Cẩu yêu đâu còn lựa chọn khác? Còn có thể sống sót đã vượt ngoài dự liệu của hắn ta rồi.

Hắn ta đỏ vành mắt gật đầu, uống đan dược trong lòng bàn tay, co được dãn được nói: “Đa tạ ơn đại vương không giết.

”Hồng Liễu hài lòng cười: “Thế này mới đúng chứ.

”Cẩu yêu nhìn nụ cười của nàng, đỏ mặt.

Hồ yêu không hổ là hồ yêu.

Tóc như mực trắng, bộ ngực đẫy đà, eo thon mảnh khảnh, trắng nõn ngọc ngà.

Một đôi mắt hồ ly cười lên tóe lên yêu kiều, bảy cái đuôi vô ý thức hất lên, đuôi hồ trắng như tuyết và sợi tóc vướng víu, y phục tím rộng rãi khoác lên người, làn da trắng nõn như ẩn như hiện, trong xinh đẹp kiều diễm còn trộn lẫn vài phần vô tội và thuần khiết khó nói.

“Ngươi không sao chứ?” Hồng Liễu bỗng tới gần: “Sao ngươi còn chảy máu mũi?”Cẩu yêu lập tức ngửa đầu, bịt mũi muốn nói nhưng lại bắt đầu run rẩy toàn thân.


Hắn ta bỗng tỉnh ngộ, chỉ vào Hồng Liễu tức giận nói: “Đan dược có độc!”Hồng Liễu trừng to mắt nhìn thất khiếu của cẩu yêu chảy máu rồi ngã xuống, vội vàng ném lọ đựng dan dược đi.

Được lắm, thế mà lại là độc dược, lúc vừa xuyên tới nàng suýt chút coi là thuốc trị thương mà uống, may mà chưa uống!Nhị đương gia mà nàng vừa tìm sẽ không kết thúc như vậy chứ?Hắn ta không thể chết, tuy yêu tộc giành địa bàn sát sinh ở tu giới rất bình thường, nhưng chung quy nàng là yêu tộc vừa di dân, vẫn khá xem trọng sinh tử.

Nàng thực sự không muốn gánh vác mạng người, a không đúng, là mạng chó.

Nhưng may mà vẫn ổn, cẩu yêu không chết, sau khi được nàng chăm sóc chu đáo ba ngày, cuối cùng hắn ta cũng tỉnh, lại là một hảo hán.

Thậm chí hắn ta cảm thấy linh lực trong cơ thể còn đậm đặc hơn so với trước khi “trúng độc”, hiểu là mình hiểu lầm Hồng Liễu, ngại ngùng nói xin lỗi với nàng.

Ngoài mặt Hồng Liễu không nói gì, giả vờ mưu hoạch sách lược, sau lưng lại chạy tới nơi cẩu yêu “trúng độc”, mò tìm bình đan mà mình vứt đi.

“Rốt cuộc vứt ở đâu rồi?”Sơ suất rồi, thế mà lại là đồ tốt.

Rút kinh nghiệm, lần sau gặp phải loại chuyện này nhất định phải đợi thêm vài ngày rồi vứt, chưa biết chừng sẽ lật ván.

Hồng Liễu bò qua bò lại trong bụi linh thực, khiến cả người bẩn thỉu cũng không tìm được bình đan, vô cùng lo lắng.

Nàng đứng dậy chạy vào sâu hơn tìm, suy nghĩ có phải bị tiểu yêu nào đó nhặt đi rồi không, tìm được nhanh còn có thể thừa được vài viên.

Nàng chạy rất vội, không để ý dưới chân, đột nhiên bị vấp một cái, ngã nhào về trước.

May mà bây giờ Hồng Liễu không phải người, có tu vi, nếu không thật sự ngã sấp mặt.

Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nàng kịp thời dùng linh lực đỡ mình, bảy cái đuôi cũng có tác dụng chống đỡ, vững vàng dừng giữa không trung.

Nàng đứng thẳng người vỗ vỗ ngực, vừa cúi đầu liền nhìn thấy thủ phạm hại mình suýt ngã.

Giữa linh thực xanh um có một thân hình thon dài nằm ở đó, tóc đen rất dài, gần như sắp tới gối, rối tung ở sau lưng, lẫn với bạch y nhuốm máu, bạch y đó vô cùng tàn tạ, gần như không thể che được cơ thể, không khó phán đoán ra là một nam tử.


…Còn có thu hoạch bất ngờ.

Nam?Ánh mắt rơi xuống dưới eo hơi lõa lồ của đối phương, Hồng Liễu lập tức quay đầu đi.

Rất thẳng, không chắc, nhìn thêm lần nữa.

Nàng đỏ mặt tía tai quay đầu lại, nhìn người ta cả buổi, nàng vô văn hóa, nghĩ cả buổi cũng chỉ nghĩ được hai câu – eo thon ghê, vai rộng quá.

Chỉ nhìn dáng vóc này, giá trị nhan sắc tuyệt không kém tới đâu.

Nhưng tiểu thuyết và phim truyền hình nói với chúng ta, nam nhân bên đường không thẻ nhặt, nhẹ thì Phó XX, nặng thì Lý XX.

Hồng Liễu ngồi xổm bên cạnh người này nghiên cứu một lúc lâu, mấy lần vươn tay muốn lật hắn lại, cuối cùng vẫn từ bỏ.

Đi thôi đi thôi, lỡ như thật sự là âm mưu gì đó thì tiêu đời.

Vừa xuyên tới đã chết, nếu còn không thể quay về thế giới của nàng thì lỗ quá.

Hồng Liễu xoay người đi, cực kỳ quả quyết, nhưng chưa đi được xa đã nghe phía sau truyền tới tiếng vang khe khẽ.


Người vừa nãy không có chút sức sống lại chậm rãi động tay.

Hồng Liễu thân là hồ ly tinh có chút cảnh giới, nghe được chút động tĩnh nhỏ này rất rõ ràng.

Nàng dừng bước cắn môi.

Haiz.

Thật phiền.

Đối với người trong lòng vẫn là lòng người như nàng mà nói, thấy chết không cứu có hơi khó.

Bây giờ rõ ràng đối phương vẫn còn hơi thở, nếu thật sự vì nàng thấy chết không cứu mà chết…Nàng cắn răng quay lại, nàng nhìn một cái, cho hắn chút linh lực, còn lại xem mệnh của bản thân hắn vậy.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương