Hỏa thần: Cửu Hà long xà (BẢN DỊCH)
Chapter 62 Quyển 10: Lửa đốt cửa sông Tam Xá (hạ)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Tiết 5:

Lưu Hoành Thuận rất rõ chuyện Lý Lão Đạo làm, tuy rằng cảm thấy cổ quái, lại không có lý do để tra hỏi, nhặt xác chôn xương không phạm vương pháp, hoàng thổ nào không chôn người chứ? Anh ta chỉ làm phá án ở đội Truy nã thành Thiên Tân, lại không thể ngay cả người chết cũng phải quản, huống hồ trong án Ma Cổ Đạo Lý Lão Đạo âm thầm tương trợ nhiều lần, cũng biết mấy người đi giang hồ đó quen giả thần giả quỷ, bèn mắt nhắm mắt mở, không hỏi thêm nữa.

Sau đại loạn hai mươi sáu tháng năm, Lưu Hoành Thuận bận phát công văn báo cáo, cũng chính là chuyển hồ sơ vụ án lên chính phủ, không biết chữ có thể nói, từ văn thư viết thay. Trước sau có chín yêu nhân Ma Cổ Đạo chết trên tay Lưu Hoành Thuận, không nói rõ ràng chân tướng thì không được. Đương nhiên vì không muốn phiền toái, anh ta cũng biết cái gì có thể viết, cái gì không thể viết. Sau khi viết xong hết, lại từ Đại đội trưởng Phí Thông của đội Truy nã tự mình “chải chuốt”, đơn giản là dát vàng cho y, bày mưu nghĩ kế như thế nào, chỉ huy quyết định ra sao, hồ sơ vụ án này dày chừng hơn một tấc, tầng tầng nộp lên, khi ấy án mới xong xuôi. Lưu Hoành Thuận giao việc xong, nhớ tới còn có một chuyện không làm, Phân Long Hội ngày hai mươi lăm tháng năm, anh ta bị người dùng Quan Tài Giấy lạy cho sinh hồn xuất khiếu, nhờ có Trương Mù miếu Thành Hoàng đặt lệnh bắt âm soa lên người anh ta thì mới sống sót được, bây giờ cũng nên trả vật về thôi.

Xử lý xong chuyện trên đầu, Lưu Hoành Thuận đi ra khỏi đội Truy nã không trực tiếp đi miếu Thành Hoàng, tại sao vậy chứ? Thấy sư thúc không thể đi tay không được, nói cái gì cũng phải mua chút ăn ngon cho sư thúc mới được, sáng sớm đến tiệm đồ tươi mua hai bao trái cây, lại tới hiệu trà Thành Hưng mua một cân lá trà thượng hạng, xách mấy thứ này tới cửa hàng đồ Nam, cái gì ăn ngon thì mua cái đó, tôm he xong khói, cua rượu, thịt khô, thịt xiên, lại đến thêm mấy hộp điểm tâm phố Nam, không giống với phương Bắc, hình thức tinh xảo, đồ đạc cũng chú trọng. Lưu Hoành Thuận mua đủ ăn, lại lên Quảng Mậu Cư mua hai bình Mai Khôi Lộ*, lúc này mới xách bọc lớn bọc nhỏ thẳng đến miếu Thành Hoàng, gặp sư thúc Trương Mù, dập đầu bái tạ xong, lại trả nguyên dạng lệnh bắt âm sai. Trưa hôm đó, hai người mang bàn nhỏ uống rượu đàm đạo, Trương Mù nói về nghề đi âm sai: Dương có dương sai, âm có âm sai, dương sai bắt người, âm sai bắt quỷ, tuy rằng âm dương cách xa, thật ra đều cùng một ý. Người dương gian không bắt được, án chính phủ không phá được, quỷ cõi âm không bắt được, trong địa phủ cũng không có khai báo. Người làm nghề này, phải đi được thẳng ngồi ngay, chưa từng làm chuyện trái lương tâm. Trương Mù từ lúc làm đi âm sai, có thể nói là tận tâm tận lực, chưa từng để một cô hồn dã quỷ nào chạy khỏi tay ông ta, nhưng hơn một năm nay liên tiếp xảy ra sự cố, tổng cộng chín cái âm hồn chẳng biết đi đâu, đây cũng không phải là việc nhỏ, năm đó hai vợ chồng Bì Nhị Cẩu đi âm sai thả mất một con quỷ, bị thiên lôi đánh xuống chết ở trong nhà, Trương Mù ông lại đánh mất tận chín, như vậy thì khai báo thế nào?

Lưu Hoành Thuận khẽ động, hỏi Trương Mù chín người này là ai? Trương Mù nói chính là chín yêu nhân vào Ma Cổ Đạo, ông ta cũng nghe nói Toản Thiên Báo bị bắn chết trên pháp trường Tây Quan tới nay, thẳng đến Hỗn Nguyên lão tổ ở cửa Nam Môn treo thây thị chúng, thi thể đều bị Lý Lão Đạo Bạch Cốt Tháp thu đi, việc này có chút cổ quái, tuy Lý Lão Đạo kia là nhặt xác chôn xương, cũng không phải là đi âm sai, chẳng lẽ chin âm hồn đều bị người này thu mất hay sao? Trương Mù là người mù, không thể truy tra việc này, mặc cho ông ta đi giang hồ lâu kiến thức rộng rãi, cũng nghĩ không ra Lý Lão Đạo muốn như thế nào. Lưu Hoành Thuận tính tình nóng nảy, sau khi nghe xong cũng không kiềm chế được nữa, đi nhanh tới Bạch Cốt Tháp, lại không tìm được Lý Lão Đạo, tường bùn của Bạch Cốt nương nương trong tháp cũng không thấy.

Bộ “Hỏa thần: Cửu Hà long xà” của chúng ta nói về một trong Tứ Đại Kỳ Nhân ở Thiên Tân Vệ - Phi mao thối Lưu Hoành Thuận, bằng một đôi chạy nhanh như gió truy hung bắt tặc, cuộc đời bắt vô số kẻ gian hung ác độc địa, chúng ta ngắt đầu bỏ đuôi chỉ nói án Ma Cổ Đạo, còn có rất nhiều án ly kỳ hơn nữa, ví dụ như “diệt phỉ Thổ Thành, mèo mun báo án, hung trạch phân thây, giày thêu cầu cũ, Bạch Cốt nương nương, quái anh đầm Thanh Long, thất tiên nữ rừng cây nhỏ vân vân, ở dân gian vẫn truyền lưu đến nay. Ở khúc dạo đầu đã đề cập tới, nếu như nói trọn toàn bộ, thì sẽ có tên sách là “Tứ Thần đấu Tam Yêu”, “Hỏa thần: Cửu Hà long xà” chỉ là một bộ trong đó, Tứ Thần chỉ Tứ Đại Kỳ Nhân của Thiên Tân Vệ -- Hỏa Thần Lưu Hoành Thuận, Hà Thần Quách Đắc Hữu, Thôi Lão Đạo bắt yêu, Đậu Chiêm Long tìm bảo, tất cả đều sẽ được nhắc tới. Cuối Cửu Hà rồng rắn lẫn lộn, người tài ba dị sĩ chưa bao giờ thiếu, từ thời kỳ Hàm Phong triều Thanh, cho đến năm năm mươi sáu mươi thế kỷ trước, trừ Tứ Đại Kỳ Nhân ra, còn có “Thất Tuyệt Bát Quái, Cửu Hổ Thập Long” do dân gian truyền, trong này bao gồm rất nhiều nhóm người, trong đó có tốt có xấu, có thiện có ác, có chính có tà, nhưng không có đắc đạo thần tiên, thành Phật La Hán, có bằng bản lĩnh thật sự xưng là tuyệt, có dựa vào ngôn ngữ xuất chúng làm kinh người, dương danh nơi đầu phố phương, đều có các quái chiêu tuyệt chiêu, bình thường lại không bình thường.

Trong “Thất Tuyệt Bát Quái” nơi cuối Cửu Hà, rốt cuộc có ai xưng là nhất tuyệt, ai chiếm một quái, bởi vì có rất nhiều phiên bản, cho tới nay mỗi người nói một kiểu. Ví dụ như Đỗ Đại Bưu khiêng đỉnh là nhất tuyệt, có một thân thần lực nhổ núi, không ai so được; Trần Mắt Thẹo cũng là nhất tuyệt, thuật bắn súng như thần, đã đến tình trạng tuyệt đỉnh; Trương Mù đi âm sai ở miếu Thành Hoàng là nhất tuyệt, không phải chỉ bản lĩnh võ nghệ cao cường của ông ta trước đây, cũng không phải đi âm sai bắt quỷ, mà là ngón nghề làm đồ giấy, có mắt cũng không làm được như ông ta; Tịnh Nhai Vương kể chuyện có thể tính là nhất tuyệt, miệng lưỡi lưu loát, có khả năng nói ra hoa, còn có đám người “Thần thối sỏa gia, Tam Thái Tử Lệ Tiểu Bốc, Dương Già Thiên ảo thuật, Đinh đại thiếu bỏ tiền”. Có thể xưng là nhất quái, thì có Tôn Tiểu Thúi đào mồ quật mả, Cao Trực Nhãn làm khuân vác, Hoa Cẩu Hùng thét đồng nát, Thạch Quả Phụ khóc tang, Dạ Lý Hoan kỹ nữ, Kim Mặt Rỗ bán thuốc lậu, Thường Bím Tóc giữ cửa thành, Lý Lôi Thôi múc sông, Thiếu Gia Ngốc lưu manh côn đồ, Lý Miệng Rộng làm tang lễ, Phùng Què đặt cược, Bạch Tứ Hổ cướp đường, Hoàng Trị An đào rác, Liên Hóa Thanh làm trò, Diêm Lão Thí mài dao mài kéo, Mao Diễm Ngọc cưỡi lừa gỗ, hoặc là tướng mạo thần kỳ, hoặc là lời nói quái dị, cử chỉ khác thường. Nói nhiều người như vậy, nhưng vẫn chưa nói ra “Tam Yêu”, phút cuối cùng tôi sẽ nói cho bạn, cái này ta gọi là “Tuyết rơi ban đêm – rất rõ ràng”, Lý Lão Đạo nhặt xác chôn xương Bạch Cốt Tháp đúng là một trong Tam Yêu – Lý Tử Long yêu đạo, trước kia là đại sư huynh đồng môn của Thôi Lão Đạo, sau lại vào bàng môn tả đạo, thu đi chín âm hồn ở thành Thiên Tân, mưu toan hưng yêu diệt đạo. Sách nói đến tận đây, “Hỏa thần: Cửu Hà long xà” đã tới hồi kết thúc, muốn biết chuyện tiếp theo như thế nào, để qua “Hỏa Thần: Bạch Cốt nương nương” kể tiếp. Có phần dạy: “Thế ác đạo hiểm yêu tà sinh, xà vào chuột ra dám hoành hành; tay cầm lưu tinh như sấm hỏa, muốn cùng nhân gian đoạn bất bình”.

*Mai khôi lộ:

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương