Hỏa thần: Cửu Hà long xà (BẢN DỊCH)
-
Chapter 19 quyển 3: Kim Mặt Rỗ bán thuốc
Tiết 4:
Thì ra mấy ngày trước, ông chủ Chu nghe nói Thiên Tân Vệ xảy ra một chuyện lạ, có Ngũ Đấu thánh cô lập đài làm phép trước cửa Thiết Sát Am, đồng thời phát nguyện khuyên giáo một toà bảo tháp, dẫn tới người tin tụ tập, người dâng hương tới từ bốn phương tám hướng đông tới đạp nát cửa được. Những phú hộ địa phương biết được việc này, càng là chen lấn đi Thiết Sát Am quyên nhang đèn. Mặc dù nói Ngũ Đấu thánh cô đóng cửa đả tọa, không tiếp khách, nhưng mà chỉ cần có đủ thành kính, quyên nhiều tiền, có thể đi vào từ cửa sau ở ban đêm, nghe thánh cô giảng kinh giảng đạo, kiến thức diệu pháp của thần tiên. Hai vợ chồng ông chủ Chu có bạc vạn nhưng lại không con không cái, chỉ sợ một chữ ‘chết’, vì vậy mê tín quá độ, vì bái kiến thánh cô mà quyên một đống tiền, thắp hương dập đầu nói hết lời hay, lúc này Ngũ Đấu thánh cô mới bằng lòng cho hai vợ chồng ông chủ Chu tới hậu đường đàm đạo, nhưng mà ban ngày không được, phải đợi trời tối muộn tiến vào từ cửa sau cơ. Ngày tới, vợ chồng ông chủ Chu dâng hương tắm rửa, trai giới thay đồ, sáng sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ mãi mới đến lúc nửa đêm, vào hậu đường Thiết Sát Am, hai người đứng buông tay, kính cẩn chờ nghe lời thánh cô dạy bảo. Thánh cô bày ra rượu chay món chay, chiêu đãi ông chủ Chu. Cả hai được sủng mà kinh, uống được một lúc, ông chủ Chu cả gan mời thánh cô triển lộ một tay tiên pháp thần thông để ông ta mở mang tầm mắt. Thánh cô cũng có hứng thú, đứng dậy đi tới trong viện, vung tay phất áo về phía tường, chỉ thấy trên vách tường tuôn ra một quả cầu lửa, chớp mắt đã biến thành một cây lửa, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khiến người ta hoa cả mắt. Vợ chồng ông chủ Chu tâm phục khẩu phục, cùng quỳ gối cầu Ngũ Đấu thánh cô từ bi, điểm hóa cho đạo lộ thành tiên. Ngũ Đấu thánh cô cười, nói rằng: “Cư sĩ Chu, thành tiên tìm đạo nói dễ vậy sao, có điều các ngươi đã tới Thiết Sát Am, phúc duyên cũng tự không cạn, bản tọa có thể mang hai vợ chồng ngươi vào Tiên giới Ngọc Hư Cung xem xem.”
Hai vợ chồng ông chủ Chu vừa mừng vừa sợ, quỳ rạp trên mặt đất không ngừng dập đầu. Ngũ Đấu thánh cô đóng cửa hậu đường, dâng hương bái lạy trong phòng, chân đạp thiên cang, miệng tụng pháp chú, lấy ra Tinh Đình bảo kiếm từ trong ống tay áo, cung tay vẽ một vòng tròn trên tường, ở giữa có một vùng thiên địa khác. Nhìn từ xa núi cao sừng sững, mây lành lượn lờ, nhìn gần sơn tuyền cuồn cuộn, suối chảy róc rách. Thánh cô lại cầm lên một tờ giấy trắng ở trên bàn, xé hai cái rồi thuận tay ném vào, khi rơi xuống đất thì hóa thành một con hổ dữ mắt xếch mình đầy vằn vện, chỉ thấy con hổ ấy: Đầu đại cảnh đoản vĩ ba trường, nhị mục nhất trừng phân âm dương; đỉnh lương môn thượng hiển vương tự, tam hoành đoản lai nhất thụ trường; tứ cái trảo tử băng bàn đại, ngũ bả cương câu nội lý tàng; trường tiếu nhất thanh sơn hà động, tuần thiên thái bảo thú trung vương!
Tạm dịch:
Đầu to cổ lớn phần đuôi dài, hai mắt trợn trừng phân âm dương;
Trên đỉnh thì có một chữ Vương, ba vệt nằm ngang một sọc dài;
Bốn móng vung ra mọi thứ đổ, năm chiếc móc câu ẩn vào trong;
Gào to một tiếng sơn hà chuyển, thái bảo tuần thiên thú trung Vương!
Hai vợ chồng ông chủ Chu sợ hãi, ôm nhau run rẩy không ngừng. Ngũ Đấu thánh cô bảo bọn họ không cần lo lắng, lại chỉ điểm hai người nhảy lên lưng hổ. Hổ dữ bật lên nhảy vào vòng tròn trên tường. Hai người chỉ cảm thấy gió thổi qua bên tai, khi mở mắt nhìn, kỳ hoa dị thảo hái không hết, tường điểu thụy thú xem không xong. Đói có vượn núi hiến quả, khát có con nai đưa nước. Quả dại tựa như tiên đan bàn đào, nước suối thì như quỳnh tương ngọc lộ. Hổ dữ lên núi vượt suốt, trong nháy mắt lên trên đỉnh núi, thấy được đại thụ chống trời, trên tiếp cửu thiên, dưới liền cửu uyên, cành lá rậm rạp, lấp lóe ánh vàng, phóng hào quang điềm lành như ngoài chín mây, trên cây có một đôi đồng nam đồng nữ ngồi ngay ngắn, mặt như cục bột, da tựa ngưng chi, ai nấy mặc giáp vàng đai ngọc, người mặc áo đen. Kim đồng bên phải, ngọc nữ bên trái, kim đồng tay cầm nguyên bảo, ngọc nữ ôm ấp như ý, hỡi ôi đúng là tiên cảnh Quỳnh Dao, động thiên phúc địa.
Cả hai đang nhìn mê mẩn, lại nghe Ngũ Đấu thánh cô nói đằng sau: “Còn chưa xuống núi, đợi tới khi nào?” Hổ dữ xoay mình nhảy xuống, rơi vào hậu đường Thiết Sát Am, trong phòng đã về như lúc ban đầu, lỗ lớn trên vách tường cũng biến mất.
Ông chủ Chu khó nén tâm trạng vui sướng trong lòng, nói cảnh mình thấy được trong Ngọc Hư Cung với Ngũ Đấu thánh cô, hỏi kim đồng ngọc nữ trên cây làm gì thế. Ngũ Đấu thánh cô nói cho vợ chồng ông chủ Chu, đây là bảo thụ nối trời, ẩn chứa Thất Bảo, có bảy Phật bảo vệ, kim đồng ngọc nữ trên cây, là thế thân tu hành của bảo thụ các cư sĩ cung phụng, đợi ngày ấy công đức viên mãn, cư sĩ đó sẽ tự thành chính quả.
Sau khi Hai vợ chồng ông chủ Chu nghe xong lời Thánh Cô nói, không nhịn được nỗi khát khao mong chờ, lại quỳ trên mặt đất dập đầu với Ngũ Đấu thánh cô, cầu Thánh Cô nể tình hai người một lòng hướng đạo, hãy để hai bọn họ cũng cung phụng một đôi đồng nam đồng nữ làm thế thân, giúp đỡ bọn họ sớm thành chính quả. Ngũ Đấu thánh cô nói: “Đừng trách bản tọa nói ác, các ngươi tham luyến thế tục, sớm đã chặt đứt tiên căn, vừa nhìn thấy bảo thụ đã không an phận, há có thể được một tấc lại muốn tiến một thước?” Dứt lời đứng dậy tiễn khách. Từ đó về sau, vợ chồng ông chủ Chu còn thân thiết với Ngũ Đấu thánh cô hơn cả tổ tông mình, một ngày ba lần đưa đồ chay cho Thiết Sát Am, món nào ăn ngon thì đưa món ấy, không có ngày nào là trùng lặp. Măng mùa xuân Vân Nam, móng ngựa Quế Lâm, đầu khỉ Quan Ngoại**, tùng nhung Tây Tạng, chỉ cần là đồ tốt, không quan tâm bao nhiêu tiền, chỉ cầu Thánh Cô nhận lấy, rồi tạo hóa cho hai người họ. Hai vợ chồng mang cơm chay, đi đưa cơm chay đến Thiết Sát Am, Thánh Cô không ăn thì không đứng dậy. Ngũ Đấu thánh cô thấy vợ chồng ông chủ Chu tâm thành như thế, đành gật đầu đáp ứng, bảo ông chủ Chu tìm tới một đôi đồng nam đồng nữ, đêm khuya đưa tới Thiết Sát Am, chỉ là nhất định phải bí ẩn, nếu không sẽ bị lộ ra bên ngoài.
Vợ chồng ông chủ Chu như được hoàng ân, làm theo lời thánh cô phân phó, đi ra ngoài mua hai đứa bé. Những năm đầu Dân quốc, quân phiệt hỗn chiến, vì tránh né nạn đói chiến loạn, rất nhiều tốp ăn mày chạy nạn đi tới thành Thiên Tân. Địa phương nào cũng giống nhau, nói cho cùng vẫn là người nghèo nhiều, người giàu ít, nhà giàu có dư thịt, nhà nghèo không đủ lương, phần lớn dân nghèo miễn cưỡng sống tạm, ai sẽ thảm thương xin cơm? Lều cháo từ thiện chỉ mở vào mùng một và mười lăm. Rất nhiều dân chạy nạn không được ăn cơm, buộc phải bán con cái. Cắm một cọng cỏ lên đầu đứa trẻ, lên ổ Cá Nheo vào phòng chuyển bán được khoảng hai ba đồng tiền, cốt nhục chia lìa, đau đớn tột cùng, đây cũng chỉ vì bất đắc dĩ, bán thì còn có con đường sống, không bán cả nhà đều phải chết đói. Bên ngoài thành Thiên Tân có ổ Cá Nheo, đa số đứa trẻ bị cắm cỏ đem bán đều tập trung ở đây, nên còn được gọi là ‘phòng chuyển’, anh ra mấy đồng tiền, tôi chuyển con tôi cho anh, nói trắng ra chính là nơi buôn bán nhâu khẩu. Ông chủ Chu mua hai chị em ở ổ Cá Nheo, chị chín tuổi, em trai sáu tuổi, cầm tinh hợp, dáng vẻ cũng đoan chính, chỉ là không được ăn no, bụng đói xanh xao vàng vọt. Ông chủ Chu cũng không đưa ít tiền, nói cha của hai đứa yên tâm, ông ta giàu, sẽ không bạc đãi hai đứa nhỏ này đâu. Mang về nhà tắm rửa chải đầu cho hai đứa, nuôi ăn nuôi uống hơn mười ngày. Trong khoảng thời gian ấy có đi mua đồ, vào tiệm may tốt nhất, mua trọn bộ trang phục từ đầu tới chân, lại tới Thủ Sức Lâu* đặt bách tuế linh, khóa trường mệnh, vòng tay vòng chân, trâm vàng ngọc bội, một cái kim nguyên bảo, một chiếc ngọc như ý. Tới ngày thì mặc đồ cho hai đứa bé, thừa dịp đêm khuya không có ai, lén lút đưa vào Thiết Sát Âm. Nửa đêm hôm ấy, hai vợ chồng lẩm bẩm với nhau trong phòng về chuyện này, nói cái gì mà tất cả đều nhờ Ngũ Đấu thánh cô cất nhắc, chờ thêm ba năm năm sau công đức viễn mãn, tới lúc ấy hai đứa trẻ sẽ là kim đồng ngọc nữ bên người. Không ngờ trong phòng nói bên ngoài có người nghe, phu xe nghe được hết những lời ấy, lại nói hết ra cho đội Truy nã nghe.
Sau khi Lưu Hoành Thuận nghe xong việc này thì cắn răng, tức điên cả tiết, mấy ông chủ có tiền kia đúng là hồ đồ, giờ đã là thời nào rồi mà còn tin chuyện ấy, đúng là ra ngoài thì bị lừa, chiêu chiêu đều giống nhau, rõ ràng Ngũ Đấu thánh cô lừa gạt mê hoặc người khác, mượn tay mấy người như ông chủ Chu để mua trẻ, làm gì có kim đồng ngọc nữ nào? Có điều vì sao Ngũ Đấu thánh cô phải thu đồng nam đồng nữ? Tại sao trên cửa sông Tam Xá lại có giày chết bắp đùi? Nếu nói muốn bòn tiền, thì lại không đáng để giết người hại mệnh, Ngũ Đấu thánh cô ăn thịt người hay sao?
*Thủ Sức Lâu: Cửa hàng chuyên môn thu mua, gia công và bán chế phẩm trang sức.
**Quan Ngoại (phía ngoài cửa ải), nhắc đến Sơn Hải Quan ở Tần Hoàng Đảo, ngày nay thuộc Hà Bắc, ở tận cùng phía Đông dãy Vạn Lý Trường Thành.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook