Hoa Hồng Đỏ Và Hoa Hồng Trắng Ở Bên Nhau
-
Chương 6
Mặc kệ đào hố hay hãm hại, hắn vẫn thật tức giận bất bình, Phương Tầm Du cái gì cũng không biết.
Giờ khắc này, cậu xách theo balo nhỏ, một người một đường vào thôn
《 cùng ngươi đồng hành 》tổng nghệ được thu ở một nơi gọi là "thôn Đồng Hành" nên từ xưa đến nay tuyên tú luôn thân thiết mà gọi thôn
Tiết mục tuyển tú tuy chỉ mới bắt đầu thu, nhưng các tuyển thủ bắt đầu tuyên truyền với các hình thức khác nhau, mỗi năm khán giả đều thông qua đủ loại hình thức nhắc tới tuyển thủ mình muốn pick, như áp chú trước khi tuyển tú bắt đầu.
Thậm chí có trạm tỷ pháo tỷ còn phát sóng trực tiếp, chờ khi các thực thập sinh vào thôn quay chụp một ít ảnh cùng video, trước hết phát lên thỏa mãn lòng hiếu kì của khán giả.
Bởi vì trước nay có người nhờ vào tạo hình độc đáo mà lên hot search, lần này các thực tập sinh cũng mười phần chuẩn bị kĩ càng.
Một đám thực tập sinh tạo hình tinh xảo như đi tham đỏ, đủ loại hình tượng.
Mà Phương Tầm Du đối với những quy tắc trong vòng không hay biết gì cả.
Hách Hoằng Hoắc mới đến, lại chưa qua khóa đào tạo chuyên nghiệp nào, cùng Phương Tầm Du kẻ tám lạng người nửa cân.
Hách Hoằng Hoắc gần đây còn bận bịu tìm kiếm thông cáo, vội đến chân không chạm đất, mấy ngày nay thậm chí còn bị phái đi công tác nơi khác, hơn nữa ở giữa có Lưu Đức Minh làm khó dễ, cứ thế cho rằng lần này vào thôn chỉ cần đem hành lí theo là được.
Nghe bảo chương trình tự cung cấp trang phục, Phương Tầm Du chỉ tắm rửa, thay quần áo đơn giản rồi tới.
Nhìn những người khác trang điểm tinh xảo, kéo theo bao lớn xách theo bao nhỏ, trước ủng sau thúc thậm chí kéo một dàn biểu ngữ vào thôn, Phương Tầm Du:!.
.
Người hiện đại đều hoa hòe lòe loẹt như vậy sao?
Bọn họ lúc ấy hát tuồng cũng chưa đến mức như vậy
So sánh với các thực tập sinh gióng trống khua chiêng tấp nập vào thôm, mỗi người hận không thể lấy tư thế đỉnh nhất vào thôn, Phương Tầm Du lưng đeo balo nhỏ lẻ loi trơ trọi, quả thực là sự tồn tại không bình thường.
Phương Tầm Du chưa từng thấy qua hiện trường lớn như vậy, thời điểm đạo diễn yêu cầu tập hợp còn sớm, cậu để balo đặt một bên, cũng không nóng nảy đi vào, đứng hóng trò hay từ các thực tập sinh.
Ngươi đứng trên cầu ngắm phong cảnh, người đứng trên lầu lại ngắm ngươi.
Trong khi Phương Tầm Du không chớp mắt mà nhìn bầu không khí khí phái sa điêu này, cùng các thực thập sinh rầm rộ tập hợp trong thôn, không biết chính mình sớm đã bị người khác chụp.
Bởi vì đây là lần tuyển tú cuối cùng, nên các thực tập sinh hầu như đều có danh tiếng, hoặc ít hoặc nhiều cũng có fan, có gương mặt quen thuộc của kì tuyển tú trước, thậm chí có người trăm vạn fan.
Pháo tỷ trạm tủ đối với mấy tuyển thủ tương đối được chú ý này không ngoại lệ tích cực mà chạy tới hiện trường, một bên quay chụp, một bên tiếp sóng rầm rộ.
"Trước tôi thu được tin tức, lần tuyển tú cuối cùng này, nghe nói có thực tập sinh thực lực không tồi, giá trị nhan sắc cũng cực kì cao, tôi hôm nay sẽ dẫn mọi người đi xem ha! !.
.
"
"Ai u, ai nấy đều che kín mít, tôi cũng không nhìn ra được có phải thần nhan hay không! "
Một bá chủ vừa quay chụp vừa tán gẫu "Nhưng mà tất cả mọi người lên sân khấu đều rất long trọng, mọi người không cần lo lắng các tuyển thủ nhan sắc không cao, rốt cuộc có tin tức nhỏ, nghe nói đạo diễn cực lực lắm mới mời được Sở Hoài Cẩn làm khách quý hoặc có thể vũ đạo sư, cũng không biết có phải thật hay không! "
[Sở Hoài Cẩn!!! Bạch nguyệt quang đi ra từ chương trình tuyển tú của ta!!! Anh ấy nếu như đến làm vũ đạo sư không cần quản lần này đẹp hay không đẹp, ta tuyệt đối một tập cũng không bỏ!]
[Ô ô ô Sở Hoài Cẩn chính là nhan sắc cùng năng lực phong thần của tuyển tú! Bất quá hắn thật lâu không lên sân khấu đi! ! ]
[Sở Hoài Cẩn năm ấy năng lực nghiệp vụ quá trâu, trở thành C vị đạt đỉnh, hiện tạo thành công lui thân, nghe nói giống như hắn về thừa kế gia nghiệp]
【 Sở Hoài Cẩn thật trình độ cùng giá trị nhan sắc đạt đỉnh, lần tuyển tú cuối cùng này, cũng không biết còn có thể hay không có một người giống Sở Hoài Cẩn lúc ấy đạt C vị đỉnh cấp quốc dân, hại! 】
"Chính là" âm thanh phiền muộn của chủ bá vang lên "Thật không dám giấu giếm, trước tiên cùng tin tức hot trên mạng không sai biệt lăm, tuy rằng các tuyển thủ đều mang khẩu trang, nhưng không ai đem lại cho ta cảm giác kinh diễm! ! !.
.
"
Chủ bá đang nói liền tạm dừng.
Trên màn hình chủ bá như dán chú Định Thân, ngơ ngác thẳng lăng mà nhìn một chỗ, đôi mắt cũng không thèm nháy.
[?? chủ bá làm sao vậy??]
Cư dân mạng bị hoảng sợ, làn đạn điên cuống gọi chủ bá, thậm chí có người sợ hãi hoài nghi có phải hay không gặp được án kiện thần quái gì hay không, đột nhiên nhìn chủ bá lộ ra một nụ cười hoa si.
Nhìn kĩ lại, còn mang tia thẹn thùng không dễ phát hiện.
Làn đạn:???
"Ai nói giới này không còn nhan sắc cao" thanh âm chủ bá đột nhiên ngượng ngùng vang lên, đỏ mặt đối với làn đạn nhỏ giọng nói: "Ta vừa thấy được một soái ca giá trị nhan thần"
"Thật sự quá đẹp trai.
" Chủ bá chưa thèm thuồng mà cường điệu lại lần nữa.
Làn đàn một mảnh không có bằng chứng không tin, mị muốn nhìn soái ca, chủ bá đem màn ảnh hướng trên mặt Phương Tầm Du đang nhìn mọi người vào thôn.
Trong chớp mắt, làm đạn sửng sốt, sau đó đủ màu sắc mà che kín trời rợp đất đẹp trai, quá đẹp trai phủ kín màn hình
[đệt đệt đệt, đúng thật đẹp trai, rốt cuộc minh bạch vì cái gì đột nhiên chủ bá trong nháy mắt kia thẹn thùng.
]
[ngọa tào ngọa tạo, nhan thần, đôi mắt này, lông mi này, dáng vẻ này!!! quả thực cách khẩu trang cũng có thể thấy quá đẹp trai ô ô ô! ]
[cứu mạng, mama, con yêu rồi]
Sau khi màn hình nhắm vào Phương Tầm DU.
làn đạn tăng bạo.
Chủ bá đem màn ảnh từ trên người Phương Tầm Du dịch chuyển một chút, chỉ là hơi nghiêng nghiêng, mang tính tượng trưng mà cho thêm một số tuyển thủ vào.
Mấy vạn người cứ như vậy mà hứng thú bừng bừng ngắm Phương Tầm Du đứng nhìn các tuyển thủ vào thôn.
Biểu tình chấn động của Phương Tầm Nhan phóng đại trên màn hình lớn, bị mấy vạn người xem đến rõ ràng.
[ha hahahahahahahah tiểu soái ca thật đáng yêu, biểu tình nhìn mấy tuyển thủ giống như muốn cứu mạng!]
[Tiểu soái ca thỉnh chú trọng quản lí biểu cảm! mặt ngươi dùng để người ngắm, đừng lộ ra biểu tình bà ngoại Lưu tiến Đại Quan Viên như chưa hiểu sự đời!]
[Ta thừa nhận lầu trên nói đúng, đẹp mà giống bà ngoại Lưu.
]
"Thật đáng tiếc" chủ bá một bên bị thần nhan Phương Tầm Du thu hút, tầm mắt dạo một vòng trên người cậu, có chút tiếc nuối mà chắp chắp miệng "Tiểu ca không mang hành lí, cũng không hóa trang, nhìn bộ dáng chấn động của hắn, cũng không giống tới tham gia tuyển tú.
"
Rốt cuộc thì hiện tại tuyển tú ở trình độ nào mọi người cũng hiểu rõ.
Sao có thể chưa trang điểm, chiếm một vị trí đứng nhìn các tuyển thủ khác như thế.
"Cảm giác giống nhân viên công tác mới đến thực tập" Chủ bá đang tiếc mà thở dài, nói ra suy đoán của chính mình.
Làn đạn một mảnh ô ô ô cùng tại sao lại như thế, như trời sắp sập đến nơi.
[Đạo diễn! Đạo diễn ngươi mau tới tuyển đứa bé kia, cứu vớt giới giải trí đi đạo diễn]
[Đạo diễn mau tới bắt người! Thời điểm tiết mục công chiếu ta muốn tới xem hắn]
[@đạo diễn! ngươi có một huyết thư.
cho dù hát nhảy không được, bình hoa cũng được, chúng ta nhận aaaaaaa, chỉ cần liếm nhan đứa bé kia ô ô ô ô ]
Bên trong cũng có mấy bình luận như
[Thật nực cười, liền khẩu trang cũng không tháo liền gọi thần nhan? ai biết tháo khẩu trang xuống là người hay quỷ?]
! ! ! ! ! ! !.
Mắt thấy làn đạn sắp loạn lên, chủ bá do dự một chút, tuy không tha, nhưng vẫn như cũ chuẩn bị đem camera di chuyển qua nơi khác.
Thời điểm di động muốn chuyển
Phương Tầm DU hình như phát hiện có người nhìn mình chằm chằm, thấy đối phương vẫn luôn nhìn mình, không có ác ý, Phương Tầm Du nhẹ nhàng còn đôi mắt, lễ phép mà cười cười với đối phương.
Vừa lúc một trận gió thổi qua, mái tóc có chút chói mắt, Phương Tầm Du lễ phép cười xong nhẹ nhàng chớp mắt một cái.
Màn ảnh chủ bá không khống chế được mà động đưa một trận.
Làn đạn một lần nữa chuyển sự chú ý
[ô ô ô ô ta cũng không nghĩ chưa thấy được toàn mặt mà nhập hố, chính là hắn cười với ta]
[[ô ô ô ta cũng đang nằm yên dưới đáy hố, chính là vừa nãy hắn mới wink với ta một cái!]
[Được rồi, ta thừa nhận, ta tục tằng, ta nhan cẩu, ta thèm thuồng thân thể hắn! ]
Bởi cái cười mỉm lơ đãng làm cư dân mạng tâm động điên cuồng, Phương Tầm DU trong nháy mắt thoát vòng.
Mà đoạn vid ngắn Phương Tầm Du mỉm cười cùng đánh cái wink, vô tình thu hút một đợt fan, nơi nơi đều một mảnh awls (a ta đã chết)
_____________
[Ngưu đạo ngươi mau bắt người về, không cần trình độ cao cũng được! Chúng tôi cần mỹ nhân!]
Toàn võng điên cuồng tag #thần nhan nhân viên công tác《 cùng ngươi đồng hành 》# # đạo diễn mau tới bắt người đi tuyển tú # cùng lên đỉnh hot search
Các tuyển thủ khác tranh nhau khoe nhan sắc, tâm cơ lao lực muốn hút chú ý:???
Trần Hữu Lệ mua hot search muốn hot một đợt trong tuyển tú, bị Phương Tầm Du kéo xuống:???
_____________
Phương Tầm Du hoàn toàn không biết mình chỉ đơn giản xem náo nhiệt mà nhấc lên tinh phong tuyết vũ trên mạng, thậm chí xuất hiện đề tài #Thần nhan tiểu ca ca mau nới cứu tuyển tú.
Cậu chưa đã thèm nhìn các phương thức vào chương trình, mới thong thả lấy túi của mình đi vào thôn.
Người hiện đại đúng là biết chơi.
Cậu cảm khái.
Tiết mục thật mau bắt đầu thu, Phương Tầm DU vừa buông balo xuống đã được tiết mục thông báo tập hợp.
"Các vị tuyển thủ chú ý, hiện tại chúng ta bắt đầu phân cấp bậc cá nhân, kết quả được quyết định như thế nào đều xem biểu hiện của mọi người, ở lại hay rời đi phải xem biểu hiện của mọi người, mời các bạn tích cực thể hiện, bày ra phiên bản tốt nhất của chính mình.
"
"Ngoài ra trước khi thi đấu sẽ tiến hành tổ đội, vì để tiết kiệm thời gian, ban tổ chức cho ghép hai người một đội, tổ đội theo hình thức tự chọn.
"
"Phòng hóa trang đã mở, chúc các bạn tuyển thủ phân cấp thuận lợi.
"
Phương Tầm Du đang ngời vũ trụ:?????
"Xong rồi, xong rồi, quên chuẩn bị rồi.
" Phương Tầm Du còn cân nhắc tiến hành thi phân cấp như thế nào, bên cạnh đột nhiên vang lên thanh âm ảo não "Mấy ngày nay chỉ lo trong phòng thí nghiệm ghi nhớ số liệu phản ứng, đã quên mất việc tổ đôi! "
"Hơn nữa vừa đến đã thu, không cho người ta thở một cái.
.
" người bên cạnh phun tào
Phương Tầm Du nghe được âm thanh lập tức quay đầu nhìn "Xin hỏi! việc tổ đội này đã thông báo trước sao?"
"Gì?"
"Cậu không biết thi đấu phân cấp là tiến hành theo tổ đội sao?" Đối phương mang ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Phương Tầm Du "Sao có thể, người đại diện không nói cho cậu sao?"
Phương Tầm Du lắc lắc đầu
Nhìn tiểu ca đối diện ánh mắt thêm khiếp sợ, Phương Tầm Du giải thích một câu: "Tôi gần đây mới thay người đại diện, khả năng công tác chưa lâu.
"
"Người đại diện trước bảo tôi làm tốt vai trò bình hoa, lấy tiền rời chương trình là được.
"
Nam sinh đối diện không nghĩ tới Phương Tầm Du thành thật như thế, hơi sửng sốt
"Cái kia" Phương Tầm Du phản ứng thật mau, nhớ tới thanh âm ảo não vừa rồi của tiểu ca, dò hỏi "Tôi cũng chưa có tổ đội, nếu ngươi không ngại trình độ tôi không quá cao, chúng ta! hiện tại có thể lập một nhóm?"
"Lập lập lập" Nam sinh duỗi tay, nhếch miệng cười cười với Phương Tầm Du "Dù sao tôi cũng vì sinh kế mà tới đây, tổ đội với ai cũng không thành vấn đề.
"
"Cùng cậu không sai biệt lắm, phỏng chừng qua vòng đầu liền cầm tiền rời khỏi.
"
"Tôi cũng vậy.
" Hai mắt Phương Tầm Du sáng lên
Hai người mục đích giống nhau rất nhanh liền thân quen.
"Đúng rồi, tôi tên Quý Hải Phong" nam sinh thân thiện duỗi tay với PHương Tầm Du "Cùng một nhóm, tôi gọi cậu như thế nào?"
"Phương Tầm Du"
"Năng lực của tôi không tốt" Phương Tầm Du có chút thẹn thùng cười cười "Cảm ơn cậu nguyện ý cùng tôi tổ đội.
"
"Tôi cũng không tốt lắm" Quý Hải Phỏng an ủi Phương Tầm Du "Dù sao vốn dĩ chỉ đi ngang sân khấu, đừng áp lực quá lớn.
"
"Được, hai chúng ta chỉ cần kiên trì đến vòng công chiếu lần đầu đào thải, lấy tiền rời đi là được.
" Phương Tầm Du tổng kết nói, nghĩ nghĩ, bổ sung một câu "Nhưng đợt thi đấu trước mắt, chúng ta cần tận lực.
"
Quý Hải Phong hai mắt rưng rưng mà vỗ tay "Đúng! Nói rất đúng!!!"
Nhân viên công tác:???
Hai người này không biết hồ ngôn loạn ngữ cái gì?!
Nếu hắn nhớ không nhầm, người có thể lấy được tiền sau lần đầu tiên đào thải!.
hình như đạo diễn đưa ra số lượng danh ngạch tuyển thẳng không nhiều lắm.
Hiện tại có được danh ngạch tuyển thẳng, đều tùy ý như vậy sao?
__________________
Phương Tầm Du cùng Quý Hải Phong nói đến hợp ý, thời gian giao lưu ngắn ngủi qua đi, Phương Tầm Du biết người bạn mới quen này cũng không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, mà là người đọc sách.
Phương Tầm Du chốc lát cảm thấy cậu và Quý Hải Phong không giống nhau.
"Người đọc sách a" Phương Tầm Du từ sâu trong lòng mà than thở, ánh mắt hâm mộ nói: "Thật lợi hại"
"Không có không có" Quý Hải Phong không biết Phương Tầm Du vì sao đối với người đọc sách rất kính nể, có chút sợ hãi mà xua xua tay "Phòng thí nghiệm của bọn tớ rất nghèo, kinh phí hạng mục xin không đủ nên tớ mới đến đây kiếm tiền.
"
Phương Tầm Du nghe xong, ý muốn kiếm tiền ngày càng mạnh.
Hiện tại giá cả hàng hóa thực khủng bố.
Người đọc sách cũng phải làm con hát kiếm tiền mua sách.
"Chúng ta hiện tại chọn bài chuẩn bị cho tiết mục phân cấp trước" trong phòng hóa trang, Quý Hải Phong vừa tạo hình vừa bình tĩnh đề nghị "Thời gian còn không nhiều lắm"
"Không thành vấn đề" Phương Tầm Du vẽ mắt, trả lời Quý Hải Phong "Cậu am hiểu thể loại nào?"
"Tuy khả năng của chúng ta không được tố, nhưng vẫn muốn tận lực mà làm.
"
Quý Hải Phong gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
"Hai người đứng ở đó chính là tiết mục" nhân viên tạo hình không nhịn được trêu ghẹo hai người "quả thật quá tốt.
"
"A" Phương Tầm Du không theo kịp suy nghĩ của nhân viên hhoátrang lắm, thậm chí như nghĩ đến cái gì hướng qua Quý Hải Phong "Chúng ta biểu diễn đứng tấn??"
"Vậy còn không bằng tập bài quân sự" Quý Hải Phong quỷ dị mà hiểu được suy nghĩ Phương Tầm Du "Còn có thể phát huy sức mạnh lực lượng"
Nhân viên hóa trang:???
"Chúng ta vẫn là chọn hát đi" hai người thảo luận một hồi, Quý Hải Phong kiến nghị:"Trước đó tớ đã thống kê, vòng phân cấp chọn hát nhảy càng có ưu thế, nhưng trong thời gian ngắn chúng ta khó mà luyện ra một bài nhảy hoàn chỉnh.
"
Phương Tầm Du dễ nói chuyện gật đầu: "Được"
"Tớ hiện tại hát nhảy còn chưa tốt lắm" Phương Tầm Du ngượng ngùng nhìn Quý Hải Phong "Nghe cậu là được.
"
"Tớ nhảy cũng không tốt, vậy chúng ta cùng hát.
" Quý Hải Phong quyết đoán nói
"Không có vấn đề gì, khả năng hát của tớ không tệ lắm" tiếp xúc ngắn ngủi, Quý Hải Phong phá lệ thích tuyển thủ lớn lên không những đẹp mà con người cũng không làm vẻ, hắn như anh cả mà từ ái nhìn Phương Tầm Du "Kỳ thật tớ hát cũng không tệ"
Hắn cũng không biết vì cái gì, tuy biết đối phương lấy kịch bản sẽ đào thải nhưng chính hắn nhịn không được muốn giúp cậu.
"Vậy cậu chọn ca khúc nhé" Phương Tầm Du xấu hổ nói "Tớ chưa biết nhiều bào lắm"
"Được"
Suy xét đến trình độ của Phương Tầm DU, Quý Hải Phong cuối cùng chọn một bài không cần kỹ xảo đặc biệt.
Hai người đơn giản chọn một ca khúc, Phương Tầm Du nghe mấy lần, chia tốt phân đoạn, hai người chưa bắt đầu tập luyện, liền nghe nhân viên công tác thúc giục.
Quý Hải Phong, Phương Tầm Du, sắp thu hình rồi, động tác nhanh chút!"
Quý Hải Phong nhìn Phương Tầm Du giành giật từng giây mà nghe ca từ, tình thương của cha từ trong nội tâm đột nhiên bạo lều.
"Đừng khẩn trương"
Hắn vỗ vỗ ngực, mang theo lí tưởng hào hùng tận trời xanh, khí phách nói với Phương Tầm Du
"Ca mang cậu bay!"
_______________
Tác giả muốn nói
Sau biểu diễn chịu một vạn điểm bảo kích Quý Hải Phong: ô ô ô ta thiếu niên vô tri, lúc ấy không biết tính nghiêm trọng của vấn đề
Phương Tầm Du cần ta mang bay sao? Ta xứng sao?!
___________
PS: Công quân nhà mmình mang họ Sở nha! mọi người đừng nhận nhầm
Quý Hải Phong:! Hắn chỉ là cái đáng yêu nam mụ mụ
Sở Hoài Cẩn: Ta khi nào mới có thể nhìn thấy tức phụ ( mặt lạnh)
Ngưu đạo: Cậu không tới làm vũ đạo sư! Được cậu không tới!! Tuyển tú Chúng ta nhiều nam hài tử tuổi trẻ mạo mỹ như vậy! Để vợ ngươi chạy theo người khác! Theo ta thấy, tiểu Quý không tồi, tốt bụng!
Quý Hải Phong:? Ta không phải ta không có ngươi đừng nói bừa! Ta còn gánh vác toàn bộ kinh phí phòng thí nghiệm
Quý Hải Phong đi tuyển tú là bởi vì phòng thí nghiệm không có tiền, nghỉ hè ra làm công kiếm kinh phí phòng thí nghiệm.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook