Hồ Sơ Cuối
-
Quyển 2 - Chương 4: Thuật dẫn thi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Có kẻ giở trò?
Nói thật là tôi khá hoài nghi vào lời tên đa cấp này nhưng thực sự những gì mà nó phân tích không phải là không có lý. Có vẻ như nó cũng hiểu chúng tôi đang nghĩ gì nên lên tiềng giải đáp:
- Mọi người có bao giờ nghe nói đến thuật dẫn thi chưa?
Tên Nam xồm cười tươi hồ hởi trả lời:
- Cái này tôi biết! Thuật dẫn thi bắt nguồn từ Mao Sơn - Trung Quốc! Các pháp sư Trung Quốc hồi xưa thường dùng thuật này để đưa xác lính chết trận về cố hương an táng!
Nguyễn Điệp mỉm cười nhìn Nam xồm cất lời xác nhận:
- Chính xác! Vậy cậu có biết tại sao pháp sư Trung Quốc có thể điều khiển xác chết không?
Nam xồm mỉm cười im lặng gãi đầu, nói chung không chỉ hắn mà tất cả chúng tôi cũng vậy. Đạo thuật Mao Sơn thì những người ngoại đạo như chúng tôi làm sao am hiểu bằng nó được, đâu cần thể hiện kiểu như ta là biết tuốt vậy chứ? Tôi buông lời đá đểu:
- Chúng tôi ở đây đều là cảnh sát chứ không phải đạo sĩ như cậu! Nên mấy cái dẫn thi gì đó thì cậu giải thích luôn cho tiện đi! Tránh làm mất thời gian lãng phí!
Nguyễn Điệp cười lớn đưa 2 tay ra biểu thị dừng lại:
- Ok Ok! Tôi lại hơi lan man rồi! Muốn điều khiển xác chết thì pháp sư sẽ dùng một loại thuốc bí truyền có tên là:" Hành Thi Dược"! Loại dược thi này có tác dụng áp chế thần kinh của xác chết! Khiến cơ thể người chết chịu ảnh hưởng của một sự thôi miên nào đó!
Tôi ngạc nhiên hỏi hó:
- Vậy thì chuyện đó liên quan gì đến vụ án này?
Nguyễn Điệp nhìn về phía tôi rồi ôn tồn đáp:
- Tất nhiên là có liên quan rồi! Nạn nhân chịu ảnh hưởng của dược thi nên từ từ đi về phía tàu hỏa rồi tự đâm đầu vào đó chết! Chính tiếng kêu của tàu hỏa là chất xúc tác khiến thây ma bị thôi miên!
Tôi dựa lưng vào ghế, khoanh tay suy nghĩ về những gì mà thằng đa cấp nói, liệu giải thích như vậy có hơi miễn cưỡng không? Ma quỷ thì sau vụ án lần trước tôi đã tin là có thật rồi, nhưng lấy nó để giải thích cho vụ án mới này thì thực sự là...
- Đấy chỉ là những gì mà anh suy luận! Làm sao có thể đưa tâm linh vào để giải thích cho những gì vô lý được? Nếu như không có bằng chứng xác thực thì thật khó để làm cho người ta tin là sự thật...!
Tôi trợn mắt nhìn về phía người vừa mới lên tiếng, em Quỳnh... Rõ ràng tôi đã sai lầm khi nghĩ em chỉ là một nàng tóc vàng hoe. Những phản biện em ấy đưa ra quá thấu tình và hợp lý và nó có khả năng lật kèo những suy luận trước đó của thằng đa cấp. Quả này thì mày bẽ mặt chắc rồi Nguyễn Điệp ơi
Nhưng thằng Điệp có vẻ không nao núng, nó lấy trong cặp ra một sấp ảnh rồi đưa lên giữa mặt bàn rồi mỉm cười lên tiếng:
- Mọi người xem đi!
Tôi đưa mắt nhìn tấm ảnh rồi lấy tay mím chặt môi lại, thật sự là không thể tin nổi trước cảnh tượng kinh dị đó. Không chỉ tôi, những người khác cũng vậy, có người nhìn thoáng qua rồi quay đi, cũng có người suýt chút nữa không ghìm được định nôn ra sàn nhà.
Hình ảnh thân thể của những người chết vì tai nạn đường sắt.
- Có kẻ giở trò?
Nói thật là tôi khá hoài nghi vào lời tên đa cấp này nhưng thực sự những gì mà nó phân tích không phải là không có lý. Có vẻ như nó cũng hiểu chúng tôi đang nghĩ gì nên lên tiềng giải đáp:
- Mọi người có bao giờ nghe nói đến thuật dẫn thi chưa?
Tên Nam xồm cười tươi hồ hởi trả lời:
- Cái này tôi biết! Thuật dẫn thi bắt nguồn từ Mao Sơn - Trung Quốc! Các pháp sư Trung Quốc hồi xưa thường dùng thuật này để đưa xác lính chết trận về cố hương an táng!
Nguyễn Điệp mỉm cười nhìn Nam xồm cất lời xác nhận:
- Chính xác! Vậy cậu có biết tại sao pháp sư Trung Quốc có thể điều khiển xác chết không?
Nam xồm mỉm cười im lặng gãi đầu, nói chung không chỉ hắn mà tất cả chúng tôi cũng vậy. Đạo thuật Mao Sơn thì những người ngoại đạo như chúng tôi làm sao am hiểu bằng nó được, đâu cần thể hiện kiểu như ta là biết tuốt vậy chứ? Tôi buông lời đá đểu:
- Chúng tôi ở đây đều là cảnh sát chứ không phải đạo sĩ như cậu! Nên mấy cái dẫn thi gì đó thì cậu giải thích luôn cho tiện đi! Tránh làm mất thời gian lãng phí!
Nguyễn Điệp cười lớn đưa 2 tay ra biểu thị dừng lại:
- Ok Ok! Tôi lại hơi lan man rồi! Muốn điều khiển xác chết thì pháp sư sẽ dùng một loại thuốc bí truyền có tên là:" Hành Thi Dược"! Loại dược thi này có tác dụng áp chế thần kinh của xác chết! Khiến cơ thể người chết chịu ảnh hưởng của một sự thôi miên nào đó!
Tôi ngạc nhiên hỏi hó:
- Vậy thì chuyện đó liên quan gì đến vụ án này?
Nguyễn Điệp nhìn về phía tôi rồi ôn tồn đáp:
- Tất nhiên là có liên quan rồi! Nạn nhân chịu ảnh hưởng của dược thi nên từ từ đi về phía tàu hỏa rồi tự đâm đầu vào đó chết! Chính tiếng kêu của tàu hỏa là chất xúc tác khiến thây ma bị thôi miên!
Tôi dựa lưng vào ghế, khoanh tay suy nghĩ về những gì mà thằng đa cấp nói, liệu giải thích như vậy có hơi miễn cưỡng không? Ma quỷ thì sau vụ án lần trước tôi đã tin là có thật rồi, nhưng lấy nó để giải thích cho vụ án mới này thì thực sự là...
- Đấy chỉ là những gì mà anh suy luận! Làm sao có thể đưa tâm linh vào để giải thích cho những gì vô lý được? Nếu như không có bằng chứng xác thực thì thật khó để làm cho người ta tin là sự thật...!
Tôi trợn mắt nhìn về phía người vừa mới lên tiếng, em Quỳnh... Rõ ràng tôi đã sai lầm khi nghĩ em chỉ là một nàng tóc vàng hoe. Những phản biện em ấy đưa ra quá thấu tình và hợp lý và nó có khả năng lật kèo những suy luận trước đó của thằng đa cấp. Quả này thì mày bẽ mặt chắc rồi Nguyễn Điệp ơi
Nhưng thằng Điệp có vẻ không nao núng, nó lấy trong cặp ra một sấp ảnh rồi đưa lên giữa mặt bàn rồi mỉm cười lên tiếng:
- Mọi người xem đi!
Tôi đưa mắt nhìn tấm ảnh rồi lấy tay mím chặt môi lại, thật sự là không thể tin nổi trước cảnh tượng kinh dị đó. Không chỉ tôi, những người khác cũng vậy, có người nhìn thoáng qua rồi quay đi, cũng có người suýt chút nữa không ghìm được định nôn ra sàn nhà.
Hình ảnh thân thể của những người chết vì tai nạn đường sắt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook