"Ngươi bảo ta làm sao không giận được bây giờ, ta vừa tới đây còn chưa biết chút gì về thế giới này, thậm chí còn chẳng biết bản thân mình là ai, ngươi còn tìm lâu như vậy, không phải ngươi là trợ lý mà tiên nữ ấy gửi ta sao...Ta thấy ngươi...thật...vô dụng quá mà!!! Hazzz!!!"
Không biết tin tưởng được vào nó không nữa, Nguyệt Tâm nghĩ thầm mà không dám nói to thành lời
"Kí chủ đừng cáu mà, nhưng kí chủ nói vậy thật tổn thương quá đi, ta và kí chủ vừa gặp nhau mà, người làm sao có thể biết hết khả năng của ta chứ, ta giận..."
"Xin lỗi mà! Là ta nhất thời không kiểm soát được tâm trạng, xin lỗi mà" Nguyệt Tâm vừa nói vừa suy nghĩ
"Hệ thông của ta là thông minh nhất, vậy nên hệ thống à, giúp ta nhé!!"
"Nể tình kí chủ thành tâm ta mới giúp đấy nhé, đợi ta một chút..."
Ngay sau đó trước mặt Nguyệt Tâm hiện lên thân phận của nàng bấy giờ. Nàng tên Minh Nguyệt Tâm, là con gái duy nhất nhà hầu tướng họ Minh, cha nàng là hầu tướng đắc lực của Hoàng Thượng, bởi thế từ nhỏ nàng đã được Tiên Hoàng hứa hôn với Thái Tử. Nói cách khác nó có nghĩa là nàng được chỉ định là Thái Tử Phi tương lai, ai có được nàng thì chính là người tương lai cai trị đất nước này. Mẹ nàng là người thuộc tộc Thủy Thị, là một bộ tộc cũng không kém phần quan trọng cho nước này thời bấy giờ. Nhưng có lẽ, cô ấy nhờ ta đến đây để thay đổi điều gì đấy, nàng cảm nhận được nhưa vậy.
Sống ở đây 2 tháng, nàng dần quen với cuộc sống ở thời đại này. Một ngày nọ, nàng được diện kiến vào cung và gặp được chàng ấy, chàng trai khiến nàng nghĩ rằng đây là nửa kia của cuộc đời mình. Chàng tên Hiên Viên Mặc, trong lần tình cờ dạo trong hoàng cung, nàng đã vô tình thấy và cứu hắn bị bât nạt và bị đẩy xuống hồ sen. Có lẽ từ lúc đó, duyên phận giữa nàng và hắn đã bắt đầu. Hắn là tam hoàng tử, trong hoàng cung không một ai coi trọng hắn mà chỉ luôn coi thường hắn. Vào lúc sự tuyệt vọng bao trùm hắn, nàng luôn là người nắm lấy tay hắn, đồng hành cùng hắn vượt qua thăng trầm để hắn vươn tới thành công (hoàng vị) bây giờ. Ngay lúc đó nàng ngộ ra lý do mà mình đến thế giới này, hoàn thành nhiệm vụ này. Cơ hội quay về đã đến tay, nàng cũng lựa chọn nói rõ với hắn bởi nàng do dự giữa việc quay về bên mẹ và ở cạnh hắn. Lúc đấy, hắn đã quỳ gối khóc lóc trước mặt nàng và rồi nàng chôn dấu cơ hội đó, lựa chọn bên chàng đến hết đời này. Ngay đêm đấy nàng lại mơ thấy thiếu nữ áo trắng nhan sắc giống hệt nàng
"Cô sẽ hối hận đấy, mong cầu thứ tình cảm rẻ mạt của đàn ông là suy nghĩ ngu ngốc nhất"
Cô lắc đầu "sẽ không đâu, ta tin chàng ấy"
"Cô thực sự sẽ hối hận đấy"
"Không, ta cược với cô, chắc chắn ta sẽ thắng"
Nàng thiếu nữ lộ vẻ bất lực, nhẹ lắc đầu, quay lưng đi và nói
"Được, ta cược với cô. Nhưng cô yên tâm, dù gì cô cũng đã hoàn thành tốt nhiệm vụ đó, ta tặng cô một món quà. Khi cô nhận ra lựa chọn đó sai hãy đứng trước hồ sen và nói 'ta thua rồi' hệ thống sẽ lại hoạt động, cho cô cơ hội quay trở về. Ta không biết cô đã hiểu lý do ta ở đây hay chưa nhưng nếu chưa biết thì sớm muộn cô cũng sẽ hiểu thôi. Còn giờ, thực sự phải tạm biệt rồi...tiểu...cô...nương"
"Ta chắc chắn sẽ không cần dùng đến cô hội đấy đâu" nàng nhìn về phía thiếu nữ đang hoá thành tro với nụ cười nhạt trên môi
"Ta chắc chắn, sẽ không hối hận"
...****************...
Không biết tin tưởng được vào nó không nữa, Nguyệt Tâm nghĩ thầm mà không dám nói to thành lời
"Kí chủ đừng cáu mà, nhưng kí chủ nói vậy thật tổn thương quá đi, ta và kí chủ vừa gặp nhau mà, người làm sao có thể biết hết khả năng của ta chứ, ta giận..."
"Xin lỗi mà! Là ta nhất thời không kiểm soát được tâm trạng, xin lỗi mà" Nguyệt Tâm vừa nói vừa suy nghĩ
"Hệ thông của ta là thông minh nhất, vậy nên hệ thống à, giúp ta nhé!!"
"Nể tình kí chủ thành tâm ta mới giúp đấy nhé, đợi ta một chút..."
Ngay sau đó trước mặt Nguyệt Tâm hiện lên thân phận của nàng bấy giờ. Nàng tên Minh Nguyệt Tâm, là con gái duy nhất nhà hầu tướng họ Minh, cha nàng là hầu tướng đắc lực của Hoàng Thượng, bởi thế từ nhỏ nàng đã được Tiên Hoàng hứa hôn với Thái Tử. Nói cách khác nó có nghĩa là nàng được chỉ định là Thái Tử Phi tương lai, ai có được nàng thì chính là người tương lai cai trị đất nước này. Mẹ nàng là người thuộc tộc Thủy Thị, là một bộ tộc cũng không kém phần quan trọng cho nước này thời bấy giờ. Nhưng có lẽ, cô ấy nhờ ta đến đây để thay đổi điều gì đấy, nàng cảm nhận được nhưa vậy.
Sống ở đây 2 tháng, nàng dần quen với cuộc sống ở thời đại này. Một ngày nọ, nàng được diện kiến vào cung và gặp được chàng ấy, chàng trai khiến nàng nghĩ rằng đây là nửa kia của cuộc đời mình. Chàng tên Hiên Viên Mặc, trong lần tình cờ dạo trong hoàng cung, nàng đã vô tình thấy và cứu hắn bị bât nạt và bị đẩy xuống hồ sen. Có lẽ từ lúc đó, duyên phận giữa nàng và hắn đã bắt đầu. Hắn là tam hoàng tử, trong hoàng cung không một ai coi trọng hắn mà chỉ luôn coi thường hắn. Vào lúc sự tuyệt vọng bao trùm hắn, nàng luôn là người nắm lấy tay hắn, đồng hành cùng hắn vượt qua thăng trầm để hắn vươn tới thành công (hoàng vị) bây giờ. Ngay lúc đó nàng ngộ ra lý do mà mình đến thế giới này, hoàn thành nhiệm vụ này. Cơ hội quay về đã đến tay, nàng cũng lựa chọn nói rõ với hắn bởi nàng do dự giữa việc quay về bên mẹ và ở cạnh hắn. Lúc đấy, hắn đã quỳ gối khóc lóc trước mặt nàng và rồi nàng chôn dấu cơ hội đó, lựa chọn bên chàng đến hết đời này. Ngay đêm đấy nàng lại mơ thấy thiếu nữ áo trắng nhan sắc giống hệt nàng
"Cô sẽ hối hận đấy, mong cầu thứ tình cảm rẻ mạt của đàn ông là suy nghĩ ngu ngốc nhất"
Cô lắc đầu "sẽ không đâu, ta tin chàng ấy"
"Cô thực sự sẽ hối hận đấy"
"Không, ta cược với cô, chắc chắn ta sẽ thắng"
Nàng thiếu nữ lộ vẻ bất lực, nhẹ lắc đầu, quay lưng đi và nói
"Được, ta cược với cô. Nhưng cô yên tâm, dù gì cô cũng đã hoàn thành tốt nhiệm vụ đó, ta tặng cô một món quà. Khi cô nhận ra lựa chọn đó sai hãy đứng trước hồ sen và nói 'ta thua rồi' hệ thống sẽ lại hoạt động, cho cô cơ hội quay trở về. Ta không biết cô đã hiểu lý do ta ở đây hay chưa nhưng nếu chưa biết thì sớm muộn cô cũng sẽ hiểu thôi. Còn giờ, thực sự phải tạm biệt rồi...tiểu...cô...nương"
"Ta chắc chắn sẽ không cần dùng đến cô hội đấy đâu" nàng nhìn về phía thiếu nữ đang hoá thành tro với nụ cười nhạt trên môi
"Ta chắc chắn, sẽ không hối hận"
...****************...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook