Hệ Thống Xin Xếp Hàng
Chương 110: Một vài câu hỏi

Trong Thánh Vực có bốn tòa thành thị, theo thứ tự là nơi giáo đồ ở - Trật Tự thành, khắp nơi đều là lính đánh thuê đóng quân - Dung Quân thành, chỗ giảng dạy của ba mươi sáu học viện được gọi là Thánh Học thành, và Thương Mại Thành nằm ở trung tâm thành phố và mở cửa cho năm quốc gia.

Hai người Thấm Phong đi tới trạm cuối của đoàn xe: Thánh Học thành.

Vừa xuống xe, hai người đã cảm thấy không khí học hành tràn ngập tòa thành, khắp nơi có thể thấy học sinh trẻ tuổi mặc đồng phục.

Đột nhiên Lê Hoa nhẹ giọng nói:

- Cửa vào Quái vật tiên cảnh ở trong Thư viện Thiên Long ở Thánh Học thành, do hiệp hội linh năng phụ trách quản lý. Ngoài ra quản đốc là Trật Tự giáo đình, Công hội lính đánh thuê cùng đại sứ quán năm nước chung tay quản lí.

- Mỗi tháng, Quái vật tiên cảnh mở ra một lần, tháng này là tháng học sinh, tức tầng thứ nhất tiên cảnh đều là học sinh, thánh học thành đạt được mười cái học viên dành cho danh ngạch, những học viện của năm nước gồm có 5 cái, tổng cộng ba mươi lăm học viện, là 300 danh ngạch. Tinh Không học viện là đệ nhất học viện ở Tinh Diệu Quốc được chia tới bảy danh ngạch.

Thẩm Phong nghĩ trong đầu, khó trách nhìn thấy nhiều đoàn đội học sinh như vậy, thì ra tháng này là tháng học sinh, các danh ngạch được phân cho các học viện..

Bất quá dọc theo con đường hắn nhìn thấy không ít lính đánh thuê, Thẩm Phong không kiềm được hỏi:

- Những tổ đội lính đánh thuê kia ở đâu?

Lê Hoa nói:

- Quái vật tiên cảnh tương đối đặc thù, tổng cộng chia làm ba tầng tiên cảnh, bí cảnh và ma cảnh. Tầng thứ nhất, tiên cảnh cơ hồ không tồn tại nguy hiểm, cho nên mở cửa tự do đối với học sinh, học giả, nhân viên nghiên cứu. Tầng bí cảnh thứ hai tuy không nguy cơ trùng trùng như tai vực, nhưng cũng cư trú một ít ma vật thực lực mạnh mẽ, có khả năng gây nguy hiểm, cho nên chỉ có lính đánh thuê, chức nghiệp thợ săn cùng Thám Hiểm Giả tam tinh trở lên. Tầng thứ ba ma cảnh là một trong số ít cấm khu cấp S, chỉ mở ra với Bá Vương cảnh cùng Đại Đế cảnh.

Thẩm Phong hỏi:

- Theo ta biết, bên trong bí cảnh có nhiều bí bảo cùng trân thú, cho nên bọn lính đánh thuê chạy theo như vịt. Ta tự hỏi trong tiên cảnh có cái gì để cho năm nước thánh vực chung ba mươi lăm học viện nguyện ý phái học sinh ưu tú nhất của mình tham gia?

Thực ra Thẩm Phong là loại người 'biết rồi còn hỏi', bởi vì hắn chỉ cần tra từ điển bách khoa toàn thư một chút là biết. Tuy nhiên hắn rất muốn nghe Lê Hoa nói chuyện, thính giác cùng thị giác đồng thời hưởng thụ, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua bất kì cơ hội để tạo ra đề tài trò chuyện.

- Điều này cũng không biết? Ai, không biết đầu ngươi chứa cái gì nữa!

Lê Hoa bất đắc dĩ lắc đầu một cái, đối với kiến thức nông cạn của Thẩm Phong lộ ra ánh mắt khinh bỉ, nhưng sau đó liền kiên nhẫn giải thích:

- Bởi vì tiên cảnh dư thừa linh khí, gấp ba mươi lần nồng độ linh khí bên ngoài, là một trong những nơi tu luyện cao cấp, hơn nữa hệ sinh thái kì lạ trong tiên cảnh giàu giá trị nghiên cứu, đối với học sinh cùng người nghiên cứu mà nói là thiên đường trong đời thực.

- Vì tồn tại thủy triều linh khí, cho nên mỗi một tháng tiên cảnh chỉ có một ngày là 'Linh khí dư thừa', thời gian còn lại là 'linh khí khô kiệt', cho nên tiên cảnh không thể làm nơi tu luyện lâu dài nhưng đối với học sinh, một ngày tu luyện hiệu suất chống đỡ qua một tháng là cơ hội khó được.

Thẩm Phong cố làm ra vẻ tỉnh ngộ, nhưng thực tế con mắt của hắn luôn nhìn Lê Hoa, cùng cô em nói chuyện phiếm, cho dù khô khan đến mấy cũng thích.

Thấy còn một đoạn ngắn nữa là đến thư viện Thanh Long, Thẩm Phong lại vắt óc suy nghĩ tìm đề tài nói chuyện.

Bỗng nhiên, hắn nhớ tới một vấn đề đích xác cần thiết để hỏi.

Thẩm Phong hạ thấp giọng hỏi:

- Đúng rồi, có một vấn đề ta một mực tò mò, nhưng quên hỏi. Tại sao mục điều kiện và công dụng trên bảy tấm thánh chiến bài cấp S kia đều là dấu hỏi?

Thẩm Phong nhớ Thiên Lam Thánh Kinh, trong mục công dụng viết "Thực hiện hết thảy nguyện vọng", điều kiện là "Thu góp Thiên Lam Thánh Kinh", không thể nghi ngờ đó là công dụng và điều kiện sử dụng của nó.

Tấm tinh thần bài số 182 cấp D 'Thần vĩnh hằng hấp hối quyết đấu' chắc hẳn cũng viết điều kiện và hiệu quả tương ứng cho nên An Đức Lỗ Bá tước mới có thể phát động.

Nhưng bảy tấm thánh chiến bài kia đều là dấu hỏi chấm.

Ngay cả tấm cấp D 'Thần vĩnh hằng hấp hối quyết đấu' cũng có công dụng kinh người như vậy thì dĩ nhiên cấp S còn ghê hơn, nhưng điều kiện và công dụng đều là dấu hỏi, căn bản không biết sử dụng như thế nào, để cho Thẩm Phong buồn bực không thôi.

- Bởi vì còn chưa giải phong ấn.

Lê Hoa nói:

- Thánh chiến bài so với tinh thần bài phổ thông không giống nhau, công dụng vô cùng kinh người, phần lớn có sát thương và sức tàn phá rất mạnh, theo đó mà cái giá phải trả cũng rất lớn. Cho nên chúng thường sẽ chủ động sàng lọc người sử dụng, vì vậy có thêm hạn chế là phong ấn.

Thẩm Phong hỏi:

- Làm sao giải phong ấn?

Lê Hoa nói:

- Điều kiện giải phong ấn là hoàn thành khảo nghiệm của tinh thần. Ta đã từng nói, tinh thần tử vong, thần thể hóa thành dị độ không gian, thần cách hóa thành tinh thần bài, trên thực tế dị độ không gian chính là nơi khảo nghiệm của tinh thần. Tỷ như Hải Thần Tam Xoa Kích, muốn giải tỏa tấm này thì sẽ phải đi tới dị độ không gian của Hải Thần, hoàn thành khảo nghiệm Hải Thần lưu lại. Những tấm khác cũng như vậy, chỉ có hoàn thành khảo nghiệm tương ứng, mới có thể giải phong công dụng cùng hiệu quả.

Thẩm Phong cảm thấy không biết làm sao, hắn ghét nhất những chuyện liên quan tới khảo nghiệm với khảo sát bởi chúng đặc biệt phiền toái. Giải phong ấn thánh chiến bài cấp S nhất định là khó khăn trùng trùng.

- Thời gian đã đến.

Lê Hoa bỗng nhiên mở miệng nói.

- Thời gian gì đến?

Thẩm Phong nghi ngờ hỏi.

Lại thấy thiếu nữ lấy từ trong nhẫn trữ vật ra bộ tóc giả che kín mặt, thuần thục đội lên đầu, chỉ lộ ra đôi mắt với con ngươi màu đen.

Nhưng một giây kế tiếp, đôi mắt màu đen kia biến thành màu xanh nhạt.

- Thiên sứ nhỏ?

Thẩm Phong nhận ra chủ nhân của đôi mắt này là.

- Ừ...

Thiếu nữ thấp giọng nói, giọng nói ôn nhu kia không thể nghi ngờ là thanh âm của thiên sử nhỏ Đại Vũ.

Thẩm Phong muốn nói lại thôi:

- Thời gian đến có nghĩa là...

Đại Vũ gật đầu một cái, thấp giọng nói:

- Trao đổi quyền khống chế thân thể giữa ta và tỷ tỷ có hạn chế về mặt thời gian, phải thay nhau nghỉ ngơi. Đó cũng là nguyên nhân ta phải dùng tóc gỉả, màu mắt biến hóa có thể dùng kính áp tròng để giải thích, nhưng nó rất gượng gạo cho nên chúng ta dứt khoát dùng tóc giả để che dấu.

- Thì ra là như vậy.

Thẩm Phong nhìn cô gái một cái, hắn có chút hiếu kỳ: "Tại sao phải có thời gian hạn chế, tại sao cần thay nhau nghỉ ngơi?", hoặc là nói hắn càng tò mò về thuyết pháp "trao đổi quyền khống chế thân thể" rốt cuộc như thế nào. Nhưng hắn nhạy bén nghe được ưu tư trong giọng nói của thiên sứ nhỏ, cho nên ý thức được đây là vấn đề không nên tùy tiện hỏi.

Cần phải tinh tế một chút.

Thẩm Phong cẩn thận suy tính lời nói.

Ngay tại lúc này, thanh âm từ phía sau truyền đến.

- A? Đây không phải là bạn học Đại Vũ ư?

Đại Vũ hơi sững sờ, quay đầu lại, chỉ thấy một mỹ nữ chân dài, dung mạo tuyệt đẹp, khí chất thoát tục, phong thái nổi bật từ đằng xa đi nhanh tới.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương