Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 137 Dù có chết ta cũng phải ăn được thứ này! (2)

Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chapter 137 Dù có chết ta cũng phải ăn được thứ này! (2)

Thanh Minh vừa nói vừa đảo mắt nhìn quanh.

Thời gian qua, Hoa Sơn cũng có chút tiền của, cuộc sống không còn khó khăn như trước kia nữa nhưng chuyện này lại là một vấn đề khác.

Dược Tiên là ai chứ?

Hắn ta là người được đánh giá là từ cổ chí kim thiên hạ đệ nhất trong giới luyện đan. Thậm chí Hỗn Nguyên Đan mà hắn ta tạo ra trong quá khứ được đánh giá là ăn đứt Đại Hoàn Đan Ma Đế của Thiếu Lâm.

Là Đại Hoàn Đan, Đại Hoàn Đan đó!

Các môn phái nổi danh thiên hạ đều sẽ biết cách luyện đan. Và phương pháp luyện đan sẽ trở thành nền tảng giúp các môn đồ của họ gia tăng công lực. Trong đó có hai loại đan dược được biết đến là thiên hạ đệ nhất. Đó chính là Đại Hoàn Đan của Thiếu Lâm và Giả Tiêu Đan của Võ Đang.

Thiếu Lâm và Võ Đang là 2 nơi có nguồn lực tài chính và nhân lực đệ nhất thiên hạ kia mà. Vì vậy mà đan dược mà họ chế ra đâu cần phải bàn cãi nữa chứ?

Vậy mà Dược Tiên là một cá nhân đã tự mình nghiên cứu ra Hỗn Nguyên Đan đánh bại đan dược của 2 môn phái đó.

Võ giả giang hồ là những người cược cả mạng sống của mình vào võ công và nội lực. Đối với họ Hỗn Nguyên Đan mang lại hiệu quả tốt hơn Đại Hoàn Đan . Có thể gọi loại đan dược thần kỳ này là “Vô giá chi bảo”.

Người có trong tay Hỗn Nguyên Đan sẽ có nội lực khủng khiếp đến mức được liệt vào hàng cao thủ võ lâm. Vì vậy mà cái danh “Vô giá chi bảo” không hề ngoa một chút nào.

100 năm về trước, Hỗn Nguyên Đan bắt đầu xuất hiện trên giang hồ. Rất nhiều võ giả để có được Hỗn Nguyên Đan đã không ngần ngại giết chóc lẫn nhau.

Nhưng không phải Hỗn Nguyên Đan, hắn đang nói đến mộ của Dược Tiên ư?

Điều đó có nghĩa là….

“ Rất có thể bên trong đó có chứa phương pháp luyện đan!”

Con người sẽ luôn để lại thành tựu mà bản thân đạt được!

Không lý nào mà một người đã dùng cả đời để nghiên cứu luyện đan và đạt được thành tựu vẻ vang như vậy lại muốn phương pháp luyện đan của bản thân cứ thể biến mất khỏi thế gian này. Rõ ràng hắn ta phải giấu bí kíp đó ở một nơi nào đấy.

Hơn nữa, nếu như kiếm trủng kia là thật thì khả năng bên trong đó có có phương pháp luyện đan là rất cao.

“Ta có chết cũng phải ăn được thứ đó!”

À không. Chính xác là Hoa Sơn phải được ăn thứ đan dược đó.

Tại sao Đại Hoàn Đan của Thiếu Lâm và Giả Tiêu Đan của Võ Đang lại nổi tiếng như vậy ư ? Bởi vì ngoài công pháp thì nội công cũng quan trọng chẳng kém gì.

Thực lực ngang nhau nhưng kẻ có nội lực thâm hậu hơn chắc chắn sẽ có lợi!

 

(Bản dịch thuộc về .Vlog.Novel. Đón xem truyện sớm nhất tại .Vlog.Novel)

 

 

Vì vậy mà Võ Đang và cả Thiếu Lâm đã đầu tư không ít tiền của và nhân lực để nghiên cứu phát triển đan dược. Cuối cùng họ cũng có được các loại đan dược tuyệt hảo mà trong thiên hạ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Đệ tử của 2 môn phái được hấp thụ các loại đan dược đó nên ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Đúng vậy. Không nói đâu xa, cách đây không lâu, Vô Chấn đã có thể tung ra từng đợt từng đợt kiếm khí bằng nội công khủng khiếp chẳng đúng với tuổi tác của hắn ta chút nào.

Còn Hoa Sơn thì…

“Không có phương pháp luyện đan”

Thực tế phũ phàng vậy đấy

“ Không có đan dược luôn”

Nhờ vậy mà đệ tử Hoa Sơn cho đến bây giờ thậm chí còn chưa được ngắm đan dược bao giờ. À, đương nhiên là không tính chuyện lần trước Thanh Minh chia cho bọn chúng vài viên Mai Hoa Đan mà hắn dùng để giải rượu.

Thậm chí là bây giờ cũng chẳng còn Mai Hoa Đan nữa.

Trong thời gian Thanh Minh còn ở đây thì còn cố căn tính giải quyết cho nhưng rồi sau này khi mà Thanh Minh rời đi, việc không có phương pháp luyện đan sẽ trở thành điểm yếu chí mạng của Hoa Sơn.

“ Không được! Mình phải để lại đủ dùng mới được!”

Thanh Minh nhìn lên trời chỉ trỏ.

……..Ta làm sao mà biết được chuyện này chứ?

Huynh để lại sổ ghi chép và cả võ công mà quên để lại phương pháp luyện đan mất rồi. Vì vậy mà mấy đứa ở y dược đường mới bảo là bị coi khinh rồi đình công suốt thì phải!

Thôi kệ. Dù sao thì chuyện quan trọng bây giờ không phải là chuyện đó.

Thanh Minh nhìn Chân Huyễn bằng ánh mắt điên loạn.

“Chắc chắn không đấy?”

“…..Dạ”

“ Vậy là nhà ngươi chắc chắn cái kiếm trủng kia chính là mộ của Dược Tiên đúng chứ?”

Chân huyễn hắng giọng bắt đầu mở lời.

“ Đoạt Kiếm Vô Ngân đã leo lên được vị trí thiên hạ đệ nhất nhân nhưng vẫn không được người đời công nhận. Là bởi vì võ công của ông ta không rõ nguồn gốc. Vậy mà vào thời đấy, loại võ công không rõ nguồn gốc ấy đã hạ bệ tất cả các cao thủ trên giang hồ.”

“Ờ, đúng vậy.”

Thông thường khi một người có được danh hiệu thiên hạ đệ nhất nhân thì võ công độc môn của người ấy cũng sẽ trở nên nổi tiếng. Thanh Minh thì chưa từng nghe ai đó nói võ công của Đoạt Kiếm Vô Ngân là gì.

“Nghĩ lại thì đúng là rất kỳ lạ”

“Tên Đoạt Kiếm Vô Ngân đó ngoài việc có nguồn nội công khủng bố ra thì chẳng có chiêu thức đặc biệt gì cả. Lúc ấy cũng có người nghi ngờ nhưng Dược Tiên đã ra mặt phủ nhận nên mọi nghi vấn dần lắng xuống. Nhưng sau khi Dược Tiên chết, 1 trong số những người quen biết của ông ta đã tiết lộ sự thật.”

“Chuyện đó chỉ có 1 số môn phái biết thôi đúng chứ?”

“Đúng vậy.”

Chân Huyễn thở dài.

Bây giờ Hoa Sơn đã được thêm vào danh sách 1 số môn phái đó. À không, chính xác là thêm cái tên cường đạo này.

Nhưng chuyện này cũng chẳng còn cách nào khác. Lời hứa của võ giả quý hơn ngàn vàng. Hắn không thể vì một chút lợi ích mà vấy bẩn lên danh dự của sư thúc được.

Căn bản là....

“Nếu không nói thì tên điên này đâu có để bọn họ đi chứ”

Người trên giang hồ sẽ không bao giờ tin chuyện đệ tử Võ Đang bị uy hiếp đến mức độ này nhưng thực tại lại phũ phàng như vậy đấy.

“ Ta đã nói hết những gì mà ta biết rồi. Vì vậy các hạ hãy để bọn ta đi.”

“ Đương nhiên rồi. Ta là một nam nhân biết giữ lời mà.”

Thanh Minh tủm tỉm cười.

Phải để bọn chúng đi chứ. Nhưng

Ta vẫn cần làm thêm một chuyện nữa.

“ Rồi cái tàng bảo đồ đâu?”

“....Dạ?”

“ Ta hỏi cái tàng bảo đồ đâu? Ban nãy nhà ngươi vừa nói là đã tìm thấy tàng bảo đồ kia mà?”

“.......”

Mắt Chân Huyễn bắt đầu run rẩy.

“Chuyện, chuyện đó.....”

Chân Huyễn tỏ vẻ nghiêm nghị quyết tử.

“ Ta có thể nói cho các hạ biết những điều mà ta biết. Nhưng ta không thể đưa tàng bảo đồ cho các hạ được”

“Ừm. Ta đương nhiên là biết chuyện đó.”

“Vậy thì tại sao?”

Thanh Minh cười nhạt.

“Nhà ngươi nghĩ mà xem. Nếu như giờ ta để các người đi, chẳng phải các ngươi sẽ kéo thêm nhiều đệ tử Võ Đang đến đây hay sao?”

“.....”

“ Rất có thể số lượng sẽ đông như kiến cho mà xem. Đúng chứ?”

“.....”

“ Vậy thì ta sẽ trở thành chó đuổi gà mất. Vả lại cho dù là ta đi chăng nữa cũng khó lòng làm gì được đám Võ Đang đông nhung nhúc nhung nhúc như kiến được. Thêm vào đó, không phải là các người vẫn chưa biết chính xác vị trí của Kiếm Trủng hay sao? Các người có cả tàng bảo đồ mà vẫn chưa thể tìm ra thì một mình ta có xới cả cái đất Nam Dương này lên cũng khó lòng mà tìm được.”

Thanh Minh cười nhạt nhìn Chân Huyễn.

Chân Huyễn đã được khai sáng. Đúng là Thanh Minh rất mạnh, nhưng cho dù là vậy thì một mình hắn ta sao có thể đối đầu với cả Võ Đang kia chứ. Hơn nữa Hoa Sơn còn ở rất xa nơi này.

Thanh Minh có biết sự thật này chăng nữa cũng chẳng thể làm được gì cả.

“Vì vậy mà chí ít nhà ngươi cũng cho ta một chút thông tin của tàng bảo đồ được không?”

Sao có thể chứ?

Mặt Chân Huyễn cứng đờ.

“Ta không thể giao tàng bảo đồ ra được. Giữa chúng ta chưa từng có điều kiện đó.”

“Không đưa hả?”

“Đúng vậy!”

“Không thể đưa thật hả?”

“….Đúng vậy….”

“Thật á?”

“……”

Mặt Chân Huyễn trở nên xanh lét. Nhìn thấy Thanh Minh với điệu cười lưu manh đang tiến lại gần, đầu óc của hắn ta trở nên trống rỗng.

“Một đạo sĩ sao có thể trấn lột, chiếm đoạt đồ đạc của người khác kia chứ?”

“Đạo?”

“Đúng vậy!”

“Ai kia?”

“……..”

Thanh Minh nắm chặt nắm đấm của mình.

Răng rắc

Thanh Minh nắm chặt nắm đấm tiến về phía Chân Huyễn.

“Ta đã bảo bao nhiêu lần rồi hả? Ta là ai chứ?”

“Hoa, Hoa Sơn..”

“Chậc chậc, đạo sĩ ơi, nhà ngươi lãng tai chậm hiểu quá rồi đấy. Để ta nói lại một lần nữa. Ta chỉ là một cường đạo qua đường mà thôi!”

‘…….”

Cái, cái tên điên này. Nói chuyện đúng là nực cười thật đấy.

“Chọn đi!”

Ánh mắt Thanh Minh rực lửa.

“Đưa tàng bảo đồ ra đây rồi quay lại Võ Đang gọi quân chi viện đến. Nếu không thì!”

Uỳnh!

Thanh Minh đấm mạnh xuống đất. Nền đất rung chuyển xuất hiện một cái hố khổng lồ.

“ Các người sẽ bị chôn người ở đây chỉ để lộ ra cái đầu cho đến khi ta tìm được kiếm trủng”

“…..”

 

(Bản dịch thuộc về .Vlog.Novel. Đón xem truyện sớm nhất tại .Vlog.Novel)

 

 

Thanh Minh nghiêng đầu.

“Ở bên nào hả?”

Chân Huyễn chỉ biết cười bằng khuôn mặt méo mó.

“Chẳng phải phải bỏ đi lòng tham thì mới có thể trở thành đạo sĩ thực thụ hay sao?”

Và rồi đứng trước sức mạnh, đạo sĩ chẳng là cái thá gì cả.

“Hư ha ha ha ha”

Thanh Minh lệt bà lệt bệt xuống núi kiểm tra tàng bảo đồ.

Đó là 1 bức họa được vẽ lên bằng hàng tá đường nét và ký hiệu. Bên trong đó chứa đựng nguyên khí khiến người ta xảy xẩm mặt mày. Chắc chắc thứ này là hàng thật.

“Khư ha ha ha. Mộ của Dược Tiên chứ gì ? Ông trời phù hộ cho ta quá. Đúng là ở hiền gặp lành”

Thanh Minh cảm nhận được một ai đó trên trời cao đang chỉ tró chửi mắng mình nhưng không hề cảm thấy giận dữ chút nào.

Huynh cứ đợi đấy. Ai bảo huynh không để lại phương pháp luyện đan làm gì. Khiến người ta phải khổ sở thế này.

Thanh Minh cười mãn nguyện nhìn chằm chằm vào tàng bảo đồ.

Đây là những ký hiệu và đường nét mà ngay cả kiếp trước hắn cũng chưa từng nhìn thấy lần nào.

“ Ý của lão là phải phân tích được đống này mới có tư cách đụng vào mộ của lão chứ gì?”

Hahahaha

Đúng là một lão già đáng sợ

Nhìn vào tấm tàng bảo đồ này có thể thấy được lão Dược Tiên rất tự phụ về những gì mà bản thân đạt được. Nếu không thì sao lão có thể để lại một thứ kinh tủng như thế này được chứ.

Kẻ có thể giải mã được tấm tàng bảo đồ này chắc chắn là một kỳ tài không nhưng quan tâm đến ngôi mộ của lão mà còn phải là người có sự tự tin hơn người.

“ Ta nói chỉ có chuẩn thôi”

Trước tiên, Thanh Minh đúng là người có quan tâm đến ngôi mộ của Dược Tiên.

Thanh Minh nhìn tấm tàng bảo đồ cười nhạt

“ Cái này là ám hiệu đúng chứ?”

Mấy người bình thường tuyệt đối sẽ chẳng thể nào phá giải được đống lộn xộn này.

Nhưng Thanh Minh là ai chứ?

“Phùuuu”

Tự mình nói ra thì hơi ngại, nhưng Thanh Minh chính là một kỳ tài chưa từng có trong lịch sử của Hoa Sơn khi Hoa Sơn còn là một trong cửu phái nhất bang.

Không lý nào mà một Thanh Minh như vậy lại không thể hóa giải được mấy ám hiệu này.

Thanh Minh căng mắt nhìn vào tấm tàng bảo đồ. Nếu như sắp xếp các đường này theo quy tắc thì...

Sau một hồi nhìn chằm chằm vào mấy đường kẻ loằng ngoằng, cuối cùng Thanh Minh cũng bỏ tấm tàng bảo đồ xuống và trưng ra bộ mặt mãn nguyện.

“Chẳng hiểu cái mẹ gì hết”

Kỳ tài cái con khỉ.

Đối với con người thì bộ não của ta vẫn là thiên tài chứ. Có điều ta chưa từng nhìn qua cái quái đản này mà thôi

“Hị”

Thanh Minh nhìn đi nhìn lại tấm tàng bảo đồ thêm vài lượt nữa bằng đôi mắt chán chường. Cuối cùng hắn lắc đầu nguầy nguậy.

“Chuyện này quá sức với ta rồi”

Chỉ nhìn thôi cũng đã đau mắt, thậm chí hắn có cảm giác như bị chuột rút ở đầu vậy. Nếu như thứ này giống với kiếm bảo thì hắn có thể xem đi xem lại cả ngày. Nhưng nó lại chẳng liên quan gì đến kiếm cả.

“ Mình đâu nhất thiết phải phá giải được cái này đâu nhỉ”

Mình còn có các sư thúc đáng tin (?) và các sư huynh thông minh (?) kia mà!

“Dù sao thì!”

Bọn đệ tử bổn môn Võ Đang sắp kéo đến đây rồi.

Sau khi biết chuyện Thanh Minh đánh Vô Chấn sấp mặt rồi cướp đi tàng bảo đồ thì lũ trưởng lão Võ Đang chắc chắn sẽ nhung nhúc tập hợp lại.

Cho dù là Thanh Minh đi chăng nữa, việc một mình đối đầu với đám người đó là một việc quá sức. Thời làm Mai Hoa Kiếm Tôn, Thanh Minh đã từng giao chiến với khoảng 10 tên trưởng lão Võ Đang 1 lúc. Nhưng hắn ta của hiện tại vẫn chưa thể khôi phục võ công như trong quá khứ.

“ Cũng phải tầm 3 ngày nhỉ?”

Trong khoảng thời gian đó, đệ tử Võ Đang sẽ tập hợp đầy đủ tại đây. Nhất định là cho đến lúc đó, Thanh Minh phải tìm ra được vị trí của kiếm trủng. Phải vậy thì hắn mới có thể vào được mộ của Dược Tiên trước đám người Võ Đang đó.

" Thời gian gấp gáp quá!”

Đôi mắt Thanh Minh trở nên kiên định.

Nếu như có trong tay phương pháp tạo ra Hỗn Nguyên Đan, Hoa Sơn một lần nữa sẽ bay cao. Nội lực chính là một trong những nhân tố quyết định đến việc một môn phái có thể nhảy vọt lên vị trí Thiên hạ đệ nhất kiếm môn hay không.

“Trước tiên mình sẽ ăn thứ đan dược đó”

Hắn lấy tay chạm vào đan điền bản thân cảm thấy tiếc nuối. Thanh Minh thúc ngựa chạy nhanh về một nơi xa.

Nếu độc giả thương nhóm dịch và muốn bọn mình có thể tăng tiến độ dịch truyện, làm ơn đừng share acc và cho thuê acc nữa!! Lượt xem hiện tại gấp 5 lần lượt mở khóa thì chi phí đâu mà bọn mình có thể tăng tốc dịch đây. Làm ơn đi, đừng có share acc kiểu đó nữa!!

 

(Bản dịch thuộc về .Vlog.Novel. Đón xem truyện sớm nhất tại .Vlog.Novel)

 

 

 

 

 

 

 


Mừng Ngày Thống Nhất Đất Nước! Tặng Ngay 15% Giá Trị Thẻ Nạp Đến Hết Ngày 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương