Hoa Sơn Tái Khởi
Chapter 110 Hoa Sơn không lụi bại (5)

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chap 110. Hoa Sơn không lụi bại (5)

‘Đây là……’

Tần Kim Long nhìn thấy một màu đỏ rực trên bông hoa tuyết do chính mình tạo ra.

Một bông hoa yếu ớt.

Đó chỉ là một chấm đỏ, tuy đỏ, nhưng lại rất yếu ớt, giống như một giọt máu rơi giữa nền trời tuyết trắng xóa.

Thế nhưng chấm đỏ ấy đã tạo ra hình ảnh một bông hoa mai rất rõ ràng.

Một bông. Rồi lại một bông. Trong nháy mắt, hoa mai bắt đầu nở rộ hòa vào những bông hoa tuyết của hắn.

Tan chảy.

Những bông hoa tuyết ở nơi có hoa mai rực đỏ đang từ từ tan chảy, giống như tuyết tan chảy dưới ánh nắng rực rỡ của mùa xuân.

‘Hoa mai?’

Có tin đồn rằng, hoa mai sẽ không bao giờ nở ở Hoa Sơn nữa. Vì vậy tất cả mọi người đều tin rằng Hoa Sơn sẽ không thể hồi sinh.

Dù có ai nói gì đi chăng nữa, thì hoa mai vẫn là biểu tượng của Hoa Sơn. Do đó, một Hoa Sơn không thể khiến cho hoa mai nở rộ, thì Hoa Sơn đó sẽ không thể quay trở về Hoa Sơn của trước kia.

Thế nhưng ngay tại thời khắc này, hoa mai tưởng như đã biến mất tại Hoa Sơn lại đang nở rộ ngay trước mắt Tần Kim Long.

Rất sống động và hoa lệ.

“Hự!”

Không thể tin được.

Ít nhất thì hắn có thể hiểu được phần nào khi thanh kiếm của Thanh Minh vẽ lại bông hoa mai đó.

Nhưng đó không phải là chuyện mà Tần Kim Long không thể hiểu được lúc này.

Hắn tuyệt vọng khi nhận ra sự thật rằng, hoa tuyết của hắn đang tan chảy trong hoa mai của Hoa Sơn.

‘Sao lại thế này?’

Tuyết Hoa Thập Nhị Thức.

Sự nỗ lực của Tông Nam trong cả trăm năm gần đây đều thấm nhuần trong chiêu thức này. Chẳng phải Tuyết Hoa Thập Nhị Thức là kiếm thức mới mẻ kết tinh toàn bộ kiếm pháp Tông Nam, là minh chứng cho sự phát triển của kiếm pháp Tông Nam hay sao?

Mai Hoa Kiếm Pháp trong truyền thuyết của Hoa Sơn đã được tái hiện ngay tại nơi này, và thậm chí còn nhỉnh hơn Tuyết Hoa Thập Nhị Thức vài bậc.

Mình không thể thua trước những thứ mà thế hệ xưa để lại được!

Thế nhưng.

Tại sao chuyện này lại có thể xảy ra chứ?

Tan chảy.

Sụp đổ.

Hoa Tuyết trắng muốt mà hắn tạo ra đã tan chảy ngay từ những giây phút đầu tiên chạm vào hoa mai đỏ rực của Thanh Minh, tựa như chúng chưa từng tồn tại.

“Sao có thể chứ?”

Tần Kim Long bắt đầu đảo mắt.

Hắn không thể thi triển kiếm thức hoàn hảo hơn nữa. Bởi vì hắn đã thi triển kiếm thức này hoàn hảo đến mức không ai có thể chối cãi rồi. Vậy thì tại sao nó lại không thể vượt qua được thứ hoa mai tầm thường đó chứ?

Thật nực cười.

Tuyết Hoa Thập Nhị Thức.

Tan nát rồi.

Kiếm pháp của Tông Nam.

Sụp đổ rồi.

Lòng tự tôn của hắn.

“A……..”

Tất cả mọi thứ hắn cố công xây dựng cho đến tận bây giờ đã vỡ nát tan tành trong đóa hoa mai đỏ rực ấy.

“Tại saoooooooo!”

Tiếng thét của Tần Kim Long kiến cả Hoa Sơn lay chuyển.

 

  (Bản dịch thuộc về Vlognovel. Đón xem truyện sớm nhất tại Vlognovel)

 

 

Thanh Minh xoay kiếm nhìn bằng nửa con mắt.

Từng đóa hoa mai đỏ rực nối đuôi nhau nở rộ nơi mũi kiếm của hắn. Hoa Tuyết của Tần Kim Long cũng không còn sức chống đỡ khi bị hoa mai chạm vào, lần lượt biến mất.

‘Chỉ được cái mã.’

Đúng là kiếm thức này của bọn chúng chỉ được cái mã. À không, nói chính xác hơn thì đây chỉ là một cái mã giả mô phỏng lại cái mã của người khác thôi.

Tất cả mọi người trên thế gian này đang hiểu nhầm kiếm pháp của Hoa Sơn. Thậm chí, ngay cả các đệ tử Hoa Sơn cũng đang hiểu nhầm chính kiếm pháp của họ.

Mai Hoa Kiếm Pháp, nói đúng hơn là kiếm pháp của Hoa Sơn, là kiếm pháp tạo ra hình dạng của hoa mai. Đó là một kiếm pháp tái hiện lại một cách chân thực nhất hình dáng hoa lệ và rực rỡ của hoa mai đang đung đưa trước gió.

Rất nhiều người đã nhầm tưởng rằng kiếm pháp của Hoa Sơn chỉ có thể đạt được khi tạo ra một đóa hoa mai xinh đẹp và tinh xảo đến thế.

Rốt cuộc là vậy sao?

Hoa Sơn là đạo môn.

Tất cả kiếm pháp của Hoa Sơn đều chỉ là mắt xích để hướng đến Đạo.

Võ Đang được coi là khởi nguyên của Thái Cực.

Điểm Thương được coi là khởi nguyên của Thái Dương.

Không Động được coi là khởi nguyên của Ngũ Hành.

Tất cả các đạo môn tồn tại trên thế giới này đều giống như hình ảnh của tự nhiên, và có thể coi mục tiêu cao nhất của họ chính là dùng cơ thể của mình hiện thực hóa Đạo.

Thế nhưng, Hoa Sơn lại khác.

Hoa Sơn dùng kiếm pháp của mình chỉ để theo đuổi hoa mai.

Nếu như kiếm pháp của Võ Đang đạt đến cực độ thì sẽ đản sinh Thái Cực, kiếm pháp của Điểm Thương đạt đến cực độ thì sẽ hoá thành Thái Dương. Và kiếm pháp của Không Động thì tái hiện lại hữu lý của Ngũ Hành trên thế gian này.

Thế nhưng hoa mai của Hoa Sơn lại chỉ là hoa mai.

Đây chính là điều làm cho Hoa Sơn khác với các đạo môn khác. Có thể nói, đây chính là một môn phái mạnh, bị cuốn hút bởi những thứ hoa lệ và đẹp đẽ.

Nhưng thật sự là vậy sao?

Có thật là kiếm pháp của Hoa Sơn chỉ theo đuổi hình tượng của hoa mai không?

‘Làm gì có chuyện đó.’

Mọi người đang lầm tưởng.

Vung kiếm rồi lại vung kiếm, hoa mai nở rồi lại nở, dành cả cuộc đời mình cho kiếm pháp của Hoa Sơn, để đến cuối cùng, sau khi leo lên đến vị trí mà không ai đến được, hắn mới nhận ra một điều.

Thứ mà kiếm pháp Hoa Sơn tái hiện lại không phải là hoa mai.

Kiếm pháp Hoa Sơn không mô phỏng hoa mai. Kiếm pháp Hoa Sơn làm hoa mai nở rộ.

‘Không phải là hoa mai.’

Mà phải là ‘nở hoa’.

“Khai hoa”

Đó là sự hình thành của sinh mệnh.

Nở hoa chính là trái ngọt dành cho sự chờ đợi sau mùa đông dài đằng đẵng.

Ta chỉ vẽ lại đóa hoa mai đang nở rộ trên Hoa Sơn thôi. Nếu như một sinh mệnh mới có thể nở rộ nơi đầu kiếm này, vậy thì ta còn quan trọng đó là hoa gì nữa sao?

Bản chất của kiếm pháp Hoa Sơn chính là ‘Khai Hoa’.

Những người bị thu hút bởi vẻ đẹp hoa lệ của hoa mai và sự sắc bén của đường kiếm sẽ không bao giờ có thể đạt được sự tinh túy trong kiếm pháp của Hoa Sơn.

Nếu như họ biết thứ mà kiếm pháp Hoa Sơn theo đuổi không phải là hoa mai mà là ‘Khai Hoa’........ Phải rồi, nếu như Thanh Minh đã đạt đến cảnh giới này, vậy thì hắn không cần thiết phải phân biệt các loại kiếm pháp nữa.

Không nhất thiết phải là Mai Hoa Kiếm Thức. Cũng không nhất thiết phải là Nhị Thập Tứ Thức Mai Hoa Kiếm Pháp.

Dù là kết thúc Thất Mai Kiếm, hay Lạc Hoa Kiếm, hay thậm chí là Lục Hợp Kiếm, thì hoa mai vẫn sẽ nở.

Đó chính là bổn ý của kiếm pháp Hoa Sơn.

Đây chính là điều mà những người mang trên mình cái tên Hoa Sơn phải khắc ghi nó vào trong lòng.

Những người không nhận ra sự thật đó mà chỉ bị thu hút bởi vẻ đẹp hoa lệ và rực rỡ sẽ vĩnh viễn lún sâu vào đầm lầy hoa lệ ấy.

Đúng vậy.

Giống như Tần Kim Long bây giờ.

Giống như Tuyết Hoa Thập Nhị Thức mà bọn chúng tạo ra.

Trong mắt của Thanh Minh bây giờ tràn ngập hình ảnh các đệ tử của Tông Nam đang hướng về võ đài nhìn hắn với ánh mắt vô hồn.

‘Cứ xem tiếp đi.’

Xem kiếm pháp của các ngươi sẽ sụp đổ thế nào.

Ký ức của con người chính là cách thức thâm thúy nhất.

Bọn chúng sẽ vĩnh viễn khắc ghi hình ảnh kiếm pháp của Tông Nam đã bị kiếm pháp hoa lệ và rực đỏ của Thanh Minh chặt đứt trên võ đài quyết định vận mệnh của Tông Nam này.

Mỗi khi vung kiếm, khung cảnh ấy sẽ lại hiện lên trong đầu chúng, và mỗi khi tập luyện, chúng sẽ vô thức làm theo hình ảnh ấy.

Cuối cùng, ngay cả sức mạnh của chúng cũng sẽ không thể giúp chúng thoát khỏi kiếm pháp này.

Phải làm cho nó hoa lệ hơn. Lại hoa lệ hơn nữa.

Thế nhưng, cuối lưỡi kiếm ấy lại không có gì hết. Chỉ có hư vô là thứ duy nhất tồn tại.

Càng theo đuổi sự hoa lệ, Tông Nam sẽ càng đánh mất kiếm pháp của mình và lún sâu vào vũng bùn ấy.

Dù bị những người mình tin tưởng phản bội.

Dù đánh mất kiếm pháp trọng tâm của môn phái.

Dù bị kẻ thù truyền kiếp dồn đến vách núi.

Thì Hoa Sơn cũng sẽ không lụi bại.

Nếu như linh hồn của Hoa Sơn, thứ mà Hoa Sơn theo đuổi vẫn còn. Hoa Sơn sẽ lại vang danh tên mình trong thiên hạ, giống như hoa mai sẽ lại nở rộ sau một mùa đông héo tàn.

Vậy nếu họ đánh mất kiếm pháp của mình thì sao? Nếu họ đánh mất thứ mà bản thân mình đang theo đuổi thì sao? Nếu họ làm trái với bổn ý của tổ tiên thì sao?

Khi đó, môn phái này sẽ tự sụp đổ mà không cần kẻ địch nhúng tay vào.

Còn bây giờ, kiếm pháp này sẽ trở thành một lời nguyền vĩnh viễn trói buộc tương lai của Tông Nam giống như tiêm một liều thuốc độc vào linh hồn của họ.

‘Hãy xem đây!’

Thứ mà các ngươi đã trộm. Thứ mà các ngươi đã khao khát đến thế.

Ta sẽ cho các ngươi thấy.

Một cách rõ ràng!

Đây sẽ là sợi xích trói buộc các ngươi vĩnh viễn, là cái giá mà lũ vô nhân đạo các ngươi đáng phải nhận.

Thanh Minh chĩa thẳng kiếm lên trời rồi tao nhã khua kiếm. Một đóa hoa mai nhỏ đang nở rộ nơi mũi kiếm của hắn.

Một đóa. Rồi lại một đóa.

Hoa mai không ngừng nở rộ.

Mỗi đóa hoa nở, là một sinh mạng được đến với thế giới này.

Vô Cực được chia thành Âm Và Dương rồi sinh ra Thái Cực, Thái Cực sinh Lưỡng Nghi. Lưỡng Nghi đản sinh Ngũ Hành cấu tạo nên thế gian vạn vật, và sinh mệnh được sinh ra trong thế gian ấy.

Tuôn trào. Cuối cùng, thứ được gọi là thế gian chính là vòng lặp của sự sinh sôi vĩnh cửu.

Trong Khai Hoa có Đạo mà tổ tiên của Hoa Sơn rất muốn chạm đến.

Ánh mắt của Thanh Minh dừng lại trên người các đệ tử Hoa Sơn. Hình ảnh bọn họ chăm chú ngắm nhìn kiếm pháp Hoa Sơn đến lạc hồn đã dấy lên trong lòng Thanh Minh một nỗi u sầu kỳ lạ.

‘Đây cũng là sự đền tội của mình.’

Cho việc mà đáng lý ra ta phải tiếp tục làm nhưng ta đã không thể tiếp tục.

Vì vậy nên bây giờ các ngươi hãy nhìn cho kỹ.

Đây chính là thứ mà các ngươi đã đánh mất.

Là thứ mà một lúc nào đó các ngươi phải đạt được.

 

  (Bản dịch thuộc về Vlognovel. Đón xem truyện sớm nhất tại Vlognovel)

 

 

“A a………”

Huyền Tông bật ra một tiếng thán phục.

Ông ta cũng không biết tại sao mình lại có tâm trạng như thế nữa. Khung cảnh trước mặt ông ấy bây giờ đã vượt qua hữu lý, chạm đến trái tim.

Hoa Mai đang nở rực khắp thế gian.

Những đóa hoa mai chưa đến ngày nở đang đua nhau khoe sắc trên Hoa Sơn quạnh vắng này.

Và dường như ở nơi đó.

Mùa xuân vĩnh viễn không bao giờ qua.

Dù có đổi mùa, thì mùa xuân cũng sẽ không qua đi.

Cho tới khi thiếu niên với gương mặt rạng ngời trở thành một thanh niên cường tráng, thanh niên cường tráng trở một tráng niên mang trên vai trách nhiệm nặng nề, rồi cuối cùng, tráng niên trở thành một ông lão đầu tóc bạc phơ, mùa xuân cũng sẽ mãi mãi không trôi đi.

Mùa xuân mà ông đã chờ đợi và khao khát nhưng không thể đón, ấy thế mà lại đang ở ngay đằng kia.

Khóe mắt Huyền Tông rơi lệ.

Ở đây.

Hoa Sơn mà ông muốn thấy nhất. Kiếm pháp Hoa Sơn mà ông chờ đợi suốt cả cuộc đời.

Đang ở ngay nơi này.

Khóe miệng Huyền Tông nở một nụ cười.

Mặc dù nước mắt vẫn không ngừng rơi, nhưng nụ cười lại đang rạng rỡ trên gương mặt ướt nhòe ấy.

“Là Hoa Sơn.”

Chúng ta đang ở nơi này.

Cuối cùng, sau khi phải trải qua những năm tháng không ngừng khốn khổ, hoa đã nở rộ tại nơi này.

“Hoa Sơn sẽ không lụi bại.”

Không phụ cả cuộc đời, sự kiên nhẫn, và cả sự chờ đợi của ông ta, cuối cùng, lần đầu tiên sau một trăm năm, hoa mai đã nở rộ ngay tại nơi này.

 

 

Biến mất rồi.

Hoa tuyết mà Tần Kim Long tạo ra đã biến mất tựa như mộng tưởng. Những bông hoa tuyết lạnh lẽo và dữ tợn đã bị một làn gió êm dịu thổi bay đi, và những bông hoa mai ấm áp đã đến lấp đầy chỗ trống đó.

Nở. Rồi lại nở.

Hoa mai không ngừng đua nhau nở đỏ rực trên đỉnh Vạn Sơn, cuối cùng choán hết tầm nhìn của Tần Kim Long.

Một biển trời hoa mai.

Một rừng hoa mai đua nở không nhìn thấy sự kết thúc.

‘Đây là……. Đây là Hoa Sơn.’

Đây là kiếm pháp Hoa Sơn.

Các trưởng lão Tông Nam run rẩy. Đây chính là kiếm pháp Hoa Sơn mà họ đã cố gắng bắt chước.

Phải đến tận bây giờ thì Tần Kim Long mới có thể hiểu được tại sao các bậc tiền bối Tông Nam lại run sợ khi nghe thấy cái tên Hoa Sơn đến thế.

Kiếm pháp này có thứ gì đó không tồn tại ở Tông Nam.

Đây là thứ kiếm pháp chỉ có ở Hoa Sơn, là thứ mà kiếm pháp Tông Nam không thể chạm tới.

Gió thổi. Và các đóa hoa mai bắt đầu đồng loạt bay lên trong cơn gió nhẹ.

Cả trời đất đều rợp cánh hoa mai.

Không một câu từ nào có thể diễn tả lại khung cảnh hàng nghìn cánh hoa mai đang bay trên trời này.

‘Đẹp quá.’

Tần Kim Long ngắm nhìn cảnh tượng ấy đến ngây người.

Mặc dù biết rõ tình hình của bản thân lúc này ra sao, nhưng Tần Kim Long vẫn bị khung cảnh trước mắt hút hồn.

Dường như đây không phải khung cảnh của trần gian. Mà là khung cảnh hút hồn những người ở đó.

‘Rốt cuộc là khác nhau ở chỗ nào?’

Tại sao hắn lại không thể tạo ra một cảnh tượng hoa lệ như vậy chứ?

Tại sao kiếm thức của hắn lại không thể đẹp được như vậy chứ?

Tại sao?

Hoa mai không đáp lời hắn.

Chúng chỉ nhẹ nhàng bao phủ thế gian này, đẹp và trang nghiêm hơn.

Và rồi.

Giữa lúc ánh mắt Tần Kim Long đang ngẩn ngơ ngắm nhìn khung cảnh mà cả đời hắn sẽ không thể nào quên thì một cánh hoa mai đã nhẹ nhàng vương trên trán hắn.

Nhẹ nhàng.

Nó đã rơi xuống rất nhẹ nhàng.

 

  (Bản dịch thuộc về Vlognovel. Đón xem truyện sớm nhất tại Vlognovel)

 

 

 

 

 

 

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương