng ngồi xuống, 4 người ngồi 4 góc. Hồi lâu mọi người đều trầm mặc không nói gì, cũng không động tĩnh gì, thấy vậy Lam Lệ mặt lạnh lùng túy ý hỏi:
“Ảnh Nhi, ngươi ở chỗ này sao? “
Ta gật đầu: “Đúng vậy, ta ở tại lãnh cung này “
Lam Lệ lập tức nhảy dựng lên nói: “ Thật là lão hoàng đế ghê tởm “ Nhìn bộ dáng nàng thật là muốn làm thịt Tề Hạo mà.
Ta liền kéo nàng xuống: “ Lam tỷ tỷ, đừng kích động, đừng kích động “
Trái lại Dật Phong cười nói: “ Mỗi lần nhìn thấy ngươi là ngươi lại ở lãnh cung “
“Đúng vậy, lãnh cung thật tốt, rất yên tĩnh, lại không có người ngoài ra vào, ở đây ta có thể chân chính làm Nhất Mai ảnh (????)
“ Cô nương, hoàng thượng phong Mai Ảnh công chúa, gả cho thiên ly Vương tử, Mai Ảnh công chúa như thế nào lại biến thành nha hoàn của ngươi? “ Liễu Tuyệt Mị đem nghi hoặc trong long hỏi ta. Gả Tần Nhi còn bố cáo thiên hạ, thật là nhàm chán.
Ta bày ra vẻ mặt vô tội nói: “ Ta nào biết được cái tên Vương Tử kia phát điên cái gì, khi không lại muốn cưới 1 trong 2 người là Mạc Liễm Dung và Mai Ảnh công chúa. Cả 2 người này đều là ta, ta đương nhiên là không có khả năng gả cho hắn. Sau đó, nha hoàn ngu ngốc của ta là Tần Nhi cho rằng Tề Hạo sẽ gả ta cho hắn, liền giả mạo ta đi gặp Vương tử, cứ như vậy liền thành nàng bị gả ra ngoài. “
Lam Lệ nhìn ta, lại nhìn Dật Phong rồi cười nói: “ Phong đại ca nghe nói ngươi bị mang đi hòa thân, liền không ngại ngày đêm kiên trì chạy tới đây “ Ta đương nhiên hiểu nàng đang ám chỉ cái gì, nàng đang nói với ta rằng Dật Phong đối với ta thật thâm tình.
Ta trách cứ nói: “ Ta còn cảm thấy kì quái, ba người các ngươi như thế nào lại đi cùng với nhau. Các ngươi ba cái người ngu ngốc này, như thế nào lại đi cướp dâu nha. Chỉ bằng các ngươi làm sao có thể đánh thắng nhiều người như vậy chứ, đúng là đi chịu chết mà “.
“ Ta tin tưởng ngươi tuyệt đối sẽ không tự nguyện đi hòa thân, nên nghĩ rằng có người ép buộc ngươi, cho nên ta cố ý đến giúp, còn về phần 2 người bọn họ là nữa đường tình cờ gặp mặt “ Dật Phong nhanh chóng nói ra, ta liền biết trong lòng hắn đối với ta thực tốt. Đúng vậy, hắn hiểu rõ ta, ta tuyệt đối sẽ không tự nguyện đi hòa thân bởi vì ta luôn luôn rất ích kỷ.
Tuyệt Mị nói: “ Thiên Tuyệt môn có được một cây linh chi ngàn năm, tại hạ đem đến cho Lam cô nương đền ơn cứu mạng. Vừa lúc nghe được tin tức Mai cô nương gả cho Vương tử, cho nên ta đi xem sự tình rốt cuộc là như thế nào “
Ta nữa giễu cợt nói: “ Hảo, các ngươi rất hiểu rõ ta nha, cũng biết ta là tiểu nhân ích kỷ, tuyệt đối không hy sinh bản thân mình, có phải hay không? “
Ba người cười cười không nói gì, trong long ta biết rất rõ họ có cái ý tứ này mà. Ta nói thế nào cũng coi như là một người tốt, đừng có đánh giá ta như vậy chứ.
“Được, Phong đại ca, lần trước ta đi không lời từ biệt, ngươi sẽ không vì như vậy mà tức giận chứ? “ Ta thường xuyên làm như vậy, cũng phải hướng người ta nói một lời xin lỗi nha.
Dật Phong hòa nhã cười: “ Sẽ không, ngươi cố ý lẩn tránh ta, làm sao có thể nói lời từ biệt chứ “.
Ta bắt đầu cảm thấy có điểm không được tự nhiên: “ Ta không phải có ý tứ đó, Chỉ là…bởi vì ta có chuyện quan trọng cần phải làm “
“ Ngươi như thế nào lại trở về? “ Hắn thấy ta không tự nhiên liền nói sang chuyện khác. Nhưng hắn lại không biết cái chủ đề này càng khiến ta không được tự nhiên. Ta như thế nào lại trở về? Cái nguyên nhân này nói ra có vẻ không tốt lắm. Chẳng lẽ ta lại nói ta bị trúng xuân dược, sau đó bị người ta đưa lên giường? nghĩ tới là não ta lại nóng lên a~.
“ Cũng không có cái gì, cứ như vậy trở về thôi. Thái Hậu, Thành Vương, Ngọc Tình công chúa, còn có Hoàng Thượng đích thân mời ta, ta có thể không trở về sao? “ Ukm, cái giải thích này tương đối hợp lý đi?
“Ảnh Nhi, ngươi quả thật không giống người thường “ Cho nên tất cả mọi người đều đi mời ta phải không, nhưng mà nghĩ lại ta thật là muốn chạy trốn nha.
“ Lam tỷ tỷ, nếu đã tới thì ở lại vài ngày, theo ta tâm sự “ Ta còn nghĩ đây là nhà chính mình nữa chứ, hoàng cung có thể ở lại chơi vài ngày sao?
Lam Lệ cười nói: “ Hoàng cung dù rất tốt, nhưng Lam Lệ thích thế giới rộng lớn bên ngoài hơn “
Ta cuối đầu uể oải nói: “Đúng vậy, ta cũng thấy bên ngoài tốt hơn “
“ Không bằng, ngươi theo ta đi thôi “ Dật Phong bắt đầu đưa ra chủ ý.
Ta rất muốn theo hắn trốn đi, nhưng là trong long không nỡ rời xa Tề Hạo. Ai bảo ta yêu ái không yêu, lại yêu cái người không nên yêu là Tề Hạo chứ. Nghĩ lại, bên người hắn có Vương Mỹ Ngọc, còn có Triệu Tử Tuyết, ta rời đi cũng tốt. Vừa vào lãnh cung, ta đã nghĩ tới Tần Nhi, cảm giác ái náy đối với nàng không cách nào vơi đi. Ra ngoài dạo chơi 1 thời gian cũng không tệ. Ta đột nhiên nghĩ tới Ngọc Tình, không phải là ta nên tạo cho họ một cơ hội hay sao. Vì vậy ta cười nói: “ Hảo, ta theo các ngươi trốn đi, nhưng mà ta nghĩ nên mang theo Ngọc Tình.”
Ba người họ tự nhiên là đồng ý, ta liền ngay cả quần áo cũng không đổi liền đi đến Lung Yên Các.
Lúc Ngọc Tình nghe ta nói muốn trốn ra ngoài mà lại muốn mang theo nàng liền giật mình kinh ngạc hỏi ta: “Ảnh Nhi, ngươi đi, vậy Hoàng thượng làm sao bây giờ? Hắn yêu ngươi như vậy, ngươi nhẫn tâm trốn đi sao? “
“ Ai bảo ta không trở lại? Nếu là trước kia, ta đi ra ngoài nhất định là không trở lại, nhưng lần này ta dự định đi ra ngoài 1 thời gian ngắn thì sẽ trở về. Ngươi cũng biết Triệu Tử Tuyết cùng Vương Mỹ Ngọc đang đấu tranh với nhau, ta lại không muốn nhìn thấy hắn cùng nữ nhân khác ở chung một chỗ. Cho nên ta muốn đi ra ngoài. Bọn ta đợi hắn xử lý mọi chuyện xong thì lại trở về làm độc sủng hoàng hậu. “ Ta xác thực có ý nghĩ bất lương này, ta tự cảm thấy khinh bỉ bản thân với cái ý nghĩ này, dù hắn có đẹp, có giỏi giang đến ta tử bỏ mọi thứ như vậy không. Ta thật là không có tiền đồ.
Ngọc Tình mặt mày nhăn nhó rốt cuộc giãn ra, mặt khó khan nói: “đi ra ngoài là có thể, nhưng mà ta đi, Vương Mỹ Ngọc nàng bên kia …. “Được, nàng cũng giựt dây Vương Mỹ Ngọc được không….
Ta cười hắc hắc: “Để lại cho hoàng thượng một phong thư, thanh tĩnh di phu nhân nã lai dung dung ( ko bjk gi lun) “ Ta đảo đảo mắt: “ Thuận tiện nói cho hắn, sau khi thu thập các thế lực sạch sẽ, hậu cung thanh tịnh thì tới Hồng Trang Phường tìm ta “
Ngọc tình bộ dáng ngây thơ yêu kiều – thập phần đẹp mắt, hôm nay bị nàng bộ dạng tươi cười thần bí lập tức liền hiểu: “ Không sai, Có Tĩnh di phu nhân cùng mẫu hậu ở đây chu toàn, không cần chúng ta quan tâm “.
“Đúng vậy, ngươi gấp gáp cái gì. Trái phải tính toán một hồi, ta cũng để lại một phong thư “.
Chúng ta tính toán hoàn mỹ, sau đó giao cho cung nữ để nàng mang giao cho Tề Hạo. Khi hắn nhìn thấy 2 bức thư này cũng là lúc chúng ta rời đi, hắn sẽ tìm không được chúng ta. Ta cảm giác giống như mình theo người khác bỏ trốn mà lại còn mang theo em chồng nha.
Trở về lãnh cung thay y phục, ta cái gì cũng không mang theo. Đi ra ngoài chỉ cần mang tiền là đủ, mang linh tinh này nọ làm chi. Chúng ta một nhóm năm người ra khỏi hoàng cung, tuyệt đối không phải bằng của chính mà chính là trèo tường ra ngoài đó nha. Chỉ cần trèo qua tường ở phía nam lãnh cung là sẽ ra được bên ngoài rồi. Mặc dù ở trong lãnh cung đã lâu, nhưng ở đây thực sự quá lớn nên trước giờ ta cũng không để ý tới, mà Ngọc Tình cùng Phong Dật thì dường như rất quen thuộc. Phong Dật còn thành thật nói 2 người họ cùng Tề Hạo thường xuyên ra ngoài cung bằng cách này. Lúc nãy chắc chắn Tuyệt Mị cùng Lam Lệ được hắn mang vào cung bắng cách này, xem ra ở đây cũng không an toàn lắm, người khác ra vào quá dễ dàng mà. Bốn người họ đều là cao thủ, chỉ cần nhảy một cái là có thể bay ra ngoài, chỉ có ta là đáng thương bị Lam Lệ vác theo bay ra ngoài.
Ta nợ ngươi, nợ Dật Phong, nợ Lam Lệ, nợ Lạc Kinh Thiên. Ta nợ rất nhiều người, nếu như kiếp này không trả đủ thì kiếp sau kiếp sau và kiếp sau nữa ta nguyện báo đáp những ân tình này.
Sự áy náy của ta với Tần Nhi ngày một dâng cao, bất giác ngồi xuống đất lúc nào không hay lệ rơi đầy mặt mà òa khóc nhìn mười dặm hồng trang. Bất chợt có người nhẹ nhàng dặt tay lên vai ta, giật mình quay lại, thì ra là Ngọc Tình. Ta chỉ lo cảm nhận bi thương của bản thân mà quên mất nàng. Sắc mặt Ngọc Tình trắng bệch, đau khổ nhìn ta.
“Ảnh Nhi, ta thật không ngờ người hắn thích …..cư nhiên lại là ngươi, vậy mà ta lại chưa từng nghĩ đến “. Vừa nói, nước mắt lại theo khóe mắt nàng chảy xuống, nàng quay mặt đi hướng khác, không nhìn ta.
Ta trong lúc nhất thời cư nhiên không biết nói gì, miệng không sao thốt ra lời. Ta thế nào lại quên Ngọc Tình vẫn luôn rất thích Dật Phong, mà Dật Phong lại trước nhiều người như vậy bày tỏ thích ta, lại còn muốn cướp cô dâu. Nàng….làm sao chấp nhận được chuyện này. Trước kia, Ta vẫn cảm thấy mình không dám đối mặt với nàng, mà bây giờ lại càng không thể đối mặt với nàng. Hai người cứ như vậy trầm mặc không nói, một lúc lâu sau Ngọc Tình mới hướng ta nói:
“ Ta biết chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi không cần tự trách chính mình, ngươi là một nữ tử xuất chúng, nếu ta là nam nhân ta cũng sẽ thích ngươi “ Nàng vừa nói vừa đỡ ta từ dưới dất lên.
“ Ngọc Tình, ta ……” Ta thật sự chán ghét cái vấn đề tình cảm này. Nhìn nàng, ta muốn nói lại thôi.
Ngọc Tình miễn cưỡng cười nói: “Đi, chúng ta trở về đi thôi, chúng ta là tỷ muội, ta như thế nào lại có thể trách ngươi. Hắn thích ngươi, là chuyện của hắn chứ không phải vấn đề của ngươi “Đi được vài bước Ngọc Tình lại nói với ta: “Ảnh Nhi, nếu ngươi thật sự thích hắn, ta sẽ nhường cho ngươi “.
“ Ngọc Tình, không phải, Nước sâu ba nghìn múc lấy một muôi. Ta trong long chỉ có một người duy nhất, ta chỉ xem hắn là bạn tốt mà thôi. Kỳ thực ta thật sự hy vọng các ngươi có thể cùng nhau, hy vọng các ngươi hạnh phúc “ Lời này là lời nói thật long của ta.
Nàng cười nhạt: “ Không nói cái này nữa “ Trên mặt nàng lệ còn ẩm ướt, nàng cười thật thê lương.
Thủ vệ – thị vệ có thể không nhận ra ta, nhưng không thể không nhận ra Ngọc Tình - vị công chúa thường xuyên chạy ra ngoài cung. Nàng có thể như thế là vì có hoàng thượng ân chuẩn, vậy nên cũng không có ai dám ngăn cản nàng. Kỳ thật ta biết Ngọc Tình ra bên ngoài xử lý một số vấn đề phát sinh của cấp trên mà thôi. Có Kim bài trong tay, chúng ta tự nhiên rất dễ dàng ra vào hoàng cung.
Ngọc Tình vừa mới rời xa Thiên Thu, lại gặp vấn đề của Dật Phong, tâm tình phi thường xuống thấp. Chỉ miễn cưỡng nói: “ Ta làm ngươi phiền muộn rồi, ta về nghỉ ngơi trước “ Không hề để ý ta, cứ như vậy một mình rời đi.
Còn ta cũng nhanh chóng chạy về lãnh cung, bởi vì rất có thể ba người bạn hữu kia của ta đang ở đó đợi ta. Lần đầu tiên ta phát hiện rằng mặc dù ta làm người tương đối hèn hạ, nhưng lại có bạn hữu không tệ, bạn hữu có thể liều mạng vì ta cũng không ít. Tần Nhi bị gả đi, ba người bọn họ lại đi cướp dâu. Nếu như có Vân Dung ở đây, nhất định cũng sẽ không do dự mà thay ta xuất giá.
Ta phát hiện ba người bọn họ thật là tự nhiên, không có Lãnh cung chủ ta ở đây lại có thể ngồi trên bàn đá phía trước nói chuyện phiếm với nhau.
Hôm nay, Tần Nhi xuất giá ta cố ý lừa XX ra ngoài, cố ý bảo nàng về thăm gia đình. Phải biết rằng quan hệ giữa nàng và Tần Nhi không đơn giản, giống như nếu ta cùng Ngọc Tình xuất giá, nàng nhất định sẽ liều chết đi theo. Sợ nha đầu này lúc tiễn Tần Nhi đi xuất giá sẽ khóc lóc thương tâm mà lộ ra sơ hở lại làm cho mọi chuyện phức tạp làm ta không an bài ổn thỏa được.
Ta mặc quần áo cung nữ do Tần Nhi để lại, bởi vì bây giờ nàng đã là công chúa nên những quần áo này mang theo cũng không còn thích hợp nữa, bước đi vào cười nói: “ Tam vị, không mời mà tới nha “ Rõ rang là ta đã mời họ tới ~.~
“Ảnh Nhi? “ Ta chỉ nghe được một giọng nói rồi bất giác bị một người ôm lấy. Phong huynh a~, đừng kích động như vậy chứ, nơi này còn có người khác sao có thể làm như vậy chứ.
“ Cái kia …Phong đại ca, sao ngươi lại kích động như vậy, có thể hay không buông ta ra trước “ Thật là không có nhân quyền mà, thỉnh hắn buông tay còn phải dung khẩu khí thương lượng.
Tuyệt Mị cười cười true chọc nói: “ Buông Mai cô nương ra a~ “
Vừa nói như vậy, mà hắn liền miễn cưỡng buông ta ra.
Ta cũng ngồi xuống, 4 người ngồi 4 góc. Hồi lâu mọi người đều trầm mặc không nói gì, cũng không động tĩnh gì, thấy vậy Lam Lệ mặt lạnh lùng túy ý hỏi:
“Ảnh Nhi, ngươi ở chỗ này sao? “
Ta gật đầu: “Đúng vậy, ta ở tại lãnh cung này “
Lam Lệ lập tức nhảy dựng lên nói: “ Thật là lão hoàng đế ghê tởm “ Nhìn bộ dáng nàng thật là muốn làm thịt Tề Hạo mà.
Ta liền kéo nàng xuống: “ Lam tỷ tỷ, đừng kích động, đừng kích động “
Trái lại Dật Phong cười nói: “ Mỗi lần nhìn thấy ngươi là ngươi lại ở lãnh cung “
“Đúng vậy, lãnh cung thật tốt, rất yên tĩnh, lại không có người ngoài ra vào, ở đây ta có thể chân chính làm Nhất Mai ảnh (????)
“ Cô nương, hoàng thượng phong Mai Ảnh công chúa, gả cho thiên ly Vương tử, Mai Ảnh công chúa như thế nào lại biến thành nha hoàn của ngươi? “ Liễu Tuyệt Mị đem nghi hoặc trong long hỏi ta. Gả Tần Nhi còn bố cáo thiên hạ, thật là nhàm chán.
Ta bày ra vẻ mặt vô tội nói: “ Ta nào biết được cái tên Vương Tử kia phát điên cái gì, khi không lại muốn cưới 1 trong 2 người là Mạc Liễm Dung và Mai Ảnh công chúa. Cả 2 người này đều là ta, ta đương nhiên là không có khả năng gả cho hắn. Sau đó, nha hoàn ngu ngốc của ta là Tần Nhi cho rằng Tề Hạo sẽ gả ta cho hắn, liền giả mạo ta đi gặp Vương tử, cứ như vậy liền thành nàng bị gả ra ngoài. “
Lam Lệ nhìn ta, lại nhìn Dật Phong rồi cười nói: “ Phong đại ca nghe nói ngươi bị mang đi hòa thân, liền không ngại ngày đêm kiên trì chạy tới đây “ Ta đương nhiên hiểu nàng đang ám chỉ cái gì, nàng đang nói với ta rằng Dật Phong đối với ta thật thâm tình.
Ta trách cứ nói: “ Ta còn cảm thấy kì quái, ba người các ngươi như thế nào lại đi cùng với nhau. Các ngươi ba cái người ngu ngốc này, như thế nào lại đi cướp dâu nha. Chỉ bằng các ngươi làm sao có thể đánh thắng nhiều người như vậy chứ, đúng là đi chịu chết mà “.
“ Ta tin tưởng ngươi tuyệt đối sẽ không tự nguyện đi hòa thân, nên nghĩ rằng có người ép buộc ngươi, cho nên ta cố ý đến giúp, còn về phần 2 người bọn họ là nữa đường tình cờ gặp mặt “ Dật Phong nhanh chóng nói ra, ta liền biết trong lòng hắn đối với ta thực tốt. Đúng vậy, hắn hiểu rõ ta, ta tuyệt đối sẽ không tự nguyện đi hòa thân bởi vì ta luôn luôn rất ích kỷ.
Tuyệt Mị nói: “ Thiên Tuyệt môn có được một cây linh chi ngàn năm, tại hạ đem đến cho Lam cô nương đền ơn cứu mạng. Vừa lúc nghe được tin tức Mai cô nương gả cho Vương tử, cho nên ta đi xem sự tình rốt cuộc là như thế nào “
Ta nữa giễu cợt nói: “ Hảo, các ngươi rất hiểu rõ ta nha, cũng biết ta là tiểu nhân ích kỷ, tuyệt đối không hy sinh bản thân mình, có phải hay không? “
Ba người cười cười không nói gì, trong long ta biết rất rõ họ có cái ý tứ này mà. Ta nói thế nào cũng coi như là một người tốt, đừng có đánh giá ta như vậy chứ.
“Được, Phong đại ca, lần trước ta đi không lời từ biệt, ngươi sẽ không vì như vậy mà tức giận chứ? “ Ta thường xuyên làm như vậy, cũng phải hướng người ta nói một lời xin lỗi nha.
Dật Phong hòa nhã cười: “ Sẽ không, ngươi cố ý lẩn tránh ta, làm sao có thể nói lời từ biệt chứ “.
Ta bắt đầu cảm thấy có điểm không được tự nhiên: “ Ta không phải có ý tứ đó, Chỉ là…bởi vì ta có chuyện quan trọng cần phải làm “
“ Ngươi như thế nào lại trở về? “ Hắn thấy ta không tự nhiên liền nói sang chuyện khác. Nhưng hắn lại không biết cái chủ đề này càng khiến ta không được tự nhiên. Ta như thế nào lại trở về? Cái nguyên nhân này nói ra có vẻ không tốt lắm. Chẳng lẽ ta lại nói ta bị trúng xuân dược, sau đó bị người ta đưa lên giường? nghĩ tới là não ta lại nóng lên a~.
“ Cũng không có cái gì, cứ như vậy trở về thôi. Thái Hậu, Thành Vương, Ngọc Tình công chúa, còn có Hoàng Thượng đích thân mời ta, ta có thể không trở về sao? “ Ukm, cái giải thích này tương đối hợp lý đi?
“Ảnh Nhi, ngươi quả thật không giống người thường “ Cho nên tất cả mọi người đều đi mời ta phải không, nhưng mà nghĩ lại ta thật là muốn chạy trốn nha.
“ Lam tỷ tỷ, nếu đã tới thì ở lại vài ngày, theo ta tâm sự “ Ta còn nghĩ đây là nhà chính mình nữa chứ, hoàng cung có thể ở lại chơi vài ngày sao?
Lam Lệ cười nói: “ Hoàng cung dù rất tốt, nhưng Lam Lệ thích thế giới rộng lớn bên ngoài hơn “
Ta cuối đầu uể oải nói: “Đúng vậy, ta cũng thấy bên ngoài tốt hơn “
“ Không bằng, ngươi theo ta đi thôi “ Dật Phong bắt đầu đưa ra chủ ý.
Ta rất muốn theo hắn trốn đi, nhưng là trong long không nỡ rời xa Tề Hạo. Ai bảo ta yêu ái không yêu, lại yêu cái người không nên yêu là Tề Hạo chứ. Nghĩ lại, bên người hắn có Vương Mỹ Ngọc, còn có Triệu Tử Tuyết, ta rời đi cũng tốt. Vừa vào lãnh cung, ta đã nghĩ tới Tần Nhi, cảm giác ái náy đối với nàng không cách nào vơi đi. Ra ngoài dạo chơi 1 thời gian cũng không tệ. Ta đột nhiên nghĩ tới Ngọc Tình, không phải là ta nên tạo cho họ một cơ hội hay sao. Vì vậy ta cười nói: “ Hảo, ta theo các ngươi trốn đi, nhưng mà ta nghĩ nên mang theo Ngọc Tình.”
Ba người họ tự nhiên là đồng ý, ta liền ngay cả quần áo cũng không đổi liền đi đến Lung Yên Các.
Lúc Ngọc Tình nghe ta nói muốn trốn ra ngoài mà lại muốn mang theo nàng liền giật mình kinh ngạc hỏi ta: “Ảnh Nhi, ngươi đi, vậy Hoàng thượng làm sao bây giờ? Hắn yêu ngươi như vậy, ngươi nhẫn tâm trốn đi sao? “
“ Ai bảo ta không trở lại? Nếu là trước kia, ta đi ra ngoài nhất định là không trở lại, nhưng lần này ta dự định đi ra ngoài 1 thời gian ngắn thì sẽ trở về. Ngươi cũng biết Triệu Tử Tuyết cùng Vương Mỹ Ngọc đang đấu tranh với nhau, ta lại không muốn nhìn thấy hắn cùng nữ nhân khác ở chung một chỗ. Cho nên ta muốn đi ra ngoài. Bọn ta đợi hắn xử lý mọi chuyện xong thì lại trở về làm độc sủng hoàng hậu. “ Ta xác thực có ý nghĩ bất lương này, ta tự cảm thấy khinh bỉ bản thân với cái ý nghĩ này, dù hắn có đẹp, có giỏi giang đến ta tử bỏ mọi thứ như vậy không. Ta thật là không có tiền đồ.
Ngọc Tình mặt mày nhăn nhó rốt cuộc giãn ra, mặt khó khan nói: “đi ra ngoài là có thể, nhưng mà ta đi, Vương Mỹ Ngọc nàng bên kia …. “Được, nàng cũng giựt dây Vương Mỹ Ngọc được không….
Ta cười hắc hắc: “Để lại cho hoàng thượng một phong thư, thanh tĩnh di phu nhân nã lai dung dung ( ko bjk gi lun) “ Ta đảo đảo mắt: “ Thuận tiện nói cho hắn, sau khi thu thập các thế lực sạch sẽ, hậu cung thanh tịnh thì tới Hồng Trang Phường tìm ta “
Ngọc tình bộ dáng ngây thơ yêu kiều – thập phần đẹp mắt, hôm nay bị nàng bộ dạng tươi cười thần bí lập tức liền hiểu: “ Không sai, Có Tĩnh di phu nhân cùng mẫu hậu ở đây chu toàn, không cần chúng ta quan tâm “.
“Đúng vậy, ngươi gấp gáp cái gì. Trái phải tính toán một hồi, ta cũng để lại một phong thư “.
Chúng ta tính toán hoàn mỹ, sau đó giao cho cung nữ để nàng mang giao cho Tề Hạo. Khi hắn nhìn thấy 2 bức thư này cũng là lúc chúng ta rời đi, hắn sẽ tìm không được chúng ta. Ta cảm giác giống như mình theo người khác bỏ trốn mà lại còn mang theo em chồng nha.
Trở về lãnh cung thay y phục, ta cái gì cũng không mang theo. Đi ra ngoài chỉ cần mang tiền là đủ, mang linh tinh này nọ làm chi. Chúng ta một nhóm năm người ra khỏi hoàng cung, tuyệt đối không phải bằng của chính mà chính là trèo tường ra ngoài đó nha. Chỉ cần trèo qua tường ở phía nam lãnh cung là sẽ ra được bên ngoài rồi. Mặc dù ở trong lãnh cung đã lâu, nhưng ở đây thực sự quá lớn nên trước giờ ta cũng không để ý tới, mà Ngọc Tình cùng Phong Dật thì dường như rất quen thuộc. Phong Dật còn thành thật nói 2 người họ cùng Tề Hạo thường xuyên ra ngoài cung bằng cách này. Lúc nãy chắc chắn Tuyệt Mị cùng Lam Lệ được hắn mang vào cung bắng cách này, xem ra ở đây cũng không an toàn lắm, người khác ra vào quá dễ dàng mà. Bốn người họ đều là cao thủ, chỉ cần nhảy một cái là có thể bay ra ngoài, chỉ có ta là đáng thương bị Lam Lệ vác theo bay ra ngoài.
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook