Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 286 Kết thúc là một bắt đầu khác (1)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

 

Chapter 286. Kết thúc là một bắt đầu khác (1)

 

Mặc dù vòng chung kết đã bắt đầu nhưng cũng chẳng có gì thay đổi cả.

Có chăng chỉ là bầu không khí trở nên thận trọng hơn một chút và sự kỳ vọng lớn hơn một chút mà thôi.

Trên thượng đài - vị trí của các chưởng môn nhân.

Việc bố trí chỗ ngồi ngày hôm nay hình như đã có một chút thay đổi.

‘Vị trí ngang hàng với Cửu Phái Nhất Bang và Ngũ Đại Thế Gia ư?’

Huyền Tông đưa mắt nhìn về chỗ ngồi của bản thân. Không, chính xác là ông ta đang xác nhận lại chỗ ngồi của bản thân mới đúng.

Phía trước thượng đài.

Không còn là vị trí ở hàng thứ hai phía sau các danh môn đại phái nữa.

Ghế của hắn ta được thêm vào hàng ghế đầu tiên - nơi chỉ có Cửu Phái Nhất Bang và Ngũ Đại Thế Gia mới được phép ngồi.

-         Mặc dù ngồi ở đâu không phải là chuyện gì to tát cho lắm. Nhưng ta cảm thấy thật hổ thẹn khi một chưởng môn nhân có nhiều môn đồ vào vòng chung kết nhất lại ngồi ở hàng ghế thứ hai.

Câu nói đó của Đường Quân Nhạc đã khiến các chưởng môn nhân có một cuộc hội ý nhỏ và quyết định sẽ thay đổi vị trí chỗ ngồi của chưởng môn phái Hoa Sơn.

Mặc dù đây chỉ là một đại hội nhằm đánh giá năng lực của các hậu khởi chi tú, nhưng rõ ràng thông qua chuyện này, các môn phái đã ngầm khẳng định Hoa Sơn là danh môn chính phái trong thiên hạ và đủ tư cách để sánh vai cùng với Cửu Phái Nhất Bang.

Nếu như là bình thường, đây chắc chắn là một việc khiến hắn phải rơi nước mắt vì vui sướng.

Nhưng đó là lúc bình thường

Còn Huyền Tông lúc này lại không còn bình thường nữa rồi.

Những tiếng rì rầm to nhỏ của chưởng môn nhân các danh môn chính phái khác xung quanh lọt vào tai hắn ta.

“Cá độ ư....”

“Ở một nơi thiêng liêng như Thiếu Lâm Tự mà lại có chuyện như vậy sao?”

“Tên đó rốt cuộc là người của môn phái nào vậy?”

“Ta nghe nói hắn là Môn chủ của Hoa Ảnh Môn đấy”

“Hoa Ảnh Môn? Có ai từng nghe đến cái tên này bao giờ chưa?”

Cứ mỗi lần câu nói Hoa Ảnh Môn cờ bạc cá cược được nói lên, Huyền Tông lại giật mình thon thót như ngồi trên đống lửa.

‘Chắc ta điên mất thôi.’

Huyền Tông lúc này chỉ muốn ngay lập tức chạy ra bên ngoài úp cái tấm biển chết tiệt đó xuống.

Nhưng hắn đã lên đến thượng đài rồi thì chỉ có thể làm như vậy bên trong tưởng tượng mà thôi.

Ngay lúc đó, chưởng môn nhân Võ Đang Hư Đạo Chân Nhân nở một nụ cười quỷ dị rồi cất lời.

“Nếu là Hoa Ảnh Môn thì....”

Giọng nói khàn khàn chầm chậm của hắn ta đã thu hút được ánh nhìn của những người xung quanh.

“Hình như là ta có biết nơi đó đấy!”

“Ha”

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Huyền Tông quay sang nhìn chằm chằm vào hắn ta bằng khuôn mặt đã chuyển sang màu tái nhợt.

Trong quá khứ Hoa Sơn đã từng mâu thuẫn với Võ Đang vì sự việc tiến thoái lưỡng nan tại Hoa Ảnh Môn.

Vì vậy mà chưởng môn nhân của Võ Đang đương nhiên biết chuyện Hoa Ảnh Môn chính là môn phái tục gia của Hoa Sơn. Hư Đạo Chân Nhân mỉm cười hiền từ nhìn Huyền Tông.

Nhưng trong mắt Huyền Tồng, nụ cười đó chẳng khác nào một con rắn độc cả.

 “Hư Đạo Chân Nhân biết nơi đó ư? Hoa Ảnh Môn là môn phái nào vậy?”

“Tại sao lũ người đó lại đến Thiếu Lâm Tự và làm ô uế nơi này như thế này chứ? Ngài mau nói đi!”

“Chúng ta phải xử lý chuyện này ngay mới được!”

Ngay khi Huyền Tông đổ mồ hôi lạnh toát lo lắng không biết nên xử lý chuyện này như thế nào thì.

“Ta thấy có vấn đề gì đâu nhỉ?”

“Hả?”

Đường Quân Nhạc nhìn qua các chưởng môn nhân lớn tiếng kia một lượt. Sau đó hắn nói bằng giọng điệu rằng chuyện này chẳng có gì đáng để nói cả.

“Nơi này là Thiếu Lâm Tự!”

“Đúng vậy. Nơi này đương nhiên là Thiếu Lâm Tự rồi. Vì vậy mà chúng ta mới phải xử lý chuyện cá độ, đánh bạc tại một nơi linh thiêng như thế này!”

“Các vị không hiểu rồi. Ý của ta là việc xử lý những việc đang xảy ra tại đây như thế nào sẽ phụ thuộc vào ý định của phái Thiếu Lâm”

Đứng trước câu trả lời đó, tất cả mọi người đều im lặng.

“Ta hiểu là các vị chưởng môn nhân đang có mặt tại đây đang rất lo lắng. Nhưng các vị nên chú ý đến lời nói và hành động của mình. Bởi vì từng lời nói đó rất có thể sẽ trở thành những lời cáo buộc phái Thiếu Lâm. Theo lẽ thường tình, nếu không được phép thì ai dám mở sòng bạc và cá độ tại Thiếu Lâm Tự kia chứ?”

Sau câu nói đó, tất cả chưởng môn nhân đồng loạt quay sang nhìn Pháp Chỉnh - Phương trượng của Thiếu Lâm Tự.

Pháp Chỉnh mỉm cười ôn hòa đối diện với những ánh nhìn đó.

“Ta thấy cũng có sao đâu nhỉ?”

“Phương..Phương trượng”

“Tại một nơi thiêng liêng như Thiếu Lâm Tự mà lại....”

Ánh mắt của các chưởng môn nhân không giấu nổi vẻ hoang mang. Nhưng Pháp Chỉnh chỉ cười vui vẻ mà thôi.

“Ta chưa từng nghĩ Thiếu Lâm Tự là một nơi thiêng liêng.”

“Hả?”

Pháp Chỉnh nhẹ nhàng chắp tay lại.

“Gọi là Thiếu Lâm Tự nhưng nơi này không giống những ngôi chùa thường thấy trong thiên hạ. Chỉ là nơi này có nhiều hòa thượng hơn một chút mà thôi. Nhưng tại sao mọi người khi tập trung tại một nơi như thế này lại không thể tận hưởng một cách vui vẻ kia chứ?”

“Hừm”

Pháp Chỉnh khẽ mỉm cười khi nhìn thấy các chưởng môn nhân không thể đồng tình và ho lên một cách bất tiện.

“Chúng ta chỉ cần nghiêm khắc với đệ tử Phật gia là đủ rồi. Còn các môn đồ của các môn phái khác khi đến đây không nhất thiết phải miễn cưỡng bọn họ làm gì. Ngược lại, ta còn phải cảm ơn vì sự hứng khởi mà những môn đồ đó mang lại mới phải.”

Sau khi nghe Pháp Chỉnh nói vậy, những lời ca ngợi và đồng tình được tuôn ra.

“Quả nhiên là Phương trượng!”

“Haha. Cũng phải thôi. Nơi này đang diễn ra đại hội kia mà!”

Lý luận đúng sai đâu có quan trọng.

Phương trượng Thiếu Lâm Tự đã nói như vậy thì ai dám phản bác kia chứ? Mặc dù những người tụ họp tại nơi này đều là các chưởng môn nhân của các môn phái dẫn đầu thiên hạ. Nhưng không ai trong bọn họ có gan phản bác lại lời nói của ông ta cả.

Đó chính là sức mạnh mà lịch sử của Thiếu Lâm Tự mang lại.

Huyền Tông luôn rùng mình trước sức mạnh khổng lồ của Thiếu Lâm, nhưng giờ đây ông ta không thể không thở phào nhẹ nhõm vì chính sức mạnh đó lúc này đã cứu ông ta một bàn thua trông thấy.

‘Mình có cảm giác như mới tổn thọ mất 10 năm vậy.’

Mặc dù đã được cải lão hoàn đồng, nhưng dường như mỗi ngày trôi qua, cái tuổi thọ của ông ta cũng ngắn dần đi theo thời gian.

Huyền Tông khẽ rên rỉ. Sau đó hướng ánh mắt hình mũi kiếm về phía các môn đồ Hoa Sơn.

‘Cho dù số năm tuổi thọ còn lại của ta có hết đi chăng nữa cũng phải mang về thành tích tốt cho ta!’

Nếu đã mang tiếng xấu rồi thì cũng phải có được chút thành tích gì đó!

Mấy cái tên tiểu tử khốn kiếp các ngươi!!!

“Hình như chưởng môn nhân đang gặp khó khăn gì đó thì phải?”

“Hả?”

Thanh Minh giả vờ ngây thơ không biết gì trước lời nói của Bạch Thiên.

“Cái tấm biển cá cược đó....”

“A, đúng rồi!”

Thanh Minh vỗ tay cái bét một cái.

“Ta cũng phải đi đặt cược mới được!”

“Ha”

Thanh Minh rút từ trong ngực ra một xấp ngân phiếu.

“Thiên địa ơi, sao con mang nhiều tiền đến đây vậy?”

“Tiền phải dùng đúng lúc mới có giá trị mà. Đấy! Mang theo cái có việc cần dùng luôn đấy còn gì!”

Bạch Thiên khẽ lắc đầu nhìn khi thấy Thanh Minh cười hihi với khí thế như muốn quét sạch sòng bạc.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Nhưng hắn lại không hề trách móc Bạch Thiên mà chỉ mỉm cười mãn nguyện rồi nhìn Bạch Thiên bằng ánh mắt ấm áp.

“Cái gì vậy? Ánh mắt đó là sao chứ?”

“Sư thúc?”

“Hả?”

“Ván đầu ta đặt cược hết cho sư thúc. Nên nếu sư thúc thua là chết với ta đấy!”

“Hả!”

“Nếu như sư thúc thua thì ta sẽ bằng mọi cách bắt sư thúc phải kiếm lại số tiền đó. Nếu như sư thúc không muốn thi triển Mai Hoa Kiếm Pháp bằng cuốc tại mỏ than Bắc Hải thì tốt nhất là làm cho tốt vào!”

“...”

Những lời nói mà một sư điệt dành cho sư thúc sao mà ấm áp cảm động lòng người quá.

“Thanh Minh à!”

“Hả?”

“Ta hỏi con câu này được không?”

“Lại còn hỏi nữa? Sư thúc cứ tự nhiên!”

“Con nghĩ ai sẽ là người chiến thắng?”

Thanh Minh hướng ánh mắt thương cảm như thế giới sắp diệt vong về phía Bạch Thiên. Bạch Thiên nghiêm mặt.

“Ngoại trừ con ra!”

“Hả?”

“Ngoại trừ con ra thì ai là người có khả năng chiến thắng cao nhất?”

A, trừ mình ra á?

Thanh Minh trưng ra một biểu cảm kỳ quặc.

“Hừm”

Thanh Minh khẽ gãi gãi má rồi nhún vai.

“Ta cũng chẳng biết nữa?”

“Sao lại không biết?”

“Đương nhiên ta biết ai là người mạnh nhất rồi. Nhưng trên đài tỷ võ không nhất thiết kẻ mạnh sẽ là kẻ giành chiến thắng.”

Đúng lúc Bạch Thiên định hỏi thêm điều gì đó thì Thanh Minh tiếp tục nói.

“Nhưng dù sao thì chúng ta đều nhìn thấy kẻ có khả năng nhất chính là tên hòa thượng Thiếu Lâm đó!”

Bạch Thiên gật đầu một cách nặng nề. Hắn cũng đã dự đoán như vậy.

‘Là cái tên Tuệ Nhiên đó sao?’

Nhất kích lần trước của hắn đúng là rất lợi hại. Chỉ với một quyền duy nhất đó thôi cũng đủ để đưa hắn vào danh sách ứng cử viên cho chức vô địch rồi.

Tất cả những người xem tỷ võ không ai là không đưa dự đoán như vậy cả.

Thanh Minh suy nghĩ hồi lâu rồi nói.

“À, còn cái tên ở Nam Cung Thế Gia nữa!”

Bạch Thiên khẽ nhăn nhó khi cái tên Nam Cung Đồ Huy được nhắc đến.

“Võ Đang cũng có một ứng cử viên, Bàng Gia cũng vậy...còn nữa...hừm...chẳng phải Kim Long cũng là một trong những người có khả năng chiến thắng hay sao? Dù sao hắn cũng là một kẻ không dễ đối phó.”

“Vậy là còn có Nam Cung Thế Gia, Võ Đang, Tông Nam và cả Bàng Gia”

Đó đều là những cái tên sẽ làm rung chuyển thiên hạ.

“Tóm lại là khoảng 3 4 tên gì đó? Trong số bọn họ, ai cũng có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng.”

“Vậy là nếu như không có con thì một trong số bọn họ sẽ là người chiến thắng đúng chứ?”

“Không”

“Vậy thì?”

Thanh Minh nhăn nhó như thầm trách móc Bạch Thiên sao lại đi hỏi một câu vô lý như vậy.

“Nếu như không có ta thì sư thúc phải là người chiến thắng chứ. Chuyện đó không phải là đương nhiên hay sao?”

“Hả?”

“Sao? Không tự tin à?”

Bạch Thiên im lặng hồi lâu, sau đó hắn khẽ cong khóe miệng lên.

“Không có tự tin ý hả?”

Ngay lúc đó.

“Hoa Sơn phái Bạch Thiên.”

Bạch Thiên đứng dậy khỏi vị trí rồi quay sang nhìn Thanh Minh.

“Ta sẽ lên đó và chứng minh cho con thấy.”

“Ồ hố?”

Và rồi Bạch Thiên bắt đầu đi về phía đài tỷ võ với tư thế không thể hiên ngang tuấn lãng. Dáng vẻ mặc võ phục đứng ngay ngắn với bờ vai rộng của hắn ta không khác nào một bức họa tuyệt đẹp.

Nhìn thấy bộ dạng đó, Thanh Minh khẽ bật cười.

‘Tên tiểu tử này cũng thật ngây thơ’

Thanh Minh đã nói dối.

A, đương nhiên là Bạch Thiên cũng nằm trong danh sách các ứng viên giành chức vô địch. Nếu xét về khả năng chiến thắng thì hắn cũng nằm trong nhóm ba người có khả năng lớn nhất.

Nhưng để nói về chiến thắng thì khá khó khăn.

Bởi vì còn có con quái vật đó.

Thanh Minh khẽ hướng ánh mắt về phía các đệ tử Thiếu Lâm.

‘Hắn tên là Tuệ Nhiên đúng không nhỉ?’

Tên tiểu tử đó đúng là rất khó lường.

Năng lực hiện tại của Bạch Thiên không thể cáng đáng được sức mạnh của tiểu tử Tuệ Nhiên đó.

Đương nhiên là không phải không có cách để thắng.

Nhưng đó là khi bàn đến chuyện thắng thua, còn khi nói về thực lực thì...

Không biết vài năm sau sẽ như thế nào, nhưng hiện tại khi so sánh về thực lực giữa hai người đó thì không thể khác được.

“A, còn nữa...”

Thanh Minh gãi gãi má.

“Hình như ta quên chưa nói với Đồng Long là Tông Nam còn có một tên nữa?”

Chắc là sẽ không sao đâu nhỉ?

Bạch Thiên phía trên đài tỷ võ khẽ mỉm cười với đối thủ của mình.

‘Hắn tên là Tôn Thứ Hàn nhỉ?’

Tôn Thứ Hàn là một đệ tử đời hai của Tông Nam. Và từ trước đến nay hắn luôn giống như một cái đuôi bám theo Tần Kim Long.

Tôn Thứ Hàn cười khúc khích nhìn Bạch Thiên.

“Thật trùng hợp là ta lại được giao đấu cùng một con Bạch Long đẹp mã”

“...”

“Nhà ngươi đã sẵn sàng chưa?’

Bạch Thiên chuyển hướng nhìn về phía các môn đồ Tông Nam. Đúng như dự đoán, Tần Kim Long đang đứng đó nhìn chằm chằm vào hắn ta bằng đôi mắt sắc lạnh.

“Nhìn đi đâu đấy?”

“...”

“Từ khi nhận được cái hư danh đó xem ra nhà ngươi đã tự phụ không ít. Ngươi không đủ tư cách để giao đấu cùng sư huynh của ta đâu. Ngươi đã quên rồi sao? Đệ tử đời hai Hoa Sơn chưa bao giờ thắng được Tông Nam cả. Cái danh tiếng của ngươi suy cho cùng cũng ăn bám theo cái danh Hoa Sơn Thần Long chết tiệt mà thôi.”

Tôn Thứ Hàn khiêu khích một cách sắc bén và gay gắt.

Nhưng trái lại Bạch Thiên lại vô cùng điềm tĩnh.

“Ừm. Đúng vậy. Ta công nhận chuyện đó.”

“Hả?”

“Ta nói là ta thừa nhận”

Tôn Thứ Hàn nhìn Bạch Thiên bằng đôi mắt ngơ ngác.

‘Hắn ta không có chút lòng tự trọng nào ư?’

Làm sao mà hắn có thể thản nhiên như không khi nghe những lời như vậy chứ?

Bạch Thiên tiếp tục câu chuyện một cách bình tĩnh như lời khiêu khích kia chẳng có gì quan trọng cả.

“Đúng là đệ tử đời hai Hoa Sơn chưa từng thắng được đệ tử đời hai Tông Nam. Và danh tiếng của ta cũng chỉ là những lời đánh giá phô trương mà thôi.”

“Ha”

“Nhưng chuyện đó có gì quan trọng đâu?’

Xoẹt

Bạch Thiên chầm chậm rút kiếm ra.

“Nếu chưa từng thắng được thì từ giờ thắng là được chứ gì? Nếu như danh tiếng là hữu danh vô thực thì chỉ cần biến danh tiếng đó thành sự thật là được, đúng chứ? Thật xin lỗi nhưng môn đồ Hoa Sơn không bị giam cầm trong quá khứ giống như các ngươi.”

“Khốn kiếp!!!”

Bạch Thiên bật cười khi thấy khuôn mặt Tôn Thứ Hàn đã trở nên đỏ rực vì tức giận.

Thật là mới mẻ.

Hắn ta trong quá khứ đã từng tu luyện suốt ngày đêm chỉ để thắng được Tần Kim Long. Nhưng giờ đây khi nhìn lại, hắn của khi ấy đừng nói đến Tần Kim Long, ngay cả Tôn Thứ Hàn trước mặt hắn lúc này, cũng chẳng đánh lại được nữa là. Hoa Sơn và Tông Nam vốn có chênh lệch lớn như vậy đấy.

“A, nhưng có điều này ta phải đính chính lại”

Ánh mắt của Tôn Thứ Hàn không giấu nổi sự nghi hoặc.

“Đúng là Hoa Sơn không bị giam cầm trong quá khứ, nhưng có vẻ như ta hơi hẹp hòi khi vẫn bị ám ảnh một chút về chuyện đó. Ta vẫn còn ghi nhớ những lần bị các ngươi đánh bại trước đây”

Bạch Thiên dùng tay khẽ day day thái dương, Tôn Thứ Hàn nhe răng ra đầy đáng sợ.

“Đừng lo. Ta sẽ khỏa lấp tất cả những ký ức đó bằng những ký ức mới. Một lần bị đánh bại trước mặt nhiều người như thế này sẽ khiến ngươi phải ghi nhớ cả đời đấy!”

“Chính là như vậy”

Bạch Thiên cười khúc khích.

“Như ngươi nói Thanh Minh mới là người đánh thắng Tông Nam chứ không phải bọn ta. Nhưng bây giờ ta đã có cơ hội. Theo như thứ tự thi đấu thì nếu như thắng được nhà ngươi thì người tiếp theo giao đấu với ta chính là Tần Kim Long.”

Và rồi hắn nhìn Tôn Thứ Hàn bằng ánh mắt hiển lộ hàn quang.

“Ta sẽ xóa bỏ toàn bộ những ám ảnh mà Tông Nam đã đem đến cho Hoa Sơn. Tấn công đi! Bằng chính đôi tay này, ta sẽ chứng minh cho toàn thể thiên hạ này thấy rằng Tông Nam không còn là đối thủ của Hoa Sơn nữa.”

Bạch Thiên thi triển Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp xông vào Tôn Thứ Hàn.

Võ phục màu đen, anh hùng vấn màu trắng.

Thanh kiếm hắn đang cầm trên tay tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời.

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Và một ngoại hình vô cùng nổi bật.

Hắn chính là hiện thân của một người anh hùng xuất hiện trong các câu truyện cổ tích xưa.

Đứng trước dáng vẻ hoàn hảo đó, tất cả mọi người đều không thể rời mắt khỏi Bạch Thiên.

Nhưng chỉ có một người là không như vậy.

Tôn Thứ Hàn lúc này không còn giữ được bình tĩnh nữa.

“Để xem thanh kiếm đó có sắc bén như cái mỏ của nhà ngươi hay không?”

“Việc đó ngươi không cần phải lo! Ta đảm bảo với ngươi là nó đủ sắc bén”

“Hic”

Tôn Thứ Hàn đã yếu thế hơi trong màn đấu võ mồm, hắn tức giận nghiến răng rút thanh kiếm ra.

Bạch Thiên khẽ xoay đầu nhìn về phía Tần Kim Long.

Tần Kim Long đang hướng ánh mắt sắc lạnh của hắn về phía võ đài.

‘Tốt nhất là đại ca nên quan sát cho kỹ vào!’

Bởi vì Tông Nam sẽ bị đạp đổ dưới tay của Bạch Thiên chứ không phải Thanh Minh.

Và đó sẽ là sự chiếu cố cuối cùng của Bạch Thiên - 1 kẻ từng sợ Tông Nam.

Nhuận Tông nắm chặt nắm đấm căng thẳng nhìn lên đài tỷ võ.

“Thanh Minh, sư thúc liệu có thắng được không?”

Không ai trả lời.

Nhuận Tông quay sang bên cạnh, vị trí Thanh Minh đứng lúc nãy giờ đã trống không. Chỉ còn Chiêu Kiệt đứng đó với khuôn mặt đang run rẩy hồi hộp.

“Tên tiểu tử đó đi cá cược rồi.”

“Ha”

Thật tình mà...

Môn phái nhà mình sao mà sáng suốt đến thế!

Thật là mong đợi quá! Chết tiệt!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương