Hẹn Hò Với Chồng Cũ
-
Chương 11
Thế giới tương lai, thật ra cũng vừa giống và vừa khác thế kỷ 21, quốc lộ đã từng ở trên mặt đất đổi thành không lộ, tên cũng như nghĩa, tức là con đường ngay trên bầu trời, tất cả các máy bay và xe cộ không được phép chạy trên mặt đất, mà chỉ có thể chạy trên đường sắt và đường bộ trên không.
Bởi vậy nên trên không trung nội thành đầy là xe bay và máy bay. Người đi đường nếu có nhu cầu đi nhờ xe hoặc ngồi xe bus nhất định sẽ phải tập chung tại một điểm đặc biệt, dùng sóng não phát ra tín hiệu yêu cầu, như thế xe buýt hoặc taxi có thể đáp ứng yêu cầu sau khi nhận được tín hiệu, sẽ tự động dừng xe, là cùng một dạng với trạm xe bus ở thế kỉ 21, nhưng mà tiện lợi hơn.
Kỷ Hiểu Ngạn suốt đêm đi chơi đến một thành phố tàu bay đặc biệt, 5 giờ sau là tới Naples, đây là một trong những thành phố đặc biệt gần đây, chỉ cần vài giờ chạy như bay trên bầu trời là có thể đến thành phố đặc biệt này.
Kỷ Hiểu Ngạn đứng trước chờ taxi đi tiếp, trong chốc lát, một chiếc taxi màu xanh dừng đích xác trước mặt hắn. Tài xế xe là một người đàn ông trung niên cũng không quá lớn tuổi, nụ cười trong sáng khiến cho người ta vừa nhìn đã sinh hảo cảm.
“Chàng trai trẻ, cậu muốn đi đâu a?” Người đàn ông đỗ xe ngay trước mặt Kỷ Hiểu Ngạn, cười tủm tỉm hỏi.
“Tôi muốn đi tới phố đặc biệt.” Kỷ Hiểu Ngạn mở cửa xe, bỏ hành lý vào trong xe sau đó mới chậm rãi trả lời câu hỏi của ông ta.
Thành phố đặc biệt có lẽ là nơi tịnh độ* nhất trên Lam Tinh, quan trọng nhất đó chính là hoàn cảnh của phố đặc biệt, giáo dục rất tốt, là nơi tốt nhất đối với tiểu Phil mà nói. Tuy rằng tiền thuê nhà có chút đắt, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn cũng không phải là gánh nặng của mình. Đã ở chỗ khác vài tháng, nhưng không nghĩ tới thì ra bản thân mình có nhiều tiền đến vậy, lúc phát hiện ra số tiền thật sự trong tài khoản, bản thân suýt nữa đã bị dọa cho nhảy dựng. Đây chẳng lẽ chính là….xa hoa khiêm tốn? Buồn quá nên phát tài?
(*Tịnh độ: hay còn gọi là Niếp bàn, cõi Phật, cõi thanh tịnh)
Sau khi biết mình còn có chút tiền, Kỷ Hiểu Ngạn càng không sợ, dù sao vẫn còn có một hệ thống thần khí làm bừa trên người, còn sợ sau này không có tiền tiêu sao?
“A, đến thành phố đặc biệt sao, nơi đó tôi biết a, cậu đến thăm người thân hay là đi du lịch thế, nhưng mà, cậu mang theo đứa nhỏ xem ra thật bất tiện nhỉ?” Lái xe cười cười nhìn nhìn Phil, sau đó nói.
“Dạ, không phải đi chơi, tôi định qua bên đó định cư.” Kỷ Hiểu Ngạn cười nói.
“Hơn nữa, nếu lúc đi du lịch mang theo đứa nhỏ, không phải là gánh nặng đâu, ngược lại càng vui đó chứ.”Kỷ Hiểu Ngạn cười nói.
“Cũng đúng, ha hả” Lái xe lập tức nở nụ cười, như là nghĩ tới đứa nhỏ nhà mình, tự thấy vui a.
“Chàng trai trẻ, nói xem cậu có mục tiêu nào ở thành phố đặc biệt, cái thành phố đặc biệt này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nói không có mục tiêu, thì định ở lại vài ngày thôi à?” Lái xe có chút thuần thục giảng giải với Kỷ Hiểu Ngạn.
“A, đại ca anh không phải rất quen nói đó sao? Có nơi nào anh cảm thấy không tồi không? Anh xem tôi không biết đường, chết ở chỗ trên tay tôi còn có một đứa nhỏ nữa này.” Kỷ Hiểu Ngạn quơ quơ tiểu Phil trong tay, vẻ mặt sủng nịnh nhéo nhéo cái mũi nho nhỏ của nó một cái sau đó mỉm cười với lái xe.
Nhìn vẻ mặt sủng nịnh kia của Kỷ Hiểu Ngạn, lái xe hiểu biết gật đầu một cái.
“Vận khí của cậu hôm nay không tồi đây, gặp được tôi, tôi cũng sống ở bên đó, lúc trước có một đoạn thời gian theo vợ đi mua nhà, toàn bộ khu phố đặc biệt tôi đều nhìn cả, thảo luận một hồi lâu mới quyết định mua nhà ở đó, mấy cái nhà bên đó quyến rũ khiến cho tôi không đến không được a.”
“Cảm ơn nhiều! Thì ra là đại ca lợi hại ha, đến thành phố đặc biệt mua nhà ha, không giống tôi chỉ có thể thuê nhà trước.” Kỷ Hiểu Ngạn khiêm tốn nói ra một câu cũng xuất phát một phần từ cảm thán, qủa nhiên là là chân nhân bất lộ tướng*, nhìn không đoán ra ông ta rất có năng lực.
(*Chân nhân bất lộ tướng: Người tài giỏi sẽ không để lộ thân phận, tướng mạo của mình trước người khác.)
Lái xe nghe thấy lời nói của Kỷ Hiểu Ngạn đột nhiên nở nụ cười, liên tục nói rằng “Nhóc a, tôi chỉ là một lái xe, tôi cũng không có bản lĩnh đến thành phố đặc biệt mua nhà a, đều là công lao của vợ tôi cả đấy, chuyện thành công nhất cuộc đời tôi chính là cưới bà ấy, cậu không biết lúc tôi chuẩn bị cưới bà ấy rồi mà mọi người vẫn chưa tin cơ, mọi người đều nói tôi là vận cứt chó, ha ha.”
Lái xe đắc ý dào dạt nói xong.
“Oa, thật vậy chăng? Thật là chúc mừng đại ca nhé, có rảnh cho tôi gặp chị dâu một lần nhé?”Kỷ Hiểu Ngạn nhìn người đàn ông này, một chút cũng không khiến cho người ta cảm thấy không tự nhiên, một chút cũng không sợ người ta nói hắn ăn mềm cơm, dựa hơi vợ.
Tính tình khẳng khái như vậy trách không được vợ ông lại thích, người đàn ông được phụ nữ yêu quý thật ra chính là người như thế, vừa không làm bộ thanh cao, tương lai sẽ là một người đàn ông chủ nghĩa không chịu dùng hết tiền vợ, cũng sẽ không như mấy tên đàn ông khác, xài tiền vợ mà còn lo bị người khác biết, nói cũng chẳng dám nói.
“Có cơ hội a, có cơ hội a.” Lái xe vui vẻ nói.
Trải qua 2 giờ chạy như bay, rốt cục cũng tới địa điểm đặc biệt, lái xe cũng không dừng xe ở đây, mà trực tiếp chạy đến khu M, khu vực trung gian của phố đặc biệt.
“Chàng trai trẻ, nhà trong này khá tốt, tuy rằng hơi đắt một chút, nhưng mà, hoàn cảnh này, không cần phải nói, nhất định là gạch thẳng một dấu tích, ha ha.” Lái xe đại ca nói xong, gãi gãi đầu, nở một nụ cười cộc lốc.
“Được, cảm ơn đại ca.” Kỷ Hiểu Ngạn bị nụ cười ngây ngô của lái xe đại ca chọc cười, người này thật đáng yêu, Kỷ Hiểu Ngạn tung hô trong lòng.
“Đừng cảm ơn, cậu đi thẳng đến chỗ cô phục vụ khu M xinh đẹp kia kìa, ở đó, cậu có thể trực tiếp đi mua nhà, thật ra đó chỉ là một hình ảnh ba chiều trên mạng thôi, người trực tiếp hướng dẫn người mua giờ càng ngày càng ít.” Lái xe cảm khái lắc lắc đầu, cười tiếp nói, “Nhưng mà cậu là đến mua nhà chứ có phải đến ngắm họ đâu, ha hả.” Lái xe nói xong không đợi Kỷ Hiểu Ngạn hồi phục đã bỏ đi, chỉ lưu lại một câu “Hẹn gặp lại” sau đó biến mất theo gió.
Nghe thấy lời nói của lái xe, nụ cười trên mặt Kỷ Hiểu Ngạn lật tức cứng đờ, mình thế nhưng lại quên mất đây là mạng ảo, lừa đảo a, quả nhiên vẫn còn tư duy của người thế kỉ 21.
Kỷ Hiểu Ngạn ở trong gió hỗn độn, vài giây sau rốt cục mới hồi phục, xoay người đi thẳng về phía trước, không ngừng thôi miên chính mình, tôi không nghe thấy, tôi không nghe thấy gì hết, mẹ nó, tôi không nghe thấy gì hết?
Mặc kệ Kỷ Hiểu Ngạn nghĩ thế nào, mười phút sau Kỷ Hiểu Ngạn vẫn phải đứng trước quầy phục vụ, rô bốt phục vụ dẫn Kỷ Hiểu Ngạn bước vào hệ thống các căn nhà.
Các khu nhà của khu M phố đặc biệt không phải là nhiều, ngoại trừ nhưng căn nhà đã bị mua thì chỉ còn lại 13 căn, đây là loại cùng loại với biệt thự nhà ở, đều là các căn độc nhất vô nhị, 3 căn nhỏ, 4 căn vừa, và 6 căn lớn.
Mỗi căn nhỏ rộng khoảng 200 thước vuông, vừa 500 thước vuông, và lớn là 2000 thước vuông.
(1 thước = 1/3 mét)
Rô bốt phục vụ nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ của các căn nhà cỡ vừa và lớn với Kỷ Hiểu Ngạn, nhà nhỏ bị xem nhẹ quẳng đi, Kỷ Hiểu Ngạn vừa nghe đã biết không gian chỗ đó rất lớn, biệt thự cỡ vừa thì có vườn hoa tư nhân, hồ bơi nhân tạo, biệt thự cỡ lớn lại càng ghê hơn, nhưng khi nhìn thấy giá cả của nó. Mức giá kia quả thực là vượt quá thẻ tín dụng của mình, quả thực đúng là giá trên trời.
Kỷ Hiểu Ngạn từ chối nghe giới thiệu của rô bốt phục vụ, tự mình mở giới thiệu vắn tắt cả biệt thự nhỏ, bên trong có 3 căn, qua nhiều lần chọn lựa, cuối cùng cũng chọn ra cái mình thích, nó cũng có một vườn hoa tư nhân và một hồ bơi nhân tạo, điểm khác nhau với biệt thự cỡ vừa chính là nó nhỏ hơn một chút, tuy là vậy, nhưng giá tiền của nó đối với hai gian khác vẫn cao hơn một phần.
300 vạn một gian, giá tiền như thế có chút dọa đến Kỷ Hiểu Ngạn, 300 vạn ở thế kỷ 21 có đủ khả năng mua một căn nhà bất động sản đẹp, muốn biệt thự, vẫn là đừng có mà si tâm vọng tưởng, nhưng đây là thế kỷ 41 chứ không phải thế kỷ 21, ở đây tiền thật đáng giá, không, phải nói là giá trị tín dụng thật đáng giá mới phải.
Nhưng là Kỷ Hiểu Ngạn nghĩ nghĩ vẫn là quyết định mua nó, mặc dù mình chỉ có 350 vạn, nhưng mua nó rồi, sau này không cần phải đổi chỗ ở nữa, hơn nữa quan trọng là, cái biệt thự nhỏ này có thể nhìn thấy căn biệt thự lớn nhất ở phía sau, về sau nếu có tiền mua cái lớn, liền xây một cái cầu vượt nối hai căn lại với nhau, thật là hoàn mỹ vô cùng.
Nghĩ vậy, Kỷ Hiểu Ngạn đến phòng giới thiệu xác nhận mua. Mang giấy tờ đưa cho rô bốt phục vụ.
Rô bốt phục vụ sau khi nhận sổ sách, liền dẫn Kỷ Hiểu Ngạn vào hệ thống trung tâm lấy thông tin cá nhân. Sau đó Kỷ Hiểu Ngạn theo chân người máy đi đến căn nhà mình vừa mua.
Bởi vậy nên trên không trung nội thành đầy là xe bay và máy bay. Người đi đường nếu có nhu cầu đi nhờ xe hoặc ngồi xe bus nhất định sẽ phải tập chung tại một điểm đặc biệt, dùng sóng não phát ra tín hiệu yêu cầu, như thế xe buýt hoặc taxi có thể đáp ứng yêu cầu sau khi nhận được tín hiệu, sẽ tự động dừng xe, là cùng một dạng với trạm xe bus ở thế kỉ 21, nhưng mà tiện lợi hơn.
Kỷ Hiểu Ngạn suốt đêm đi chơi đến một thành phố tàu bay đặc biệt, 5 giờ sau là tới Naples, đây là một trong những thành phố đặc biệt gần đây, chỉ cần vài giờ chạy như bay trên bầu trời là có thể đến thành phố đặc biệt này.
Kỷ Hiểu Ngạn đứng trước chờ taxi đi tiếp, trong chốc lát, một chiếc taxi màu xanh dừng đích xác trước mặt hắn. Tài xế xe là một người đàn ông trung niên cũng không quá lớn tuổi, nụ cười trong sáng khiến cho người ta vừa nhìn đã sinh hảo cảm.
“Chàng trai trẻ, cậu muốn đi đâu a?” Người đàn ông đỗ xe ngay trước mặt Kỷ Hiểu Ngạn, cười tủm tỉm hỏi.
“Tôi muốn đi tới phố đặc biệt.” Kỷ Hiểu Ngạn mở cửa xe, bỏ hành lý vào trong xe sau đó mới chậm rãi trả lời câu hỏi của ông ta.
Thành phố đặc biệt có lẽ là nơi tịnh độ* nhất trên Lam Tinh, quan trọng nhất đó chính là hoàn cảnh của phố đặc biệt, giáo dục rất tốt, là nơi tốt nhất đối với tiểu Phil mà nói. Tuy rằng tiền thuê nhà có chút đắt, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn cũng không phải là gánh nặng của mình. Đã ở chỗ khác vài tháng, nhưng không nghĩ tới thì ra bản thân mình có nhiều tiền đến vậy, lúc phát hiện ra số tiền thật sự trong tài khoản, bản thân suýt nữa đã bị dọa cho nhảy dựng. Đây chẳng lẽ chính là….xa hoa khiêm tốn? Buồn quá nên phát tài?
(*Tịnh độ: hay còn gọi là Niếp bàn, cõi Phật, cõi thanh tịnh)
Sau khi biết mình còn có chút tiền, Kỷ Hiểu Ngạn càng không sợ, dù sao vẫn còn có một hệ thống thần khí làm bừa trên người, còn sợ sau này không có tiền tiêu sao?
“A, đến thành phố đặc biệt sao, nơi đó tôi biết a, cậu đến thăm người thân hay là đi du lịch thế, nhưng mà, cậu mang theo đứa nhỏ xem ra thật bất tiện nhỉ?” Lái xe cười cười nhìn nhìn Phil, sau đó nói.
“Dạ, không phải đi chơi, tôi định qua bên đó định cư.” Kỷ Hiểu Ngạn cười nói.
“Hơn nữa, nếu lúc đi du lịch mang theo đứa nhỏ, không phải là gánh nặng đâu, ngược lại càng vui đó chứ.”Kỷ Hiểu Ngạn cười nói.
“Cũng đúng, ha hả” Lái xe lập tức nở nụ cười, như là nghĩ tới đứa nhỏ nhà mình, tự thấy vui a.
“Chàng trai trẻ, nói xem cậu có mục tiêu nào ở thành phố đặc biệt, cái thành phố đặc biệt này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nói không có mục tiêu, thì định ở lại vài ngày thôi à?” Lái xe có chút thuần thục giảng giải với Kỷ Hiểu Ngạn.
“A, đại ca anh không phải rất quen nói đó sao? Có nơi nào anh cảm thấy không tồi không? Anh xem tôi không biết đường, chết ở chỗ trên tay tôi còn có một đứa nhỏ nữa này.” Kỷ Hiểu Ngạn quơ quơ tiểu Phil trong tay, vẻ mặt sủng nịnh nhéo nhéo cái mũi nho nhỏ của nó một cái sau đó mỉm cười với lái xe.
Nhìn vẻ mặt sủng nịnh kia của Kỷ Hiểu Ngạn, lái xe hiểu biết gật đầu một cái.
“Vận khí của cậu hôm nay không tồi đây, gặp được tôi, tôi cũng sống ở bên đó, lúc trước có một đoạn thời gian theo vợ đi mua nhà, toàn bộ khu phố đặc biệt tôi đều nhìn cả, thảo luận một hồi lâu mới quyết định mua nhà ở đó, mấy cái nhà bên đó quyến rũ khiến cho tôi không đến không được a.”
“Cảm ơn nhiều! Thì ra là đại ca lợi hại ha, đến thành phố đặc biệt mua nhà ha, không giống tôi chỉ có thể thuê nhà trước.” Kỷ Hiểu Ngạn khiêm tốn nói ra một câu cũng xuất phát một phần từ cảm thán, qủa nhiên là là chân nhân bất lộ tướng*, nhìn không đoán ra ông ta rất có năng lực.
(*Chân nhân bất lộ tướng: Người tài giỏi sẽ không để lộ thân phận, tướng mạo của mình trước người khác.)
Lái xe nghe thấy lời nói của Kỷ Hiểu Ngạn đột nhiên nở nụ cười, liên tục nói rằng “Nhóc a, tôi chỉ là một lái xe, tôi cũng không có bản lĩnh đến thành phố đặc biệt mua nhà a, đều là công lao của vợ tôi cả đấy, chuyện thành công nhất cuộc đời tôi chính là cưới bà ấy, cậu không biết lúc tôi chuẩn bị cưới bà ấy rồi mà mọi người vẫn chưa tin cơ, mọi người đều nói tôi là vận cứt chó, ha ha.”
Lái xe đắc ý dào dạt nói xong.
“Oa, thật vậy chăng? Thật là chúc mừng đại ca nhé, có rảnh cho tôi gặp chị dâu một lần nhé?”Kỷ Hiểu Ngạn nhìn người đàn ông này, một chút cũng không khiến cho người ta cảm thấy không tự nhiên, một chút cũng không sợ người ta nói hắn ăn mềm cơm, dựa hơi vợ.
Tính tình khẳng khái như vậy trách không được vợ ông lại thích, người đàn ông được phụ nữ yêu quý thật ra chính là người như thế, vừa không làm bộ thanh cao, tương lai sẽ là một người đàn ông chủ nghĩa không chịu dùng hết tiền vợ, cũng sẽ không như mấy tên đàn ông khác, xài tiền vợ mà còn lo bị người khác biết, nói cũng chẳng dám nói.
“Có cơ hội a, có cơ hội a.” Lái xe vui vẻ nói.
Trải qua 2 giờ chạy như bay, rốt cục cũng tới địa điểm đặc biệt, lái xe cũng không dừng xe ở đây, mà trực tiếp chạy đến khu M, khu vực trung gian của phố đặc biệt.
“Chàng trai trẻ, nhà trong này khá tốt, tuy rằng hơi đắt một chút, nhưng mà, hoàn cảnh này, không cần phải nói, nhất định là gạch thẳng một dấu tích, ha ha.” Lái xe đại ca nói xong, gãi gãi đầu, nở một nụ cười cộc lốc.
“Được, cảm ơn đại ca.” Kỷ Hiểu Ngạn bị nụ cười ngây ngô của lái xe đại ca chọc cười, người này thật đáng yêu, Kỷ Hiểu Ngạn tung hô trong lòng.
“Đừng cảm ơn, cậu đi thẳng đến chỗ cô phục vụ khu M xinh đẹp kia kìa, ở đó, cậu có thể trực tiếp đi mua nhà, thật ra đó chỉ là một hình ảnh ba chiều trên mạng thôi, người trực tiếp hướng dẫn người mua giờ càng ngày càng ít.” Lái xe cảm khái lắc lắc đầu, cười tiếp nói, “Nhưng mà cậu là đến mua nhà chứ có phải đến ngắm họ đâu, ha hả.” Lái xe nói xong không đợi Kỷ Hiểu Ngạn hồi phục đã bỏ đi, chỉ lưu lại một câu “Hẹn gặp lại” sau đó biến mất theo gió.
Nghe thấy lời nói của lái xe, nụ cười trên mặt Kỷ Hiểu Ngạn lật tức cứng đờ, mình thế nhưng lại quên mất đây là mạng ảo, lừa đảo a, quả nhiên vẫn còn tư duy của người thế kỉ 21.
Kỷ Hiểu Ngạn ở trong gió hỗn độn, vài giây sau rốt cục mới hồi phục, xoay người đi thẳng về phía trước, không ngừng thôi miên chính mình, tôi không nghe thấy, tôi không nghe thấy gì hết, mẹ nó, tôi không nghe thấy gì hết?
Mặc kệ Kỷ Hiểu Ngạn nghĩ thế nào, mười phút sau Kỷ Hiểu Ngạn vẫn phải đứng trước quầy phục vụ, rô bốt phục vụ dẫn Kỷ Hiểu Ngạn bước vào hệ thống các căn nhà.
Các khu nhà của khu M phố đặc biệt không phải là nhiều, ngoại trừ nhưng căn nhà đã bị mua thì chỉ còn lại 13 căn, đây là loại cùng loại với biệt thự nhà ở, đều là các căn độc nhất vô nhị, 3 căn nhỏ, 4 căn vừa, và 6 căn lớn.
Mỗi căn nhỏ rộng khoảng 200 thước vuông, vừa 500 thước vuông, và lớn là 2000 thước vuông.
(1 thước = 1/3 mét)
Rô bốt phục vụ nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ của các căn nhà cỡ vừa và lớn với Kỷ Hiểu Ngạn, nhà nhỏ bị xem nhẹ quẳng đi, Kỷ Hiểu Ngạn vừa nghe đã biết không gian chỗ đó rất lớn, biệt thự cỡ vừa thì có vườn hoa tư nhân, hồ bơi nhân tạo, biệt thự cỡ lớn lại càng ghê hơn, nhưng khi nhìn thấy giá cả của nó. Mức giá kia quả thực là vượt quá thẻ tín dụng của mình, quả thực đúng là giá trên trời.
Kỷ Hiểu Ngạn từ chối nghe giới thiệu của rô bốt phục vụ, tự mình mở giới thiệu vắn tắt cả biệt thự nhỏ, bên trong có 3 căn, qua nhiều lần chọn lựa, cuối cùng cũng chọn ra cái mình thích, nó cũng có một vườn hoa tư nhân và một hồ bơi nhân tạo, điểm khác nhau với biệt thự cỡ vừa chính là nó nhỏ hơn một chút, tuy là vậy, nhưng giá tiền của nó đối với hai gian khác vẫn cao hơn một phần.
300 vạn một gian, giá tiền như thế có chút dọa đến Kỷ Hiểu Ngạn, 300 vạn ở thế kỷ 21 có đủ khả năng mua một căn nhà bất động sản đẹp, muốn biệt thự, vẫn là đừng có mà si tâm vọng tưởng, nhưng đây là thế kỷ 41 chứ không phải thế kỷ 21, ở đây tiền thật đáng giá, không, phải nói là giá trị tín dụng thật đáng giá mới phải.
Nhưng là Kỷ Hiểu Ngạn nghĩ nghĩ vẫn là quyết định mua nó, mặc dù mình chỉ có 350 vạn, nhưng mua nó rồi, sau này không cần phải đổi chỗ ở nữa, hơn nữa quan trọng là, cái biệt thự nhỏ này có thể nhìn thấy căn biệt thự lớn nhất ở phía sau, về sau nếu có tiền mua cái lớn, liền xây một cái cầu vượt nối hai căn lại với nhau, thật là hoàn mỹ vô cùng.
Nghĩ vậy, Kỷ Hiểu Ngạn đến phòng giới thiệu xác nhận mua. Mang giấy tờ đưa cho rô bốt phục vụ.
Rô bốt phục vụ sau khi nhận sổ sách, liền dẫn Kỷ Hiểu Ngạn vào hệ thống trung tâm lấy thông tin cá nhân. Sau đó Kỷ Hiểu Ngạn theo chân người máy đi đến căn nhà mình vừa mua.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook