Hoa Đầu Xuân Ấm
-
Chương 14: Khởi đầu hạnh phúc
Nha hoàn bà tử lục tục đưa đồ dùng hằng ngày đến, Đông Mạt và Ngụy ma ma liền vội vàng chạy đến kiểm tra chỉ dẫn sắp xếp mọi nơi.
Chu ma ma dẫn một đám tiểu nha hoàn tiến vào, chỉ huy bọn nha hoàn thận trọng lần lượt đứng ở cuối hành lang sau đó bà ta chỉnh đốn lại y phục vén rèm đi vào phòng khụy gối lành lễ, mỉm cười bẩm báo:
"Phu nhân, thiếu gia, biểu tiểu thư, đã đem người tới rồi ."
"Cho các nàng vào đi."
Chu phu nhân phân phó xong Chu ma ma liền đáp ứng ra ngoài dẫn người vào, Chu phu nhân quay đầu nhìn Lý Tiểu Noãn, mềm mỏng nói:
"Tuy nói quy củ là để tiểu thư và thiếu gia tự mình chọn người hầu hạ, nhưng tuổi của con còn quá nhỏ, người tốt kẻ xấu vẫn còn mơ hồ thì sao có thể nhìn người cho chuẩn được? ! Người trong phòng Tiêu nhi cũng đều do mợ chọn ra, sau đó mới để cho hắn nhìn lướt qua một chút, nha hoàn trong phòng của con mợ cũng sẽ chọn ra trước vài người, trước tiên con dùng thử xem sao nếu cảm thấy không ổn, về sau đổi lại là được có phải không nào?"
Lý Tiểu Noãn thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng người bỏ tay Cổ Tiêu ra, vẻ mặt rạng rỡ đến bên người Chu phu nhân gật đầu thật mạnh nói:
"Vẫn là mợ chu đáo, con đang sợ hãi việc này đây."
Chu phu nhân cười rộ lên, ngón tay chỉ điểm lên trán Lý Tiểu Noãn:
"Cái con bé này, thế mà lại là đứa nặng lòng, mợ nói con ấy cứ đau buồn suốt dọc đường thể nào lo lắng không đâu!"
Lý Tiểu Noãn cười cúi đầu, Cổ Tiêu liền vội vàng chạy đến nắm chặt lấy tay Lý Tiểu Noãn thật sự an ủi nàng:
"Tiểu Noãn muội muội, về sau nếu có chuyện gì muội cứ nói với huynh, đừng giấu ở trong lòng còn có huynh đây."
Chu phu nhân nở nụ cười, tay vỗ về hai má Cổ Tiêu :
"Con mới bao lớn mà quản nhiều việc như vậy ?"
Trong lúc ba người đang nói chuyện, Chu ma ma đã dẫn ba mươi tiểu nha hoàn vào phòng, quy củ đứng thành ba hàng. Chu phu nhân đánh giá một lượt, trước tiên chọn ra bốn nha hoàn thô sử, sau đó nhìn thêm hai lượt rồi chọn ra năm đại nha hoàn. Chu ma ma nhẹ nhàng phất tay cho những nha hoàn còn lại lui xuống rồi khoanh tay đứng ở bên cạnh chờ phân phó, Chu phu nhân vừa cẩn thận một lần nữa đánh giá năm nha hoàn rồi quay sang nhìn Chu ma ma hỏi:
"Mấy người này trước kia hầu hạ ở đâu ?"
"Thưa phu nhân, năm nha hoàn này vốn hầu hạ tại viện của đại tiểu thư, nhị tiểu thư và tiểu thiếu gia, toàn bộ là nha hoàn tam đẳng."
Chu phu nhân nhẹ nhàng gật đầu phân phó:
"Từ hôm nay trở đi, các ngươi hãy hầu hạ biểu tiểu thư, vẫn là tam đẳng, làm việc dụng tâm vào!"
Năm người khụy gối dạ thưa rồi lại quỳ rạp xuống đất, dập đầu hành lễ Lý Tiểu Noãn xong mới khoanh tay lui xuống. Chu phu nhân dẫn Cổ Tiêu cùng Lý Tiểu Noãn sang nhà chính, xem xét sân trước sân sau một lần, phân phó Chu ma ma bố trí thay đổi một vài chỗ cần thiết mới vừa lòng gật gật đầu, vẫy gọi Cổ Tiêu gần mình, cười nói:
"Tiêu nhi theo mẫu thân trở về được không, Tiểu Noãn muội muội đã mệt nhọc hai ba ngày trời rồi, để cho bọn nha hoàn hầu hạ muội muội sửa soạn nghỉ ngơi lấy lại sức thôi."
Cổ Tiêu chần chờ, lưu luyến buông Lý Tiểu Noãn ra, thấp giọng nói:
"Lát nữa huynh sẽ lại đến, mấy ngày nay chắc chắn muội không có học bài, để huynh giúp muội xem bài."
Lý Tiểu Noãn cười lắc lắc đầu:
"Muội mệt rồi, hôm nay không muốn học bài, ngày mai sẽ lại nghe Cổ Tiêu ca ca giảng nhé."
Cổ Tiêu thất vọng nhìn Lý Tiểu Noãn, Chu phu nhân chỉ biết cười, tiến lên hai bước lôi kéo Cổ Tiêu:
"Muội muội tuổi còn nhỏ lại mệt nhọc hai ngày này, sao còn có tinh thần học bài ? Con cũng nên trở về nghỉ trưa , chúng ta đi thôi nào."
Lý Tiểu Noãn đưa Chu phu nhân và Cổ Tiêu ra sân, mắt thấy không còn bóng dáng hai người mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm thoải mái quay lại nhà chính.
Đông Mạt đón Lý Tiểu Noãn đi vào, cười nói:
"Cô nương trước tắm rửa rửa mặt rồi thay đổi quần áo ngủ một giấc, nghỉ ngơi xong lại gọi mấy nha hoàn kia tiến vào gặp một lần được không?"
Lý Tiểu Noãn mỉm cười đáp ứng, đi theo Đông Mạt vào phía sau tịnh phòng. Bên trong phòng có một thùng gỗ lớn đã được đổ đầy nước ấm, Đông Mạt hầu hạ Lý Tiểu Noãn cởi bỏ y phục tiếp đến để nàng ngâm mình trong nước. Lý Tiểu Noãn thoải mái thở dài ,Đông Mạt giúp nàng gội đầu, ngâm mình thêm chốc lát mới lưu luyến từ trong nước bước ra lau khô thân mình, mặc y phục ngắn tay bằng vải bố màu trắng tinh tế tiến vào phòng phía đông.
Trên chiếc giường rộng lớn được chạm trổ hoa là bộ chăn đệm màu trắng tinh tế bằng vải bố sạch sẽ, mềm mại. Lý Tiểu Noãn khoanh chân ngồi ở trên giường để cho Đông Mạt giúp nàng lau khô tóc và chải đầu, sau khi khô người liền chui vào chăn thoải mái thở dài, cả người mệt mỏi nhắm mắt lại lập tức chìm vào giấc ngủ.
Lý Tiểu Noãn ngủ thẳng một giấc thì tỉnh lại, cứ như vậy nằm ở trên giường thoải mái duỗi tay chân, chậm rãi suy nghĩ.
Ở tại thế giới này đã hơn một tháng, cuộc sống của nàng đã xảy ra nhiều thay đổi lớn cho đến nay mọi việc diễn ra vẫn như nàng mong đợi.
Theo lời nói và hành động của Tôn ma ma hai ngày này thì rõ ràng trước đó bà đã được giáo phó vì vậy mới không chút do dự đưa nàng trở về. Nhìn thái độ của Tôn ma ma, Lý lão phu nhân nhất định đã sớm tính toán thu dưỡng của nàng, tuy còn không biết nguyên nhân và ý định của lão phu nhân là gì nhưng ít nhất cho đến bây giờ chưa có ý đồ nào xấu.
Cổ gia vừa không có người đương gia, một nhà vừa là cô nhi quả phụ vì thế sự kỳ vọng đặt lên một mình Cổ Tiêu. Cổ đại nhân lại có tội nên khả năng hưởng quyền lợi không lớn lắm, theo ý của Lý lão phu nhân và Chu phu nhân là muốn Cổ Tiêu đi con đường khoa cử.
Cổ Tiêu tư chất cũng coi là bình thường, năm tuổi học vỡ lòng đến bây giờ cũng chỉ mới học được bảy quyển sách cho dù có người nhà hỗ trợ thì nguyên nhân chính là bản thân không khắc khổ học hành nên cũng không có tư chất hơn người. Cứ đà này dựa vào khả năng của hắn e rằng nhanh nhất cũng phải đến năm mười bốn mười lăm tuổi.
Xem cách nói chuyện và làm việc của Lý lão phu nhân thì đây là một người cực kì sáng suốt, nhìn xa trông rộng, cộng thêm có con trai là trạng nguyên nên sẽ không có chuyện bỏ bạc ra mua cái danh tú tài, càng không để Cổ Tiêu đi thi nếu như không nắm chắc phần thắng, nếu vậy thì đợi đến khi Cổ Tiêu đậu tú tài thì ít nhất còn đến sáu bảy năm.
Cổ Tiêu trúng tú tài xong là cũng vừa đến tuổi thành thân, Lý lão phu nhân và Chu phu nhân đều chiếu theo Cổ Tiêu mà an bài cho nên Cổ gia có lẽ sẽ trở lại kinh thành. Thứ nhất là để cho Cổ Tiêu dễ dàng chuẩn bị thi cử, thứ hai cũng vì hắn tìm kiếm một nhà thích hợp nghị hôn.
Trong vòng sáu đến bảy năm đó nếu không có chuyện gì xảy ra thì đại sự của Cổ gia chính là Cổ Vân San và Cổ Vân Hoan xuất giá. Các nàng xuất giá cùng nàng không quan hệ, như vậy cuộc sống của nàng ở Cổ gia nhất định sẽ an nhàn thoải mái .
Lý Tiểu Noãn vẻ mặt tươi cười, đầu tiên hưởng thụ sáu bảy năm rồi tính sau, trước khi Cổ Tiêu thành thân tìm cách đem chính mình gả ra ngoài là được, nếu có thể gả đến nơi có phong cảnh tuyệt đẹp ở trấn trên thì không còn gì bằng.
Chuyện này còn rất xa, trước hết bây giờ nàng muốn sống như một con sâu gạo làm ổ trong đống sách này đã!
Chu ma ma dẫn một đám tiểu nha hoàn tiến vào, chỉ huy bọn nha hoàn thận trọng lần lượt đứng ở cuối hành lang sau đó bà ta chỉnh đốn lại y phục vén rèm đi vào phòng khụy gối lành lễ, mỉm cười bẩm báo:
"Phu nhân, thiếu gia, biểu tiểu thư, đã đem người tới rồi ."
"Cho các nàng vào đi."
Chu phu nhân phân phó xong Chu ma ma liền đáp ứng ra ngoài dẫn người vào, Chu phu nhân quay đầu nhìn Lý Tiểu Noãn, mềm mỏng nói:
"Tuy nói quy củ là để tiểu thư và thiếu gia tự mình chọn người hầu hạ, nhưng tuổi của con còn quá nhỏ, người tốt kẻ xấu vẫn còn mơ hồ thì sao có thể nhìn người cho chuẩn được? ! Người trong phòng Tiêu nhi cũng đều do mợ chọn ra, sau đó mới để cho hắn nhìn lướt qua một chút, nha hoàn trong phòng của con mợ cũng sẽ chọn ra trước vài người, trước tiên con dùng thử xem sao nếu cảm thấy không ổn, về sau đổi lại là được có phải không nào?"
Lý Tiểu Noãn thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng người bỏ tay Cổ Tiêu ra, vẻ mặt rạng rỡ đến bên người Chu phu nhân gật đầu thật mạnh nói:
"Vẫn là mợ chu đáo, con đang sợ hãi việc này đây."
Chu phu nhân cười rộ lên, ngón tay chỉ điểm lên trán Lý Tiểu Noãn:
"Cái con bé này, thế mà lại là đứa nặng lòng, mợ nói con ấy cứ đau buồn suốt dọc đường thể nào lo lắng không đâu!"
Lý Tiểu Noãn cười cúi đầu, Cổ Tiêu liền vội vàng chạy đến nắm chặt lấy tay Lý Tiểu Noãn thật sự an ủi nàng:
"Tiểu Noãn muội muội, về sau nếu có chuyện gì muội cứ nói với huynh, đừng giấu ở trong lòng còn có huynh đây."
Chu phu nhân nở nụ cười, tay vỗ về hai má Cổ Tiêu :
"Con mới bao lớn mà quản nhiều việc như vậy ?"
Trong lúc ba người đang nói chuyện, Chu ma ma đã dẫn ba mươi tiểu nha hoàn vào phòng, quy củ đứng thành ba hàng. Chu phu nhân đánh giá một lượt, trước tiên chọn ra bốn nha hoàn thô sử, sau đó nhìn thêm hai lượt rồi chọn ra năm đại nha hoàn. Chu ma ma nhẹ nhàng phất tay cho những nha hoàn còn lại lui xuống rồi khoanh tay đứng ở bên cạnh chờ phân phó, Chu phu nhân vừa cẩn thận một lần nữa đánh giá năm nha hoàn rồi quay sang nhìn Chu ma ma hỏi:
"Mấy người này trước kia hầu hạ ở đâu ?"
"Thưa phu nhân, năm nha hoàn này vốn hầu hạ tại viện của đại tiểu thư, nhị tiểu thư và tiểu thiếu gia, toàn bộ là nha hoàn tam đẳng."
Chu phu nhân nhẹ nhàng gật đầu phân phó:
"Từ hôm nay trở đi, các ngươi hãy hầu hạ biểu tiểu thư, vẫn là tam đẳng, làm việc dụng tâm vào!"
Năm người khụy gối dạ thưa rồi lại quỳ rạp xuống đất, dập đầu hành lễ Lý Tiểu Noãn xong mới khoanh tay lui xuống. Chu phu nhân dẫn Cổ Tiêu cùng Lý Tiểu Noãn sang nhà chính, xem xét sân trước sân sau một lần, phân phó Chu ma ma bố trí thay đổi một vài chỗ cần thiết mới vừa lòng gật gật đầu, vẫy gọi Cổ Tiêu gần mình, cười nói:
"Tiêu nhi theo mẫu thân trở về được không, Tiểu Noãn muội muội đã mệt nhọc hai ba ngày trời rồi, để cho bọn nha hoàn hầu hạ muội muội sửa soạn nghỉ ngơi lấy lại sức thôi."
Cổ Tiêu chần chờ, lưu luyến buông Lý Tiểu Noãn ra, thấp giọng nói:
"Lát nữa huynh sẽ lại đến, mấy ngày nay chắc chắn muội không có học bài, để huynh giúp muội xem bài."
Lý Tiểu Noãn cười lắc lắc đầu:
"Muội mệt rồi, hôm nay không muốn học bài, ngày mai sẽ lại nghe Cổ Tiêu ca ca giảng nhé."
Cổ Tiêu thất vọng nhìn Lý Tiểu Noãn, Chu phu nhân chỉ biết cười, tiến lên hai bước lôi kéo Cổ Tiêu:
"Muội muội tuổi còn nhỏ lại mệt nhọc hai ngày này, sao còn có tinh thần học bài ? Con cũng nên trở về nghỉ trưa , chúng ta đi thôi nào."
Lý Tiểu Noãn đưa Chu phu nhân và Cổ Tiêu ra sân, mắt thấy không còn bóng dáng hai người mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm thoải mái quay lại nhà chính.
Đông Mạt đón Lý Tiểu Noãn đi vào, cười nói:
"Cô nương trước tắm rửa rửa mặt rồi thay đổi quần áo ngủ một giấc, nghỉ ngơi xong lại gọi mấy nha hoàn kia tiến vào gặp một lần được không?"
Lý Tiểu Noãn mỉm cười đáp ứng, đi theo Đông Mạt vào phía sau tịnh phòng. Bên trong phòng có một thùng gỗ lớn đã được đổ đầy nước ấm, Đông Mạt hầu hạ Lý Tiểu Noãn cởi bỏ y phục tiếp đến để nàng ngâm mình trong nước. Lý Tiểu Noãn thoải mái thở dài ,Đông Mạt giúp nàng gội đầu, ngâm mình thêm chốc lát mới lưu luyến từ trong nước bước ra lau khô thân mình, mặc y phục ngắn tay bằng vải bố màu trắng tinh tế tiến vào phòng phía đông.
Trên chiếc giường rộng lớn được chạm trổ hoa là bộ chăn đệm màu trắng tinh tế bằng vải bố sạch sẽ, mềm mại. Lý Tiểu Noãn khoanh chân ngồi ở trên giường để cho Đông Mạt giúp nàng lau khô tóc và chải đầu, sau khi khô người liền chui vào chăn thoải mái thở dài, cả người mệt mỏi nhắm mắt lại lập tức chìm vào giấc ngủ.
Lý Tiểu Noãn ngủ thẳng một giấc thì tỉnh lại, cứ như vậy nằm ở trên giường thoải mái duỗi tay chân, chậm rãi suy nghĩ.
Ở tại thế giới này đã hơn một tháng, cuộc sống của nàng đã xảy ra nhiều thay đổi lớn cho đến nay mọi việc diễn ra vẫn như nàng mong đợi.
Theo lời nói và hành động của Tôn ma ma hai ngày này thì rõ ràng trước đó bà đã được giáo phó vì vậy mới không chút do dự đưa nàng trở về. Nhìn thái độ của Tôn ma ma, Lý lão phu nhân nhất định đã sớm tính toán thu dưỡng của nàng, tuy còn không biết nguyên nhân và ý định của lão phu nhân là gì nhưng ít nhất cho đến bây giờ chưa có ý đồ nào xấu.
Cổ gia vừa không có người đương gia, một nhà vừa là cô nhi quả phụ vì thế sự kỳ vọng đặt lên một mình Cổ Tiêu. Cổ đại nhân lại có tội nên khả năng hưởng quyền lợi không lớn lắm, theo ý của Lý lão phu nhân và Chu phu nhân là muốn Cổ Tiêu đi con đường khoa cử.
Cổ Tiêu tư chất cũng coi là bình thường, năm tuổi học vỡ lòng đến bây giờ cũng chỉ mới học được bảy quyển sách cho dù có người nhà hỗ trợ thì nguyên nhân chính là bản thân không khắc khổ học hành nên cũng không có tư chất hơn người. Cứ đà này dựa vào khả năng của hắn e rằng nhanh nhất cũng phải đến năm mười bốn mười lăm tuổi.
Xem cách nói chuyện và làm việc của Lý lão phu nhân thì đây là một người cực kì sáng suốt, nhìn xa trông rộng, cộng thêm có con trai là trạng nguyên nên sẽ không có chuyện bỏ bạc ra mua cái danh tú tài, càng không để Cổ Tiêu đi thi nếu như không nắm chắc phần thắng, nếu vậy thì đợi đến khi Cổ Tiêu đậu tú tài thì ít nhất còn đến sáu bảy năm.
Cổ Tiêu trúng tú tài xong là cũng vừa đến tuổi thành thân, Lý lão phu nhân và Chu phu nhân đều chiếu theo Cổ Tiêu mà an bài cho nên Cổ gia có lẽ sẽ trở lại kinh thành. Thứ nhất là để cho Cổ Tiêu dễ dàng chuẩn bị thi cử, thứ hai cũng vì hắn tìm kiếm một nhà thích hợp nghị hôn.
Trong vòng sáu đến bảy năm đó nếu không có chuyện gì xảy ra thì đại sự của Cổ gia chính là Cổ Vân San và Cổ Vân Hoan xuất giá. Các nàng xuất giá cùng nàng không quan hệ, như vậy cuộc sống của nàng ở Cổ gia nhất định sẽ an nhàn thoải mái .
Lý Tiểu Noãn vẻ mặt tươi cười, đầu tiên hưởng thụ sáu bảy năm rồi tính sau, trước khi Cổ Tiêu thành thân tìm cách đem chính mình gả ra ngoài là được, nếu có thể gả đến nơi có phong cảnh tuyệt đẹp ở trấn trên thì không còn gì bằng.
Chuyện này còn rất xa, trước hết bây giờ nàng muốn sống như một con sâu gạo làm ổ trong đống sách này đã!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook