Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể
Chương 99: Hào quang

Bé chim béo vừa nãy vẫn còn khóc nháo sau khi được dỗ dành trở nên ngoan ngoãn, không còn giãy dụa đập cánh, cũng không phát ra tiếng kêu kháng cự nữa, trạng thái hoàn toàn bất đồng với hai phút trước.

Hiếm khi có thể nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn như vậy của ấu tể trong lòng, bảo mẫu phụ trách chăm sóc ấu tể khố đề này vừa mới cúi đầu, còn chưa kịp vui vẻ thì một lần nữa ngây ngốc nhìn bé chim béo nằm trong lòng mình chưa tới mười mấy giây đã đập cánh bổ nhào vào lòng thanh niên trước mặt.

Bay trở lại rồi.

Không chỉ bảo mẫu, ngay cả những người đang đứng gần đó cũng cảm thấy bất ngờ, không khí trong phòng đột nhiên an tĩnh mấy giây.

Đối với ấu tể khố đề này mà nói, thanh niên hoàn toàn là người xa lạ, thế nhưng nó lại chủ động bay vào lòng đối phương.

Tạ Loan cũng không nghĩ tới chuyện lại phát triển như vậy, thế nhưng cúi đầu chống lại ánh mắt đen lúng liếng của ấu tể trong lòng, thấy ấu tể ngẩng đầu nhìn mình, Tạ Loan quyết định tạm thời tiếp tục ôm bé.

Nếu không phải mọi người ở đây đều biết rõ tình huống thì có lẽ sẽ nghĩ rằng Tạ Loan mới là bảo mẫu đang chăm sóc ấu tể này.

Cứ vậy đứng trong lòng thanh niên, cơ bản không hề lộn xộn, ấu tể khố đề vẫn luôn cáu kỉnh lúc này trông thực ngoan ngoãn.

“Chíp chíp.”

Thân thể vốn lông tơ phong phú, hiện giờ ngồi chồm hổm như vậy trông bé chim béo này lại càng tròn vo hơn nữa, bé hướng thanh niên đang ôm mình phát ra tiếng kêu thực non nớt.

Nghe thấy tiếng kêu của bé, Tạ Loan một lần nữa giơ tay giúp bé chỉnh lý lại những cọng lông vũ có chút rối loạn khi bay tới, làm xong chuyện này, Tạ Loan rõ ràng cảm giác được bé chim béo này lại càng dựa sát vào người mình hơn.

Nhìn ấu tể chủ động thân thiết với thanh niên, nhóm bảo mẫu bình thường thay phiên chăm sóc ấu tể khố đề này đều sửng sốt.

Lực tương tác, trong cuộc sát hạch cấp bậc bảo mẫu có hạng mục này, trị số của thanh niên trước mắt có lẽ là max điểm đi…

Thực ra thì ở trong giới hiện giờ, danh tiếng của thanh niên có thể xem là không thấp.

Rất nhiều phân hội biết có một thanh niên nhân loại làm bảo mẫu ở phân hội bảo dưỡng ấu tể, hiện giờ đã trở thành hội trưởng, hơn nữa còn phát triển phân hội rất tốt.

Vốn đã kinh ngạc với chuyện đối phương là nhân loại nhưng loại bảo mẫu, hiện giờ tận mắt thấy được lực tương tác xuất sắc của thanh niên, những bảo mẫu chủng tộc khác đều không khỏi thừa nhận đối phương quả thực có thể đảm nhiệm chực vụ bảo mẫu.

Thế nhưng không biết vì sao, thanh niên tựa hồ vẫn chưa tham gia cuộc sát hạch cấp bậc của bảo mẫu.

Thực tế thì cuộc sát hạch bảo mẫu mỗi năm đều được tiến hành, lúc Tạ Loan tới thế giới này thì vừa vặn là lúc cuộc sát hạch vừa mới kết thúc không lâu, năm tiếp theo thì bận bịu phát triển phân hội nên không có thời gian rảnh rỗi tham gia.

Sát hạch năm nay thì Tạ Loan đang suy nghĩ.

Có thể cảm giác được ấu tể trong lòng chủ động thân cận, Tạ Loan đưa tay sờ lên chiếc mỏ chim nhạt màu của bé.

Bị thanh niên chạm vào mỏ chim, ấu tể khố đề khẽ giật giật cánh, sau đó trong ánh mắt mọi người, bé chim béo này chủ động dùng mỏ mình cọ nhẹ lên ngón tay thanh niên.

Đối với ba chủng tộc khố đề, khố thác cùng khố duy, nếu không nguyện ý được thân thiết chạm vào mỏ chim, chúng nhất định sẽ mổ vào tay đối phương.

Ngay cả bảo mẫu bình thường chăm sóc bé cũng không sờ mỏ chim của bé, có thể tưởng tượng hình ảnh này chấn động cỡ nào.

Chờ đến khi bình tĩnh lại, bảo mẫu bị ấu tể bay ra khỏi lòng vừa nãy đi tới bên cạnh Tạ Loan, khiêm tốn muốn thỉnh giáo kinh nghiệm: “Xin hỏi ngài vừa nãy sao có thể dỗ ấu tể bình tĩnh lại nhanh như vậy? Bình thường ấu tể này vẫn luôn cáu kỉnh, chúng tôi dỗ cũng không dễ dàng.”

Lực tương tác là một nguyên nhân, thế nhưng khẳng định không phải vì lực tương tác mà còn vì nguyên nhân khác.

Tạ Loan cúi đầu liếc mắt nhìn bé chim béo ngoan ngoãn nằm trong lòng mình, ngẩng đầu đáp lại: “Ấu tể này không thích lông chim trên người mình bị loạn, bình thường mọi người thường xuyên giúp bé chỉnh lý lông chim là được.”

Không phải ngay từ lúc đầu Tạ Loan đã phát hiện nguyên nhân, chẳng qua anh theo thói quen chỉnh lý lông chim giúp ấu tể mà thôi, thế nhưng trong quá trình mới phát hiện nỗi buồn của bé.

“Lúc chỉnh lý cố gắng nhẹ nhàng một chút, ấu tể này có lẽ nhạy cảm với việc bị đụng chạm hơn những ấu tể khác.” Nói xong, Tạ Loan giơ tay vuốt ve lông vũ ấu tể khố đề trong lòng, lập tức được ấu tể dùng mỏ chim cọ cọ ngón tay.

Sờ xong, Tạ Loan còn vuốt lông đuôi của bé.

Ba chủng tộc ấu tể có hình thái tương tự này có thể phân biệt giới tính thông qua lông đuôi, lông đuôi của con cái sẽ dài hơn con đực một chút, bé chim béo mà Tạ Loan đang ôm chính là một nữ bảo bảo xinh đẹp.

“Chíp, chíp chíp!”

Cảm thụ lông vũ được dịu dàng vuốt ve, bé chim béo ngẩng đầu phát ra âm thanh đặc biệt thanh thúy với Tạ Loan, ánh mắt vừa chảy nước mắt vừa nãy lúc này đã sáng bừng.

Không ngờ bình thường ấu tể này khóc nháo chính vì lông chim bị rối loạn, nghe thấy nguyên nhân này sắc mặt bảo mẫu có chút biến đổi, bừng tỉnh.

Bảo mẫu trong phân hội dĩ nhiên cũng giúp ấu tể chỉnh lý lông chim, bất quá chuyện này không làm thường xuyên…

Lông chim của ấu tể chỉ cần đập cánh phi hành nhất định sẽ bị loạn, vì thế sau khi phi hành nhóm chim béo đều tự mình chỉnh lý lông vũ, thế nhưng có vài vị trí ấu tể không thể nào tự với tới.

“Tôi biết rồi, cám ơn ngài.” Bảo mẫu vừa thỉnh giáo Tạ Loan gật đầu, thành khẩn nói cám ơn.

Hội trưởng Ba Lý cùng nhân viên tiếp tục dẫn Tạ Loan tham quan phòng sinh hoạt, đồng thời cũng để nhóm bảo mẫu trong phòng trao đổi kiến thức kinh nghiệm chăm sóc ấu tể, trong quá trình này phát sinh một hiện tượng làm tất cả mọi người chứng kiến đều không biết nên dùng biểu tình gì đối mặt.

Vốn ấu tể khố đề chủ động bay vào lòng thanh niên đã đủ làm người ta câm lặng, kết quả suốt hành trình tham quan, chẳng qua vì trao đổi kiến thức để thanh niên làm mẫu dỗ ấu tể mà hiện giờ đã có một đám ấu tể vây ở xung quanh đối phương.

Ngay cả chủng tộc thiên tính lãnh đạm tháp kỳ lạp bình thường chưa bao giờ cho bảo mẫu ôm hiện giờ có một con được thanh niên sờ đầu, một con bám ống quần thanh niên, dáng vẻ rõ ràng là không hề kháng cự thanh niên tiếp cận.

Bởi vì ấu tể trong phân hội Tạp Lợi Á rất nhiều nên bị chia ra thanh nhiều khu vực, bất quá các khu vực đều liên thông với nhau cứ không ngăn cách hoàn toàn, Tạ Loan được dẫn tới một trong số đó.

Lúc tham quan những khu vực khác, bọn họ không để Tạ Loan làm mẫu chăm sóc ấu tể nữa nên không còn xuất hiện hiện tượng đáng sợ kia nữa.

Lúc dẫn thanh niên tới phòng sinh hoạt thứ hai, hội trưởng Tạp Lợi Á nói Tạ Loan có thể tự do tham quan, đến mười một giờ thì có thể đến phòng ăn cùng mọi người ăn cơm.

Dẫn người tham quan biểu thị thái độ tôn trọng, cho phép tự do tham quan biểu thị tín nhiệm, lần trao đổi này, hội trưởng phân hội Tạp Lợi Á không thể nghi ngờ là rất hữu hảo với phân hội Vân Bảo.

Sau khi tham quan xong hai khu vực sinh hoạt của ấu tể, lúc được phép tự do tham quan, Tạ Loan bắt đầu quan sát cơ sở thiết bị cùng bố trí trong phòng.

Tạ Loan cảm thấy thiết kế phòng sinh hoạt này đáng giá học tập, có thể nhớ kỹ, chờ sau này phân hội Vân Bảo xây dựng thêm phòng sinh hoạt thì có thể sử dụng.

Thiết kế khu vực hoạt động của ấu tể căn bản không quá khác biệt, vẫn còn một khu vực chưa tham quan, Tạ Loan suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định qua xem một chút.

Mặc dù không khác biệt nhiều nhưng nếu đã đi thì đi cho hết. Ôm suy nghĩ như vậy, Tạ Loan liền tiến tới khu vực sinh hoạt cuối cùng, số ấu tể trong khu vực này cũng rất nhiều, cũng có nhiều bảo mẫu đang chăm sóc.

Tạ Loan di chuyển tầm mắt quan sát từ trái sang phải, ánh mắt đột nhiên dừng lại ở một góc bên phải.

Ở đó có một ấu tể có lông tơ màu trắng sữa, dáng người nho nhỏ giống như chó con, là hình thái ấu tể của tộc duy khắc.

Ấu tể duy khắc này hơi cúi thấp người ngửi ngửi khí tức trên đất, thế nhưng không biết vì sao, Tạ Loan thấy ấu tể này có chút mờ mịt với phương hướng, nó bước qua bên trái một bước hoặc tiến tới trước một bước, cuối cùng lại thụt lùi về tại chỗ.

Lúc ngửi mặt đất, chiếc đuôi của ấu tể duy khắc vẫn luôn rũ dưới đất, hiện giờ lúc nâng người lên, ấu tể đang chầm chậm lùi về sau.

Phía sau bé là một nấc thang…

Không suy nghĩ nhiều, Tạ Loan nhanh chóng tiến tới. Lúc ấu tể duy khắc hụt chân, Tạ Loan kịp thời ôm bé vào lòng.

Bị ôm vào lòng ngực ấm áp, ấu tể duy khắc tự hồ không kịp phản ứng, chờ qua một lúc mới cẩn thận ngửi ngửi khí tức của người đang ôm mình.

Là khí tức không quen biết, thế nhưng người này đã bảo vệ nói.

Mặc dù ấu tể ngửi ngửi rất cẩn thận nhưng Tạ Loan vẫn cảm giác được, anh cúi đầu nhìn ấu tể duy khắc, thế nhưng ngay khoảnh khắc này liền sửng sốt.

Anh nhìn thấy một đôi mắt không có ánh sáng.

Mắt của ấu tể không thể nhìn thấy thế giới này…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương