Hoa Phong Bạch Vân
-
Chương 24: Thất tuyệt điện
Cánh hoa mai bay phất phơ trong gió mang theo hương thơm dịu nhẹ, không khí mát lành khoang khoái dễ chịu, cảm giác như vừa trải qua một lễ rửa tội, cả người nhẹ nhàng khoang khoái không nói ra lời. Lầu son gác tía nguy nga tráng lệ nhưng lại không chút dung tục mà có cảm giác thánh khiết, như chốn thánh địa uy nghiêm bất khả xâm phạm.
Đây chính là ấn tượng đầu tiên khi Tử Nguyệt bước vào Thất Tuyệt Điện, từ nay nàng sẽ ở đây, cảm giác thật rất mới lạ. Nhìn từ trên Thất Tuyệt Điện hoàn toàn có thể nhìn trọn Bạch Vân Sơn. Quang cảnh thật đẹp làm sao.
Thiên Ngọc Vũ đứng bên cạnh nhìn nàng với ánh mắt dịu dàng hiếm thấy, chỉ tiếc Tử Nguyệt lúc này đang vui vẻ chơi đùa với những cánh hoa mai nên không để ý thấy, Tử Nguyệt không thấy không có nghĩa là Phong Vân Lưu Thủy không thấy, y nhìn Thiên Ngọc Vũ với ánh mắt thâm sâu, chỉ im lặng nhìn hai người mà không nói gì.
– Nơi đây có rất nhiều phòng, hai con có thể tự chọn cho mình phòng nào ứng ý nhất. Mọi quy định ở đây cũng không nhiều, mỗi sáng cũng không cần đến thỉnh an, đến cũng được không đến cũng không sao. Khi đói có thể đến Thiện phòng ăn cơm, còn không có thể mang đồ ăn lên đây, ở phía đông có một nhà bếp nhỏ, hai con có thể tận dụng nó. – Mãi một lúc sau Phong Vân Lưu Thủy mới chậm rãi nói.
– Ân, đệ tử đã rõ. – Tử Nguyệt nói.
– Ân, đệ tử đã rõ. – Thiên Ngọc Vũ cung kính đáp.
– Hai con đi nghĩ ngơi đi, vi sư có việc cần phải đi trước. – Phong Vân Lưu Thủy nhìn thoáng Tử Nguyệt một chút rồi phất tay áo rời đi.
– Sư phụ đi thong thả. – Tử Nguyệt vẫy vẫy tay cười tươi rói tiễn đưa vị sư phụ nào đó. Đáy mắt xuất hiện một suy nghĩ không biết tên. Hừm, kế hoạch ban đầu đã thành công được một bước, giờ nên cần tiến hành bước tiếp theo là thân cận mới được.
Những ngày sau đó, cuộc sống của Tử Nguyệt chỉ quanh quẩn với một số công việc như là luyện kiếm với Thiên Ngọc Vũ, tìm cách thân cận với Phong Vân Lưu Thủy, thỉnh thoảng tìm đám Nam Cung Hồng Liên và Bạch Phong chơi đùa, hoặc là nói chuyện yêu đương cùng Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Nói chung cuộc sống trôi qua cũng không đến nổi quá nhàm chán, ngược lại còn khá nhiều màu sắc. Chỉ có điều, vẫn không hiểu lí do gì, dạo gần đây nàng cứ có cảm giác là lạ, dự cảm không mấy tốt lành, dường như sắp tới có chuyện gì đó xảy ra, nhưng cho dù có tính toán thế nào nàng vẫn không tính ra được là chuyện gì. Từ khi nàng sở hữu Minh Nguyệt Thiên Thư đến nay, không chuyện gì trong thiên hạ mà nàng không biết, tuy vậy cũng bị hạn chế vài chuyện, ví dụ như những chuyện liên quan đến nàng thì nàng không thể biết được, trừ phi là nó đã xảy ra nàng mới có thể tìm hiểu và biết được thông tin nhưng không được đầy đủ. Nếu lần này nàng không thể tính ra được chuyện gì thì e đây là chuyện liên quan đến nàng, không những vậy nó còn có khả năng là một kiếp nạn của nàng. Rốt cuộc là chuyện gì? Cuộc sống êm đềm bấy lâu nay tuy ngắn ngủi nhưng lại khiến nàng luyến tiếc nó, kiếp trước vì mạng sống phải trãi qua những ngày tháng đẫm máu chết chóc, không ngày nào được sống an ổn, nay khó khăn lắm mới có được một cuộc sống yên bình, nàng thật không muốn xảy ra thêm bất kì chuyện nào nữa. Không muốn cuộc sống hiện tại bị xáo trộn. Nhưng nàng biết rất rõ, đó là điều không thể. Nếu đã không trốn tránh được nàng chỉ còn cách đối đầu, chỉ hi vọng kết phục cuối cùng sẽ không quá bi thảm.
Đây chính là ấn tượng đầu tiên khi Tử Nguyệt bước vào Thất Tuyệt Điện, từ nay nàng sẽ ở đây, cảm giác thật rất mới lạ. Nhìn từ trên Thất Tuyệt Điện hoàn toàn có thể nhìn trọn Bạch Vân Sơn. Quang cảnh thật đẹp làm sao.
Thiên Ngọc Vũ đứng bên cạnh nhìn nàng với ánh mắt dịu dàng hiếm thấy, chỉ tiếc Tử Nguyệt lúc này đang vui vẻ chơi đùa với những cánh hoa mai nên không để ý thấy, Tử Nguyệt không thấy không có nghĩa là Phong Vân Lưu Thủy không thấy, y nhìn Thiên Ngọc Vũ với ánh mắt thâm sâu, chỉ im lặng nhìn hai người mà không nói gì.
– Nơi đây có rất nhiều phòng, hai con có thể tự chọn cho mình phòng nào ứng ý nhất. Mọi quy định ở đây cũng không nhiều, mỗi sáng cũng không cần đến thỉnh an, đến cũng được không đến cũng không sao. Khi đói có thể đến Thiện phòng ăn cơm, còn không có thể mang đồ ăn lên đây, ở phía đông có một nhà bếp nhỏ, hai con có thể tận dụng nó. – Mãi một lúc sau Phong Vân Lưu Thủy mới chậm rãi nói.
– Ân, đệ tử đã rõ. – Tử Nguyệt nói.
– Ân, đệ tử đã rõ. – Thiên Ngọc Vũ cung kính đáp.
– Hai con đi nghĩ ngơi đi, vi sư có việc cần phải đi trước. – Phong Vân Lưu Thủy nhìn thoáng Tử Nguyệt một chút rồi phất tay áo rời đi.
– Sư phụ đi thong thả. – Tử Nguyệt vẫy vẫy tay cười tươi rói tiễn đưa vị sư phụ nào đó. Đáy mắt xuất hiện một suy nghĩ không biết tên. Hừm, kế hoạch ban đầu đã thành công được một bước, giờ nên cần tiến hành bước tiếp theo là thân cận mới được.
Những ngày sau đó, cuộc sống của Tử Nguyệt chỉ quanh quẩn với một số công việc như là luyện kiếm với Thiên Ngọc Vũ, tìm cách thân cận với Phong Vân Lưu Thủy, thỉnh thoảng tìm đám Nam Cung Hồng Liên và Bạch Phong chơi đùa, hoặc là nói chuyện yêu đương cùng Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Nói chung cuộc sống trôi qua cũng không đến nổi quá nhàm chán, ngược lại còn khá nhiều màu sắc. Chỉ có điều, vẫn không hiểu lí do gì, dạo gần đây nàng cứ có cảm giác là lạ, dự cảm không mấy tốt lành, dường như sắp tới có chuyện gì đó xảy ra, nhưng cho dù có tính toán thế nào nàng vẫn không tính ra được là chuyện gì. Từ khi nàng sở hữu Minh Nguyệt Thiên Thư đến nay, không chuyện gì trong thiên hạ mà nàng không biết, tuy vậy cũng bị hạn chế vài chuyện, ví dụ như những chuyện liên quan đến nàng thì nàng không thể biết được, trừ phi là nó đã xảy ra nàng mới có thể tìm hiểu và biết được thông tin nhưng không được đầy đủ. Nếu lần này nàng không thể tính ra được chuyện gì thì e đây là chuyện liên quan đến nàng, không những vậy nó còn có khả năng là một kiếp nạn của nàng. Rốt cuộc là chuyện gì? Cuộc sống êm đềm bấy lâu nay tuy ngắn ngủi nhưng lại khiến nàng luyến tiếc nó, kiếp trước vì mạng sống phải trãi qua những ngày tháng đẫm máu chết chóc, không ngày nào được sống an ổn, nay khó khăn lắm mới có được một cuộc sống yên bình, nàng thật không muốn xảy ra thêm bất kì chuyện nào nữa. Không muốn cuộc sống hiện tại bị xáo trộn. Nhưng nàng biết rất rõ, đó là điều không thể. Nếu đã không trốn tránh được nàng chỉ còn cách đối đầu, chỉ hi vọng kết phục cuối cùng sẽ không quá bi thảm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook