Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 228 Ao gì mà có cả rồng sống thế này!? (3)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 228. Rồng gì mà sống trong hồ nước thế này? (3)

 

Thanh Minh vừa chép miệng vừa nhìn chằm chằm vào Mỹ Nhân Lệ trên tay.

Đáng buồn thay, Đường Bảo là tên có thể nói bậy nhiều như ăn cơm nhưng lại không nói dối.

Vậy nên công bằng mà nói, những lời hắn nói đều là sự thật.

“Hừ, về lý thuyết thì chắc chắn không thể sai được.”

Hắn từng nói qua vài lần thử nghiệm thì đã thành công gia tăng nội công. Đó cũng là một cảnh giới rất cao.

Dù tất nhiên sau đó không thể tống hết tà khí ra ngoài nên tất cả đều chết.

‘Trọng điểm là khi trúng phải tà khí thì có tịnh hóa được nó hay không.’

Về cơ bản, phương pháp xử lý tà khí của cao thủ là sẽ thanh tẩy tà khí hoặc tập hợp chúng lại một vị trí nào đó trên cơ thể và sau đó tống khứ ra ngoài.

Và cả khi tịnh hóa tà khí thì cũng chỉ đào thải nó ra khỏi cơ thể chứ bình thường sẽ chẳng ai cố hấp thụ nó bằng cách vận công cả.

Biết có chuyện gì xảy ra hay không mà lại làm việc điên rồ đó chứ?

Ấy thế mà tên điên Đường Bảo nói sẽ tịnh hóa tà khí nhưng rồi lại không dùng Tam Muội Sân Hỏa thiêu đốt nó hay tống nó ra ngoài, mà lại hấp thụ vào bên trong cơ thể.

“…Lừa đảo, lừa đảo.”

Thanh Minh lắc lắc đầu.

  •  Không phải trò đùa đâu, ta nghĩ rất đáng để thử với người như sư huynh đấy. Không phải ai cũng biết đặc trưng nguyên khí của Đạo gia là khả năng tịnh hóa vượt bậc hay sao! Với nguyên khí đã bị đồng hóa với độc như Đường Môn thì không thể được nhưng nếu là nguyên khí của sư huynh, thay vì tống khứ tất cả ra ngoài tại sao huynh không thử tịnh hóa nó? Nếu vậy thì có thể đánh vào điểm yếu của Thiên Ma rồi!
  •  Nhưng nếu ngươi chết thì sao?
  • Thế thì có hơi tiếc và tội nghiệp ta nhỉ. Ta sẽ hy sinh thật oanh liệt.

Tất nhiên là sau những lời nói đó, hắn thật sự đã phải cúng giỗ Đường Bảo.

‘Nguyên khí của Đạo gia.’

Thanh Minh tặc lưỡi.

Điều kiện này thì đáp ứng được rồi.

Trước mặt hắn là Mỹ Nhân Lệ, linh đan tinh khiết nhất thiên hạ dùng để áp chế Mỹ Nhân Lệ và cả linh đan giúp hắn tăng khả năng chịu độc.

Và đặc biệt là nguyên khí của Thanh Minh.

Chẳng phải khi tỷ võ ở Đường Môn, nguyên khí mới do hắn tạo ra đã được chứng thực có khả năng chống chịu với độc còn mạnh hơn nguyên khí của bổn tôn Mai Hoa Kiếm Tôn trong quá khứ hay sao?

Đây là việc ngay cả Mai Hoa Kiếm Tôn Thanh Minh trong quá khứ còn không thể thử nghiệm được. Nói cách khác, không ai trong thiên hạ dám thử cách thức này.

Nếu có thì chỉ là một người.


 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM)


 

Với nguyên khí thuần khiết hơn bổn tôn Mai Hoa Kiếm Tôn năm xưa, khả năng vận công lại tương đương nhưng lại bằng cách thức khả thi của Thanh Minh ở hiện tại.

Kẻ khác nếu cố bắt chước một cách vụng về, ngay khi cho độc vào miệng, chúng sẽ biến thành tuyệt thế cực độc.

Thanh Minh cuối cùng cũng đã có được một viên Hỗn Nguyên Đan và một viên Thiên Độc Đan.

“Có phải đi diện kiến Diêm Vương không đây?”

Thấy không ổn thì tống hết ra ngoài là được chứ gì!

Tuy là vì cái tên rắn độc đó hắn mới phải nuốt mấy thứ này, nhưng hắn cũng đã nghĩ tới chuyện này từ lâu rồi. Vậy nên hắn mới lấy Mỹ Nhân Lệ ở chỗ Đường Môn.

Thời gian qua hắn vẫn chưa hạ quyết tâm, nhưng cuối cùng cũng đã đến lúc rồi.

“Thà chết chứ không què!”

Thanh Minh quả quyết đưa tay ra lấy Hỗn Thiên Đan và Thiên Độc Đan, không chút chậm trễ bỏ hết vào miệng.

AAAAAAAAAA!!!!!!!

Hai viên linh đan trong miệng ngay lập tức tan ra và trôi xuống dạ dày.

Hộc hộc.

Dạ dày nóng lên. Cảm giác bùng lên trong cơ thể khiến hắn ngừng lại trong chốc lát.

“Vẫn chưa đủ sao?”

Ngay cả Thanh Minh đệ nhất thiên hạ của không khỏi có chút bối rối.

Chắc là hồi nãy đã ăn Thiên Độc Đan, Hỗn Nguyên Đan và một vài viên đan dược khác nữa.

Biết vậy chỉ ăn mỗi linh đan và trước khi ăn ngó lại thử mình ăn những gì…

“Ầyyyy!”

Khuôn mặt Thanh Minh trở nên nhăn nhó.

“Từ khi nào mà ta lại chết nhát như vậy chứ!”

Người ta nói con người khi già đi sẽ càng trở nên hèn nhát. A, vậy ta là trẻ con à? Ta sợ trẻ ra hả?

Dù sao thì, chỉ với Hỗn Nguyên Đan thôi thì cũng sẽ có giới hạn.

Khi viên Hỗn Nguyên Đan đầu tiên hắn ăn phát huy tác dụng, Đầu óc hắn dường như quay cuồng nhưng vốn dĩ linh đan không phải là thứ chỉ cần ăn nhiều thì hiệu quả sẽ tăng gấp nhiều lần.

Nếu mà có chuyện như vậy thì Thiếu Lâm sẽ để một người nào đó ăn toàn bộ Đại Hoàn Đan sau đó trở thành cao thủ đệ nhất thiên hạ.

Hơn nữa, nhục thể của Thanh Minh không thể hấp thụ một cách hẳn hoi khí tức thuần khiết ngay khi nó vừa được tạo ra, mặc dù hắn đã cố nốc một đống linh dược, không phải sao?

Tựu chung lại, mặc dù Hỗn Nguyên Đan có thể là một giải pháp cho Hoa Sơn nhưng chắc chắn không thể là giải pháp cho Thanh Minh được.

Nếu không có ý định sống mà phải vận công cả đời thì hắn bắt buộc phải làm gì đó!

Thanh Minh củng cố quyết tâm, tập trung tinh thần ngồi xếp bằng lại.

Trước tiên phải sử dụng nguyên khí làm nền tảng.

AAAA!!!!

Hắn nghe thấy thanh âm giống như thác đổ ở bên trong cơ thể. Linh đan tan chảy trong dạ dày như tạo ra một dòng nguyên khí mãnh liệt chạy qua toàn bộ kinh mạch và huyệt đạo một cách tràn đầy sinh lực.

‘Không phải là hấp thụ’

Trọng điểm bây giờ không phải là nguyên khí. Nguyên khí này chỉ là cầu nối giúp hấp thụ Mỹ Nhân Lệ và trở thành phong ấn bảo vệ cơ thể hắn khỏi độc tố của Mỹ Nhân Lệ.

‘Tập trung vào đan điền’

Thanh Minh từ từ mở mắt ra, xung quanh hắn đang được bao quanh bởi sức mạnh của Hỗn Nguyên Đan và Thiên Độc Đan.

Đang giữa lúc vận nội công mà lại mở mắt và cử động là điều cấm kỵ đối với võ giả thông thường. Nhưng Thanh Minh thì không hề gì vì hắn có thể điều khiển nguyên khí hơn mức bình thường.

“Shhhhh….!”

Thanh Minh phát ra thanh âm như thể bất mãn, siết chặt bình ngọc chứa Mỹ Nhân Lệ trong tay.

“Nếu như thất bại, Đường Bảo, ngươi thật sự phải cút xuống địa ngục đấy.”

Dù có chết rồi thì ta cũng sẽ giết ngươi thêm một lần nữa!

Ta chắc chắn sẽ cho ngươi biết người chết rồi có thể chết nữa hay không!

Hắn quả quyết cho Mỹ Nhân Lệ vào miệng.

Và từ từ nhắm mắt lại.

‘Vẫn bình thường?’

Mỹ Nhân Lệ chảy xuống dạ dày mà không hề có bất kỳ động tĩnh gì. Chỉ có cảm giác như có gì đó đang di chuyển.

Hự!!!!

‘Đến rồi.’

Thanh Minh hốt hoảng vận công.

Chất độc lan ra với tốc độ cực kỳ nhanh. Ngay cả Thanh Minh cũng cảm thấy sợ hãi.

‘Thật là…’

Lúc trước tỉ thí với Đường Nguy cũng như thế, chiến đấu với những kẻ chuyên dùng độc công ở kiếp trước cũng y như vậy, nhưng cho đến bây giờ những loại độc mà hắn trúng toàn được rải trong không gian rộng hoặc là được tẩm trong vũ khí.

Phải thể nghiệm trong bao lâu đây?

Tối đa là một phần trăm lượng độc trong bình ngọc này, không chừng có khi là một phần nghìn, chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đủ khiến các cao thủ chết bất đắc kỳ tử rồi. Nhưng vì hắn đã uống độc nguyên chất liều lượng quá nhiều nên phản ứng thế này cũng là lẽ đương nhiên.

‘Nhiều quá hả ta?’

Biết vậy uống một nửa thôi.

Tại sao cứ nhìn thấy rượu hay thấy độc là hắn uống cái ực thế nhỉ.

Ây chà chưởng môn sư huynh, huynh phải sửa thói quen cho đệ ngay đi thôi!

AAAAAAAAAAAA!!!!!!!!

Chất độc lan rộng ra toàn thân trong tích tắc. Thanh Minh vừa hốt hoảng vừa vận nguyên khí phong bế bảo vệ đan điền.

‘Nhập tâm nào.’

Tịnh hóa rồi hấp thụ.

Không phải tịnh hóa rồi tống ra ngoài đâu nhá!

Hắn nghiến răng bắt đầu vận khí, ngăn cơ thể đang cố gắng tự tịnh hóa và tống khứ chất độc ra ngoài.

‘Độc này là gì vậy?’

Tràn ngập khắp cơ thể.

Giống như là đổ độc xuống giếng vậy. Chất độc tích tụ trong cơ thể và ngày càng gia tăng.

Cơ thể hắn như muốn nổ tung…

Ọc ọc.

“Hể?”

Thanh Minh từ từ mở mắt.

‘Cái quái gì thế?’

Và rồi hắn giật mình vội nhắm mắt lại.

‘Mình vừa thấy cái gì vậy?’

Thanh Minh không thể tin vào mắt mình, lại len lén mở mắt ra.

Nhưng hắn không hề nhìn lầm.

Cơ thể hắn biến thành một màu đen đáng sợ, đang sưng tấy lên khắp nơi.

‘Có phải heo rừng đâu chứ!’

Y phục không thể chịu được cơ thể đang sưng phồng như muốn nổ tung, bắt đầu rách toác khắp nơi.

Thanh Minh nhanh chóng nhắm mắt lại tập trung. Nếu cứ như vậy cơ thể sẽ nổ tung và hắn sẽ chết trước khi kịp tịnh hóa và hấp thu nguyên khí.

‘Nhanh lên!’

Nguyên khí bắt đầu nóng lên.

Nguyên khí thuần khiết vốn sinh ra từ đan điền của Thanh Minh nuốt chửng tà khí xung quanh đó, và bắt đầu tịnh hóa nó.

Lượng nguyên khí đó lớn đến mức tưởng chừng muốn tuôn trào hết ra ngoài.

Tuy nhiên, tà khí cũng không chịu để bị tấn công một cách dễ dàng như vậy.

Không biết có phải là vì chất độc vẫn còn sót lại hay không, hay vì lượng khuyên khí đã thoát ra khỏi đan điền để lại một khoảng trống, mà chúng cùng lúc kịch liệt ùa về phía đan điền.

‘Chặn lại!’

Sau đó, lượng nguyên khí sinh ra từ Thiên Độc Đan và Hỗn Nguyên Đan đang phong bế đan điền lập tức ngăn chặn tà khí.

Đùng! Đùng! Đùng!

Có vẻ như có gì đó đang bùng nổ ngay trong cơ thể hắn.

Mỗi giây trôi qua, bất cứ khi nào tâm trí trở nên mơ hồ, Thanh Minh lại cố gắng thanh tỉnh thần trí. Sau đó, hắn vận khí để tịnh hóa chất độc và hấp thu nguyên khí đã được tịnh hóa vào lại đan điền.

Phụt!

Không chịu được phản ứng sưng tấy của cơ thể, các mạch máu cuối cùng cũng vỡ ra. Mũi và miệng hắn đều bị xé toạc thổ huyết. Máu chảy từng giọt xuống sàn kèm theo âm thanh tách tách.


 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM)


 

Tịnh hóa rồi tịnh hóa, thế nhưng chất độc vẫn như không có điểm dừng.

‘Đến đây! Để rồi xem ta thắng hay ngươi thắng!’

Thanh Minh chịu đựng cơn đau, bắt đầu vận khí.

“……”

“……”

Ánh mắt đám môn đồ Hoa Sơn đang lo lắng không yên phía ngoài cửa bắt đầu trở nên kì lạ hơn.

“Các con không cảm nhận được gì sao?”

“Bỗng nhiên con cảm thấy bất an…. Có gì đó…”

Chiêu Kiệt lẩm bẩm những lời mình nói với một biểu cảm kì lạ, sau đó lại mở miệng nói.

“Con đi xem một chút?”

“Hả?”

“Sư thúc nói con không được vào đó nhưng không nói rằng con không được nhìn, đúng chứ?”

Bạch Thiên mỉm cười hài lòng, gật đầu.

“Bắt bẻ tốt đấy. Tiểu Kiệt đã trưởng thành rồi.”

“Không phải tất cả đều nhờ công sư thúc sao?”

“Đúng đúng. Là con tự gánh vác trách nhiệm nên ta sẽ không ngăn cản. Mau đi đi.

“…….”

Trong giây lát đôi bên nhìn nhau mà không nói bất cứ lời nào.

Ngay sau đó, Chiêu Kiệt mở miệng trước

“Sư thúc… Sư thúc có biết rằng tính tình của sư thúc đã thay đổi rất nhiều không?”

Dù biết là có hàm ý nhưng Bạch Thiên vẫn bình tĩnh đón nhận.

“Gần mực thì đen gần đèn thì rạng thôi. Gần mực thì sẽ đen, còn gần Thanh Minh thì nhân phẩm coi như bỏ.”

“Thật may vì sư thúc vẫn biết, nhưng mà….”

“Đừng kéo dài thì giờ nữa, nhanh đi kiểm tra tình hình rồi quay lại.”

“Vâng.”

Chiêu Kiệt càu nhàu, lê từng bước về phía căn phòng Thanh Minh đang ở.

‘Không phát hiện ra à?’

Nếu là khả năng cảm nhận khí của Thanh Minh thì tiếp cận ở khoảng cách này đã bị phát hiện rồi. Vậy mà lại không nghe thấy la hét gì, hẳn là không cần phải lo lắng cho hắn.

Vậy nhìn xem rốt cuộc hắn đang làm gì….

Chiêu Kiệt tạo một lỗ trên cửa sổ bằng ngón tay. Khoét một lỗ ở nơi ở của Dã Thú cung không phải là ý kiến hay nhưng cách này khả thi hơn là việc mở cửa một cách vụng về xong bị tên Thanh Minh ấy đập.

Hắn hít một hơi thật sâu, đặt mắt lên cái lỗ vừa khoét.

“…….”

Chiêu Kiệt lặng lẽ nhìn vào bên trong, sau đó nhanh chóng rời mắt khỏi cửa sổ và rời đi.

Và làm ra vẻ cười thật tươi.

“Sư thúc.”

“Thế nào? Nó đang làm gì?”

“Con cũng không rõ nó đang làm gì.”

“Hả…?”

“Có vẻ như chúng ta phải mau chóng trốn đi thôi.”

“Hả?”

“Nhanh..nhanh lên không thì không kịp mất!”

“Hể????”

Chiêu Kiệt mặt cắt không còn giọt máu bắt đầu cắm đầu cắm cổ chạy trối chết. Sau đó những người còn lại cũng bắt đầu vội vàng chạy theo Chiêu Kiệt.

Bạch Thiên chạy vượt lên trên Chiêu Kiệt một đoạn, nhìn lại phía sau và nói.

“Nhưng chạy đi đâu? Chỗ đó à? Hay Dã Thú cung?”

“A, con không biết! Nhưng trước tiên cứ chạy đi đã!”

“Không được! Con phải nói thì chúng ta mới biết đường ứng phó chứ…”

Ngay lúc đó.

Uỳnh Uỳnh Uỳnh Uỳnh Uỳnh!!!

Bạch Thiên tái mặt, quay đầu lại.

“Không, không được!”

Tòa nhà Thanh Minh đang ở bắt đầu rung chuyển. Sắc mặt Bạch Thiên trở nên xanh xao vì cơn chấn động này dữ dội như thể xảy ra động đất.

“Tên tiểu tử mất trí này! Đây là Dã Thú….”

Uỳnhhhhhhhhhhhh!!!

Chưa kịp dứt lời thì một vụ nổ lớn xảy ra. Tòa điện các nổ tung thành từng mảnh rải rác khắp nơi.

“Có, có chuyện gì xảy ra vậy?

“Bên kia!”

Bọn họ quên cả việc chạy trốn, đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn cảnh tượng xảy ra trước mắt.

Hắc sắc Long Quyển Phong.

Một cơn lốc xoáy màu đen khổng lồ, nhưng có vẻ gọi nó là Ác long thì thích hợp hơn, đang không ngừng bay lên trời.

Ầm ầm!!!

Cơn lốc xoáy dữ dội như muốn hút hết mọi thứ vào bên trong.

“…. Cứ hễ hắn làm gì trong phòng là sẽ có chuyện xảy ra.”

“Thật là, phát điên lên mất…”

Hắc sắc Long Quyển Phong khi nãy thổi bay toàn bộ ngóc ngách bắt đầu biến đổi.

Giống như được rút tạp chất, màu đen dần dần chuyển thành màu xám, sau đó chuyển sang màu trắng và cuối cùng trở nên trong suốt.

Ầm ầm!!!

Nhưng tốc độ xoáy không hề giảm đi chút nào, thậm chí còn nhanh và mạnh hơn lúc trước.

“Hơ? Hả???”

Với sức gió xoáy mạnh nó bắt đầu hút hết mọi thứ xung quanh, cơ thể của Chiêu Kiệt bị hút về phía trước, lơ lửng trên không trung.

“AAAAA!!!”

“Chiêu Kiệt!”

Các môn đồ Hoa Sơn vội vàng nắm lấy cổ chân Chiêu Kiệt và nằm rạp xuống đất.

“AAAAAAA”

Cơ thể của Chiêu Kiệt bay trong không trung như khôi lỗi đồ chơi

“Tên Thanh Minh khốn kiếp kia! Làm ơn sống như một người thường đi! Người bình thường ấy!!!! AAAAAAAAAA!!!!!”

Ý kiến này nghe hợp lý đó chứ.

Không biết liệu Thanh Minh có nghe thấy những lời này hay không.

Vùuuuuuuuu

AAAAAAAA!!!!!!!!!

AAAAAAAAA!!!!!!!!!!!

Đám dã thú chạy ra ngoài vì bất ngờ nên không phản ứng kịp với lực hút do cơn lốc tạo ra, bị hút hết vào trung tâm Long Quyển Phong do vụ nổ tạo ra.

Bạch Thiên khuôn mặt tái mét gào lên ác liệt.

“Ai đó ngăn tiểu tử đó lại!”

Ai ngăn được?

Rốt cuộc là ai ngăn tên khốn đó được hả sư thúc?

Cuối cùng ở tung tâm Long Quyển Phong, người ta nhìn thấy hình bóng của Thanh Minh. Hắn lơ lửng trên không trung và đang ngồi xếp bằng với vẻ mặt vô cùng thanh tĩnh.

Trông thanh tĩnh đến mức muốn chạy lại đấm cho lệch quai hàm ngay lập tức.

Rầm! Rầm!

Tệ hơn là bây giờ, mái của các tòa điện các xung quanh cũng bắt đầu bị thổi bay.

Cứ thế này thì Dã Thú Cung sẽ bị phá hủy mất.

“AAAAAAA!!!!!!”

“Này! Tiểu tử thối kia!!”

Các môn đồ Hoa Sơn bị hất tung lên không trung, cuốn vào vòng xoáy của Long Quyển Phong.

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!

Các môn đồ Hoa Sơn bị ném ngã xuống đất, vừa rên rỉ vừa đứng dậy.

Long Quyển Phong đang hút bất cứ thứ gì xung quanh vào trung tâm và luồng khí tức đang tràn ra quét sạch cả thiên địa bỗng nhiên biến mất.

Mọi chuyện cứ như chưa từng có gì xảy ra ngoài những tòa điện các đổ nát và đám Dã thú chạy trốn một cách sợ hãi.

“Lý nào..! Tên điên này!”

Đúng như nghĩa đen, tất cả môn đồ Hoa Sơn đều kinh hãi khi nhìn đống đổ nát xung quanh.

Ngay lúc đó.

Bộp. Bộp. Bộp.

Một thân hình từ từ bước ra khỏi màn khói bụi lơ lửng.

Thanh Minh trông như thể vừa thoát thai hoán cốt, nhếch khóe miệng nhìn về phía các môn đồ Hoa Sơn.

“Giờ chúng ta đi bắt con rắn hỗn xược kia nào!”

“…….”

Chúng ta sẽ lại bị bắt mất. Tên khốn này….

Làm ơn vừa vừa phai phải thôi! Làm ơn đê!

 

 

 

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM)


 


Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương