Hiện Đại Hậu Cung
Chương 50: Thần bí

“Một người thần bí.” Giọng K mang theo nghi hoặc nói, “Hắn đột nhiên xuất hiện bên cạnh cha, nghe nói có một chút năng lực kỳ quái, cha rất tin tưởng hắn, năng lực của Kiều cũng là do hắn truyền thụ.”

“Ác? Năng lực kỳ quái? Người siêu năng lực?” Long Hiên bước vào thế giới này, tiếp thu cái loại gọi là ‘khoa học’, nhưng bản thân hắn là linh hồn xuyên qua đã là chuyện phi khoa học, cho nên hắn đối với “Quỷ thần” là không tin không được, tôn kính mà không thể gần gũi.

“Hắn…” Ánh mắt K bỗng nhiên chăm chú nhìn Long Hiên, “Trên người hắn có chút khí chất tương tự như ngươi, đúng rồi, ta vẫn cảm thấy ngươi rất kỳ quái, hóa ra là vì vậy.”

Long Hiên căng thẳng, “Khí chất gì?”

K tự hỏi một hồi, mới nghiêm túc nói, “Cao ngạo, cao cao tại thượng, nhìn đời bằng nửa con mắt, ân… Đại khái là như vậy, cho dù các ngươi bề ngoài đều biểu hiện lễ độ nho nhã, rất giống thân sĩ, nhưng trong nội tâm lại khinh thường bất luận kẻ nào, cảm thấy bất luận kẻ nào đều không cùng đẳng cấp với các ngươi.”

Giống như nội tâm bị khoét ra, sắc mặt Long Hiên trầm xuống. Bất luận kẻ nào trải qua cảm giác bị lột sạch ở giữa đường lớn, đều làm cho người ta cực kỳ căm tức.

“Trên thực tế, trước đây ta nhận lệnh dì Bích đến Trung Quốc trợ giúp dì đoạt lại thế lực Thanh Bang, nhân tiện bí mật thăm ngươi, dì Bích cũng không muốn bắt liên lạc với ngươi lần nữa.”

Nghe đến đó, Long Hiên lạnh lùng hừ một tiếng.

K cười khổ, “Ngươi không cần trách dì, có lẽ, dì chỉ là muốn bảo vệ ngươi, năm đó dì gả cho cha ngươi khi không cho hắn biết thân phận chân thật của mình, hiện tại hẳn là cũng vì nguyên nhân đó mà không muốn con mình biết.”

Bất kể nói thế nào, đối với người đã ‘chết’ kia, lại ở nước tha hương mà lập gia đình, Long Hiên vẫn không có bao nhiêu thiện cảm. Bà ta bỏ rơi con mình hai mươi mấy năm, thậm chí mặc cho hắn bị người khác hãm hại mà chết, cho dù bà ta cáu giận cha phản bội, không có nghĩa bà ta phủi sạch trách nhiệm làm mẹ. Trong khi đó bà ta lại tự dạy dỗ K lần Ales khôn lớn, một kẻ âm trầm lạnh nhạt, một kẻ cao ngạo cuồng vọng, đều làm cho người ta chán ghét. Đến bây giờ, Long Hiên đến nhìn K cũng thấy phiền chán.

“Có điều, từ lúc ngươi xảy ra tai nạn xe, vị tiên sinh đó đột nhiên chú ý ngươi, hơn nữa yêu cầu ta hai mươi bốn giờ bảo vệ an toàn cho ngươi.” K cũng chú ý tới sự phản cảm trong mắt Long Hiên, trong lòng nhất thời đau đớn khó hiểu.

“Ác?” Long Hiên rất kinh ngạc, “Hắn rốt cuộc là người như thế nào?”

“Ta chỉ gặp qua hắn hai lần, lần đầu tiên là bữa tiệc sinh nhật cha, một lần là lúc ngươi gặp tai nạn, hắn đột nhiên gọi ta qua, bảo ta đến Trung Quốc, hắn…” Vẻ mặt K có chút mơ hồ, “Là một nam nhân rất cao quý, nhưng thân thể không tốt lắm, thường xuyên ho khan, còn có tơ máu, ngay cả Kiều cũng không có cách nào trị tận gốc, thực anh tuấn…”

Nói xong, biểu tình K càng thêm ngẩn ngơ, “Thật sự rất anh tuấn, so với ngươi còn tuyệt hơn.”

Long Hiên có điểm ăn giấm chua, lại hừ lạnh một tiếng. Có điều, hắn cũng biết thiên hạ lắm mỹ nam tử, hắn cũng không phải dựa vào sắc đẹp để cạnh tranh người trong thiên hạ, cũng không quá để ý.

“Bởi vì không khỏe mạnh, cho nên sắc mặt có chút tái nhợt, ánh mắt thâm thúy, không thể nhìn chằm chằm vào hắn, nếu không ngươi sẽ ngất, cảm giác cả người rất lạnh, tựa như… tuấn mỹ giống như vampire vậy, tóc thật dài, giống ti gấm đen tuyền, luôn rũ xuống dài đến gót chân, cực kỳ xinh đẹp.”

Long Hiên rốt cuộc biết vì sao K đối với mình dục cự còn đón (vừa chống cự vừa nghênh đón), nhìn cái biểu tình mê muội huyễn mộng này của y, Long Hiên nếu vẫn còn không hiểu, thì hắn chính là đại ngốc. Nhoài người ra phía trước, hung hăng nắm cằm K, Long Hiên cúi đầu hôn xuống, K cả kinh, bản năng muốn phản kháng, lại bị bàn tay to của nam nhân giữ chặt, mấy ngón tay xấu xa còn lần mò ở những điểm mẫn cảm của y kẽ ấn, cả người y liền mềm yếu, mất năng lực phản kháng.

Đây là lần đầu tiên từ khi đến thế giới này Long Hiên chính thức sử dụng phòng trung thuật, gọi là “Ngự nữ thuật”, không phải như thế nhân suy nghĩ toàn bộ dựa vào thân kinh bách chiến mà tập được, mà là nắm giữ một ít huyệt đạo tính dục trên cơ thể, trước lúc giao hoan vờ như lơ đãng vuốt ve khiêu khích, có thể dễ dàng khơi mào dục vọng lớn nhất, mặc kệ trong lòng muốn thế nào, thân thể lại nhanh chóng hưng phấn bừng bừng.

K lạnh nhạt với mọi thứ, tự nhiên đối với việc này hoàn toàn không biết, còn cho là mình chịu không nổi Long Hiên mê hoặc, mới nhanh như vậy say đắm, rên rỉ chủ động dựa sát ngực hắn. Long Hiên hôn nhiệt liệt mà cấp bách, mang theo áp lực tức giận cùng trừng phạt, nhanh chóng thoát hết những thứ rườm rà trên người K, đại chưởng bao trùm đồn mông chật hẹp, xoa nắn nắm lộng. Hắn oán hận vì mình bị coi như một thế thân. Hắn muốn chân chính chinh phục K. Mặc kệ cái kẻ K mê muội kia là ai, từ giờ trở đi gã chính là tình địch của mình.

Gần đây việc đến cứ một tầng lại một tầng, không có một việc gì làm cho người ta hài lòng, Long Hiên đã rất lâu không được hoàn toàn phóng túng bản thân, dù làm tình cũng khó có được thỏa mãn khoái cảm, loại cảm xúc này tích lũy ngày qua ngày, đến lúc này đã tới cực hạn. Hắn hung ác xoa nắn lên thân thể bạch ngọc của K, dùng miệng cùng răng nanh hạ xuống những dấu vết xanh tím, gặm mút phi châu trước ngực y, nụ hoa đỏ tươi nhờ nước miếng làm dịu lóe lên ánh sáng dâm mỹ, hơn nữa ngạnh đứng lên.

K thở hổn hển, hai tay bám thật sâu vào mái tóc đen đậm của Long Hiên, thân thể bởi vì sự khiêu khích ác độc của hắn mà hơi hơi run rẩy. Y cứ nghĩ Long Hiên sẽ phải chất vấn hay khiển trách như gió táp mưa rào, thậm chí đoạn tuyệt, lại không ngờ hắn lại ôm lấy mình. Có lẽ, y vĩnh viễn không thể sờ được suy nghĩ của nam nhân này?

Long Hiên đặt y trên ghế salon, đại trưởng vươn vào giữa chân y, cầm lấy dương v*t đã bán ngẩng đầu của y véo nhẹ hai cái, sau đó cúi đầu dùng miệng ngậm chặt.

“A…” K kinh hô một tiếng, cảm giác nóng rực mà ướt át khiến bụng y căng thẳng, thắt lưng cũng nhịn không được khẽ nâng.

Chất lỏng trong suốt nhanh chóng bị tiết ra, theo nam nhân phun ra nuốt vào, hòa cùng nước bọt theo môi hắn chảy xuống, rơi trên hai tiểu cầu, tiếp tục lăn xuống, tới huyệt cúc màu hồng nhạt. Ngón tay Long Hiên dọc theo khe mông chậm rãi lần xuống phía dưới, nhờ hỗn dịch làm dịu dễ dàng xâm nhập đi vào, thân thể K rạo rực, dục vọng phía trước càng thêm cứng rắn.

“Bảo bối, nơi này của ngươi vẫn là xử nữ đi? Nhanh như vậy…” Long Hiên tách chân y ra, cúi đầu xem xét kỹ lưỡng tiểu huyệt hiện tại mới chỉ dung nạp được hai ngón tay.

K xấu hổ mặt đỏ bừng, nhịn không được giơ chân đá hắn, phân thân theo động tác của y đánh lên bụng, Long Hiên thấy dục hỏa mãnh liệt thiêu đốt, nửa dưới cũng nhất thời trướng phát đau, nhanh chóng kéo khoá kéo xuống, cũng không kịp cởi quần, liền đem phân thân thô to phóng thích, chen vào giữa hai chân y cọ sát.

Mình đã bị lột sạch sẽ, thế nhưng hắn lại quần áo còn nguyên, K giận dữ, nhịn không được đưa tay cởi quần áo của Long Hiên, Long Hiên khẽ cười một tiếng, lại hôn một cái lên môi y, đem hai chân của y ôm lấy eo mình, vật thô dài ở trước cửa huyệt vẫn cứ tiến tiến lùi lùi ma sát, không chịu đi vào. Cảm giác tê dại lại khoái hoạt khiến K nhịn không được nhẹ nhàng nâng thắt lưng cùng hắn đón ý hùa theo, miệng cũng khẽ rên ra tiếng, có lẽ trước đây y còn do dự, nhưng hôm nay thấy Long Hiên coi thường mình quay lưng muốn bỏ đi, rốt cục bản thân cũng hiểu được mình đã quá mức coi trọng nam nhân phong lưu hoa tâm này.

Dục vọng cương cứng ma sát trên bụng Long Hiên, K hưng phấn mà liên tiếp đón ý hùa theo, muốn loại ma sát kịch liệt hơn, muốn dục vọng giúp y thoát khỏi lạnh nhạt từ trước đến nay, phóng xuất loại nhiệt liệt bị tận lực che dấu. Thân mình nóng quá, nơi bị Long Hiên hôn, nơi bị thứ thô dài của hắn chạm tới, đều nóng như sắp tan chảy.

“Kỳ Hiên…” Y khàn khàn kêu gọi, dục vọng Long Hiên đã làm cửa huyệt ướt sũng, mỗi lần ma xát đều phát ra tiếng òm ọp òm ọp, làm thân thể lẫn tâm của y đều bị trêu trọc như thiêu như đốt, “Đừng đùa nữa.”

“Muốn ta sao?” Bàn tay Long Hiên chen vào giữa hai người, cầm lấy phân thân hưng phấn bừng bừng của K, nhẹ nhàng xoa nắn.

“Muốn, muốn…” Y thì thào.

“Muốn cái gì?” Nam nhân ác ý hỏi.

“Muốn ngươi…” Y cũng học bộ dạng Long Hiên cầm lấy thứ thô cứng kia của đối phương, cự vật to lớn hơn cả nam nhân cường tráng nhất Tây Phương làm tay y run lên, huyệt động bất giác co rút nhanh hơn, y ngẩng đầu lên, chìa đầu lưỡi liếm liếm làn môi khô khốc của mình, “Muốn ngươi tiến vào trong ta…”

Long Hiên lại nhìn đôi môi đỏ bừng của y, tựa như đóa hoa hé mở, nổi trên da thịt trắng hồng càng thêm kiều diễm, khiến Long Hiên sắc tâm đại phát, đột nhiên bứt ra hướng về phía trước, đem cự vật cứng rắn đặt trước mặt y, thanh âm khàn khàn trầm thấp nói, “Là muốn nó sao?”

K bị quái vật nổi đầy gân xanh trước mặt dọa sợ, quy đầu đỏ tía kia đã chạm đến môi y, y theo bản năng há mồm, cự mãng tỏa ra mùi tanh nồng đặc trưng của giống đực lại khiến y dấy lên loại hưng phấn khó hiểu, Long Hiên cúi đầu thở gấp chầm chậm tiến vào, y học theo bộ dạng Long Hiên phun ra nuốt vào, mới chỉ đỉ vào một nửa đã chạm tới cuống họng, y nhịn không được muốn nôn ra, vội vàng lấy tay gắt gao bắt lấy cự vật còn đang muốn xâm nhập của đối phương, rời ra một hồi rồi mới hàm trụ lại.

Lần đầu tiên khẩu giao này, Long Hiên tựa hồ cũng không muốn làm khó y, động đậy vài cái liền rời khỏi, lấy từ trong túi âu phục là một lọ dầu bôi trơn, mở nắp, đưa một lượng lớn vào cửa huyệt chật hẹp của K, chất lỏng lạnh lẽo kích thích khiến K run lên, còn chưa kịp phản ứng, cự vật nóng rực kia đã phá cửa mà vào. Có chút đau, cũng không đau đến xương. Ngược lại lại có cảm giác ‘no đủ’, hư không bị lấp đầy làm K phát ra tiếng rên thỏa mãn, mỵ thịt trong cơ thể cũng tự mấp máy. Long Hiên hít một hơi lạnh, cảm giác dục vọng như bị vô số cái miệng nhỏ nhắn hút lấy, cho dù mình không động đậy, cũng đã khoái hoạt vô cùng.

“Trời ạ, ngươi thật sự là báu vật trời sinh.” Hắn hưng phấn gầm nhẹ, loại tiểu huyệt thượng hạng này thường sinh ra trên người nữ nhân, K là nam nhân đầu tiên mà hắn biết sở hữu nó.

Lúc này, hắn thật sự cảm thấy mình vạn phần may mắn khi muốn y, mới có được ‘diễm phúc’ vô thượng như thế. K không rõ ý tứ của hắn, cho là hắn nhìn dòng sông đang tan băng trước mắt mới nói vậy, lời hắn nói trên giường cũng thật không chấp nhận nổi. Y chỉ chìm đắm biết chìm đắm trong khoái cảm kỳ dị khi hai thân thể kết hợp chặt chẽ, cúi đầu thở gấp. Long Hiên nhiệt liệt hôn y, kéo hai chân y đặt trên vai mình, bắt đầu động thân, ở trong tiểu huyệt thượng hạng khiến người khác mất hồn mà điên cuồng trừu sáp.

“Bảo bối, bảo bối, ngươi giỏi quá.” Rất nhanh, hai thân thể đều toát ra mồ hôi, trên lưng Long Hiên mồ hôi lại càng lăn ra nhiều, thế nhưng hắn vẫn không biết mệt mỏi mà ra sức trừu tống, “Bảo bối, thoải mái không?”

“Không nên hỏi!” K thở không xong, sắc mặt đỏ rực, tròng mắt phỉ thúy xanh biếc giờ biến thành tử la huyền bí (màu tím), đôi mắt phát ra ánh sáng thần bí làm say lòng người.

“Có gì phải xấu hổ? Có khoái cảm ngươi liền kêu a.” Long Hiên không cho là đúng, rút cự long nóng bỏng ướt sũng ra như muốn trừng phạt, động nhẹ trước cửa huyệt, đợi đến khi K kìm không nổi nữa mới hung hăng đi vào, sau đó lại tiếp tục rút ra cửa huyệt cọ cọ. K bị phương thức này của hắn giày vò đến phát điên, trong mắt ngập nước bắt đầu nức nở, hắn mới điên cuồng đâm vào, giữ chặt hông y mãnh liệt động đậy.

Khoái cảm dần dần tích lũy, đánh trúng nơi nào đó khiến K muốn bay lên, dần dần K chống đỡ không được, “Hiên, mau… Nhanh một chút… Chỗ ấy…”

Long Hiên cắn nụ hoa sưng tấy trước ngực y, hung hăng nghiền nát điểm mẫn cảm trong cơ thể y, lại rút ra rồi nhập vào, dần dần tăng tốc, K kêu lên thất thanh, ham muốn tăng vọt nháy mắt phun ra, mà tiểu huyệt đồng thời cũng co rút lại, bên hông Long Hiên tê rần, gầm nhẹ một tiếng, chước dịch cũng nháy mắt bắn ra.

Đầu óc K choáng váng, nằm một bên cả người vô lực, từng ngụm từng ngụm thở gấp, thân thể cũng bởi vì khoái cảm còn xót lại mà rung động. Cơ thể không thể chống đỡ được mà thả lỏng, cảm thấy vật đã mềm nhũn trong cơ thể lại dần dần to trướng, còn mơ hồ nhảy lên, ma xát vào nội bích mẫn cảm của y, y nhịn không được rên rỉ cầu xin.

Long Hiên mút lấy đôi môi sưng mọng của y, “Bảo bối, ta sẽ hảo hảo ngươi ăn no, để ngươi vô lực suy nghĩ đến bất luận kẻ nào…”

Mây mưa đến quá trưa, Long Hiên vẫn còn chưa tận hứng, điện thoại của Trịnh ÂN lại cường ngạnh cắt đứt hứng ăn vụng mỹ thực của hắn.

“Hỗn đản! Ngươi đang làm gì đó?” Trịnh Ân vừa nghe thanh âm khàn khàn của hắn, liền đoán được hắn đang làm chuyện gì, “Vương bát đản, hiện tại Song Song sống chết không rõ, ngươi con mẹ nó còn có tâm tư đấy, muốn chết có phải hay không? Kháo!”

Long Hiên cười nặng nề, kéo K đang mơ mơ hồ hồ lại, “Ta ở đây kháo a, đã lâu không được thoải mái như vậy.”

“Ngươi!” Trịnh Ân bị tên vô liêm sỉ làm bùng nổ, “Con mẹ ngươi! Mất chính là con ngươi, chả liên quan chúng ta, ta cùng Sở Ly ở đây rối trí, ngươi còn ở đó khoái hoạt, hỗn đản! Ngươi đi chết đi! Ta không bao giờ quản tên khốn khiếp nhà ngươi nữa!” Trịnh Ân quăng mạnh điện thoại.

Long Hiên sau khi cúp điện thoại, cợt nhả che dấu. K bị Trịnh Ân lớn giọng đánh thức, có chút bất đắc dĩ nhìn Long Hiên.

Long Hiên sờ sờ đầu y, “Ta chỉ là không muốn liên luỵ bọn hắn, dính vào Mafia, không phải chuyện tốt. Buổi tối chúng ta đi Italy.”

K ngơ ngác một chút, “Ngươi định đi một mình?”

“Không phải còn có ngươi nữa sao?”

K trừng mắt nhìn hắn một hồi, bỗng nhiên nhăn mày.

“Bảo bối, nam nhân thần bí kia gọi là gì?” Long Hiên đột nhiên hỏi.

“Không biết, bất quá nghe nói hắn họ Long, hắn vẽ cho cha một bức họa, chính là kiểu rồng Phương Đông.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương