Hoàng Đế Arcane
-
Chương 3: Arcane Scholar (Học giả Arcane)
Sau khi đi bộ gần 3 tiếng, cậu nhìn thấy ánh sáng mạnh hơn tỏa ra trong một góc. Cậu ép mình vào sát bức tường, các tia sét quanh cậu cũng tự điều chỉnh để tránh va chạm. Cậu yên lặng nhòm ra.
7 con Goblin đang túm tụm quanh một đống lửa ăn uống... Rainer quyết định vờ không nhìn thấy thứ chúng đang ăn. Thi thoảng lại có âm thanh từ trong yết hầu lọt ra. Nó dường như hình thành nên một loại ngôn ngữ, cho tới khi cửa sổ tin nhắn xuất hiện ở góc dưới bên phải. Cậu không biết nó có lô-gic nào không.
Tin nhắn đi kèm với một mẩu thông tin bật lên. Cứ như cậu đã biết ngay từ đầu. Dĩ nhiên đống thông tin ấy đối với cậu mà nói giống như kiểu một người đã xem anime vietsub nhiều năm bỗng nhiên nổi hứng xem không sub, và kết quả là họ chỉ có thể hiểu được những chữ phổ biến và rời rạc, cộng thêm vài gợi ý từ bối cảnh. Và họ nhận ra cuộc đời mình dài hơn bất kỳ người nào.
Do dự một lúc, Rainer cộng 3 điểm kĩ năng vào nó. Cậu biết mình không thể học nó bằng Sleep Learning và bọn chúng cũng chẳng có vẻ gì sẽ dạy cho cậu. Tốn 1 điểm để nâng lên level 2, và 2 điểm để lên level 3. Bây giờ nó gần bằng kiến thức của một học sinh tiểu học. Cậu bắt đầu dõi theo cuộc trò chuyện của bọn chúng.
“Sao Grum lại dài. Grum chậm chạp.”
“Cả Magpie cũng dài. Magpie chậm chạp.”
Một con trông có vẻ là thủ lĩnh của cả nhóm, và là con duy nhất không phải level 1 lên tiếng. Nó muốn một con Goblin khác tiếp lời.
Ôi wtf? Không biết bao nhiêu tiếng trôi qua và chúng nó không nhận ra là có gì đó sai sai à? Hay là chúng vốn chẳng quan tâm?
“Pigtongue [Lưỡi lợn] đến lượt mày. Hãy đi kiếm chỗ quặng tốt, giống như Be’tar Huktar ấy.”
Nhìn điệu cười kỳ lạ theo sau đó, cậu đoán Be’tar có lẽ là một từ lóng dùng cho giống cái, tương tự như bitch, cơ mà cậu cũng không thể chắc chắn về ý kiến đó. Ý nghĩ về con cái mà chúng vừa nhắc đến cộng với những thứ chúng đang ăn khiến dạ dày Rainer quặn lên vì sợ hãi. Huktar, cậu không biết, nhưng xem xét hoàn cảnh xung quanh thì đó giống như tên một bộ tộc. Cậu hiểu ngôn ngữ này đủ để đưa ra phán đoán dù rằng vốn từ vựng còn thiếu.
Rainer cần phải hành động ngay, khi mà chúng vẫn còn đang ngồi im và xao lãng. Nếu cậu làm chúng bất ngờ thì 2 Bolt không đủ để xử hết 7 con. Ngay lúc cậu vừa định quẹo vào góc, cậu bất chợt ngưng lại bước chân. Cảm giác tội lỗi hành hạ cậu. Đầu tiên là hai con Goblin ngu ngốc, và những con Goblin có ngôn ngữ này.
“Mình đang...giết người sao?”
Nhưng chỉ cần nhớ đến thứ mà chúng đang ăn cũng đủ để dìm xuống bất kỳ cảm giác tội lỗi nào. Cậu lúc này cực kỳ tin tưởng vào sự sống sót của người xứng đáng nhất. Cũng không khác mấy với nuôi lợn, nói một cách logic thì đó là cách lũ Goblin ấy nghĩ khi ăn thịt con người. Ăn thịt dưới bất kỳ tư cách nào thì đối với Rainer cũng không có gì khác biệt, cậu xốc lại tinh thần, thế nhưng ý nghĩ về việc ai đó đang ăn thịt người vẫn làm cậu khó chịu. Dù sao cậu cũng là con người.
Nhưng bước chân ngập ngừng khiến cậu phải di chuyển thật khẽ qua khúc quanh. Lũ Goblin đang vui vẻ bỗng trở nên cảnh giác.
Con đầu đàn ngay lập tức đứng dậy, nắm lấy gậy và hét lên, sau đó chạy về phía Rainer với tốc độ nhanh hơn bất kỳ con Goblin nào trước đó. Chiếc giày sắt tóe lửa trước tốc độ của nó.
“HukTar!”
“Giết!!”
Rainer thậm chí chưa kịp phản ứng thì con Goblin đã ở trước mặt cậu, nhưng cậu được cứu bởi 4 Arcane vũ trang đồng loạt bắn ra. Chúng tiêu diệt con Goblin trước mắt cậu thành tro bụi. Một tay xé đôi con Goblin, mặt cậu nhăn nhúm vì sức mạnh kinh khủng của những tia sét, cậu băng qua đống lửa nấu ăn của chúng. 6 con Goblin còn lại bị sốc một giây, sau đó chúng la hét rồi chạy loạn lên và niệm phép thuật bằng tiếng Muknar.
Tuy phản ứng chậm chạp, nhưng vẫn đủ tầm xa để cậu bắn ra Arcane Bolt về phía chúng, điều khiển nó tấn công 3 con trước khi tan biến vào một góc. Mặc dù đòn tấn công rất hoàn hảo nhưng Rainer lập tức tái mặt trước hiệu quả của nó. Nếu các tia sét không tự động bắn ra đúng lúc, thì cái chết là thứ chờ đợi cậu. Và nếu lũ Goblin tấn công thay vì bỏ trốn thì cậu sẽ không đủ nhanh để giết được 1 hoặc 2 con, và sẽ chết. Nhưng thực tế là gì? Thực tế là chúng sẽ không trở lại và mang theo vũ khí.
Đường hầm khá thấp làm cho người ta có cảm giác an toàn. Ít nhất thì sẽ không có con vật khổng lồ nào nhảy bổ vào cậu. Nhưng hi vọng ấy bị dập tắt bởi suy nghĩ về những người khổng lồ độc ác chạy bằng 4 chân và đuổi theo cậu như con thú điên cuồng. Bây giờ, điều đó chẳng dễ chịu chút nào.
Trấn tĩnh lại, Rainer nhớ đến những tin nhắn đã xuất hiện, sau đó niệm phép Arcane Bolt Armament thêm bốn lần nữa. Mana của cậu từ 11 giảm xuống còn 4.
Rainer nhận được tổng cộng 16% sau khi giết 3 con Goblin ở level này. Đó là do class của Goblin hay do level, cậu cũng không biết. Những con Goblin ngồi cạnh con đầu đàn đều có level 1, không có class. Có vẻ như dù không có class thì mọi thứ đều có level 1 thay vì 0.
Nhìn theo hướng những con Goblin bỏ trốn, Rainer không có ý định đuổi theo. Cho dù cậu có thể chạy hết tốc lực trong vài phút, nhưng thế thì sao? Cậu thậm chí còn không thể đến gần.
Rainer nhìn vào cái xác của một người cậu đã giết. Thật kỳ quái và gớm ghiếc. Trông nó cũng chẳng khá hơn là mấy so với lúc chưa bị cậu giết. Cậu không biết liệu mình còn có thể tiếp tục làm thế và duy trì tình trạng này không. Hay cậu vẫn muốn giữ bản ngã trước kia? Bây giờ con người dễ dàng bị giết như thế sao? Có phải cậu đang trên con đường trở thành một cá nhân độc lập? Ngay lúc này niềm hạnh phúc khi có được exp đã lấn áp hết cảm giác tội lỗi khi tước đi mạng sống của lũ Goblin đó.
Cậu thở dài, hiểu rằng dù ở phe nào hay đưa ra quyết định gì chăng nữa thì cậu cũng vẫn yêu quý mạng sống của mình hơn bất kỳ ai. Cậu hướng về hướng ngược lại với hướng mà lũ Goblin vừa chạy, đột nhiên nhận ra trên đầu mình thiếu thiếu. Bầu trời đêm trong vắt nhìn thấy sao, đống lửa vẫn đang cháy cùng miếng thịt quay của một tên xấu số nào đó đã trở thành bữa ăn của lũ Goblin. Rainer không có tâm trí để ý miếng thịt bởi vì trước mắt cậu là 2 mặt trăng đang sáng vằng vặc trên trời. Những bức tường quá cao để có thể trèo lên, độ cao bằng khoảng 5 người.
Một mặt trăng chiếu ánh sáng màu vàng kim, mặt trăng còn lại thì lấp lánh ánh sáng xanh tím. Cả hai loại ánh sáng nhẹ nhàng pha trộn giữa những ngôi sao trên bầu trời.
“Mình thật sự không còn ở trên Trái Đất nữa sao?”
Rainer đi về phía trước và nhanh chóng gặp một tình huống khó xử khác, một lối rẽ. Chúng chia thành 6 đường hầm khác nhau và hầu hết đều có dấu hiệu đã có người từng đi qua. Chỉ có một lối không. Và đó là lối mà cậu chọn. Mana của cậu xuống thấp vì đã niệm 4 Arcane Bolt và bắn lũ Goblin bỏ chạy vì thế việc gặp phải bất kỳ ai lúc này đúng là xui xẻo. Ít nhất nếu bọn Goblin kia quay lại tìm kiếm cậu thì chúng cũng phải đấu tranh không biết đi đường nào. Hoặc là không. Chỉ cần một con chó bất kể loại nào, lũ Goblin cũng có thể dễ dàng tìm thấy cậu. Ngay cả một tên ngu ngốc cũng sẽ chú ý thấy dấu chân của cậu trong một đường hầm trước nay chưa ai viếng thăm.
Thời gian hồi Mana của cậu là ưu tiên hàng đầu. Cậu có thể thử nâng cao khả năng hỗn chiến bằng kĩ năng Sleep Learning nhưng bây giờ không giống trước đó nữa. Bởi vì cần phải ngủ trong 8 tiếng liên tục, cho dù cậu có thể ngủ lâu như thế, thì cậu cũng sẽ thành mục tiêu của cuộc hỗn chiến. Đặc biệt là với một người level 10.
Rainer nhận thấy con đường trước mặt mình hơi dốc lên. Cậu không biết nó sẽ dẫn tới đâu. Có thể cậu đang tiến gần hơn với lối ra, hoặc một cửa tử, hay là đi sâu hơn vào trong hầm mỏ. Nếu hầm mỏ này là một ngọn núi, vậy thì cậu đang đi sâu hơn vào ngọn núi đó. Nếu nó ở dưới lòng đất thì cậu có thể đang tiến tới lối ra. Nhưng việc không có dấu vết người từng qua lại cũng có thể nghĩa là đây là lối chết. Hoặc một nơi mà ngay cả quái vật cũng sợ bước vào...
Nghĩ vậy, song cậu vẫn tiến bước về phía trước. Nỗi sợ cái chết, sợ những con Goblin và chủ nhân của chúng cứ lấp đầy tâm trí cậu. Cậu đoán chúng có một chủ nhân, vì những gì chúng làm có vẻ không đủ thông minh để có thể quản lý quá trình hoạt động của một hầm mỏ. Chúng đang tìm quặng. Mục tiêu đó khiến cậu làm rõ được mong muốn của chúng.
Con đường phía trước mặt cậu có cảm giác như ngày càng dốc hơn và uốn khúc theo một hình dạng xoắn ốc với vài nhánh rẽ. Cậu không phải là chuyên gia về kiến trúc hầm mỏ nên không biết nó có ý nghĩa gì. Cũng chẳng có gợi ý nào cho cậu. Mà dù có đi nữa, thì đây là hầm mỏ trong một thế giới khác. Những người xây dựng ban đầu có thể xây như vậy để tránh thứ gì đó, hoặc tệ hơn, tránh một ai đó.
Sau gần một giờ đi bộ, Rainer cuối cùng cũng bắt đầu thấy ánh sáng ở trên đầu. Viễn cảnh tự do lại thúc đẩy cậu chạy về phía trước, quên cả việc bây giờ là ban đêm nên ánh sáng sẽ sáng hơn bình thường và trông như một đốm lửa. Cậu nhìn chằm chằm vào một căn phòng được xây dựng tỉ mỉ, nó được thắp sáng bởi một thứ ánh sáng kỳ lạ. Cậu đang nấp sau tấm ván cửa nhìn trộm vào căn phòng đó.
Căn phòng thu hút sự chú ý của cậu đến mức tất cả những nỗi sợ và rắc rối trước đấy đều bị đặt ra sau. Một phòng thí nghiệm phép thuật. Không nghi ngờ gì nữa. Trong lúc còn chưa hiểu mục đích của chúng là gì, cậu nhìn thấy vài thứ trong phòng có viết chú ngữ phép thuật gì đó. Những cuộn giấy được xếp thành hàng trên bức tường xa, và một thứ trông như quyền trượng nằm trên mặt bàn. Cả căn phòng được thắp sáng bởi một quả cầu màu cam treo trên trần nhà. Tất cả bùa chú và cách sử dụng chú văn Rainer chưa bao giờ thấy. Các ghi chép nằm ngổn ngang khắp bàn tạo ra cảm giác lộn xộn giống như căn phòng thí nghiệm phép thuật của Rainer.
Cậu giám định vài món đồ mình cảm thấy hứng thú.
Tin nhắn vừa xuất hiện đã xác nhận suy đoán của cậu về việc kĩ năng được hình thành dựa trên kiến thức. Chúng sẽ tăng theo mức độ hiểu biết.
Vậy nơi này gọi nó là ngôn ngữ Faaran Runic? Hiểu được 3 thứ. Điều duy nhất mình có thể hiểu về chữ Run (chữ viết của dân tộc Bắc Âu vào khoảng thế kỷ 2) trong căn phòng này là hai biểu tượng liên quan đến dòng Mana. Cách hoạt động của dụng cụ này? Không có manh mối gì cả. Mình chưa bao giờ nhìn thấy một dụng cụ phép thuật, ai mà biết chữ Run lại hữu dụng trong tình huống thế này cơ chứ.
Rainer muốn dùng một Bolt để phá tan thứ chắn trước mặt mình, cậu lui về sau, đột nhiên nghe thấy tiếng la hét và ai đó bước vào phòng. Cậu tiếc nuối ra lệnh cho Bolt vũ trang hủy bỏ rồi cúi thấp xuống.
“Đồ chết tiệt, nếu ngươi không đưa cho ta thứ ta muốn thì ta sẽ trả ngươi về với những kẻ đã bắt giữ ngươi.”
Dường như giọng nói trầm trầm ấy thuộc về một người nói tiếng Muknar giống như lũ Goblin. Nó làm gợi nhớ đến một ngôn ngữ có thật. Giọng gầm gừ có lẽ thuộc về những con Goblin nhỏ hơn, chúng dùng nó thay cho lời nói.
“Không, xin ngươi, Luna sẽ làm, Luna sẽ làm mà, xin đừng gửi Luna về đó.”
Một giọng nói ngọt ngào xen lẫn sợ hãi nói cùng một thứ tiếng đáp lại. Giọng nói ấy dường như hòa nhã hơn. Và cảnh tượng đập vào mắt Rainer đã giải thích tất cả.
Người vừa được mang vào phòng là một cô nàng đẹp lộng lẫy đã bị thương và quần áo rách rưới. Cô có mái tóc nâu dài tới thắt lưng và đôi mắt xanh lục trong trẻo. Nhưng vết thương trên người cô thực sự rất nghiêm trọng. Cô mặc một bộ váy xanh hơi rách nát với những vết cháy xém khắp nơi. Giữa tất cả những cái đó, thứ làm Rainer cảm thấy tức giận nhất là đôi cánh của cô. Chúng bị thương rất nặng, dù bị thương tàn tạ nhưng nó vẫn tỏa ra ánh sáng xanh lam. Cô có tổng cộng 4 cánh như cánh bướm nhưng nó nhọn đầu và có những khớp xương nhỏ giống cánh dơi. Cơ mà đó chỉ là hình dáng ban đầu của đôi cánh. Còn bây giờ nó xẻ ra theo nhiều hướng kỳ lạ và một trong 4 rũ xuống không có sức lực. Cậu không thể tưởng tượng ra được nỗi đau khi có một bộ phận cơ thể bị như thế.
Con Goblin, trông bề ngoài giống một Shaman (Pháp sư), mang cô đi trong một cái lồng nhỏ chỉ cao khoảng 30cm. Bản thân cô cao chưa đến 15cm, một mẩu dây thừng nhỏ trói chân cô với cái lồng.
“Gihihihi, tốt, tốt. Ngoan ngoãn đợi ở đây, ta sẽ trở lại nhanh thôi. Mong là ngươi sẽ làm tốt việc của mình, nàng tiên nhỏ.(class Fairy)”
“Luna sẽ làm tốt... sẽ làm tốt...”
Rainer lúc trước khi nhìn thấy thứ mà lũ Goblin ăn cậu vẫn còn cảm thấy tội lỗi vì đã giết mấy con. Giờ thì cảm giác đó hoàn toàn biến mất. Sự tra tấn này đã vượt quá mức chịu đựng của sinh vật bình thường nhất. Dù chúng có là con người thì cậu cũng vẫn cảm thấy như thế.
Đợi vài phút sau khi con Goblin kia rời đi và nghe tiếng khóc đau đớn của Fairy, cậu cố gắng tạo ra một loại Arcane Bolt khác để phá cánh cửa một cách nhẹ nhàng nhất. Cậu không biết con Goblin kia đã đi được bao xa hay liệu có lính gác ở bên ngoài cánh cửa nhảy vào không.
Cậu còn 8 điểm Mana. Tệ nhất cậu cũng phải tiết kiệm thêm 2 Mana nữa mới đủ thổi tung tấm ván cửa và chạy trốn cùng cô ấy. Kỳ lạ là cậu không cảm thấy chút trở ngại nào, cũng không thấy lính canh gác của người Runic, dù vậy nhưng khả năng của chúng hẳn là khác nhau. Ít nhất cậu sẽ thử. Nói thật ra, Goblin rất ít khi phòng thủ trong hầm mỏ này, vì theo Rainer đoán, chúng hoàn toàn chiếm trọn hầm mỏ. Thêm nữa là việc con Goblin kia bỏ lại quyền trượng của mình trong phòng nên cậu cũng bớt lý do để lo lắng.
Cậu niệm một [Arcane Bolt] và giữ nó trong lòng bàn tay. Dần dần, cậu bắt đầu di chuyển nó lên đầu ngón tay. Cậu không biết liệu nó có biến thành một lưỡi đao và chém ra không.
Những đặc tính của phép thuật [Arcane Bolt] mà cậu biết đó là chứa đựng năng lượng Arcane và thể hiện ra đặc tính của nó khi va chạm. Cậu có thể chỉ đang tạo ra một loại Bolt tầm ngắn. Hay nói cách khác, một thứ vô dụng.
Sau khi đã chạy hết chiều dài tay cậu, nó được giữ ở trên ngón tay, cậu cố gắng làm dẹt Bolt đó thành hình dáng lưỡi kiếm mà mình đang tưởng tượng trong đầu. Lúc này Rainer mới hiểu ý nghĩa thực sự của việc có [Arcane Bolt] level 10. Cậu không chỉ đạt được đỉnh cao của phép thuật đó mà hơn thế, việc kiểm soát năng lượng Arcane sẽ đạt đến mức không thể đem so sánh với trước đây.
Lưỡi kiếm biến thành hình dẹt và bắt đầu tăng chiều dài, nhưng đến cuối cùng nó vẫn chỉ là một Bolt có hình dạng kỳ cục. Rainer nhẹ nhàng ra lệnh đối với Bolt, trong khi một nửa lý trí của cậu vẫn giữ nó đứng yên tại chỗ.
Cậu phải dốc hết sức lực mới giữ được năng lượng Arcane ở hình dạng này. Có thể thấy rõ qua số lượng Mana liên tục giảm và năng lượng Arcane dao động lên xuống như muốn thoát khỏi tầm kiểm soát của cậu. Đúng lúc cậu cảm thấy mình có thể nới lỏng tập chung thì đột ngột thanh kiếm đâm vào những tấm ván chẳng khác nào xé gió, cậu bắt đầu chém xuyên qua tấm ván cửa và một loạt tin nhắn hiện ra.
Chính là thanh kiếm mang sức mạnh Arcane màu tím đang ngưng tụ trên tay cậu và hút dần Mana và sự tập trung của cậu.
Vì quá nóng vội, Mana của cậu tụt không phanh, Rainer bỏ đống tin nhắn sang một bên. Cậu xẻ đôi tấm ván. Khi chưa mảnh ván nào kịp rơi xuống, một cái lỗ lởm chởm lớn hơn người cậu đã được tạo ra. Bỏ quên luôn đống tin nhắn, cậu chạy thẳng vào căn phòng và nhặt lấy mọi thứ mình cần.
Team dịch: Đéo cần tên
Trans + Editor: Cáo
7 con Goblin đang túm tụm quanh một đống lửa ăn uống... Rainer quyết định vờ không nhìn thấy thứ chúng đang ăn. Thi thoảng lại có âm thanh từ trong yết hầu lọt ra. Nó dường như hình thành nên một loại ngôn ngữ, cho tới khi cửa sổ tin nhắn xuất hiện ở góc dưới bên phải. Cậu không biết nó có lô-gic nào không.
Đạt được kĩ năng: Muknar Language (Ngôn ngữ Muknar) Level 1/10 |
Tin nhắn đi kèm với một mẩu thông tin bật lên. Cứ như cậu đã biết ngay từ đầu. Dĩ nhiên đống thông tin ấy đối với cậu mà nói giống như kiểu một người đã xem anime vietsub nhiều năm bỗng nhiên nổi hứng xem không sub, và kết quả là họ chỉ có thể hiểu được những chữ phổ biến và rời rạc, cộng thêm vài gợi ý từ bối cảnh. Và họ nhận ra cuộc đời mình dài hơn bất kỳ người nào.
Do dự một lúc, Rainer cộng 3 điểm kĩ năng vào nó. Cậu biết mình không thể học nó bằng Sleep Learning và bọn chúng cũng chẳng có vẻ gì sẽ dạy cho cậu. Tốn 1 điểm để nâng lên level 2, và 2 điểm để lên level 3. Bây giờ nó gần bằng kiến thức của một học sinh tiểu học. Cậu bắt đầu dõi theo cuộc trò chuyện của bọn chúng.
“Sao Grum lại dài. Grum chậm chạp.”
“Cả Magpie cũng dài. Magpie chậm chạp.”
Một con trông có vẻ là thủ lĩnh của cả nhóm, và là con duy nhất không phải level 1 lên tiếng. Nó muốn một con Goblin khác tiếp lời.
Ôi wtf? Không biết bao nhiêu tiếng trôi qua và chúng nó không nhận ra là có gì đó sai sai à? Hay là chúng vốn chẳng quan tâm?
Goblin, Đực, Warrior Level 3. |
“Pigtongue [Lưỡi lợn] đến lượt mày. Hãy đi kiếm chỗ quặng tốt, giống như Be’tar Huktar ấy.”
Nhìn điệu cười kỳ lạ theo sau đó, cậu đoán Be’tar có lẽ là một từ lóng dùng cho giống cái, tương tự như bitch, cơ mà cậu cũng không thể chắc chắn về ý kiến đó. Ý nghĩ về con cái mà chúng vừa nhắc đến cộng với những thứ chúng đang ăn khiến dạ dày Rainer quặn lên vì sợ hãi. Huktar, cậu không biết, nhưng xem xét hoàn cảnh xung quanh thì đó giống như tên một bộ tộc. Cậu hiểu ngôn ngữ này đủ để đưa ra phán đoán dù rằng vốn từ vựng còn thiếu.
Rainer cần phải hành động ngay, khi mà chúng vẫn còn đang ngồi im và xao lãng. Nếu cậu làm chúng bất ngờ thì 2 Bolt không đủ để xử hết 7 con. Ngay lúc cậu vừa định quẹo vào góc, cậu bất chợt ngưng lại bước chân. Cảm giác tội lỗi hành hạ cậu. Đầu tiên là hai con Goblin ngu ngốc, và những con Goblin có ngôn ngữ này.
“Mình đang...giết người sao?”
Nhưng chỉ cần nhớ đến thứ mà chúng đang ăn cũng đủ để dìm xuống bất kỳ cảm giác tội lỗi nào. Cậu lúc này cực kỳ tin tưởng vào sự sống sót của người xứng đáng nhất. Cũng không khác mấy với nuôi lợn, nói một cách logic thì đó là cách lũ Goblin ấy nghĩ khi ăn thịt con người. Ăn thịt dưới bất kỳ tư cách nào thì đối với Rainer cũng không có gì khác biệt, cậu xốc lại tinh thần, thế nhưng ý nghĩ về việc ai đó đang ăn thịt người vẫn làm cậu khó chịu. Dù sao cậu cũng là con người.
Nhưng bước chân ngập ngừng khiến cậu phải di chuyển thật khẽ qua khúc quanh. Lũ Goblin đang vui vẻ bỗng trở nên cảnh giác.
Con đầu đàn ngay lập tức đứng dậy, nắm lấy gậy và hét lên, sau đó chạy về phía Rainer với tốc độ nhanh hơn bất kỳ con Goblin nào trước đó. Chiếc giày sắt tóe lửa trước tốc độ của nó.
“HukTar!”
“Giết!!”
Rainer thậm chí chưa kịp phản ứng thì con Goblin đã ở trước mặt cậu, nhưng cậu được cứu bởi 4 Arcane vũ trang đồng loạt bắn ra. Chúng tiêu diệt con Goblin trước mắt cậu thành tro bụi. Một tay xé đôi con Goblin, mặt cậu nhăn nhúm vì sức mạnh kinh khủng của những tia sét, cậu băng qua đống lửa nấu ăn của chúng. 6 con Goblin còn lại bị sốc một giây, sau đó chúng la hét rồi chạy loạn lên và niệm phép thuật bằng tiếng Muknar.
Tuy phản ứng chậm chạp, nhưng vẫn đủ tầm xa để cậu bắn ra Arcane Bolt về phía chúng, điều khiển nó tấn công 3 con trước khi tan biến vào một góc. Mặc dù đòn tấn công rất hoàn hảo nhưng Rainer lập tức tái mặt trước hiệu quả của nó. Nếu các tia sét không tự động bắn ra đúng lúc, thì cái chết là thứ chờ đợi cậu. Và nếu lũ Goblin tấn công thay vì bỏ trốn thì cậu sẽ không đủ nhanh để giết được 1 hoặc 2 con, và sẽ chết. Nhưng thực tế là gì? Thực tế là chúng sẽ không trở lại và mang theo vũ khí.
Đường hầm khá thấp làm cho người ta có cảm giác an toàn. Ít nhất thì sẽ không có con vật khổng lồ nào nhảy bổ vào cậu. Nhưng hi vọng ấy bị dập tắt bởi suy nghĩ về những người khổng lồ độc ác chạy bằng 4 chân và đuổi theo cậu như con thú điên cuồng. Bây giờ, điều đó chẳng dễ chịu chút nào.
Trấn tĩnh lại, Rainer nhớ đến những tin nhắn đã xuất hiện, sau đó niệm phép Arcane Bolt Armament thêm bốn lần nữa. Mana của cậu từ 11 giảm xuống còn 4.
Đạt được 16% exp. Đạt được 5% exp. Đạt được 5% exp. Đạt được 5% exp. |
Rainer nhận được tổng cộng 16% sau khi giết 3 con Goblin ở level này. Đó là do class của Goblin hay do level, cậu cũng không biết. Những con Goblin ngồi cạnh con đầu đàn đều có level 1, không có class. Có vẻ như dù không có class thì mọi thứ đều có level 1 thay vì 0.
Nhìn theo hướng những con Goblin bỏ trốn, Rainer không có ý định đuổi theo. Cho dù cậu có thể chạy hết tốc lực trong vài phút, nhưng thế thì sao? Cậu thậm chí còn không thể đến gần.
Rainer nhìn vào cái xác của một người cậu đã giết. Thật kỳ quái và gớm ghiếc. Trông nó cũng chẳng khá hơn là mấy so với lúc chưa bị cậu giết. Cậu không biết liệu mình còn có thể tiếp tục làm thế và duy trì tình trạng này không. Hay cậu vẫn muốn giữ bản ngã trước kia? Bây giờ con người dễ dàng bị giết như thế sao? Có phải cậu đang trên con đường trở thành một cá nhân độc lập? Ngay lúc này niềm hạnh phúc khi có được exp đã lấn áp hết cảm giác tội lỗi khi tước đi mạng sống của lũ Goblin đó.
Cậu thở dài, hiểu rằng dù ở phe nào hay đưa ra quyết định gì chăng nữa thì cậu cũng vẫn yêu quý mạng sống của mình hơn bất kỳ ai. Cậu hướng về hướng ngược lại với hướng mà lũ Goblin vừa chạy, đột nhiên nhận ra trên đầu mình thiếu thiếu. Bầu trời đêm trong vắt nhìn thấy sao, đống lửa vẫn đang cháy cùng miếng thịt quay của một tên xấu số nào đó đã trở thành bữa ăn của lũ Goblin. Rainer không có tâm trí để ý miếng thịt bởi vì trước mắt cậu là 2 mặt trăng đang sáng vằng vặc trên trời. Những bức tường quá cao để có thể trèo lên, độ cao bằng khoảng 5 người.
Một mặt trăng chiếu ánh sáng màu vàng kim, mặt trăng còn lại thì lấp lánh ánh sáng xanh tím. Cả hai loại ánh sáng nhẹ nhàng pha trộn giữa những ngôi sao trên bầu trời.
“Mình thật sự không còn ở trên Trái Đất nữa sao?”
Rainer đi về phía trước và nhanh chóng gặp một tình huống khó xử khác, một lối rẽ. Chúng chia thành 6 đường hầm khác nhau và hầu hết đều có dấu hiệu đã có người từng đi qua. Chỉ có một lối không. Và đó là lối mà cậu chọn. Mana của cậu xuống thấp vì đã niệm 4 Arcane Bolt và bắn lũ Goblin bỏ chạy vì thế việc gặp phải bất kỳ ai lúc này đúng là xui xẻo. Ít nhất nếu bọn Goblin kia quay lại tìm kiếm cậu thì chúng cũng phải đấu tranh không biết đi đường nào. Hoặc là không. Chỉ cần một con chó bất kể loại nào, lũ Goblin cũng có thể dễ dàng tìm thấy cậu. Ngay cả một tên ngu ngốc cũng sẽ chú ý thấy dấu chân của cậu trong một đường hầm trước nay chưa ai viếng thăm.
Thời gian hồi Mana của cậu là ưu tiên hàng đầu. Cậu có thể thử nâng cao khả năng hỗn chiến bằng kĩ năng Sleep Learning nhưng bây giờ không giống trước đó nữa. Bởi vì cần phải ngủ trong 8 tiếng liên tục, cho dù cậu có thể ngủ lâu như thế, thì cậu cũng sẽ thành mục tiêu của cuộc hỗn chiến. Đặc biệt là với một người level 10.
Rainer nhận thấy con đường trước mặt mình hơi dốc lên. Cậu không biết nó sẽ dẫn tới đâu. Có thể cậu đang tiến gần hơn với lối ra, hoặc một cửa tử, hay là đi sâu hơn vào trong hầm mỏ. Nếu hầm mỏ này là một ngọn núi, vậy thì cậu đang đi sâu hơn vào ngọn núi đó. Nếu nó ở dưới lòng đất thì cậu có thể đang tiến tới lối ra. Nhưng việc không có dấu vết người từng qua lại cũng có thể nghĩa là đây là lối chết. Hoặc một nơi mà ngay cả quái vật cũng sợ bước vào...
Nghĩ vậy, song cậu vẫn tiến bước về phía trước. Nỗi sợ cái chết, sợ những con Goblin và chủ nhân của chúng cứ lấp đầy tâm trí cậu. Cậu đoán chúng có một chủ nhân, vì những gì chúng làm có vẻ không đủ thông minh để có thể quản lý quá trình hoạt động của một hầm mỏ. Chúng đang tìm quặng. Mục tiêu đó khiến cậu làm rõ được mong muốn của chúng.
Con đường phía trước mặt cậu có cảm giác như ngày càng dốc hơn và uốn khúc theo một hình dạng xoắn ốc với vài nhánh rẽ. Cậu không phải là chuyên gia về kiến trúc hầm mỏ nên không biết nó có ý nghĩa gì. Cũng chẳng có gợi ý nào cho cậu. Mà dù có đi nữa, thì đây là hầm mỏ trong một thế giới khác. Những người xây dựng ban đầu có thể xây như vậy để tránh thứ gì đó, hoặc tệ hơn, tránh một ai đó.
Sau gần một giờ đi bộ, Rainer cuối cùng cũng bắt đầu thấy ánh sáng ở trên đầu. Viễn cảnh tự do lại thúc đẩy cậu chạy về phía trước, quên cả việc bây giờ là ban đêm nên ánh sáng sẽ sáng hơn bình thường và trông như một đốm lửa. Cậu nhìn chằm chằm vào một căn phòng được xây dựng tỉ mỉ, nó được thắp sáng bởi một thứ ánh sáng kỳ lạ. Cậu đang nấp sau tấm ván cửa nhìn trộm vào căn phòng đó.
Căn phòng thu hút sự chú ý của cậu đến mức tất cả những nỗi sợ và rắc rối trước đấy đều bị đặt ra sau. Một phòng thí nghiệm phép thuật. Không nghi ngờ gì nữa. Trong lúc còn chưa hiểu mục đích của chúng là gì, cậu nhìn thấy vài thứ trong phòng có viết chú ngữ phép thuật gì đó. Những cuộn giấy được xếp thành hàng trên bức tường xa, và một thứ trông như quyền trượng nằm trên mặt bàn. Cả căn phòng được thắp sáng bởi một quả cầu màu cam treo trên trần nhà. Tất cả bùa chú và cách sử dụng chú văn Rainer chưa bao giờ thấy. Các ghi chép nằm ngổn ngang khắp bàn tạo ra cảm giác lộn xộn giống như căn phòng thí nghiệm phép thuật của Rainer.
Cậu giám định vài món đồ mình cảm thấy hứng thú.
Quyền trượng gỗ sồi mê hoặc Khi phép thuật lưu chuyển qua chiếc quyền trượng này, hiệu quả của nó +5 Intelligence. |
Quyển trục Sao băng Dòng mana phun lên cao giải phóng ra một cơn mưa sao băng vào mục tiêu. |
Quả cầu ánh lửa mê hoặc Tỏa ra ánh sáng tương tự như ngọn lửa tự nhiên. |
Đạt được kĩ năng: Ngôn ngữ Faaran Runic. Level 3/10 |
Tin nhắn vừa xuất hiện đã xác nhận suy đoán của cậu về việc kĩ năng được hình thành dựa trên kiến thức. Chúng sẽ tăng theo mức độ hiểu biết.
Vậy nơi này gọi nó là ngôn ngữ Faaran Runic? Hiểu được 3 thứ. Điều duy nhất mình có thể hiểu về chữ Run (chữ viết của dân tộc Bắc Âu vào khoảng thế kỷ 2) trong căn phòng này là hai biểu tượng liên quan đến dòng Mana. Cách hoạt động của dụng cụ này? Không có manh mối gì cả. Mình chưa bao giờ nhìn thấy một dụng cụ phép thuật, ai mà biết chữ Run lại hữu dụng trong tình huống thế này cơ chứ.
Rainer muốn dùng một Bolt để phá tan thứ chắn trước mặt mình, cậu lui về sau, đột nhiên nghe thấy tiếng la hét và ai đó bước vào phòng. Cậu tiếc nuối ra lệnh cho Bolt vũ trang hủy bỏ rồi cúi thấp xuống.
“Đồ chết tiệt, nếu ngươi không đưa cho ta thứ ta muốn thì ta sẽ trả ngươi về với những kẻ đã bắt giữ ngươi.”
Dường như giọng nói trầm trầm ấy thuộc về một người nói tiếng Muknar giống như lũ Goblin. Nó làm gợi nhớ đến một ngôn ngữ có thật. Giọng gầm gừ có lẽ thuộc về những con Goblin nhỏ hơn, chúng dùng nó thay cho lời nói.
“Không, xin ngươi, Luna sẽ làm, Luna sẽ làm mà, xin đừng gửi Luna về đó.”
Một giọng nói ngọt ngào xen lẫn sợ hãi nói cùng một thứ tiếng đáp lại. Giọng nói ấy dường như hòa nhã hơn. Và cảnh tượng đập vào mắt Rainer đã giải thích tất cả.
Người vừa được mang vào phòng là một cô nàng đẹp lộng lẫy đã bị thương và quần áo rách rưới. Cô có mái tóc nâu dài tới thắt lưng và đôi mắt xanh lục trong trẻo. Nhưng vết thương trên người cô thực sự rất nghiêm trọng. Cô mặc một bộ váy xanh hơi rách nát với những vết cháy xém khắp nơi. Giữa tất cả những cái đó, thứ làm Rainer cảm thấy tức giận nhất là đôi cánh của cô. Chúng bị thương rất nặng, dù bị thương tàn tạ nhưng nó vẫn tỏa ra ánh sáng xanh lam. Cô có tổng cộng 4 cánh như cánh bướm nhưng nó nhọn đầu và có những khớp xương nhỏ giống cánh dơi. Cơ mà đó chỉ là hình dáng ban đầu của đôi cánh. Còn bây giờ nó xẻ ra theo nhiều hướng kỳ lạ và một trong 4 rũ xuống không có sức lực. Cậu không thể tưởng tượng ra được nỗi đau khi có một bộ phận cơ thể bị như thế.
Con Goblin, trông bề ngoài giống một Shaman (Pháp sư), mang cô đi trong một cái lồng nhỏ chỉ cao khoảng 30cm. Bản thân cô cao chưa đến 15cm, một mẩu dây thừng nhỏ trói chân cô với cái lồng.
“Gihihihi, tốt, tốt. Ngoan ngoãn đợi ở đây, ta sẽ trở lại nhanh thôi. Mong là ngươi sẽ làm tốt việc của mình, nàng tiên nhỏ.(class Fairy)”
“Luna sẽ làm tốt... sẽ làm tốt...”
Rainer lúc trước khi nhìn thấy thứ mà lũ Goblin ăn cậu vẫn còn cảm thấy tội lỗi vì đã giết mấy con. Giờ thì cảm giác đó hoàn toàn biến mất. Sự tra tấn này đã vượt quá mức chịu đựng của sinh vật bình thường nhất. Dù chúng có là con người thì cậu cũng vẫn cảm thấy như thế.
Đợi vài phút sau khi con Goblin kia rời đi và nghe tiếng khóc đau đớn của Fairy, cậu cố gắng tạo ra một loại Arcane Bolt khác để phá cánh cửa một cách nhẹ nhàng nhất. Cậu không biết con Goblin kia đã đi được bao xa hay liệu có lính gác ở bên ngoài cánh cửa nhảy vào không.
Cậu còn 8 điểm Mana. Tệ nhất cậu cũng phải tiết kiệm thêm 2 Mana nữa mới đủ thổi tung tấm ván cửa và chạy trốn cùng cô ấy. Kỳ lạ là cậu không cảm thấy chút trở ngại nào, cũng không thấy lính canh gác của người Runic, dù vậy nhưng khả năng của chúng hẳn là khác nhau. Ít nhất cậu sẽ thử. Nói thật ra, Goblin rất ít khi phòng thủ trong hầm mỏ này, vì theo Rainer đoán, chúng hoàn toàn chiếm trọn hầm mỏ. Thêm nữa là việc con Goblin kia bỏ lại quyền trượng của mình trong phòng nên cậu cũng bớt lý do để lo lắng.
Cậu niệm một [Arcane Bolt] và giữ nó trong lòng bàn tay. Dần dần, cậu bắt đầu di chuyển nó lên đầu ngón tay. Cậu không biết liệu nó có biến thành một lưỡi đao và chém ra không.
Những đặc tính của phép thuật [Arcane Bolt] mà cậu biết đó là chứa đựng năng lượng Arcane và thể hiện ra đặc tính của nó khi va chạm. Cậu có thể chỉ đang tạo ra một loại Bolt tầm ngắn. Hay nói cách khác, một thứ vô dụng.
Sau khi đã chạy hết chiều dài tay cậu, nó được giữ ở trên ngón tay, cậu cố gắng làm dẹt Bolt đó thành hình dáng lưỡi kiếm mà mình đang tưởng tượng trong đầu. Lúc này Rainer mới hiểu ý nghĩa thực sự của việc có [Arcane Bolt] level 10. Cậu không chỉ đạt được đỉnh cao của phép thuật đó mà hơn thế, việc kiểm soát năng lượng Arcane sẽ đạt đến mức không thể đem so sánh với trước đây.
Lưỡi kiếm biến thành hình dẹt và bắt đầu tăng chiều dài, nhưng đến cuối cùng nó vẫn chỉ là một Bolt có hình dạng kỳ cục. Rainer nhẹ nhàng ra lệnh đối với Bolt, trong khi một nửa lý trí của cậu vẫn giữ nó đứng yên tại chỗ.
Cậu phải dốc hết sức lực mới giữ được năng lượng Arcane ở hình dạng này. Có thể thấy rõ qua số lượng Mana liên tục giảm và năng lượng Arcane dao động lên xuống như muốn thoát khỏi tầm kiểm soát của cậu. Đúng lúc cậu cảm thấy mình có thể nới lỏng tập chung thì đột ngột thanh kiếm đâm vào những tấm ván chẳng khác nào xé gió, cậu bắt đầu chém xuyên qua tấm ván cửa và một loạt tin nhắn hiện ra.
Đạt được phép thuật mới: Arcane Blade level 1/15 (Kiếm Arcane) |
Chính là thanh kiếm mang sức mạnh Arcane màu tím đang ngưng tụ trên tay cậu và hút dần Mana và sự tập trung của cậu.
Tạo 2 phép thuật cùng bậc: Thưởng exp, 5 điểm kĩ năng và danh hiệu: Arcane Scholar (Học giả Arcane) |
Exp +212% |
Đang xử lý exp thừa. |
Arcanist đã tăng lên level 2/25. Các thuộc tính tiêu chuẩn đã được phân phối. Được thưởng 1 điểm Thuộc tính và điểm kĩ năng. |
Vì quá nóng vội, Mana của cậu tụt không phanh, Rainer bỏ đống tin nhắn sang một bên. Cậu xẻ đôi tấm ván. Khi chưa mảnh ván nào kịp rơi xuống, một cái lỗ lởm chởm lớn hơn người cậu đã được tạo ra. Bỏ quên luôn đống tin nhắn, cậu chạy thẳng vào căn phòng và nhặt lấy mọi thứ mình cần.
Team dịch: Đéo cần tên
Trans + Editor: Cáo
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook