Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 290 Kết thúc là một bắt đầu khác (5)

Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 290. Kết thúc là một bắt đầu khác (5)

 

“Con tuyệt đối sẽ không thua lũ người Tông Nam đó đâu ạ!”

“Được rồi!”

“Sư thúc không có gì phải lo lắng cả. Con nhất định sẽ đập vỡ đầu tên đê tiện đó và quay trở về.”

“Ừm...được rồi. Tốt lắm”

Bạch Thiên không thể không đưa ra một câu hỏi lớn trước khí thế bừng bừng khói lửa của Đường Tiểu Tiểu.

Đương nhiên.

Việc căm ghét Tông Nam là một nền tảng kiến thức (?) mà bất cứ môn đồ Hoa Sơn nào cũng cần phải có.

Điều này không thể trách Hoa Sơn được.

Kể từ khi hắn nhập môn tại Hoa Sơn, đều đặn hai năm một lần, bọn họ bị các môn đồ Tông Nam đánh đập một cách dã man đến thân tàn ma dại. Vì vậy mà việc sinh ra ác cảm cũng là lẽ thường tình thôi. Vấn đề là....

‘Tiểu Tiểu à, hình như con mới nhập môn Hoa Sơn chưa được một năm thì phải?’

Tại sao con lại ghét Tông Nam như vậy?

Không phải con đã bị Hoa Sơn hóa quá nhanh hay sao?

Bạch Thiên nhìn Đường Tiểu Tiểu bằng ánh mắt kỳ quặc đầy phức tạp.

Hắn vẫn nhớ hình ảnh Đường Tiểu Tiểu như một bông hoa khuê các chạy nhảy khắp Đường Môn. Vì vậy mà hình ảnh của nàng ta khi chạy lên đài tỷ võ càng trở nên mới mẻ hơn.

“Nha đầu đó sẽ làm tốt chứ?”

Bạch Thiên quay sang hỏi Lưu Lê Tuyết và nhận lại được một cái lắc đầu.

“Tiểu Tiểu vẫn chưa lĩnh hội được kiếm pháp của Hoa Sơn.”

“Vẫn biết là vậy nhưng mà...”

“Thắng thua không quan trọng. Quan trọng là ý chí”

Bạch Thiên gật đầu.

‘Còn cả kinh nghiệm nữa’

Điều Hoa Sơn mong muốn không phải là việc Đường Tiểu Tiểu hay các Thanh Tử bối phải giành chiến thắng để nâng cao vị thế và danh tiếng của tông môn.

Bọn họ là những người một ngày nào đó sẽ trở thành những trụ cột của Hoa Sơn. Vì vậy Hoa Sơn luôn mong mỏi những môn đồ này không ngừng học hỏi và có được động lực để hướng đến những đỉnh cao mới.

‘Mặc dù bây giờ Thanh Tử Bối đã làm tốt hơn rất nhiều so với những gì tông môn mong muốn’

Nhưng nói gì thì nói, ngoại trừ Chiêu Kiệt và Nhuận Tông ra thì những Thanh Tử bối khác vẫn có phần kém hơn so với các Bạch Tử bối.

Ớ?

Thanh Minh?

Đương nhiên phải loại cả tên tiểu tử đó ra nữa.

Bạch Thiên khẽ nheo mắt lo lắng nhìn về phía Đường Tiểu Tiểu.

“Tông Nam!”

“...”

Lý Tông Bạch khẽ ho khan khi Đường Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm vào hắn ta với đôi mắt thù địch.

‘Mình đã làm gì sai ư?’

Mới gặp lần đầu thôi mà đã ghét người ta như vậy sao?

“Tại hạ là Lý Tống Bạch - đệ tử đời hai Tông Nam phái. Mong được cô nương chỉ giáo!”

“Hoa Sơn Đường Tiểu Tiểu.”

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Đó là một lời giới thiệu mạnh mẽ. Lý Tống Bạch nở một nụ cười đắng ngắt rồi rút kiếm ra.

Roẹttt

“Đao kiếm không có mắt, mong cô nương cẩn thận đừng để bị thương.”

“Cái gì? Tốt nhất nhà ngươi nên cẩn thận cái đầu của bản thân thì hơn’

“....”

A.

Đúng là người của Hoa Sơn có khác.

Sau lưng Đường Tiểu Tiểu dường như hiện lên hình bóng của Thanh Minh. Lý Tống Bạch khẽ ho khan một tiếng cố lấy lại bình tĩnh.

Đường Tiểu Tiểu nheo mắt nhìn chằm chằm vào hắn ta.

‘Mình nhất định sẽ không thua Tông Nam’

Kỳ lạ thay, khi nhìn thấy bộ võ phục màu trắng của Tông Nam không hiểu sao trong lòng nàng ta lại sôi sục giận dữ.

Chuyện này chưa từng có khi nàng ở Đường Môn. Nó chỉ mới xuất hiện kể từ khi nàng nhập môn tại Hoa Sơn mà thôi. Vì vậy có thể nói rằng, mối quan hệ nàng và Hoa Sơn dường như đã được xuyên suốt.

Dù sao thì!

Kenggg!

Đường Tiểu Tiểu rút Mai Hoa Kiếm ra.

Nàng ta vẫn chưa kịp học kiếm pháp Hoa Sơn một cách thuần thục. 6 tháng qua, mặc dù võ công của nàng ta đã có rất nhiều tiến bộ nhưng ngay từ đầu, việc bắt kịp các sư huynh đã tu luyện kiếm pháp suốt hàng năm trời là không thể nào.

Nhưng không phải vì vậy mà nàng sẽ rút lui.

Nếu thiếu sót thì làm theo kiểu thiếu sót. Chỉ cần theo sát con đường mà bản thân đã chọn là được.

Đó chính là bài học mà nàng ta đã học được tại Hoa Sơn và đã trở thành ý chí của nàng.

Đường Tiểu Tiểu ngay lập tức xông vào Lý Tống Bạch bằng ánh mắt lạnh lùng.

“Ta đến đây!!”

Hình ảnh nàng đạp chân vào một viên thanh thạch rồi bay lên tựa như dáng vẻ của một mãnh hổ dữ dội.

Yaaaaa!

Một đòn tấn công tàn bạo được tung ra từ một cánh tay mỏng manh đến mức không thể tin được.

Thứ nàng ấy thiếu là võ công, không phải nội công.

Là ái nữ của Đường Môn, nàng đã được tu luyện về nội công không thua kém bất cứ môn đồ danh môn chính phái nào.

Lại thêm cả Tử Tiêu Đan, vì vậy có nói rằng nội công của nàng ấy hiện thâm hậu nhất đám môn đồ Hoa Sơn cũng chẳng ngoa chút nào.

Thanh kiếm vận đầy nguyên khí kinh khủng đó đang hướng rất nhanh về phía đầu của Lý Tống Bạch.

Lý Tông Bạch nhẹ nhàng lùi về phía sau hai bước.

Choenggg!

Thanh kiếm của Đường Tiểu Tiểu chém mạnh vào sàn tỷ võ tạo ra một âm thanh khủng khiếp.

“...”

Nhìn thấy hình ảnh sàn tỷ võ bị chém mạnh đến mức lõm xuống khiến hắn ta hoang mang tột đội về uy lực của đòn tấn công của đối thủ.

“Tránh ư?”

“Vậy ý cô nương là ta phải đứng yên để bị chém à?”

Lý Tống Bạch mỉm cười.

Quả nhiên môn đồ Hoa Sơn luôn có những điểm rất đặc biệt.

‘Bản thân mình trong quá khứ đã từng không thích dáng vẻ đó’

Nhưng bây giờ thì hắn đã hiểu ra rồi.

Thay vì để tâm quá nhiều đến lễ nghĩa và thể hiện bên ngoài thì nên tập trung xây dựng chất lượng bên trong. Đó mới là tiêu chuẩn của một võ giả thực thụ.

Lý Tống Bạch khẽ hướng ánh mắt về phía Thanh Minh đang ở một nơi xa.

‘Thanh Minh đạo trưởng, hãy nhìn kỹ đây.’

Hai năm qua ta đã đi trên con đường mà đạo trưởng đã từng dẫn lối.

Đây là một trận tỷ võ. Nhưng không phải là một trận tỷ võ đơn thuần.

Ngay tại nơi này, Lý Tống Bạch muốn chứng minh cho Thanh Minh thấy những nỗ lực của mình.

“Phù”

Lý Tống Bạch nâng thanh kiếm lên rồi chĩa về phía trước.

Trung Đoạn Thế.

Đó là tư thế cơ bản của tất cả các loại kiếm pháp.

Hô hấp của hắn ta trùng xuống. Toàn bộ không khí xung quanh bắt đầu trở nên nặng nề.

‘Trùng xuống, và tiếp tục trùng xuống’

Thế kiếm đơn giản cùng sự cân bằng ổn định từ cơ thể có thể giúp hắn ứng phó với mọi tình huống.

Những thứ mà tất cả mọi người đều biết nhưng không thể tuân theo, được thiên hạ gọi bằng hai từ “chuẩn mực”.

Keng!

Thanh kiếm của Lý Tống Bạch chầm chậm đón nhận đòn kiếm của Đường Tiểu Tiểu đang lao đến với khí thế khủng khiếp.

Không mạnh nhưng cũng không yếu.

Chỉ là một Kiếm thức giữ vững được trung đạo.

Khuôn mặt của Đường Tiểu Tiểu cứng đờ khi thanh kiếm của nàng ta bị chặn lại.

‘Gì thế này?’

Nhìn từ bên ngoài thì chiêu thức này chẳng có gì đặc biệt cả. Không hoa lệ, cũng chẳng khéo léo tinh xảo.

Nhưng rõ ràng là nó có gì rất khác so với chiêu thức mà nàng đã được nhìn thấy từ trước đến nay.

Đường Tiểu Tiểu đạp mạnh chân xuống nền gạch sau đó bay người nới rộng khoảng cách với Lý Tống Bạch.

Lý Tống Bạch lao người đuổi theo Đường Tiểu Tiểu.

“Tên đó”

Bạch Thiên khẽ lẩm bẩm.

‘Hắn là Lý Tống Bạch đúng chứ?’

Rõ ràng tại Hoa Tông Chi Hội hắn không có gì nổi bật cả. Không, thực ra hiện tại nếu chỉ nhìn vào dáng vẻ bề ngoài thì vẫn chẳng cảm nhận được điều gì đó đặc biệt ở hắn ta.

Hắn không đầy nhuệ khí sắc bén như Tần Kim Long cũng chẳng toát ra khí phách giống như các môn đồ Tông Nam khác.

Dáng vẻ bên ngoài của hắn ta khá nhạt nhẽo, có thể nói đó là kiểu kiếm đồ có thể tìm thấy ở bất cứ nơi nào.

Nhưng trên thực tế hắn khá khác biệt.

“Khác ở đâu vậy nhỉ?”

“Căn bản”

Bạch Thiên giật nảy mình nhìn sang bên cạnh.

Thanh Minh từ khi nào đã quay trở lại vị trí của mình lấy khô bò từ tay nải ra vừa ăn vừa nói.

“Chính là căn bản”

“Là sao chứ?”

“Như ta nói đấy. Chỉ là căn bản mà thôi.”

Thanh Minh nở một nụ cười đầy quỷ dị hướng ánh nhìn về phía Lý Tống Bạch.

“Sư thúc nghĩ kiếm pháp là gì?”

“Đương nhiên là phương pháp sử dụng kiếm rồi.”

“Đúng vậy. Kiếm pháp chính là phương pháp sử dụng kiếm được tạo nên từ các chiêu thức. Nhưng cái được gọi là chiêu thức kia chỉ có 3 động tác cơ bản mà thôi.”

Thanh Minh xòe các ngón tay ra.

“Đâm, vung và chặn”

Thanh Minh cười khúc khích.

“Và tất cả chiêu thức trên đời này đều là tổ hợp của 3 động tác đó. Kiếm pháp vốn dĩ ngay từ đầu đã là như vậy rồi. Chẳng có gì phức tạp cả.”

Bạch thiên khẽ nhăn mặt.

“Không phải con đơn giản hóa hơi quá rồi hay sao?”

“Khi sư thúc tập hợp tất cả những cái đơn giản đó lại thì nó sẽ trở nên phức tạp. Điều đó có nghĩa là…”

Thanh Minh thở phào và tiếp tục nói.

“Nếu như các động tác đâm, vung, chặn được thực hiện hoàn hảo thì kiếm pháp của kẻ đó sẽ trở nên hoàn hảo.”

“Nhưng mà chuyện đó…”

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

“Đúng vậy. Chuyện đó là không thể nào. Trên đời này làm gì tồn tại khái niệm hoàn hảo. Chỉ có những kẻ cuồng nhân mới ám ảnh về kiếm pháp hoàn hảo mà thôi. Nhưng mà...”

Thanh Minh nhấn mạnh.

“Có một loại kiếm pháp mà ngay cả Thiếu Lâm thiên hạ đệ nhất hay Võ Đang cao cao tự đại đều muốn thi triển nhưng lại không dám. Lấy bản thân mình làm trọng tâm, thế giới được chia làm 36 phương hướng. Một tên cuồng nhân tin rằng nếu có thể đâm, vung, chặn một cách hoàn hảo theo 36 hướng đó thì sẽ trở thành thiên hạ vô địch kiếm tu.”

“Tam Thập Lục Phương....”

“Đúng vậy.”

Thanh Minh cố định ánh nhìn trên người Lý Tống Bạch và nói một cách chắc chắn.

“Chính là Thiên Hạ Tam Thập Lục Kiếm của Tông Nam”

Tĩnh lặng.

Tâm trí không chút gợn sóng.

Hắn có thể cảm nhận được dòng chảy không khí thông qua các đầu ngón tay.

Đây chính là thời gian Lý Tống Bạch tập trung một cách hoàn hảo nhất trong vòng mấy tháng qua.

‘Trung đạo’

Việc giữ ranh giới không quá mức cũng không thiếu sót khó hơn rất nhiều so với việc nghiêng hẳn về một bên.

Kiếm pháp của Tông Nam chính là loại kiếm pháp giữ được trung đạo đó.

Không mạnh, không hoa lệ cũng chẳng nhanh.

Nhưng kiếm pháp của Tông Nam hoàn hảo hơn bất cứ loại kiếm pháp nào.

‘Nếu như mình biết trước được sự thật này....’

Thì có lẽ đã chẳng phải trải qua thời gian vô ích đó.

Nhưng không sao cả. Con đường mà hắn sẽ đi cho dù mới chỉ bắt đầu đi chăng nữa cũng chẳng có vấn đề gì hết.

Không bị mê hoặc bởi sự hoa lệ và sức mạnh. Điều hắn ta cần phải tuân thủ chính là trung đạo. Và đó chính là linh hồn của Tông Nam.

Đường Tiểu Tiểu nhìn hắn ta bằng khuôn mặt đã trở nên cứng ngắc.

‘Rốt cuộc hắn là thế quái nào vậy?’

Nàng thậm chí chưa từng cảm nhận được sức nặng này ở Bạch Thiên hay Thanh Minh.

Đương nhiên Thanh Minh hoàn toàn ở một đẳng cấp khác, nhưng rõ ràng sức mạnh thanh kiếm của kẻ đang đứng trước mặt nàng lúc này có sức nặng hơn cả thanh kiếm của Bạch Thiên và điều đó thực sự khiến Đường Tiểu Tiểu hoảng loạn.

‘Thôi nào, Đường Tiểu Tiểu.’

Đường Tiểu Tiểu nghiến răng.

Ngay từ đầu, nàng cũng đã biết trước được rằng đối thủ có thể mạnh hơn bản thân.

Vậy lý do để nàng đứng ở đây là gì?

Đường Tiểu Tiểu nắm chặt thanh kiếm trong tay chĩa vào Lý Tống Bạch.

Không cần phải nói nhiều.

‘Ta sẽ vẽ nên Hoa mai của riêng mình’

Cho dù đối thủ là ai đi chăng nữa, nếu như nàng có thể vẽ nên hoa mai một cách hoàn hảo thì chẳng có gì phải sợ nữa.

Hai kiếm đồ đối diện nhau bằng ánh mắt sắc lạnh.

Dường như sự căng thẳng trên sàn thi đấu đã lan tỏa đến tất cả người xem. Những kẻ dưới sân tỷ võ đều đang nín thở chứng kiến cuộc đối đầu giữa hai người bọn họ.

Đường Tiểu Tiểu là người bắt đầu di chuyển trước.

“Yaaa!!”

Nàng khẽ hô lên một tiếng rồi xông vào Lý Tống Bạch với tốc độ khủng khiếp. Thanh kiếm của nàng ta xẻ đôi không khí chém xuống người Lý Tống Bạch.

‘Hãy nở đi!’

Hoa mai nở ra từ kiếm pháp của Đường Tiểu Tiểu khác với hoa mai của các môn đồ Hoa Sơn khác. Nếu như hoa mai của các môn đồ Hoa Sơn rực rỡ hoa lệ như hoa mùa xuân thì mai hoa của nàng ta lại tựa như Hoa Vũ.

Mặc dù là môn đồ của Hoa Sơn nhưng đồng thời nàng cũng là ái nữ của Đường Môn.

Tài năng không thể nở rộ tại Đường Môn của nàng ấy đã trở thành thanh kiếm của Hoa Sơn và tạo nên một cơn mưa hoa mai rực rỡ. ( Vạn Thiên Hoa Vũ )

Mai Hoa Phân Phân.

Kiếm pháp khác biệt của Đường Tiểu Tiểu mang âm hưởng của Hoa Sơn đã mở ra một cơn bão cánh hoa bao trùm lên toàn thân Lý Tống Bạch.

Đứng trước cảnh tượng đó, đôi mắt Lý Tống Bạch dần chìm sâu vào tĩnh lặng.

Tựa như một cơn mưa cánh hoa từ trên trời rơi xuống.

‘Đẹp quá!’

Vô cùng hoa lệ nhưng lại cực kỳ sắc bén.

Có cảm giác hắn không thể chặn được tất cả các cánh hoa đó.

Nhưng Lý Tống Bạch không hề vội vàng, hắn chầm chầm vung kiếm lên.

Hai chân cố định vững chắc trên sàn, bờ vai mở rộng để có thể truyền tải sức mạnh một cách hoàn hảo. Khuỷu tay nhanh nhẹn vung kiếm lên như một cây đả long tiên, cổ tay linh hoạt hấp thụ mọi tác động.

Vung, đâm và chặn.

Ngay cả khi hoa mai của Hoa Sơn có bao trùm lên cả thế giới này thì xung quanh ta vẫn chỉ là Tam Thập Lục Kiếm.

Nếu như ta có thể có thể thi triển kiếm pháp theo Tam Thập Lục Phương một cách hoàn hảo thì ngay cả cơn mưa hoa mai kia cũng chẳng thể chạm được vào cơ thể ta.

Và đó chính là kiếm pháp của Tông Nam. Chính những chiêu thức cơ bản của kiếm pháp đó sẽ ngăn cản mọi đòn tấn công của đối thủ. Kiếm pháp trung thành nhất với sự căn bản trong thế gian này chính là Thiên Hạ Tam Thập Lục Kiếm của Tông Nam.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Những cánh hoa bay đến va chạm với kiếm bích mà Lý Tống Bạch tạo ra dần mất đi sức mạnh ban đầu.

“Chết tiệt!”

Đường Tiểu Tiểu nghiến răng. Nàng ta không thể bỏ cuộc thế này được và rồi, nàng quyết định thi triển kiếm pháp thêm một lần nữa.

Nhưng ngay lúc ấy.

Yaaaa!!

Cùng với âm thanh hét lên chói tai, thanh kiếm của Lý Tống Bạch xuyên qua kiếm bích hướng về phía Đường Tiểu Tiểu.

“A.....”

Sượt.

Thanh kiếm của Lý Tống Bạch đã nằm gọn trên vai Đường Tiểu Tiểu từ lúc nào.

“Ta thua rồi”

“Cô nương đã có một trận đánh rất hay”

Lý Tống Bạch thu hồi kiếm rồi trịnh trọng tạo thế bao quyền.

“Thanh kiếm của cô nương thật sắc bén.Nếu như kiếm pháp đó chỉ cần sâu sắc thêm một chút nữa thôi có lẽ người thua cuộc đã là tại hạ rồi.”

“Ta thừa nhận lần này nhà ngươi thắng. Nhưng ngươi cũng đừng quá tự phụ. Bởi vì lần tiếp theo người thắng cuộc sẽ là ta.”

“Hẹn ngày tái ngộ”

Nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười một cách nhẹ nhàng của Lý Tống Bạch, Đường Tiểu Tiểu chỉ biết thở dài.

‘Vẫn còn xa lắm’

Đường Tiểu Tiểu không hối hận khi thất bại trước một kiếm đồ, vì nàng đã chiến đấu hết sức mình. Và sự thất bại này sẽ khiến nàng mạnh mẽ hơn trong tương lai.

“Nếu như ngươi quá phấn khích mà lơ là thì sẽ bị thương nặng đấy. Bởi vì các sư huynh của ta còn mạnh hơn ta rất nhiều”

“Ta biết điều đó.”

Lý Tống Bạch xoay người nhìn về một nơi.

“Hơn bất kỳ ai, đương nhiên là ta biết rõ điều đó rồi.”

Nơi ánh mắt xen lẫn ghen tị và lòng quyết tâm của hắn ta hướng đến chính là Thanh Minh.

“Bởi vì đó chính là mục tiêu của ta”

Trong ánh mắt của Lý Tống Bạch ngập tràn sự tôn sùng.

Và Thanh Minh - người nhận được ánh nhìn đó đang lẩm bẩm trong vô thức.

“Kết thúc là một bắt đầu khác”

Ngay tại nơi ấy.

Một hạt giống của Tông Nam đang phát triển trên đống tro tàn.

Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương