Trận chiến ầm ĩ trên bãi chiến trường đang ngày càng leo thang. Dưới cơn mưa lửa của Vô Tận, sức mạnh của Nguyệt Tâm, Hạo Minh và đồng đội dường như đang dần cạn kiệt. Mỗi đợt tấn công từ phe Vô Tận lại đầy sức hủy diệt và khát khao thống trị.

“Chúng ta phải làm gì bây giờ?” Nguyệt Tâm hỏi, giọng nói cô vẫn cố giữ vững bước chân trên đường lối của sự quyết đoán.

Hạo Minh nhìn về phía dãy núi đổ nghiêng bên kia chiến trường, ánh mắt anh lạnh lùng nhưng sâu thẳm. “Chúng ta không thể đánh bại chúng bằng sức mạnh một cách thông thường. Họ như có một lực lượng bí ẩn đang thúc đẩy sức mạnh của họ lên cao.”

Trận chiến leo thang, âm thanh vang vọng từ những đòn đánh và tiếng thở dốc của những chiến binh bao quanh. Dưới áp lực ngày càng gia tăng từ phe của Vô Tận, mọi người của Nguyệt Tâm và Hạo Minh cảm thấy sức mạnh của họ dần dần cạn kiệt. Tuy nhiên, đối diện với sự tăng cường liên tục từ phe địch, hai người dường như là những người duy nhất nhận ra rằng có một sức mạnh bí ẩn đang thúc đẩy Vô Tận trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn.

Nguyệt Tâm và Hạo Minh đứng bên nhau, nhìn chằm chằm vào đám đông chiến binh đang chiến đấu quanh họ. Họ biết rằng mình cần một phương pháp mới để chống lại sự gia tăng sức mạnh của địch, nhưng chưa tìm ra cách nào thực sự hiệu quả. Thay vào đó, họ dùng lời an ủi, khích lệ các chiến binh vững vàng, tiếp tục chiến đấu cho đến phút cuối cùng.

Trong trận chiến căng thẳng với Vô Tận, khi mọi người dường như đã gần như kiệt sức, Nguyệt Tâm và Hạo Minh đột nhiên nghe thấy hai luồng giọng nói mờ ảo từ Cục Than và Mask.


Cục Than lẩm bẩm trong vẻ mờ ảo của nó: “Chỉ cần tập trung… hãy đưa sức mạnh vào đây…”

Mask, với giọng nói sâu xa, lúc này phát biểu: “Đây là cơ hội duy nhất… sử dụng sức mạnh chúng ta…”

Họ lặng thinh suy nghĩ một lúc, rồi bất chợt, từ phía xa kia vọng lên hai luồng giọng nói của Cục Than và Mask. “Nguyệt Tâm… Hạo Minh… chìa khoá nằm ở đó… trong tay các người…”

Họ quay đầu lại, nhìn vào đám đông đồng đội, ánh mắt của họ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. “Chúng ta hiểu rồi. Chúng ta có Cục Than và Mask. Đó là chìa khoá để đánh bại Vô Tận.”

Hai người đồng thanh lệnh cho đồng đội vây quanh, cung cấp sức mạnh cho Cục Than và Mask. Ánh sáng vô tuyến chợt bừng lên, và Mask bỗng hoá thành một dạng sức mạnh hợp thể, hòa nhập vào Cục Than. Con mèo đen nhỏ dần biến thành một hình thể to lớn, mạnh mẽ và uy nghiêm hơn bao giờ hết.

Cục Than, trong hình hài to lớn và uy nghiêm, gầm lên: “Sức mạnh của ta đã trở lại rồi! Ta sẽ xé nát ngươi, ‘Vô Tận’!”

Nguyệt Tâm và Hạo Minh không ngần ngại bổ sung sức mạnh cho Cục Than, và đó là lúc họ đánh vào Vô Tận.

Nguyệt Tâm và Hạo Minh đi theo Cục Than, hỗ trợ nó trong mỗi đòn tấn công. Cuối cùng, ba người hợp lực, dốc hết sức mạnh vào Vô Tận. Sự tan rã của Vô Tận bắt đầu, nhưng trước khi hoàn toàn biến mất, hắn lợi dụng lúc cuối cùng để nói những lời độc ác cuối cùng:

“Sẽ không bao giờ có ngày họ thoát khỏi tay tôi. Họ sẽ phải quỳ xuống và kính phục tôi!”


Không để cho lời nguyền cuối cùng của Vô Tận làm mất đi sự chiến thắng của mình, Hạo Minh và Nguyệt Tâm lập tức kết ấn, xoá bỏ hoàn toàn sự tồn tại của Vô Tận khỏi vũ trụ. Vô Tận sẽ không bao giờ có cơ hội tái sinh, và những tên tay sai của hắn cũng bị bắt giữ, bị tước đoạt sức mạnh và bị phong ấn mãi mãi.

Các nhân loại bị thao túng bắt đầu trở lại trạng thái bình thường, họ mất hết kí ức từ thời điểm bị Vô Tận chi phối. Thiên tiên giúp đỡ nhân loại, sắp xếp lại cuộc sống, cố gắng làm cho mọi thứ trở về ổn thoả nhất có thể.

Nguyệt Tâm và Hạo Minh đứng nhìn vào hình dạng to lớn của Cục Than hiện tại, trong khi nó bắt đầu giải thích:

Cục Than: “Chúng ta không thể tiếp tục chiến đấu như này nữa. Tôi phải khai toàn bộ sự thật về bản thể này của mình. Như bạn đã thấy, tôi là linh thú bảo hộ của Nguyệt Tâm, nên phần lớn cơ thể của tôi gắn liền với linh hồn của cô ấy.”

“Và về phía Mask, đó là sức mạnh của ta, đã bị tách ra và hình thành một hệ thống AI hoàn toàn mới. Mask có thể tìm thấy Hạo Minh có lẽ là vì Hạo Minh là thể chủ lý tưởng để giúp tôi gia tăng sức mạnh.”

Cục Than tiếp tục: “Nhờ duyên phận của hai người, tôi và Mask đã có thể tái hợp thể lại. Bây giờ, chúng ta có thể kết hợp sức mạnh của hai người để đánh bại Vô Tận một lần và mãi mãi.”

Họ lắng nghe lời giải thích của Cục Than, cảm thấy sự tin tưởng và sức mạnh từ người bạn đồng hành cũ mà như mới này.


Nguyệt Tâm cảm thấy không thể không hỏi: “Cục Than, liệu bạn có thể tách Mask ra một lần nữa không?”

Cục Than nhìn cô với ánh mắt đầy chắc chắn và thản nhiên trả lời: “Được rồi, vì hiện tại Mask và tôi đã không còn phụ thuộc vào một chủ thể kí chủ nào nữa. Chúng ta hoàn toàn là hai linh hồn sống.”

Sau đó, Cục Than với sự nhẹ nhàng của một người thạo động tác tách Mask ra khỏi cơ thể. Hai linh hồn này lại trở về hình dạng nhỏ nhắn ban đầu, chỉ khác là trên trán của họ giờ có hai ấn kí màu đỏ, thể hiện sự kết nối vững chắc giữa họ.

Nguyệt Tâm và Hạo Minh đều cảm nhận được sự mạnh mẽ từ sự hợp tác giữa Cục Than và Mask. Họ biết rằng sự hiện diện của hai người bạn đồng hành này sẽ là một điểm tựa vững chắc cho ý định sắp tới của họ.

…****************…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương