Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 8: Đỉnh phong tranh đấu


Dương Lỗi nuốt nuốt nước miếng, thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ bạch xà này còn biết ăn đồ nướng sao? Bất quá thấy nó như thế, nếu như mình không để cho nó ăn mà nói, chỉ sợ mình sẽ không sống khá giả, thật sự mà nói không không ai dám ngủ bên cạnh một con rắn đói cả, vì vậy hắn đem thịt thỏ trong tay ném tới trước mặt bạch xà. Chỉ thấy miệng rộng màu trắng mở ra, một ngụm liền ăn hết thịt thỏ nướng, nhưng bộ dáng vẫn chưa thỏa mãn, trơ mắt nhìn Dương Lỗi.
Dương Lỗi bất đắc dĩ, lấy ra tồn kho trong trữ vật giới chỉ, lập tức nướng lên, rất nhanh hai con thỏ lần nữa nướng chín, sau đó Dương Lỗi ném cho bạch xà. Bạch xà kia không chút khách khí, lần nữa há mồm ăn hết, sau khi ăn xong, con mắt bóng bẩy nhìn chằm chằm vào thịt thỏ đã nướng chín khác trong tay Dương Lỗi.
- Được rồi, cho ngươi, coi như ta không may.
Dương Lỗi đành phải đem con còn lại cho bạch xà.
Thấy bạch xà còn nhìn mình, Dương Lỗi mở hai tay ra nói:
- Còn muốn, không có, muốn ăn nữa mà nói, tự mình đi bắt mồi tới, ta nướng cho ngươi ăn.
Dương Lỗi vốn cũng không có trông cậy vào bạch xà này đi săn mồi tới, nhưng ngoài dự liệu của hắn là, bạch xà kia nghe xong, nhanh chóng hướng phía bên ngoài tháo chạy, không qua hai phút, bạch xà kia liền ngậm về hai đầu Hùng Lộc bỏ tới trước mặt Dương Lỗi. Sau đó nhìn Dương Lỗi thè thè lưỡi rắn, tựa hồ nói, con mồi ta đã bắt tới, ngươi xem rồi xử lý. Con mẹ nó đây là Ma thú sao, nhìn mặt của nó thật là xảo quyệt, Dương Lỗi âm thầm nuốt nước miếng.
Sự tình đã phát triển trở thành như vậy, Dương Lỗi cũng chỉ có thể động tay, cầm ra Tinh Cương dao găm của bản thân, rất nhanh liền xách một đầu Hùng Lộc lên, xử lý tốt, sau đó liền phóng lên hỏa khung, bắt đầu nướng chín. Không sai biệt lắm nửa canh giờ sau, đầu Hùng Lộc này rốt cục bị nướng chín, Dương Lỗi cắt lấy một miếng nhỏ, toàn bộ thì cho bạch xà. Sau khi bạch xà kia ăn xong, thì không có lần nữa nhìn Dương Lỗi, mà là về nguyên chỗ, cũng không có làm gì, trực tiếp nằm sấp ở một bên nhắm mắt lại.
Dương Lỗi thấy vậy, đem một đầu Hùng Lộc khác trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ, Trữ Vật Giới Chỉ này có một chỗ tốt, bên trong là Chân Không, cũng không sợ đồ ăn sẽ biến chất, bỏ bao lâu đều không có vấn đề.
Hai ngày này, Dương Lỗi cũng trôi qua thích ý, dù sao thời điểm muốn ăn cái gì đều có bạch xà đi bắt mồi, mình thì chuyên tâm nghiên cứu Phong Đao Thất Sát kia, Thất Sát thức này, mỗi nhất thức đều bị Dương Lỗi luyện được vô cùng thuần thục, bất quá Thất Sát hợp nhất, hiện tại chỉ có thể đạt tới hai hợp một mà thôi. Bất quá chỉ là hai sát hợp nhất cũng đã rất biến thái rồi, đạt đến bốn lần chiến lực, nếu như mình có thể luyện đến bốn sát hợp nhất mà nói, như vậy sẽ có chiến lực gấp 16 lần, đây cũng là ý nghĩa nếu như mình đột phá đến Võ giả sơ kỳ, tuyệt đối có thể chống lại Võ giả trung kỳ, nếu như đạt tới Ngũ Sát hợp nhất, như vậy liền có thể so sánh Võ giả hậu kỳ, nếu như đạt tới sáu sát hợp nhất mà nói, liền có thể so sánh võ giả Đại viên mãn, đương nhiên nếu như đạt tới Thất Sát hợp nhất, cái kia liền có thể so sánh với Vũ Sư.
Đạt tới Thất Sát hợp nhất, cái này cũng không quá đáng là ngẫm lại mà thôi, sau khi luyện tập hợp sát, Dương Lỗi mới rõ ràng, độ khó Thất Sát hợp nhất này không thấp. Hai sát hợp nhất này, Dương Lỗi cũng không quá đáng là luyện một loại mà thôi, mà hai sát hợp nhất có hai mươi mốt loại, có thể thấy được độ khó to lớn.
Hai sát hợp nhất biến hóa huyền diệu, chỉ có khi mình hoàn toàn luyện thành mới có thể luyện tới ba sát hợp nhất, như thế tầng tầng tiến dần lên, dựa theo đó tính toán, muốn muốn được Thất Sát hợp nhất, nhất định sẽ là thời gian không ngắn.
Giữa trưa ngày thứ ba, mắt thấy Âm Dương quả muốn thành thục, hương khí phát tán bốn phía, linh khí vờn quanh, bạch xà kia chăm chú nhìn vào Âm Dương quả, cũng không nhúc nhích, sợ bỏ qua thời cơ, ngay lúc này, một tiếng hạc kêu vang vọng trời quang. Bạch xà kia nghe tiếng, đột nhiên ngẩn đầu nhìn lên.
Nhìn Đại Bạch hạc xoay quanh trên không trung, Dương Lỗi biết rõ cơ hội của mình đã tới, Đại Bạch hạc này làm cho bạch xà khẩn trương như thế, khẳng định không phải Bạch Hạc bình thường, lại nhìn khí thế, đúng là không kém bạch xà chút nào.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Đại Bạch hạc kia đột nhiên lao xuống, lập tức cùng bạch xà triền đấu, ngươi tới ta đi, khí thế rất hung hãn. Khí kình phá hoại kinh người, cấy cối bốn phía không ngừng đổ nát.
Dương Lỗi kinh hãi, tràng diện thật kinh người, hai thằng này đánh nhau dĩ nhiên khủng bố như thế, cảnh giới của mình mới Luyện Khí tầng chín, căn bản gánh không nổi dư kình kia, chỉ phải không ngừng lui về phía sau, thầm nghĩ trong lòng:
- Đánh đi, đánh đi, liều mạng đánh đi, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, như vậy mình sẽ làm ngư ông đắc lợi, hơn nữa còn có thể giết chết hai BOSS lớn, cái này đều là ma thú bát cấp đỉnh phong ah, nếu như mình giết chết bọn nó, cái kia sẽ có bao nhiêu kinh nghiệm?
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi nước miếng chảy ròng, đương nhiên nếu như có thể thu phục chiếm được một cái trong đó mà nói, như vậy khẳng định sẽ rất uy phong.
Trốn ra bên ngoài vài chục trượng, Dương Lỗi mới không có bị khí kình ảnh hướng đến, nhìn xem một xà một hạc tranh đấu, đã đạt đến tình trạng gay cấn rồi. Trên người Bạch xà bị thương nhiều chỗ, bốn phía lân phiến đều là vết máu, mà Đại Bạch hạc kia cũng không chịu nổi, lông vũ mất một mảng lớn, vết máu cũng không thiếu chút nào.
Bất quá như vậy cũng không ảnh hưởng cả hai tranh đấu, ngược lại càng phát ra mãnh liệt, rất có xu thế liều cái ngươi chết ta sống. Trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường, xà cùng hạc vốn chính là thiên địch, hơn nữa vì Thiên Địa linh quả kia, liều ngươi chết ta sống thì càng không kỳ quái, như thế Dương Lỗi càng thêm vui vẻ, vô luận là cả hai đều chết, hoặc là một chết một tổn thương đều có lợi đối với mình, có lẽ mình thật sự có khả năng đạt được một Thánh thú nữa đó chứ?
Không xong, đã đến giờ rồi, Âm Dương quả kia muốn thành thục, mà một xà một hạc này rõ ràng còn không có đánh xong, nhưng mà trong nội tâm Dương Lỗi lại rất khẩn trương ah, hận không thể đi lên hôn hoán một xà một hạc kia chiến mãnh liệt thêm một ít, phải biết Âm Dương quả này là Thiên Địa linh quả, trong một khắc nếu như không ngắt lấy mà nói, lập tức sẽ héo rũ, rơi xuống, sau khi rơi xuống sẽ dung nhập trong đất bùn. (DG: nghe giống Nhân Sâm Quả trong Tây Du Ký quá nhỉ ^.^)
Tất nhiên một xà một hạc kia cũng là lòng nóng như lửa đốt, Âm Dương quả thành thục, nếu như không ăn mà nói, như vậy sẽ gặp không công lãng phí, cả hai đều đã mở linh trí, tự nhiên tinh tường đặc tính của Âm Dương quả.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương