Hoan Lạc Tụng
-
Chương 6
“Ngay cả Kỳ Điểm là nam hay nữ tôi cũng không biết. Đầu năm nay, trong một lần tranh luận liên quan đến ‘lỗ sâu’ trên diễn đàn, tôi không nhịn được dùng kiến thức của mình biện luận với người khác, lần nào Kỳ Điểm cũng đều cộng điểm vào phía sau lời phát biểu của tôi và trích dẫn tỏ ý ủng hộ, trình độ tri thức của anh ta có thể không bằng tôi, nhưng cũng rất giỏi. Sau đó tôi cảm thấy Kỳ Điểm bắt đầu add tôi…”
Phàn Thắng Mỹ hiếu kỳ hỏi: “Cô có công khai giới tính của mình không?”
“Lúc đăng ký vào diễn đàn tôi chọn giới tính nam. Thường thì những người tham gia diễn đàn đó chủ yếu lấy giới tính nam. Chúng tôi thường xuyên nhắn tin qua lại trên diễn đàn, lần này vì tôi về nước, đổi điện thoại, công việc lại bận rộn, mấy ngày rồi không lên mạng, hôm trước Kỳ Điểm gửi tin nhắn trên diễn đàn, hỏi tôi sao lại biến mất. Chiều nay tôi rảnh mới thấy, liền nói anh ta biết là tôi đã về nước, hiện đang làm việc tại Thượng Hải. Lúc nãy anh ta trả lời, gửi cho tôi một thời gian biểu rảnh của anh ta, bảo tôi chọn thời gian, anh ta mời tôi ăn cơm.”
“Không, không, cô né tránh vấn đề, tôi hỏi cô là, tại sao cô nhìn điện thoại mà cười ngọt ngào như thế.”
“Tôi thích phong cách của Kỳ Điểm, gọn gàng dứt khoát.”
“Thích phong cách, không phải cách cười đó, Andy, cô nói thật đi, cô đang yêu thầm.”
“Không đâu, ha, sao có thể chứ, ngay cả Kỳ Điểm là nam hay nữ tôi cũng không biết, tôi không có mê trai đến vậy, không, không phải tôi mê trai, việc này quá khôi hài, sao có thể được chứ.”
Phàn Thắng Mỹ ban đầu chẳng qua chỉ là đùa giỡn, tìm niềm vui, nhưng thấy Andy phản ứng dữ dội như vậy, hơn nữa, nhìn ra không phải Andy xấu hổ, mà là vẻ mặt nghiêm túc căng thẳng, trong lòng cô cảm thấy rất kỳ lạ. “Tôi đùa với cô thôi. Trùng hợp như vậy, nếu Kỳ Điểm cũng đang ở Thượng Hải, chi bằng gặp mặt, ăn bữa cơm.”
Nhưng Andy lại do dự rất lâu, mới nói: “Tôi cảm thấy Kỳ Điểm rất có thể là đàn ông. Cô nói xem, tôi đi gặp một người bạn online nam như vậy, liệu có phải rất mê trai không.”
Phàn Thắng Mỹ dường như nhìn thấy trái tim thiếu nữ xao động trong lòng Andy, “Việc này sao lại là mê trai cơ chứ, hai người quen nhau trên mạng ít nhất cũng được hai năm rồi, thường hay chào hỏi nhau bằng chữ viết, mấy ngày không gặp sẽ hỏi thăm, như thế chính là bạn bè rồi, bạn bè trên mạng và bạn bè bên ngoài thì có gì khác biệt, có liên quan gì đến việc mê trai đâu nào. Này, cô làm sao vậy?” Phàn Thắng Mỹ thấy Andy ra sức rót trà, rồi lại hít thở thật sâu, dáng vẻ giống như hô hấp khó khăn, bị hoang mang vậy. Andy đưa tay tỏ ý cô đừng lo lắng.
Qua một lúc, Andy đặt tách trà xuống, thở ra một tiếng, “Tôi quả thật có suy nghĩ không chính đáng, tôi chắc chắn Kỳ Điểm là đàn ông, trong lòng tôi hân hoan muốn gặp Kỳ Điểm, đây không phải mê trai thì là gì?”
“Đây mà gọi là mê trai? Andy, cô có nói với tôi rằng cô yêu thầm Kỳ Điểm hai năm, tôi cũng không thấy đó là mê trai, ngược lại tôi còn cảm thấy vô cùng đau lòng nữa kìa.”
“Thật sao?”
“Yêu một người, có thể gọi là mê trai sao?”
“Nhưng mà nhìn thấy vài chữ đã yêu một người, không gọi là mê trai thì là gì? Có thể… có thể là tôi có gen mê trai.”
Phàn Thắng Mỹ vừa mới muốn cười, nhưng nhìn thấy trên mặt Andy tuy cố ra vẻ bình tĩnh, nhưng trong mắt lại vô cùng hỗn loạn. Phàn Thắng Mỹ ngạc nhiên, nhất thời không biết nên làm thế nào. Andy thấy vậy than thở: “Bây giờ tôi sẽ trả lời tin nhắn, dạo này tôi không có thời gian.”
Phàn Thắng Mỹ lấy làm lạ nhìn Andy nhanh chóng gõ chữ trên bàn phím, trong lòng thoáng tia nghi vấn, thật không bình thường. Đợi Andy gửi tin nhắn xong, hai người nhất thời im lặng ăn thức ăn. Nhưng rất nhanh đã có tin nhắn trả lời, Phàn Thắng Mỹ không nhịn được hỏi: “Là gì thế?”
“Số điện thoại, với một số QQ. Tôi không có QQ.”
“Đăng ký một tài khoản ngay đi, số điện thoại thì tạm thời có thể không cho Kỳ Điểm.”
Andy mơ hồ nhìn Phàn Thắng Mỹ, nhún vai, không nói gì thêm. Phàn Thắng Mỹ bỗng nhớ ra, trên đường đến đây Andy nói có chuyện muốn thỉnh giáo, lẽ nào là chuyện cỏn con này? Cô thấy Andy không giống người chưa từng thấy qua cảnh đời, người bình thường sẽ không mượn được chiếc xe tốt như thế, cô cũng nhận ra quần áo trên người Andy đều là hàng hiệu, cô khó hiểu không biết tại sao Andy lại phiền não vì chút chuyện này. Andy cũng mãi để ý Phàn Thắng Mỹ, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Chị Phàn, có phải cô thấy tôi rất kỳ lạ không?”
Phàn Thắng Mỹ lắc lắc đầu, suy nghĩ thỏa đáng rồi, mới nói: “Tôi chỉ cảm thấy cô thuần khiết đến không thể tin nổi, cô nói cô không nhỏ tuổi hơn tôi, đương nhiên tôi thấy cô nhiều tuổi hơn tôi, lẽ nào ngay cả kinh nghiệm yêu đương cũng không có? Cô xinh đẹp như vậy, phải luôn có người theo đuổi chứ.”
Andy muốn nói nhưng lại thôi, gần như là lấy hết dũng khí, mới nói: “Tôi… tôi không dám yêu đương. Tôi luôn cảm thấy mình…”
“Cô từ từ nói, đừng vội, chị Phàn tôi đây đã gặp vô số người, có thể cung cấp cho cô sự tham khảo tốt nhất.”
Andy do dự hồi lâu, “Không được, hôm nay không thể nói, hôm nay tôi lái xe, tâm trạng cần phải ổn định.”
“Khi nào muốn nói cô cứ gọi tôi. Tôi sang bàn của người bạn chào hỏi một vòng, sẽ quay lại nhanh thôi.”
Andy giương mắt nhìn Phàn Thắng Mỹ yểu điệu rời đi, trong lòng thật muốn gọi Phàn Thắng Mỹ lại, bỗng nhiên cô lại muốn tâm sự rồi. Nhưng cuối cùng cô vẫn không lên tiếng, đợi Phàn Thắng Mỹ quay lại, cô đã hồi phục tâm trạng, thanh toán tiền, rồi ăn thức ăn một cách rất có năng suất. Đồ ăn Phàn Thắng Mỹ gọi rất vừa miệng, cô rất thích. Chỉ là chốc chốc cô lại liếc nhìn điện thoại, trong lòng không ngừng tính toán sẽ trả lời tin nhắn của Kỳ Điểm như thế nào, trước đó Kỳ Điểm ngoài gửi cho cô hai con số, còn nói sau này liên lạc nhiều hơn. Cô thấp thỏm bất an không biết Kỳ Điểm có nhận ra cô là nữ hay chưa?
Phàn Thắng Mỹ mời Andy cùng khiêu vũ giúp bạn, cô tưởng con người thuần khiết như Andy sẽ từ chối, không ngờ Andy lại đồng ý. Nhưng khi đến bar 77 nơi Phàn Thắng Mỹ thất bại trở về lần trước, Andy lại rất khí khái ngồi một chỗ, chỉ lo uống nước, xem cô gái dẫn đầu đang nhảy DS rất high trên sân khấu. Không biết tại sao, Phàn Thắng Mỹ và những người bạn của cô đều không dám khuyên Andy xuống sàn nhảy.
Andy xem một lúc, cuối cùng lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Kỳ Điểm, “Đang high cùng bạn bè ở quán bar. Đời sống về đêm ở Thượng Hải rất náo nhiệt.”
Một lúc sau, Kỳ Điểm trả lời tin nhắn, “Em đang ở bar nào? Tôi đến xem em high. Hi hi, còn tưởng em là mọt sách cơ đấy.”
“Chính xác là mọt sách, họ đang nhảy, tôi ở bên cạnh xem, tự chơi một mình.”
“Em chơi một mình? OMG!”
Andy cười lớn, cô rất khó hiểu, sao Kỳ Điểm luôn có thể “xuyên tạc” một câu nói trở nên hài hước đến vậy. Nhưng Andy vẫn lưu luyến không nỡ mà gõ hàng chữ, “Tôi khó chịu rồi, bỏ bạn về nhà. Lát nói tiếp.” Nhưng cô không có về nhà, mà ở lại bar 77 cho đến khi nhìn thấy mấy người Phàn Thắng Mỹ high đến kiệt sức. Mới khởi động xe, đưa Phàn Thắng Mỹ về nhà.
Vào lúc hơn không giờ sáng, Phàn Thắng Mỹ mở cửa phòng 2202, Quan Sư Nhĩ liền nhảy ra, “Chị Phàn, Khưu Oánh Oánh vẫn chưa về, gọi điện thì chị ấy tắt máy.”
Phàn Thắng Mỹ nhìn Andy đang đứng ở hành lang, cười nói: “Tiểu Khưu đang hẹn hò, có thể… sẽ có vô số khả năng.”
Nhưng Quan Sư Nhĩ không cho là đúng, “Khưu Oánh Oánh và quản lý Bạch mới chính thức chưa đến một tuần…”
“Đừng lo lắng vớ vẩn nữa, Tiểu Khưu lớn rồi, nó tự có chủ kiến của mình. Tiểu Quan, em gửi tin nhắn cho nó, nói chúng ta quan tâm nó, nếu có gì cần giúp đỡ thì gọi điện.” Phàn Thắng Mỹ chỉ huy đâu ra đấy, tỏ ra phong độ chị cả.
Andy nhìn Phàn Thắng Mỹ quyền uy, nói “Ngủ ngon”, vừa định xoay người về phòng 2201 thì bỗng nhiên Khúc Tiêu Tiêu “Andy Andy Andy…” xông ra, chạy thẳng đến chỗ Andy, hơn nữa trên mặt còn mang cặp kính cận, bộ dạng nghiêm túc không giống yêu tinh. Phàn Thắng Mỹ ngạc nhiên nói: “Hôm nay cuối tuần cô không đi chơi à?”
Khúc Tiêu Tiêu kéo chặt Andy, mới nói: “Tôi có chuyện nghiêm túc, không chơi nữa. Andy, em đợi chị cả buổi tối rồi, em không biết số điện thoại mới của chị, đành phải lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài. Chị giúp em một việc với, em nhớ chị là CFO, em có vấn đề về thuế tài chính cơ bản nhất muốn thỉnh giáo chị. Xin chị đấy, xin đừng từ chối.”
Andy nói: “Chức vụ CFO này của tôi khác xa so với giám đốc bộ phận tài chính thông thường, hơn nữa tôi cũng đang chuẩn bị học luật kế toán và thuế trong nước, có thể vấn đề càng cơ bản lại càng không biết.”
Quan Sư Nhĩ nói: “Khưu Oánh Oánh đang chuẩn bị thi kế toán, chị ấy rất hiểu về kiến thức kế toán.”
Andy và Khúc Tiêu Tiêu đều sáng cả mắt, Khúc Tiêu Tiêu liền nói: “Tôi lập tức lên taobao đặt mua hai bộ sách thi kế toán, Andy, cho chị một bộ, chúng ta theo Khưu Oánh Oánh học, giúp đỡ lẫn nhau.”
Phàn Thắng Mỹ khẽ ho một tiếng, “Với đầu óc của Andy, tôi thấy là sau này các cô đều sẽ phải theo học Andy đấy.”
“Nhưng tối nay tôi không hiểu làm sao đây, hu hu hu…” Khúc Tiêu Tiêu sốt ruột đến mức chân tay múa loạn xạ, chỉ giữ chặt Phàn Thắng Mỹ, “Chị Phàn, chị làm nhân sự ở công xưởng, có thể biết chút đỉnh, chị giúp em đi.”
Vừa nói đến giúp đỡ, Phàn Thắng Mỹ lập tức đối xử rất nhiệt tình, tuy trước đó có chút xích mích với Khúc Tiêu Tiêu, cũng xóa sạch tất cả. Andy và Quan Sư Nhĩ nhìn hai người đi vào phòng 2203, nhìn nhau rồi cũng quyết định vào theo. Họ tò mò muốn biết một người có phong cách yêu kiều như Khúc Tiêu Tiêu thì có thể có chuyện gì nghiêm túc mà gấp gáp.
Khúc Tiêu Tiêu vẫn chú ý đến Andy nhất, bạn cô nói với cô rằng, người làm việc với Đàm Tông Minh không phải có lý lịch khủng thì cũng năng lực siêu phàm, có việc hay không cứ nịnh vài lời cũng không sai. Tuy cô vẫn chưa biết ở chỗ Đàm Tông Minh Andy làm đến bước nào, nhưng cô nghĩ, Andy có năng lực chắc sẽ có cách. Cô gọi mọi người vào nhà ngồi, lập tức nhiệt tình nhảy bổ vào phòng bếp trước giờ luôn lạnh tanh, pha cà phê.
Ba người Andy đều là lần đầu tiên vào nhà Khúc Tiêu Tiêu, ba người đánh giá những thiết bị ở đây hiển nhiên xa xỉ hơn chỗ Andy nhiều, cảm nhận sự thoải mái của sofa mình đang ngồi. Quan Sư Nhĩ là ngồi quy cách nhất, dựa sát vào Phàn Thắng Mỹ người mà cô thân thiết nhất. Vẫn là Andy thông thạo cách ứng xử nhất: “Hay là, Tiểu Khúc em khái quát xem là vấn đề gì trước đi.” Phàn Thắng Mỹ cũng nói: “Không còn sớm nữa, chúng ta tranh thủ thời gian đi.”
“Khụ, vấn đề mấu chốt là tôi không nói ra được khái quát, tôi vẫn chưa ngấm được những tài liệu đó, làm sao đây. Chính là chồng sách trên kỷ trà của tôi đấy, là tất cả tư liệu chữ mà dự án tiến hành cho đến giờ.”
Quan Sư Nhĩ lập tức chủ động đứng dậy, cầm lấy quyển trên cùng lên, ngồi xuống giữa Phàn Thắng Mỹ và Andy, lật ra cho cả hai người cùng xem. Công việc hiện tại của Quan Sư Nhĩ về cơ bản đều là tiếp xúc với tiếng Anh nên có thể đối phó được. Andy thì như cá gặp nước, ngược lại nếu đưa cho cô tiếng Trung, cô lại càng khó thích ứng hơn. Phàn Thắng Mỹ vừa nhìn thấy toàn là tiếng Anh thì chóng hết cả mặt, tiếng Anh của cô về căn bản đã trả hết cho thầy giáo rồi, làm sao đối phó được với những từ chuyên ngành trước mắt. Vốn dĩ cô đã nhảy ở bar 77 đến kiệt sức rồi, lúc này lại càng bị những chữ cái ngoằn ngoèo như giun sán này làm cho hoa mắt chóng mặt. Trong lòng thầm mong hai người kia tốt nhất có thể đề nghị rút lui, tránh để lộ ra điểm yếu của cô.
Andy nhanh chóng xem qua vài trang, nhanh đến mức Quan Sư Nhĩ không theo kịp, sau đó Andy lười xem nữa, nói: “Tài liệu rất rõ ràng, Tiểu Khúc em đọc hiểu bao nhiêu thì nói bấy nhiêu, những tình huống không chính thức, không cần cân nhắc câu chữ.”
Quan Sư Nhĩ tự mình lẩm bẩm: “Em đọc tiếng Anh vẫn chậm quá, không thể so với những người đi du học nước ngoài như mấy chị.” Andy nhanh chóng đáp lại cô một câu: “Em không cần phải so với tôi, tôi đọc tài liệu nhanh hơn phần lớn những người khác. Tiểu Khúc xem được bao nhiêu rồi?”
Khúc Tiêu Tiêu vốn không định trả lời, nhưng bị Andy truy hỏi, đành phải rầu rĩ nói: “Khi đi du học em chỉ lo chơi bời, hơn nữa còn chơi với những người trong nước, … em… tiếng Anh của em dùng để trêu ghẹo mấy anh chàng cơ bắp thì còn được.”
Phàn Thắng Mỹ hiếu kỳ hỏi: “Cô có công khai giới tính của mình không?”
“Lúc đăng ký vào diễn đàn tôi chọn giới tính nam. Thường thì những người tham gia diễn đàn đó chủ yếu lấy giới tính nam. Chúng tôi thường xuyên nhắn tin qua lại trên diễn đàn, lần này vì tôi về nước, đổi điện thoại, công việc lại bận rộn, mấy ngày rồi không lên mạng, hôm trước Kỳ Điểm gửi tin nhắn trên diễn đàn, hỏi tôi sao lại biến mất. Chiều nay tôi rảnh mới thấy, liền nói anh ta biết là tôi đã về nước, hiện đang làm việc tại Thượng Hải. Lúc nãy anh ta trả lời, gửi cho tôi một thời gian biểu rảnh của anh ta, bảo tôi chọn thời gian, anh ta mời tôi ăn cơm.”
“Không, không, cô né tránh vấn đề, tôi hỏi cô là, tại sao cô nhìn điện thoại mà cười ngọt ngào như thế.”
“Tôi thích phong cách của Kỳ Điểm, gọn gàng dứt khoát.”
“Thích phong cách, không phải cách cười đó, Andy, cô nói thật đi, cô đang yêu thầm.”
“Không đâu, ha, sao có thể chứ, ngay cả Kỳ Điểm là nam hay nữ tôi cũng không biết, tôi không có mê trai đến vậy, không, không phải tôi mê trai, việc này quá khôi hài, sao có thể được chứ.”
Phàn Thắng Mỹ ban đầu chẳng qua chỉ là đùa giỡn, tìm niềm vui, nhưng thấy Andy phản ứng dữ dội như vậy, hơn nữa, nhìn ra không phải Andy xấu hổ, mà là vẻ mặt nghiêm túc căng thẳng, trong lòng cô cảm thấy rất kỳ lạ. “Tôi đùa với cô thôi. Trùng hợp như vậy, nếu Kỳ Điểm cũng đang ở Thượng Hải, chi bằng gặp mặt, ăn bữa cơm.”
Nhưng Andy lại do dự rất lâu, mới nói: “Tôi cảm thấy Kỳ Điểm rất có thể là đàn ông. Cô nói xem, tôi đi gặp một người bạn online nam như vậy, liệu có phải rất mê trai không.”
Phàn Thắng Mỹ dường như nhìn thấy trái tim thiếu nữ xao động trong lòng Andy, “Việc này sao lại là mê trai cơ chứ, hai người quen nhau trên mạng ít nhất cũng được hai năm rồi, thường hay chào hỏi nhau bằng chữ viết, mấy ngày không gặp sẽ hỏi thăm, như thế chính là bạn bè rồi, bạn bè trên mạng và bạn bè bên ngoài thì có gì khác biệt, có liên quan gì đến việc mê trai đâu nào. Này, cô làm sao vậy?” Phàn Thắng Mỹ thấy Andy ra sức rót trà, rồi lại hít thở thật sâu, dáng vẻ giống như hô hấp khó khăn, bị hoang mang vậy. Andy đưa tay tỏ ý cô đừng lo lắng.
Qua một lúc, Andy đặt tách trà xuống, thở ra một tiếng, “Tôi quả thật có suy nghĩ không chính đáng, tôi chắc chắn Kỳ Điểm là đàn ông, trong lòng tôi hân hoan muốn gặp Kỳ Điểm, đây không phải mê trai thì là gì?”
“Đây mà gọi là mê trai? Andy, cô có nói với tôi rằng cô yêu thầm Kỳ Điểm hai năm, tôi cũng không thấy đó là mê trai, ngược lại tôi còn cảm thấy vô cùng đau lòng nữa kìa.”
“Thật sao?”
“Yêu một người, có thể gọi là mê trai sao?”
“Nhưng mà nhìn thấy vài chữ đã yêu một người, không gọi là mê trai thì là gì? Có thể… có thể là tôi có gen mê trai.”
Phàn Thắng Mỹ vừa mới muốn cười, nhưng nhìn thấy trên mặt Andy tuy cố ra vẻ bình tĩnh, nhưng trong mắt lại vô cùng hỗn loạn. Phàn Thắng Mỹ ngạc nhiên, nhất thời không biết nên làm thế nào. Andy thấy vậy than thở: “Bây giờ tôi sẽ trả lời tin nhắn, dạo này tôi không có thời gian.”
Phàn Thắng Mỹ lấy làm lạ nhìn Andy nhanh chóng gõ chữ trên bàn phím, trong lòng thoáng tia nghi vấn, thật không bình thường. Đợi Andy gửi tin nhắn xong, hai người nhất thời im lặng ăn thức ăn. Nhưng rất nhanh đã có tin nhắn trả lời, Phàn Thắng Mỹ không nhịn được hỏi: “Là gì thế?”
“Số điện thoại, với một số QQ. Tôi không có QQ.”
“Đăng ký một tài khoản ngay đi, số điện thoại thì tạm thời có thể không cho Kỳ Điểm.”
Andy mơ hồ nhìn Phàn Thắng Mỹ, nhún vai, không nói gì thêm. Phàn Thắng Mỹ bỗng nhớ ra, trên đường đến đây Andy nói có chuyện muốn thỉnh giáo, lẽ nào là chuyện cỏn con này? Cô thấy Andy không giống người chưa từng thấy qua cảnh đời, người bình thường sẽ không mượn được chiếc xe tốt như thế, cô cũng nhận ra quần áo trên người Andy đều là hàng hiệu, cô khó hiểu không biết tại sao Andy lại phiền não vì chút chuyện này. Andy cũng mãi để ý Phàn Thắng Mỹ, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Chị Phàn, có phải cô thấy tôi rất kỳ lạ không?”
Phàn Thắng Mỹ lắc lắc đầu, suy nghĩ thỏa đáng rồi, mới nói: “Tôi chỉ cảm thấy cô thuần khiết đến không thể tin nổi, cô nói cô không nhỏ tuổi hơn tôi, đương nhiên tôi thấy cô nhiều tuổi hơn tôi, lẽ nào ngay cả kinh nghiệm yêu đương cũng không có? Cô xinh đẹp như vậy, phải luôn có người theo đuổi chứ.”
Andy muốn nói nhưng lại thôi, gần như là lấy hết dũng khí, mới nói: “Tôi… tôi không dám yêu đương. Tôi luôn cảm thấy mình…”
“Cô từ từ nói, đừng vội, chị Phàn tôi đây đã gặp vô số người, có thể cung cấp cho cô sự tham khảo tốt nhất.”
Andy do dự hồi lâu, “Không được, hôm nay không thể nói, hôm nay tôi lái xe, tâm trạng cần phải ổn định.”
“Khi nào muốn nói cô cứ gọi tôi. Tôi sang bàn của người bạn chào hỏi một vòng, sẽ quay lại nhanh thôi.”
Andy giương mắt nhìn Phàn Thắng Mỹ yểu điệu rời đi, trong lòng thật muốn gọi Phàn Thắng Mỹ lại, bỗng nhiên cô lại muốn tâm sự rồi. Nhưng cuối cùng cô vẫn không lên tiếng, đợi Phàn Thắng Mỹ quay lại, cô đã hồi phục tâm trạng, thanh toán tiền, rồi ăn thức ăn một cách rất có năng suất. Đồ ăn Phàn Thắng Mỹ gọi rất vừa miệng, cô rất thích. Chỉ là chốc chốc cô lại liếc nhìn điện thoại, trong lòng không ngừng tính toán sẽ trả lời tin nhắn của Kỳ Điểm như thế nào, trước đó Kỳ Điểm ngoài gửi cho cô hai con số, còn nói sau này liên lạc nhiều hơn. Cô thấp thỏm bất an không biết Kỳ Điểm có nhận ra cô là nữ hay chưa?
Phàn Thắng Mỹ mời Andy cùng khiêu vũ giúp bạn, cô tưởng con người thuần khiết như Andy sẽ từ chối, không ngờ Andy lại đồng ý. Nhưng khi đến bar 77 nơi Phàn Thắng Mỹ thất bại trở về lần trước, Andy lại rất khí khái ngồi một chỗ, chỉ lo uống nước, xem cô gái dẫn đầu đang nhảy DS rất high trên sân khấu. Không biết tại sao, Phàn Thắng Mỹ và những người bạn của cô đều không dám khuyên Andy xuống sàn nhảy.
Andy xem một lúc, cuối cùng lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Kỳ Điểm, “Đang high cùng bạn bè ở quán bar. Đời sống về đêm ở Thượng Hải rất náo nhiệt.”
Một lúc sau, Kỳ Điểm trả lời tin nhắn, “Em đang ở bar nào? Tôi đến xem em high. Hi hi, còn tưởng em là mọt sách cơ đấy.”
“Chính xác là mọt sách, họ đang nhảy, tôi ở bên cạnh xem, tự chơi một mình.”
“Em chơi một mình? OMG!”
Andy cười lớn, cô rất khó hiểu, sao Kỳ Điểm luôn có thể “xuyên tạc” một câu nói trở nên hài hước đến vậy. Nhưng Andy vẫn lưu luyến không nỡ mà gõ hàng chữ, “Tôi khó chịu rồi, bỏ bạn về nhà. Lát nói tiếp.” Nhưng cô không có về nhà, mà ở lại bar 77 cho đến khi nhìn thấy mấy người Phàn Thắng Mỹ high đến kiệt sức. Mới khởi động xe, đưa Phàn Thắng Mỹ về nhà.
Vào lúc hơn không giờ sáng, Phàn Thắng Mỹ mở cửa phòng 2202, Quan Sư Nhĩ liền nhảy ra, “Chị Phàn, Khưu Oánh Oánh vẫn chưa về, gọi điện thì chị ấy tắt máy.”
Phàn Thắng Mỹ nhìn Andy đang đứng ở hành lang, cười nói: “Tiểu Khưu đang hẹn hò, có thể… sẽ có vô số khả năng.”
Nhưng Quan Sư Nhĩ không cho là đúng, “Khưu Oánh Oánh và quản lý Bạch mới chính thức chưa đến một tuần…”
“Đừng lo lắng vớ vẩn nữa, Tiểu Khưu lớn rồi, nó tự có chủ kiến của mình. Tiểu Quan, em gửi tin nhắn cho nó, nói chúng ta quan tâm nó, nếu có gì cần giúp đỡ thì gọi điện.” Phàn Thắng Mỹ chỉ huy đâu ra đấy, tỏ ra phong độ chị cả.
Andy nhìn Phàn Thắng Mỹ quyền uy, nói “Ngủ ngon”, vừa định xoay người về phòng 2201 thì bỗng nhiên Khúc Tiêu Tiêu “Andy Andy Andy…” xông ra, chạy thẳng đến chỗ Andy, hơn nữa trên mặt còn mang cặp kính cận, bộ dạng nghiêm túc không giống yêu tinh. Phàn Thắng Mỹ ngạc nhiên nói: “Hôm nay cuối tuần cô không đi chơi à?”
Khúc Tiêu Tiêu kéo chặt Andy, mới nói: “Tôi có chuyện nghiêm túc, không chơi nữa. Andy, em đợi chị cả buổi tối rồi, em không biết số điện thoại mới của chị, đành phải lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài. Chị giúp em một việc với, em nhớ chị là CFO, em có vấn đề về thuế tài chính cơ bản nhất muốn thỉnh giáo chị. Xin chị đấy, xin đừng từ chối.”
Andy nói: “Chức vụ CFO này của tôi khác xa so với giám đốc bộ phận tài chính thông thường, hơn nữa tôi cũng đang chuẩn bị học luật kế toán và thuế trong nước, có thể vấn đề càng cơ bản lại càng không biết.”
Quan Sư Nhĩ nói: “Khưu Oánh Oánh đang chuẩn bị thi kế toán, chị ấy rất hiểu về kiến thức kế toán.”
Andy và Khúc Tiêu Tiêu đều sáng cả mắt, Khúc Tiêu Tiêu liền nói: “Tôi lập tức lên taobao đặt mua hai bộ sách thi kế toán, Andy, cho chị một bộ, chúng ta theo Khưu Oánh Oánh học, giúp đỡ lẫn nhau.”
Phàn Thắng Mỹ khẽ ho một tiếng, “Với đầu óc của Andy, tôi thấy là sau này các cô đều sẽ phải theo học Andy đấy.”
“Nhưng tối nay tôi không hiểu làm sao đây, hu hu hu…” Khúc Tiêu Tiêu sốt ruột đến mức chân tay múa loạn xạ, chỉ giữ chặt Phàn Thắng Mỹ, “Chị Phàn, chị làm nhân sự ở công xưởng, có thể biết chút đỉnh, chị giúp em đi.”
Vừa nói đến giúp đỡ, Phàn Thắng Mỹ lập tức đối xử rất nhiệt tình, tuy trước đó có chút xích mích với Khúc Tiêu Tiêu, cũng xóa sạch tất cả. Andy và Quan Sư Nhĩ nhìn hai người đi vào phòng 2203, nhìn nhau rồi cũng quyết định vào theo. Họ tò mò muốn biết một người có phong cách yêu kiều như Khúc Tiêu Tiêu thì có thể có chuyện gì nghiêm túc mà gấp gáp.
Khúc Tiêu Tiêu vẫn chú ý đến Andy nhất, bạn cô nói với cô rằng, người làm việc với Đàm Tông Minh không phải có lý lịch khủng thì cũng năng lực siêu phàm, có việc hay không cứ nịnh vài lời cũng không sai. Tuy cô vẫn chưa biết ở chỗ Đàm Tông Minh Andy làm đến bước nào, nhưng cô nghĩ, Andy có năng lực chắc sẽ có cách. Cô gọi mọi người vào nhà ngồi, lập tức nhiệt tình nhảy bổ vào phòng bếp trước giờ luôn lạnh tanh, pha cà phê.
Ba người Andy đều là lần đầu tiên vào nhà Khúc Tiêu Tiêu, ba người đánh giá những thiết bị ở đây hiển nhiên xa xỉ hơn chỗ Andy nhiều, cảm nhận sự thoải mái của sofa mình đang ngồi. Quan Sư Nhĩ là ngồi quy cách nhất, dựa sát vào Phàn Thắng Mỹ người mà cô thân thiết nhất. Vẫn là Andy thông thạo cách ứng xử nhất: “Hay là, Tiểu Khúc em khái quát xem là vấn đề gì trước đi.” Phàn Thắng Mỹ cũng nói: “Không còn sớm nữa, chúng ta tranh thủ thời gian đi.”
“Khụ, vấn đề mấu chốt là tôi không nói ra được khái quát, tôi vẫn chưa ngấm được những tài liệu đó, làm sao đây. Chính là chồng sách trên kỷ trà của tôi đấy, là tất cả tư liệu chữ mà dự án tiến hành cho đến giờ.”
Quan Sư Nhĩ lập tức chủ động đứng dậy, cầm lấy quyển trên cùng lên, ngồi xuống giữa Phàn Thắng Mỹ và Andy, lật ra cho cả hai người cùng xem. Công việc hiện tại của Quan Sư Nhĩ về cơ bản đều là tiếp xúc với tiếng Anh nên có thể đối phó được. Andy thì như cá gặp nước, ngược lại nếu đưa cho cô tiếng Trung, cô lại càng khó thích ứng hơn. Phàn Thắng Mỹ vừa nhìn thấy toàn là tiếng Anh thì chóng hết cả mặt, tiếng Anh của cô về căn bản đã trả hết cho thầy giáo rồi, làm sao đối phó được với những từ chuyên ngành trước mắt. Vốn dĩ cô đã nhảy ở bar 77 đến kiệt sức rồi, lúc này lại càng bị những chữ cái ngoằn ngoèo như giun sán này làm cho hoa mắt chóng mặt. Trong lòng thầm mong hai người kia tốt nhất có thể đề nghị rút lui, tránh để lộ ra điểm yếu của cô.
Andy nhanh chóng xem qua vài trang, nhanh đến mức Quan Sư Nhĩ không theo kịp, sau đó Andy lười xem nữa, nói: “Tài liệu rất rõ ràng, Tiểu Khúc em đọc hiểu bao nhiêu thì nói bấy nhiêu, những tình huống không chính thức, không cần cân nhắc câu chữ.”
Quan Sư Nhĩ tự mình lẩm bẩm: “Em đọc tiếng Anh vẫn chậm quá, không thể so với những người đi du học nước ngoài như mấy chị.” Andy nhanh chóng đáp lại cô một câu: “Em không cần phải so với tôi, tôi đọc tài liệu nhanh hơn phần lớn những người khác. Tiểu Khúc xem được bao nhiêu rồi?”
Khúc Tiêu Tiêu vốn không định trả lời, nhưng bị Andy truy hỏi, đành phải rầu rĩ nói: “Khi đi du học em chỉ lo chơi bời, hơn nữa còn chơi với những người trong nước, … em… tiếng Anh của em dùng để trêu ghẹo mấy anh chàng cơ bắp thì còn được.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook