Hello! Hoắc Thiếu Kiêu Ngạo
-
Chương 417: Kết thúc!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tiểu Chanh tử ở bên cạnh anh, một tiếng cha ơi hai tiếng cha ơi, khiến cho tâm tình của anh cực kỳ tốt.
Thỉnh thoảng, khi sức khỏe của anh hơi khá hơn, bọn họ sẽ mang tiểu Chanh tử đi ra ngoài thả diều, đi dạo trong trấn nhỏ, ngâm mình trong suối nước nóng.
sau đó, bọn họ đăng ký kết hôn ở Úc. Người làm chứng, ngoài tiểu Chanh tử, còn có Hoắc phu nhân, Hoắc lão gia.
Ngày đăng ký kết hôn đó, Cảnh Phạm gọi điện thoại về báo cáo với người nhà.
Hoắc Cảnh Thành tự mình nói với bọn họ.
Cảnh Thừa Hoài và Tô Vân Đình ở điện thoại bên kia im lặng một lúc lâu, cuối cùng, cũng chỉ gật đầu.
Bọn họ nhìn thấy rất rõ tâm tư của Cảnh Phạm với anh. Hôm nay đi tới bước này, ai lại còn có thể nhẫn tâm cầm gậy đánh uyên ương nữa.
Cảnh Uyên cũng chúc phúc cho bọn họ ở trong điện thoại.
Cảnh Phạm không biết rằng, sau khi cúp điện thoại, Cảnh Uyên mất ngủ cả đêm.
Sau đó, rốt cuộc thì anh cũng hoàn toàn buông cô xuống.
“Nhưng em vẫn gầy như vậy.” Hoắc Cảnh Thành nhéo eo của cô, cảm khái.
Cảnh Phạm hoàn hồn, cảm thấy lời anh nói là tin tức tốt: “Em muốn lên ống kính, nên đang giảm ăn, không thể để mập được.”
“Không được phép nhịn ăn, dù sao em ăn nhiều thế nào cũng không mập.”
“Mặc dù nói là nói như vậy, nhưng nếu lên chút thịt, đạo diễn sẽ mắng đấy.”
Hoắc Cảnh Thành hừ bằng giọng mũi: “Ai dám mắng em?”
Cảnh Phạm cười nói: “Trừ phi ngày nào anh cũng cố thủ ở chỗ này, đạo diễn mới không dám mắng em.”
Nghi thức khai máy chính thức bắt đầu.
Quả nhiên, Hoắc Cảnh Thành vừa xuất hiện, giới truyền thông đã điên cuồng chụp ảnh. Bởi vì không muốn làm lu mờ tiêu điểm Lê Minh Chi Quang này, toàn bộ hành trình, anh đều không nói một lời, tỏ ra đặc biệt lãnh khốc ở trước ống kính.
Bởi vì còn có việc, nên anh nhanh chóng xuất hiện, lại nhanh chóng biến mất.
Cảnh Phạm lo lắng cho sức khỏe của anh, cô gửi tin nhắn nhắc nhở anh chú ý nghỉ ngơi. Anh chỉ đáp lại cô một chữ “Được!“.
Anh thật sự không dám ngược đãi bản thân.
…………………………..
Lại mấy tháng sau.
Không ngoài dự liệu, Lê Minh Chi Quang bạo đỏ. Từ già tới trẻ; từ trên mạng, cho đến ngoài đời thực, không ai là không bàn luận về bộ phim này.
Từ một người mới, chỉ trong một đêm, Cảnh Phạm đã trở nên nổi tiếng.
Có thêm rất nhiều fan hâm mộ mới, mọi người không còn chỉ chú ý đến scandal giữa cô và Hoắc Cảnh Thành nữa, mà càng chú ý nhiều hơn đến kỹ thuật diễn của cô.
Cô bắt đầu có fanclub.
Có fan hâm mộ vây quanh cô.
Nhưng mà, cũng có rất nhiều ký giả truyền thông theo dõi động tĩnh của cô mọi lúc mọi nơi.
Đối với vấn đề này, Hoắc Cảnh Thành tương đối buồn rầu. Bởi vì buổi hẹn hò của anh và Cảnh Phạm, trở nên rất tệ hại.
Hai người đi xem phim, lén lút hôn nhau ở trong góc, nắm tay nhau, ngày hôm sau nhất định sẽ chụp ảnh leo lên đầu đề báo.
Hai người đi siêu thị, mua nguyên liệu nấu ăn, ngày hôm sau vẫn lên tựa đề.
Đưa con đi ra ngoài nghỉ phép, rõ ràng là đảo tư nhân của mình, nhưng mà, truyền thông vẫn xuất hiện mọi lúc mọi nơi.
Hoắc Cảnh Thành không thể nào nhịn được nữa, sau vô số lần “Hỏa Cảnh Cảnh Phạm” trở thành cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất trên trang mạng, anh tự tiện làm chủ, trực tiếp ném một quả bom màu đỏ lên weibo.
Anh muốn tổ chức hôn lễ!
Muốn công khai đón cô về nhà dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Vì vậy, Cảnh Phạm lặng lẽ đẩy rất nhiều công việc, chuyên tâm làm cô dâu.
Thật ra thì, là chuyên tâm chăm sóc cho anh, chăm sóc con.
Công việc rất quan trọng, nhưng mà, gia đình của bọn họ, lại càng quan trọng quý giá hơn.
Cô rất nghiêm túc tạo ra sự cân bằng giữa hai người.
Về sau nữa, cô mang thai.
Lần này, lo lắng cho vấn đề sức khỏe của con, vì vậy, cô vô cùng cẩn thận.
Hoắc Cảnh Thành cũng rất cẩn thận.
Phản ứng đầu tiên của anh chính là muốn ném tất cả công việc cho Hoắc Tranh, nhưng ai mà ngờ rằng, Hoắc Tranh cũng mang thai. Quản Huyền Minh kiên quyết không chịu để cô làm việc.
Cuối cùng, Hoắc Cảnh Thành lấy hai lý do “Sức khỏe của mình không tốt!” và “Phải cùng bà xã an tâm dưỡng thai!”, rồi ném toàn bộ công việc cho Hoắc Tranh.
Về sau nữa, đứa trẻ ra đời.
Là một bé trai.
Tiểu Chanh tử không đổi lại họ, bé vẫn giữ nguyên họ Cảnh. Còn đứa bé này, lấy họ của anh, họ Hoắc.
Cả nhà bọn họ, từ ba miệng ăn, biến thành bốn miệng ăn.
Tiểu Chanh tử rất ra dáng(*) làm chị. Bé sẽ dỗ em trai nhỏ, sẽ mặc quần áo cho em trai nhỏ, sẽ đút sữa cho em trai nhỏ, Cảnh Phạm cảm thấy rất vui vẻ yên tâm.
(*)Hữu mô hữu dạng: là hình dung việc làm hay mô phỏng mà kết quả rất giống với hình mẫu nào đó hoặc đạt được chuẩn mực nào đó; có thể nói là “ra dáng”. Ở đây đại ý chỉ là phân tích có cơ sở, rất có lý.
Mà bệnh của Hoắc Cảnh Thành, vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn.
Thỉnh thoảng, anh vẫn sẽ cảm thấy khó chịu. Nhưng tất cả đều ở trong phạm vi có thẻ khống chế được.
Tương lai sau này như thế nào, cũng không ai có thể biết trước được.
Nhưng mà, Cảnh Phạm cũng không còn ngày ngày chìm đắm trong nỗi sợ hãi sẽ mất đi anh nữa.
Có hai đứa bé, cô tin tưởng, anh sẽ trở nên tốt hơn.
Quả thật, bọn họ cũng càng ngày càng hạnh phúc…
Tiểu Chanh tử ở bên cạnh anh, một tiếng cha ơi hai tiếng cha ơi, khiến cho tâm tình của anh cực kỳ tốt.
Thỉnh thoảng, khi sức khỏe của anh hơi khá hơn, bọn họ sẽ mang tiểu Chanh tử đi ra ngoài thả diều, đi dạo trong trấn nhỏ, ngâm mình trong suối nước nóng.
sau đó, bọn họ đăng ký kết hôn ở Úc. Người làm chứng, ngoài tiểu Chanh tử, còn có Hoắc phu nhân, Hoắc lão gia.
Ngày đăng ký kết hôn đó, Cảnh Phạm gọi điện thoại về báo cáo với người nhà.
Hoắc Cảnh Thành tự mình nói với bọn họ.
Cảnh Thừa Hoài và Tô Vân Đình ở điện thoại bên kia im lặng một lúc lâu, cuối cùng, cũng chỉ gật đầu.
Bọn họ nhìn thấy rất rõ tâm tư của Cảnh Phạm với anh. Hôm nay đi tới bước này, ai lại còn có thể nhẫn tâm cầm gậy đánh uyên ương nữa.
Cảnh Uyên cũng chúc phúc cho bọn họ ở trong điện thoại.
Cảnh Phạm không biết rằng, sau khi cúp điện thoại, Cảnh Uyên mất ngủ cả đêm.
Sau đó, rốt cuộc thì anh cũng hoàn toàn buông cô xuống.
“Nhưng em vẫn gầy như vậy.” Hoắc Cảnh Thành nhéo eo của cô, cảm khái.
Cảnh Phạm hoàn hồn, cảm thấy lời anh nói là tin tức tốt: “Em muốn lên ống kính, nên đang giảm ăn, không thể để mập được.”
“Không được phép nhịn ăn, dù sao em ăn nhiều thế nào cũng không mập.”
“Mặc dù nói là nói như vậy, nhưng nếu lên chút thịt, đạo diễn sẽ mắng đấy.”
Hoắc Cảnh Thành hừ bằng giọng mũi: “Ai dám mắng em?”
Cảnh Phạm cười nói: “Trừ phi ngày nào anh cũng cố thủ ở chỗ này, đạo diễn mới không dám mắng em.”
Nghi thức khai máy chính thức bắt đầu.
Quả nhiên, Hoắc Cảnh Thành vừa xuất hiện, giới truyền thông đã điên cuồng chụp ảnh. Bởi vì không muốn làm lu mờ tiêu điểm Lê Minh Chi Quang này, toàn bộ hành trình, anh đều không nói một lời, tỏ ra đặc biệt lãnh khốc ở trước ống kính.
Bởi vì còn có việc, nên anh nhanh chóng xuất hiện, lại nhanh chóng biến mất.
Cảnh Phạm lo lắng cho sức khỏe của anh, cô gửi tin nhắn nhắc nhở anh chú ý nghỉ ngơi. Anh chỉ đáp lại cô một chữ “Được!“.
Anh thật sự không dám ngược đãi bản thân.
…………………………..
Lại mấy tháng sau.
Không ngoài dự liệu, Lê Minh Chi Quang bạo đỏ. Từ già tới trẻ; từ trên mạng, cho đến ngoài đời thực, không ai là không bàn luận về bộ phim này.
Từ một người mới, chỉ trong một đêm, Cảnh Phạm đã trở nên nổi tiếng.
Có thêm rất nhiều fan hâm mộ mới, mọi người không còn chỉ chú ý đến scandal giữa cô và Hoắc Cảnh Thành nữa, mà càng chú ý nhiều hơn đến kỹ thuật diễn của cô.
Cô bắt đầu có fanclub.
Có fan hâm mộ vây quanh cô.
Nhưng mà, cũng có rất nhiều ký giả truyền thông theo dõi động tĩnh của cô mọi lúc mọi nơi.
Đối với vấn đề này, Hoắc Cảnh Thành tương đối buồn rầu. Bởi vì buổi hẹn hò của anh và Cảnh Phạm, trở nên rất tệ hại.
Hai người đi xem phim, lén lút hôn nhau ở trong góc, nắm tay nhau, ngày hôm sau nhất định sẽ chụp ảnh leo lên đầu đề báo.
Hai người đi siêu thị, mua nguyên liệu nấu ăn, ngày hôm sau vẫn lên tựa đề.
Đưa con đi ra ngoài nghỉ phép, rõ ràng là đảo tư nhân của mình, nhưng mà, truyền thông vẫn xuất hiện mọi lúc mọi nơi.
Hoắc Cảnh Thành không thể nào nhịn được nữa, sau vô số lần “Hỏa Cảnh Cảnh Phạm” trở thành cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất trên trang mạng, anh tự tiện làm chủ, trực tiếp ném một quả bom màu đỏ lên weibo.
Anh muốn tổ chức hôn lễ!
Muốn công khai đón cô về nhà dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Vì vậy, Cảnh Phạm lặng lẽ đẩy rất nhiều công việc, chuyên tâm làm cô dâu.
Thật ra thì, là chuyên tâm chăm sóc cho anh, chăm sóc con.
Công việc rất quan trọng, nhưng mà, gia đình của bọn họ, lại càng quan trọng quý giá hơn.
Cô rất nghiêm túc tạo ra sự cân bằng giữa hai người.
Về sau nữa, cô mang thai.
Lần này, lo lắng cho vấn đề sức khỏe của con, vì vậy, cô vô cùng cẩn thận.
Hoắc Cảnh Thành cũng rất cẩn thận.
Phản ứng đầu tiên của anh chính là muốn ném tất cả công việc cho Hoắc Tranh, nhưng ai mà ngờ rằng, Hoắc Tranh cũng mang thai. Quản Huyền Minh kiên quyết không chịu để cô làm việc.
Cuối cùng, Hoắc Cảnh Thành lấy hai lý do “Sức khỏe của mình không tốt!” và “Phải cùng bà xã an tâm dưỡng thai!”, rồi ném toàn bộ công việc cho Hoắc Tranh.
Về sau nữa, đứa trẻ ra đời.
Là một bé trai.
Tiểu Chanh tử không đổi lại họ, bé vẫn giữ nguyên họ Cảnh. Còn đứa bé này, lấy họ của anh, họ Hoắc.
Cả nhà bọn họ, từ ba miệng ăn, biến thành bốn miệng ăn.
Tiểu Chanh tử rất ra dáng(*) làm chị. Bé sẽ dỗ em trai nhỏ, sẽ mặc quần áo cho em trai nhỏ, sẽ đút sữa cho em trai nhỏ, Cảnh Phạm cảm thấy rất vui vẻ yên tâm.
(*)Hữu mô hữu dạng: là hình dung việc làm hay mô phỏng mà kết quả rất giống với hình mẫu nào đó hoặc đạt được chuẩn mực nào đó; có thể nói là “ra dáng”. Ở đây đại ý chỉ là phân tích có cơ sở, rất có lý.
Mà bệnh của Hoắc Cảnh Thành, vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn.
Thỉnh thoảng, anh vẫn sẽ cảm thấy khó chịu. Nhưng tất cả đều ở trong phạm vi có thẻ khống chế được.
Tương lai sau này như thế nào, cũng không ai có thể biết trước được.
Nhưng mà, Cảnh Phạm cũng không còn ngày ngày chìm đắm trong nỗi sợ hãi sẽ mất đi anh nữa.
Có hai đứa bé, cô tin tưởng, anh sẽ trở nên tốt hơn.
Quả thật, bọn họ cũng càng ngày càng hạnh phúc…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook